Sư phụ tôi là thần tiên - Dương Bách Xuyên (full) - Vô Địch Tiên Nhân - Ngạo Thế Tiên Giới

 

 Hắn quyết định liều một phen, nếu đòn này vẫn không thể phá giải thì thực sự không còn cách nào khác.  

 

“Ầm ầm ầm…”  

 

Hai bàn tay đánh ra, âm thanh đinh tai nhức óc vang lên, cuối cùng, những cơn sóng biển ngăn cản trước mắt hắn cũng bắt đầu biến dạng, hai bàn tay khổng lồ tạo thành hai cái lỗ lớn kéo dài.  

 

Lúc này, Dương Bách Xuyên nghĩ là nếu có thể phá vỡ hoàn toàn cơn sóng huyết hải này thì hắn sẽ thoát ra được.  

 

Nhưng ngay sau đó, hắn biết mình đã nghĩ sai...  

 

Đòn công kích của huyết hải do Ma Huyền tạo ra vượt xa sự tưởng tượng của hắn, hai bàn tay đánh ra giống như ném hai viên đá nhỏ xuống biển mênh mông, thực sự “đá chìm đáy biển.”  

 

Chỉ trong chớp mắt đã biến mất.  

 

Phiền phức rồi…  

 

Trong lòng Dương Bách Xuyên lẩm bẩm một câu.  

 

“Rào rào…”  

 

Trong nháy mắt, cả bốn phía nước biển phản công tới, cuối cùng hoàn toàn nhấn chìm hắn.  

 

Khi huyết hải chạm đến cơ thể hắn, Dương Bách Xuyên cảm nhận được áp lực nặng nề như núi Thái Sơn, may mà lúc này chiếc chuông Đông Hoàng đã giúp hắn ngăn cản được áp lực từ bốn phía.  

 

Trong chốc lát, hắn lập tức chìm vào bóng tối, tầm nhìn hoàn toàn bị huyết hải che khuất.  

 

Lúc này, hắn không thể làm gì khác ngoài việc tập trung điều động chuông Đông Hoàng để ngăn cản áp lực từ bốn phía.  

 

Dưới sự lưu chuyển của phù văn màu vàng từ chuông Đông Hoàng, một sức mạnh chí dương chí cương phát ra, thực sự có khả năng khắc chế một phần lực cực âm từ Huyết Hải của Ma Huyền, nhưng chỉ dừng lại ở đó.  

 

Sức mạnh của hai bên không cân bằng, Dương Bách Xuyên biết chuông Đông Hoàng của mình không thể kiên trì được bao lâu nữa.  

 

Quả nhiên, một lúc sau, chuông Đông Hoàng phát ra một tiếng “rắc” rồi tan biến. Suy cho cùng, chuông Đông Hoàng chỉ là một pháp lực thần thông chứ không phải một pháp bảo thực sự, việc không thể trụ được lâu là điều bình thường.  

 

Ngay sau đó, một cỗ áp lực cực lớn trực tiếp đè lên thân pháp tướng của hắn.  

 

Bản thân pháp tướng vốn là pháp lực, việc duy trì thân pháp tướng cũng tiêu tốn một lượng pháp lực rất lớn. Dương Bách Xuyên suy nghĩ một lúc rồi quyết định cởi bỏ thân pháp tướng, vì lúc này, đối mặt trực tiếp bằng thân thể sẽ hiệu quả hơn. Dù sao thân thể của hắn so với các Tiên nhân bình thường vẫn mạnh mẽ hơn rất nhiều.  

 

Vậy thì cũng giúp bảo tồn một ít pháp lực để tìm cách trụ vững lâu hơn.  

 

Trong lòng hắn vừa động, pháp tướng đã biến mất. Dương Bách Xuyên khẽ động ý niệm, kiếm Đồ Long và kiếm Bàn Long cũng xuất hiện, một thanh nằm lơ lửng dưới chân, một thanh lơ lửng trên đỉnh đầu. Sau khi thúc giục hai thanh kiếm, kiếm khí của chúng giao hòa, hình thành một tầng chắn kiếm, tạm thời chặn lại áp lực từ huyết hải.  

 

Tuy là không gian đã bị thu nhỏ nhưng pháp lực hắn ngưng tụ lại càng thêm cô đọng, liên tục rót vào hai thanh kiếm, lấy kiếm khí để xây dựng phòng ngự, đây cũng là cách tiết kiệm pháp lực nhất.  

 

Ngay sau đó, hắn thu hồi cánh cửa U Đô, bởi vì hắn biết thúc động cánh cửa này chưa chắc đã có hiệu quả, muốn phá vỡ thần thông huyết hải của Ma Huyền thì cần phải nghĩ cách khác mới được.  

 

Dương Bách Xuyên có thể cảm nhận, với pháp lực hiện tại của hắn thì vẫn có thể cầm cự thêm một khoảng thời gian.  

 

Lúc này, tiếng cười lớn của Ma Huyền lại vang lên: “Ha ha ha, tiểu tử, để xem pháp lực của ngươi có thể chịu đựng được bao lâu! Trong lĩnh vực Huyết Hải của bổn tọa, ngươi chỉ có thể từ từ bị bổn tọa vắt kiệt hết tất cả lực lượng, cuối cùng hóa thành một bãi huyết thủy, trở thành một phần tu luyện của bổn tọa! Ha ha ha…”  

 

Tiếng cười ngạo mạn vang lên khiến Dương Bách Xuyên tức giận đến nghiến răng nghiến lợi.  

eyJpdiI6IkVWTWdsTENtendiTjJKdDUzY3J0eWc9PSIsInZhbHVlIjoiaFJic041Sk1LXC9EK3IrTmc3cDIrVkRGUEo3OVhXcUpORkF3M3A2UE9ObXNHeDZpTVUySmxjc3ZQcGl3b3gwbkYiLCJtYWMiOiJmZTJkYTM2OTg5NDVlMTYzMzE1NmUzN2NlMzFiMTViMDAwNTdjOTE0Mzc3Njc0MTViNTAzOTU1NTg2NjMwMDQ2In0=
eyJpdiI6IlhxUElyWGdNYUhmMnZ2ek5sVGNPUFE9PSIsInZhbHVlIjoiM09GdEh0OFFkcFgrbVM2clBVaHNMaFdZMU9CcThBNnROYjVpa3V3bzhDejl2alNpbzBYR0hraTNXeTRXSFVzSEU2bThhNFRQRXJsY1NsUzhpTDRHdFk3eGpnc3FaOGkxcXRrT1NpNjlTaXJiaUFjdm11QWRscnRkNVdjSFRNazYzSGEycmNRNHVZb2dodEJOTHYyTFBYd3IxK1VadW9GclwvaDJ1ZWVITFJpMWZHVXV0cmpFejRSejFZK0R0QlwvUjM4a3RqRFdWdnhqSWxCVW9Iblg2MnFmeHFGbWZkRW0wY0I4cnZuSnFhSElMWEV4OGV6ZVFFYzI2cENLTkN2cmU2Rkg4S2ppRHJJQ2tSWDd0WTJ0UTk5Um03a3NjVktRd3hFRGw2VzJ5Vkt3QjJFNDB5RVVnYnNVbEgwVmZsU2RBNjNGc2hxWlM1QmllZWNmOVpDTXYzbm5FVlU1cWNUM0hZOHN4S3loSWF1TFVIK243RytwYXd5ZDQ2UTlnR1lmY3ZxTk02TU1LK2FtXC9cL3NhSzFLV3FlWVJveExaMnhIdHA2MGcyd3NSYTFtanFBUk9NcXpuS2Y5Z2xKeXQxa3pwa1RwWEZmNjdQZjBablZzdXQ3V1hxa1FXaFwvakZ6RnVLeUc1azFldEREZlh5aXVVeDZJU0N4OVB6Z0l1YWs1QmRCaGh1Wm5sYUVIS0xlc0lTbW1BdFB5ODdLV1ZwV0h1c3NJSEJ0QWZhdUl1SzZFVlNQdkd3OE1KRk40MlZCc1FSbVE0SjdSR2crcFQrUGtGTUZ5V05xdkJBZENkWVcrRlNUQlhOZXluV1Rpa1wvSkR6SWdwZU9XUytTU2x6YnFsaHNsWGJ5MUxkdWhMZ1ZDTWRkMGphdTBSanhpMDBRMTZGd01mbGFNM2hvVjdmUVVkazk3RG9pcFBtdnZJa3dLbU90VjlzV0RWc0NiNmJ0WFdpaGZiMUZMR1htVWdkSytlKzgxcktpVU9NYVBQQk1ZYnhhRzJyT2lZMmhhSDJOdFo0dXdcL3U3SW1IazFmN1JRcGVSUHlrK1B5XC9Od1J3RGoyUUlwXC9kTkFtOWNIdlwvakEwTVd4OUpRdXpCTWlyRSt6ZUpXVVpuZzl5V3dXOFdndWhFWUtGS0dXMUpsaXJZWjNCbmMxcEJlUHRyeitaY1NlOFE0MnU0bHZJMXluWkFcL0FLSk4rbDJLYU5aN0t3cHNGbjZqb0E0VUlXODJqQVNzZ2s2UDZxT0dnQjBsdDFPbTIxZERZbXFzMlhFYUNWdjNvVTg0SjN0NmdIeTlEU3E5WWI4anlqNnNsdzBvaFFBMlJYeHB2YkIyTmJmSjY5R0RDK1RoTDNCU0t3eHNBRVprbVdFc25cLyIsIm1hYyI6ImQ1NzU2OGQ5YmRjMDVhYjBhYWJjYzZlMzdjYzU4YWVkZTI3NzFiYTE2MTc4MjAwOWEzYjg1ZDJjZTBmOWVhZWIifQ==

“Ha ha, tiểu tử, để xem miệng lưỡi của ngươi cứng được bao lâu…” Ma Huyền âm trầm cười lạnh rồi tiếng nói của hắn ta biến mất, nhưng Dương Bách Xuyên vẫn cảm nhận được áp lực từ huyết hải lại gia tăng. 

Ads
';
Advertisement