Lạc Dương và Tuyết Hương Cảnh Xán tiến lên chúc mừng.
Bốn người chúc mừng làm Dương Bách Xuyên có chút xấu hổ.
Sau khi nói lên cảm nhận của mình, năm người tiếp tục đi về phía trước.
Dương Bách Xuyên không giữ lại cảm nhận của mình về lực thiên địa, nói tỉ mỉ kỹ càng từ trong ra ngoài cho bốn người nghe. Đối với bốn người thì đây là một kinh nghiệm quý giá.
Trong cảm nhận của Dương Bách Xuyên, hắn cảm thấy việc lĩnh ngộ khí tràng không cần thiết phải có thiên phú khí tràng mới lĩnh ngộ được.
Nói đến cùng thì khí tràng xuất hiện là mượn sức mạnh của thiên địa cho bản thân dùng, nếu vậy thì mỗi tu sĩ đều có khả năng làm được, chẳng qua cần tìm phương pháp mà thôi.
Mục tiêu cuối cùng chỉ cần tìm được chìa khóa mở ra lực lượng thiên địa thì ai cũng có thể trộm được sức mạnh thiên địa.
Việc này thì tạm thời hắn còn chưa nghĩ ra cách, nhưng hắn biết nếu tìm ra được một con đường độc đáo để sau này nghiên cứu thì có thê truyền cho đệ tử Vân Môn.
Thậm chí Dương Bách Xuyên cảm thấy không nhất định chỉ có tu vi đạt đến Tiên Quân mới có thể nắm giữ được khí tràng. Thiên Tiên cũng có thể, chỉ là có thể tìm được huyền bí trong đó, có thể phát huy ra được uy lực của nó hay không thôi.
Kể lại suy nghĩ của mình cho đám Lạc Dương nghe vì để cho bọn họ có niềm tin.
Dù sao trên đời này, ngay cả tu sĩ cường đại nhất cũng không chống lại được sức mạnh của thiên địa.
Nhưng lại có thể khống chế được sức mạnh của thiên địa, chỉ là có tìm được biện pháp hay không thôi.
Năm người tiếp tục đi về phía trước, Đông Phương Thiết Nhân đi trước dẫn đường, lần này không xảy ra chuyện ngoài ý muốn nữa.
Tuy đi thong thả nhưng 10 ngày sau, 5 người bọn họ đã ra được khỏi dãy núi Độc Chướng, bước vào địa giới Tiểu Hồng Hoang.
Suốt 3 vạn dặm phía sau đều là vùng đất Nguyền Rủa.
Hoàn cảnh cổ xưa của Tiểu Hồng Hoang khác với những nơi mà Dương Bách Xuyên từng đi qua, nhưng nhìn lại thì lại không có gì thay đổi.
Khác ở chỗ cảm giác, hơi thở thiên địa trong Hồng Hoang cổ xưa dày nặng, lực Tiên Nguyên trong thiên địa cùng càng thêm mãnh liệt.
Theo lời của Đông Phương Thiết Nhân thì không thể tùy tiện hấp thu, lực thiên địa ở Tiểu Hồng Hoàng khiến tiên nhân bình thường rất khó thừa nhận.
Cho dù hấp thu vào trong cơ thể cũng cần phí sức mới luyện hóa được nó. Cho nên sau khi vào nơi này, nếu pháp lực không đủ, kiến nghị hấp thu tiên thạch.
Sau khi năm người bọn họ ra khỏi đầm lầy Độc Chướng thì đi đến rìa ngoài của Tiểu Hồng Hoang.
Đại thụ ở đây nhiều vô kể, có nhiều hình dạng khác nhau, chưa từng nhìn thấy.
Có mãnh thú Hồng Hoang cao hơn trăm trượng, cũng có con sâu có thể cắn chết một con trâu.
Chỗ nào cũng tràn ngập nguy cơ.
Chỗ tốt là sau khi tiến vào Tiểu Hồng Hoang, đêm tối ở đây lại bình thường, không có quỷ dị tồn tại trong đêm tối.
Sau ba tháng đi đường, cuối cùng bọn họ cũng đến được vùng đất Nguyền Rủa.
Dọc đường đi bọn họ tránh thoát một vài mãnh thú Hồng Hoang cường đại, giết chết một phần, nhưng chưa đụng phải sinh linh khó chơi.
Nhưng theo lời Đông Phương Thiết Nhân thì đây mới chỉ là rìa ngoài Tiểu Hồng Hoang, nguy hiểm chân chính là vùng đất Nguyền Rủa nằm sâu trong Tiểu Hồng Hoang.
Vùng đất Nguyền Rủa nằm ở trong một cái khe thiên trảm.
Bọn họ đến nơi, trong tầm mắt xuất hiện một vết rách không thấy đáy, chiều rộng hơn 1000 mét. Từ xa nhìn lại, thứ này giống như ngăn cách đại địa Hồng Hoang thành hai nửa.
Đông Phương Thiết Nhân nói: “Vùng đất Nguyền Rủa nằm trong cái khe giống như thiên trảm này, bây giờ chúng ta cần phải nhảy xuống vết rách, sau vạn mét sẽ đi đến cuối khe, đó chính là vùng đất Nguyền Rủa.”
Tiến vào trong sợ là cũng không dễ!
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất