Sư phụ tôi là thần tiên - Dương Bách Xuyên (full) - Vô Địch Tiên Nhân - Ngạo Thế Tiên Giới

 Huyết quan rung nhỏ lại, sau đó đã hoàn toàn yên tĩnh.  

 

 

Cuối cùng cũng thở phào nhẹ nhõm, hắn phất tay đưa huyết quan Hoàng Tuyền và trứng Côn Bằng cùng vào trong không gian Càn Khôn.  

 

Lần trấn áp này đã thành công.  

 

Ngẩng đầu nhìn Nhiếp Hồn lão tổ ở phía xa, lão ta lại phun ra một ngụm máu, cơ thể suýt chút nữa đã ngã xuống.  

 

Dương Bách Xuyên cười lớn: “Haha, lão già kia phun ra mấy ngụm máu rồi?”

Quả thật lúc này, Nhiếp Hồn lão tổ đã chịu một thiệt thòi lớn. Nữ nhân khôi lỗi Á Thánh chính là khôi lỗi mà lão ta hao tốn không biết bao nhiêu tâm huyết mới luyện chế thành. Lão ta và khôi lỗi này có tâm ý tương thông, vì vậy mới có thể điều khiển như ý, thậm chí có thể cùng nhau thi pháp, mượn lực lẫn nhau. Nhưng lại bị Dương Bách Xuyên phá hoại như vậy, lão tổ thổ huyết chỉ là nhẹ.  

 

Dù đã sử dụng bí phá, nhưng vẫn không triệu hồi được khôi lỗi trở lại, hoặc nói cách khác là không thể thoát khỏi, hoàn toàn mất liên lạc, tâm thần chịu phản phệ, làm cho Nhiếp Hồn lão tổ đã tiêu tốn rất nhiều sức lực, lão ta thổ huyết đến mức toàn thân đều run rẩy.  

 

Dương Bách Xuyên nhìn thấy cảnh tượng này, trong lòng vô cùng sảng khoái.  

 

Hắn cất tiếng cười lớn!  

 

Trận này hắn đã đại thắng, không dựa vào bất cứ ai, chỉ một mình hắn đã đánh bại khôi lỗi Á Thánh, đồng thời gián tiếp khiến Nhiếp Hồn lão tổ thổ huyết và bị trọng thương.  

 

Mặc dù dưới tình huống thực lực giữa hai bên cách biệt rất xa, tuy quá trình cũng rất gian nan nhưng kết quả cuối cùng vẫn là toàn thắng.  

 

Thật sự là một chuyện đáng tự hào.  

 

Nhưng Dương Bách Xuyên biết mọi chuyện vẫn chưa kết thúc. Kế tiếp, hắn sẽ phải đối mặt trực tiếp với Nhiếp Hồn lão tổ.  

 

Mặc dù chim Thần Ma đã từng nói, thân thể của lão bất tử này không mạnh, nhưng đó chỉ là lời nói của chim Thần Ma. Hơn nữa, thân thể không mạnh không có nghĩa là thực lực kém.  

 

Trên người Nhiếp Hồn lão tổ còn có Nhiếp Hồn đại pháp, có thể điều khiển khôi lỗi Á Thánh cường đại, sao có thể là một kẻ yếu? Rõ ràng lão ta là một đối thủ khó nhằn hơn nhiều.  

 

Lần này, Dương Bách Xuyên giữ vững lý trí và sự cẩn trọng, cũng không vì mình đã trấn áp phong ấn được khôi lỗi Á Thánh mà kiêu ngạo, ngược lại, hắn càng thận trọng hơn.  

 

Nhìn về phía Thần Hồn lão tổ ở phía xa, Dương Bách Xuyên nheo mắt, trong lòng suy tính đối sách.  

 

Cho tới bây giờ, hắn và Nhiếp Hồn lão tổ cũng chưa từng đối đầu trực tiếp thật sự, lão ta vẫn luôn ẩn mình sau lưng điều khiển âm mưu.  

 

Nhưng giờ đây, Hắc Giáp đại hán đã đuổi theo đám người Đông Phương Thiết Nhân, đến bây giờ vẫn chưa trở lại, điều này chỉ có thể chứng tỏ là Hắc Giáp đại hán đã bị ba người Đông Phương Thiết Nhân, Lạc Dương và Tuyết Hương cầm chân ở đó.  

 

Thời gian lâu như vậy mà chưa quay lại, cũng cho thấy một vấn đề là ba người Đông Phương Thiết Nhân an toàn và có đủ thực lực để đối phó.  

 

Điều này phần nào khiến Dương Bách Xuyên có chút yên tâm.  

 

Nhưng hắn cũng sốt ruột, thời gian càng kéo dài thì biến số sẽ càng lớn.  

 

Hắn nhất định phải nhanh chóng kết thúc trận chiến với Nhiếp Hồn lão tổ để đi xem tình hình của đám người Lạc Dương thế nào.  

 

Sau một khoảnh khắc đối mặt ngắn ngủi.  

 

Nhiếp Hồn lão tổ cũng nhìn Dương Bách Xuyên với ánh mắt như rắn độc, rồi đột nhiên cất tiếng cười lớn, tiếng cười của lão ta vẫn như một đứa trẻ, nhưng kết hợp với vẻ ngoài thân hình già nua, tàn tạ của lão ta, vào lúc này thật sự càng thêm quỷ dị.  

 

“Ha ha~ Tiểu tử, phải thừa nhận ngươi rất cường đại, cũng có thủ đoạn, thế mà có thể thu phục được khôi lỗi Á Thánh của lão tổ ta. Nhưng ngươi đã khiến lão tổ rất tức giận, mà hậu quả khi lão tổ tức giận sẽ vô cùng nghiêm trọng. Lần này, lão tổ sẽ khiến ngươi hối hận vì đã đến thế gian này.”  

 

Nhiếp Hồn lão tổ đứng cách đó từ xa nhìn chằm chằm Dương Bách Xuyên rồi cất tiếng nói.  

 

“Lão già kia, nếu ta có thể trấn áp khôi lỗi của ngươi thì ta cũng có thể trấn áp ngươi, dùng hết thủ đoạn của ngươi ra đây, để tiểu gia ta lĩnh giáo thử Nhiếp Hồn đại pháp của ngươi lợi hại thế nào.” Dương Bách Xuyên nheo mắt, không chút sợ hãi nói.  

 

Ngay lúc đó, hắn thấy Nhiếp Hồn lão tổ đưa tay cầm lấy cây khô lâu trượng cắm trên mặt đất, miệng quát lớn: “Lĩnh vực Nhiếp Hồn, khởi động!”  

 

Vừa nghe thấy tiếng quát lớn của lão già này, Dương Bách Xuyên lập tức cảm thấy có điều gì đó không ổn.  

eyJpdiI6IkNsc3hLczUxSERVeVZLbWoxWmpOdEE9PSIsInZhbHVlIjoicUkzQ1hzT0xmZ2JDVWtVZ2Z6ZFBUSGJrdGtXOVBmVWVNTjVKS2thbjU0Y0NFWHM4dlQwZWRGN0tkMUVJMk9FSiIsIm1hYyI6IjllYWJjMTNiYzdhNjQwNWFkMWU2YjZlZjRlNDY4ZDRkYWJlZGE4MGNlY2YyYWQ3NjU1MjE4NmQ1OTc2NmM1YmYifQ==
eyJpdiI6Ik0rb0szUll0eHJcLzZzTGJaRXVaVjB3PT0iLCJ2YWx1ZSI6InhNUG5HeHU0ZlVDeFVjQkk2cWtONXBqVDFRMzd0RVcxWFFPTldxWW40a0pxREQ1MmhiQzRJcDhXMEw5dzRpZmxscVdXNVwvMGlhcTlOdTlFSHlUeGYyOVArQVFVVEgzTG9seTRCN3M5T21ZM1dpZUluM1JQTEhXcHhVNE5SZXdLdENGNVljRXZlaVU3WmI3am5rWkJBU0JIdzZBdmhYN3ZhN3NTczJBVVlnZ1VSdFhqRXgzeFlJUXJNZjVhNVp0b1wvRXgwSXQ5eFRwRUpta3NucGZJZXk5VmtMR0ZCZWIrWHlKSHIyV0lpOW90eFFUNlh1ZENNSXFNZDc5ZXREZ1BtQ2hmVjlXSVdVNlNCZGtvcFwvK2Q3QVhOOHhSNGRiZ3VtRmc5dWFcLzZoVVwvbkluOElyR1hJTmNhVzRNeDF2aCtiTEIiLCJtYWMiOiIzZDQ2NzRmZWI5ZWM4ZjhiOTBjY2Y1ZTk2OWZmMWI4ODNkY2NiMGFlNDIwMjlhOWU2N2Y4N2Q5YzAyMjU4ZjM5In0=

Ads
';
Advertisement