Trong lòng đầy tự tin, lão ta nén giận tung ra một đòn tấn công mang theo cả uy lực của pháp tắc khí tràng, Nhiếp Hồn lão tổ còn âm thầm cười lạnh, dù có lui lại cũng vô dụng, lão tổ ta đã khóa chặt tiểu tử ngươi rồi, một kích này cuối cùng cũng sẽ rơi lên người tiểu tử ngươi mà thôi.
Nhưng vừa nghĩ đến đây, một tiếng nổ đinh tai nhức óc, chấn động trời đất đã vang lên ngay trước mắt lão ta.
“Ầm ầm~”
Trong nháy mắt, Nhiếp Hồn lão tổ đã hiểu ra, cũng đã hối hận, lại càng hiểu rõ, nhưng cũng chịu đòn luôn~
Tiếng động đó chính là do cái quả nhỏ bé mà tiểu tử kia đã ném tới nổ tung mà phát ra.
Năng lượng vô cùng cường đại trong chớp mắt bùng nổ, không chỉ hủy diệt đòn tấn công đầy phẫn nộ của lão ta, mà điều đáng sợ hơn là cơn sóng khí mãnh liệt trong nháy mắt đã chôn vùi lão ta.
“A….”
Tiếng thét thảm thiết đột ngột bị cắt ngang.
Từ đằng xa, Dương Bách Xuyên nhìn thấy đám mây hình nấm khổng lồ bốc lên.
“Xì xì xì~ động tĩnh hơi lớn, không biết có nổ chết lão già kia chưa~”
Trong khi tự lẩm bẩm, bàn tay Dương mỗ lại xoay một vòng, một quả sấm dưa hấu nữa xuất hiện.
Một khắc sau, hắn từ từ tiến về phía trước, nếu chưa nổ chết, hắn chuẩn bị ném thêm cho Nhiếp Hồn lão tổ một quả nữa.
Thứ này hái xuống phải dùng hết, không thể để quá lâu nếu không sẽ phát nổ.
Sau khi cầm quả sấm dưa hấu thứ hai trong tay, Dương Bách Xuyên không do dự vứt về phía chỗ Nhiếp Hồn lão tổ.
Không biết có chết hay không nhưng ném thêm một quả nữa cho chắc, dù sao lão già này là Tiên Vương đại viên mãn, nhỡ may không chết thì sao. Sau hai quả sấm dưa hấu, lão già này không chết cũng tàn phế.
“Ầm đùng ~”
Tiếng nổ động trời vang lên, mặt đất chấn động, Dương Bách Xuyên đứng cách hơn 1000 mét mà vẫn thấy đau tai.
Thấy cột khói bụi cao mấy chục mét dâng lên, Dương Bách Xuyên mới yên tâm.
Chim Thần Ma nói: “Nhãi ranh, ngươi xấu xa phết.”
Dương Bách Xuyên không để ý đến nó, chỉ nói: “Biết vậy ta đã dùng sấm dưa hấu nổ chết lão già này.”
“Mơ đi, mặc dù uy lực của thứ này rất mạnh nhưng trước đó ngươi không có cơ hội dùng nó lên người Nhiếp Hồn lão tổ.”
Nghĩ lại cũng đúng, từ lúc bắt đầu thì lão già này đã tránh đối đầu trực diện với hắn.
Dù sao cũng là cao thủ Tiên Vương đại viên mãn, nếu không phải đã đấu pháp mấy lần với hắn khiến lão ta hộc máu mấy lần, thẹn quá hóa giận thì đừng hòng nổ chết lão ta.
“Nhãi ranh, rốt cuộc bình Càn Khôn là chí bảo gì, tại sao lại cho ra mấy thứ mạnh đến thế?” Chim Thần Ma hỏi.
“Không phải ngươi tự xưng là chim Thần Ma đứng đầu Tiên giới hay sao?” Dương Bách Xuyên trợn trắng mắt, không muốn nói về tin tức của bình Càn Khôn cho Qụa Đen.
Bởi vì ngay cả chủ nhân như hắn cũng không rõ lai lịch của nó, cũng may bây giờ hắn đã hoàn toàn khống chế được bình Càn Khôn, ngay cả sức mạnh của thần điện Càn Khôn mà hắn cũng có thể dùng được, chẳng qua không dám mà thôi…
Trong lúc đấu võ mồm với chim Thần Ma. Dương Bách Xuyên cẩn thận đi đến chỗ nổ.
Hắn không biết Nhiếp Hồn lão tổ đã bị nổ chết hay chưa?
Tro bụi bốc lên mù mịt.
Dương Bách Xuyên phất tay xua tan tro bụi, trước mắt xuất hiện một cái hố to có đường kính khoảng trăm mét.
Cái hố này hơi lớn chút.
Nhưng cũng chứng tỏ uy lực của sấm dưa hấu.
Thứ này có thể tạo ra cái hô đường kính trăm mét cũng nằm trong dự đoán của hắn.
Vào lần đầu tiên thí nghiệm sấm dưa hấu là ở trên núi Sét Đánh của bình Càn Khôn. Độ cứng của núi Sét Đánh mạnh hơn bên ngoài rất nhiều cũng có thể tạo ra cái hố 5-60 mét. Bây giờ xuất hiện cái hô hơn trăm mét cũng là chuyện bình thường.
Còn có lần trước hắn đuổi theo Tiên Vương của Tây Môn gia, một quả sấm dưa hấu không chỉ nổ chết vị cao thủ Tiên Vương của Tây Môn gia, thậm chí còn hủy hoại một nửa kiến trúc của Tây Môn gia.
Đáng tiếc một gốc cây sét đánh chỉ có ba quả sấm dưa hấu, sử dụng xong một quả phải mất một năm mới mọc quả mới, không thể sử dụng liên tục khiến Dương Bách Xuyên có chút tiếc nuối.
Nhưng dù chỉ có 3 quả, nếu sử dụng thích hợp cũng đủ cho hắn dùng một thời gian.
Thứ này quá nhiều sẽ khiến hắn ỷ lại, nếu có vô số quả sấm dưa hấu, mỗi lần chiến đấu không cần ra tay, dùng một lượng lớn sấm dưa hấu nổ chết kẻ địch là được.
Nhưng cứ như vậy sẽ khiến con đường tu luyện của hắn phế đi.
…
Sau khi bụi đất tan đi, hắn nhìn về dưới đáy cái hố to này.
Chỉ thấy Nhiếp Hồn lão tổ nằm bất động dưới hố to.
Bộ dáng vô cùng thê thảm, nhưng cũng còn chút hơi thở, thở ra thì nhiều mà hít vào thì ít.
Không tạo ra uy hiếp được.
Dương Bách Xuyên nhảy xuống hố to đi đến bên cạnh Nhiếp Hồn lão tổ, quải trượng xương khô của lão ta chi chít vết nứt.
Hắn nhìn thấy Nhiếp Hồn lão tổ mở mắt, nhưng vì thất khiếu chảy máu, lão ta nhìn Dương Bách Xuyên với con ngươi vẩn đục tan rã, vẻ mặt hoảng sợ…
Dương Bách Xuyên nhếch miệng: “Lão già nhà ngươi khó chơi thật đấy.”
Chém giết một hồi, vô số lần hắn qua lại giữa bờ vực sống chết, nguy hiểm tùng trùng.
Không thể không nói lão ta có thủ đoạn có thực lực. Nếu không phải trên người hắn có vài bí pháp thần thông do sư phụ truyền thụ, trùng hợp khắc chế được Nhiếp Hồn đại pháp của lão ta, thì hắn đã bị xử lý từ lâu.
Cho dù lão già này bị thương, hắn dùng hai quả sấm dưa hấu cũng chưa nổ chết lão ta được.
Còn sống, nếu để lão ta tu dưỡng một thời gian, chắc chắn còn có thể ngóc đầu dậy.
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất