Sư phụ tôi là thần tiên - Dương Bách Xuyên (full) - Vô Địch Tiên Nhân - Ngạo Thế Tiên Giới

 

 Hơn nữa nơi đây bất kể là hoàn cảnh hay là những thứ khác đều tương đối hung hiểm, có thể có chim răng cưa làm tọa kỵ, có thể tiết kiệm sức lực, mà vào thời khắc quan trọng còn có thể đối phó với các tình huống bất ngờ, vẹn cả đôi đường  

 

Về phần tính hung ác của chim răng cưa, điểm này thì bây giờ không tồn tại nữa, có chim răng cưa vương ở đây, đừng nói là bốn con chim răng cưa bình thường, cho dù là bốn triệu con chim răng cưa cũng phải ngoan ngoãn thần phục, biến thành cừu non.  

 

Nhưng mà đối với bốn người Đông Phương Thiết Nhân mà nói đây chính là chuyện tốt.  

 

"Wow ha ha, Tiểu Xuyên Tử có chim răng cưa để di chuyển, ước chừng không cần mấy ngày là chúng ta có thể đến vùng đất Nguyền Rủa, thật là sảng khoái, thằng nhóc ngươi được đấy, bất quá, con súc sinh lông lá này nhìn rất hung hãn, an toàn không?"  

 

Hai mắt Đông Phương Thiết Nhân phát sáng hỏi, chờ Dương Bách Xuyên nói một câu là cưỡi lên ngay.  

 

Ba người Lạc Dương và Tuyết Hương, Cảnh Xán cũng nhìn về phía Dương Bách Xuyên.  

 

Dù sao cũng là hung thú, chưa từng nghe nói ở Tiên Giới có ai có thể thuần phục được hung thú Hồng Hoang?  

 

Tất nhiên Dương Bách Xuyên biết điều mà Đông Phương Thiết Nhân đang lo lắng, ra lệnh cho chim răng cưa: "Bảo bọn chúng quỳ xuống ~"  

 

"Rống rống ~"  

 

Chim răng cưa vương lập tức gầm lên hai tiếng về phía bốn con chim răng cưa bình thường.  

 

Ngay sau đó, bốn con chim răng cưa run rẩy, hai chân to khỏe đồng loạt uốn cong, quỳ rạp xuống đất.  

 

Hơn nữa còn phát ra tiếng kêu lấy lòng với bốn người Đông Phương Thiết Nhân.  

 

"Ha ha ~ thần kỳ, ta thử trước." Đông Phương Thiết Nhân vui mừng kêu lên, nhảy lên ngồi trên lưng một con chim răng cưa to lớn.  

 

Mà chim răng cưa không hề lộ ra bất kỳ sự phản kháng nào.  

 

Lúc này mọi người đều yên tâm, ba người Lạc Dương, Tuyết Hương và Cảnh Xán lần lượt cưỡi lên.  

 

Dương Bách Xuyên cưỡi trên lưng chim răng cưa vương, vung tay lên: "Xuất phát ~"  

 

Một nhóm năm người cưỡi chim răng cưa bay lên, hướng về phía tây vực sâu Thiên Trảm mà đi.  

 

Theo như Đông Phương Thiết Nhân biết, đi về phía tây đến cuối cùng, chính là vùng đất Nguyền Rủa, đi về phía đông đến cuối cùng chính là chỗ sâu nhất của Tiểu Hồng Hoang.  

 

Mục tiêu của bọn họ đương nhiên là vùng đất Nguyền Rủa, còn về phần chỗ sâu nhất của Tiểu Hồng Hoang, Dương Bách Xuyên không có ý định đi mạo hiểm, nghĩ đến một vị Phong Hào Tiên Đế thượng cổ đi vào còn bị sinh linh cường đại trong chỗ sâu nhất của Tiểu Hồng Hoang đánh bại trọng thương, sau khi ra ngoài thì vẫn lạc.  

 

Thực lực của mấy người bọn họ căn bản không bằng Phong Hào Tiên Đế thượng cổ, vẫn là ngoan ngoãn đi vùng đất Nguyền Rủa mạo hiểm thôi.  

 

Cho dù là vùng đất Nguyền Rủa cũng tương đối an toàn hơn so với Tiểu Hồng Hoang, nhưng ai có thể cam đoan vùng đất Nguyền Rủa không có những sự tồn tại cường đại?  

 

Chắc chắn là có, đối với năm người bọn họ, việc tiến vào vùng đất Nguyền Rủa là một nơi chưa biết, là một vùng đất đầy nguy hiểm, cũng là một lần mạo hiểm lớn.  

 

Trên đường đi, Dương Bách Xuyên cưỡi chim răng cưa vương bay vút lên phía trước, luôn luôn duy trì cảnh giác, hắn đang nghĩ đến người trước đó tập kích Đông Phương Thiết Nhân có thể sẽ ra tay nữa hay không?  

 

Nhất định là sẽ chứ?  

 

Trong lòng hắn cũng tức giận, chờ đợi đối phương xuất hiện lần nữa, nhưng tiếc là suốt quãng đường bay về phía trước, có lẽ vì sự hiện diện của chim răng cưa vương mà hầu như bọn họ không gặp phải trở ngại gì.  

 

Tuy nhiên mười ngày sau, trong tầm mắt bọn họ nhìn thấy ánh sáng rất rõ ràng không phải là ánh sáng trong vực sâu.  

 

"Sắp đến tận cùng rồi ~" Đông Phương Thiết Nhân đột nhiên lên tiếng.  

 

Dương Bách Xuyên cũng nhìn thấy ánh sáng càng ngày càng mạnh, đi trong vực sâu, di chuyển trong vực sâu, dù hai bên vách đá rộng gần ngàn mét, nhưng vẫn âm u như cũ, dù sao cũng là dưới lòng đất vạn mét. cũng thấy ánh sáng ngày càng mạnh lên.  

 

Khi đến được điểm cuối cùng, sẽ mở ra một thế giới khác, nơi này là phần còn lại của Hồng Hoang, nhưng lại rất đặc biệt.  

 

Hắn cũng mong đợi vùng đất Nguyền Rủa sau khi đến cuối cùng rốt cuộc là một cảnh tượng gì.  

 

Thực lực tăng lên khiến trong lòng hắn càng ngày càng tự tin.  

eyJpdiI6Imhab1gwZ2ZGS2FqRkxWc3MxUk9KU0E9PSIsInZhbHVlIjoielVIUVNFZ1VrOUxnaHVKZDdoZlI3QlZtc295TWEyTThJeTU4YzRpNTVsdCs2ZFdES0xtQjVLODJwVnFYaWJSXC8iLCJtYWMiOiJjMGY5MzVkZDQ4OGVjYWJiZDdjNWNlZjI0NzBhMmM5NDQ3ZGUxZDY2ZDY4NGZmZTczZmUwMGMyZDFjMmJiMjIyIn0=
eyJpdiI6IlAybm1XZUppRmJJXC93ZnlWNHRKXC8xZz09IiwidmFsdWUiOiJLWVF0QlBjbTBLQ1lvdmdESU14a1ROOVlWSWQxakxmSko4RWRQa1A0QVRSMXFvMWtURnZScVk1SzVaK0pmek9GZ0NSQzB1Z2NcL0hSa2Z4TEVQMjhsMnJTZnpUQlRUeE9VdnFpNUF4QXhqUWNiSnN6N3FhbUs2ems2bldNZGFsVTliSlgyUmhBcXJXQnM5dHV5ZUk3NW90dWx6UjVlNjJCNmRCNGppMTZZZDFpWHJpT3dYWmdHNzNCRGJUK00ycTZiMTN3VmN5UW4xWTlDS3c3OVJwQmE1NXJuYnR1SVNhTkJSaDhpNnNoZzZ6ZDAzY0RiXC9pXC9BWFZEVTArbW9HMVVUeEZZZWU3MUg3NzFyR2tPOGRNU1FLaXhKMGhGRE1zc3hcL1l6ejFDOEtsUjZjdVRJM3dFWFFTRmhreTh1M2l0ajU5YWZrS0JTaE84S0t3aFlkVmdOVnlMUlVrTENteVdreFNLa3pYZFZiMVNmZlFuZUJsYzI2cEErVmRcL1R3Q1BndWorXC9JWEhwb3ZmMkRIaCtuZ0FzOGJtZGNqenJTdHJsdUR3ZndtMUM1Z2JIcWY0RVwvTDhzK0cwR3A0QWVJSjZPalh6RHZNYTZcL1ErT3FXeDZYXC9RTjZ3eWZwYWZBbzRoMG84N3NwcXdSblVrbklDN2xWRUd6ZmVQS3JaaHYzekhzaFhFMWpNMUVRVGN2S1l3WDFnSDhGc00wSlZBU2piRTVrUHJkSnVvMG4xd1J4NDFWNVpZMU4reTR0Q1JMTDl5cnl1TzhpMlBLeEYrYTFKRmJBTlVsa25vR21HdFFWbnd4MDZIZEQrTzFKSENiR2dRQXJMTE11am81UXBhdVwvc21GM1oxR1lsRDVQUWlLb0NHNFFvWmUwS0E9PSIsIm1hYyI6IjdmNmJkY2ZmNjhmZTdhYTcyMTVlZjMxZTVhNzNmMGQzNDYzN2MyMDU5M2U1MDczYThiNjdlYzBjYzRkM2MyNTkifQ==

Tốc độ bay của chim răng cưa vương không chậm chút nào, hơn nữa hắn có cảm giác nếu không phải là sợ bốn con chim răng cưa bình thường phía sau không đuổi kịp, tốc độ bay của chim răng cưa vương còn có thể tăng lên ít nhất gấp đôi. 

Ads
';
Advertisement