Bây giờ nghĩ lại thì câu nói này quả nhiên không sai.
Lúc này hắn dốc hết sức lực toàn thân, lúc hai nắm đấm khổng lồ liên tục giáng xuống, dòng sông sương máu hung bạo của Ma Huyền cũng dần sụp đổ.
Ở phía bên kia, công kích của Hồng Y hoặc có thể nói là sự gây nhiễu địch đã tới, đối mặt với Ma Huyền đang ẩn thân trong sương máu, Hồng Y lao thẳng vào đấu đá lung tung.
“Ầm ầm~”
Sau âm thanh nặng nề, ma khí tan biến, bóng dáng Hồng Y xuất hiện ở vị trí cũ, nhưng Ma Huyền lại không thấy đâu, đúng như chim Thần Ma đã nói, đối mặt với Ma Huyền khi hóa thần thành ma khí sương máu, sức mạnh cường hãn nhưng chưa chắc có thể ra oai được gì.
Rõ ràng, đòn tấn công của Hồng Y như đánh vào không khí.
Tuy là không gây thương tổn cho Ma Huyền nhưng chắc chắn vẫn có ảnh hưởng, bởi Dương Bách Xuyên cảm nhận được dòng sông sương máu có dao động nhẹ.
Ngay lập tức, Dương Bách Xuyên lại gào lớn lần nữa: “Chém!”
Thanh kiếm Đồ Long và kiếm Bàn Long đột nhiên chém mạnh xuống dòng sông sương máu, Dương Bách Xuyên dồn pháp lực vào hai nắm đấm, đẩy mạnh về phía trước, tạo ra tiếng nổ vang trời, dòng sông sương máu dài trăm mét cuối cùng bị hắn tiêu diệt hoàn toàn.
Dưới uy thế cường đại của thiên địa, làn sương máu chẳng những không chạm được vào hắn, mà cho dù có chạm thì hắn cũng có chuông Đông Hoàng và pháp tướng kim thân bảo vệ, hắn cũng không hề lo ngại.
Chỉ trong chớp mắt, có vẻ không còn thấy bóng dáng của Ma Huyền đâu nữa, tên ma đầu này hóa thành sương máu thì hoàn toàn không còn dấu vết để tìm kiếm khiến Dương Bách Xuyên cau mày.
Nếu tình trạng này cứ tiếp diễn như thế, hắn sẽ bị Ma Huyền dắt mũi, cực kỳ bị động.
Tuy nhiên, không cảm nhận được khí tức cũng như không tìm thấy Ma Huyền, kéo dài như vậy không phải cách hay.
Ngay khoảnh khắc đó, Dương Bách Xuyên vận chuyển thần thức, Nguyên Thần trong thức hải mở to đôi mắt, thần thức hóa thành một đường thẳng quét tới, nhưng vẫn không nhìn ra tung tích của Ma Huyền.
Trong lúc hắn tìm kiếm, một luồng ma khí đỏ rực bất ngờ xuất hiện trên một tảng băng sừng sững. Ngay lập tức, Dương Bách Xuyên vận dụng thần thức của mình, đưa thần niệm xâm nhập vào luồng ma khí đó.
Chỉ trong tích tắc, Dương Bách Xuyên vui mừng khôn xiết, khi thần thức ngưng tụ thành một đường thẳng, Nguyên Thần của hắn đã nhìn thấy Ma Huyền ẩn mình trong một đám sương máu.
“Để xem lần này ngươi còn trốn kiểu gì!”
Dương Bách Xuyên thầm chửi rủa trong lòng.
Thần thức của hắn không giống như tiên thức bình thường mà còn vượt xa tiên thức gấp bội, một khi đã bị thần thức của hắn ngưng tụ thành đường thẳng khóa chặt, cũng đồng nghĩa với việc bị định vị, cũng để lại một định vị trên người Ma Huyền.
Vậy thì coi như Ma Huyền có nhảy nhót đến đâu cũng không thể thoát khỏi sự truy đuổi của thần thức.
Sau khi định vị thành công, điều khiến Dương Bách Xuyên vui mừng là hình như Ma Huyền không hề phát hiện ra điều gì bất thường, vẫn ung dung hành động mà không biết mình đã bị thần thức của Dương Bách Xuyên để mắt tới.
Tuy nhiên, Dương Bách Xuyên hiểu rõ, việc thần thức khóa chặt được Ma Huyền chỉ là bước đầu, còn việc có thể đánh bại hắn ta hay không lại là chuyện khác.
Quả nhiên, ngay sau đó, hắn nhận thấy hành tung của Ma Huyền bắt đầu trở nên quỷ dị, hắn ta thoắt ẩn thoắt hiện như thể đang thuấn di, đám sương máu trôi nổi không ngừng, nếu không phải nhờ hắn có thần thức mạnh mẽ thì một tiên thức bình thường hoàn toàn không thể theo dõi được hắn ta.
Đúng như chim Thần Ma đã tiên đoán, công pháp Hóa Huyết Ma Công của Ma Huyền đã được tu luyện có chút thành tựu, hắn ta có thể biến cơ thể mình thành một đám sương máu, thậm chí có thể coi như một luồng khí. Mà thử hỏi, ai có thể nhìn thấy một luồng khí đang lưu động?
Khi hắn ta di chuyển, hoàn toàn không để lại bất kỳ dấu vết nào.
Chỉ nghe thấy giọng cười quỷ dị của Ma Huyền vọng lại:
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất