“Hừ~ Tây Môn lão nhi thật là không biết xấu hổ, đường đường là Tiên Đế lại ra tay với một tiểu bối, thật là không biết xấu hổ sao?”
Khi câu nói này vang lên, Dương Bách Xuyên nhìn thấy một trận pháp minh văn to lớn như hình lục mang xuất hiện trước mặt hắn, đang hình thành trước người hắn, quang vực lóe lên, vô số phù văn lưu chuyển, như âm dương thuận nghịch mà đi, tầng tầng lớp lớp chồng chất lên nhau.
Ngay sau đó, giọng nói hùng mạnh như chân ngôn pháp chú lại vang lên: “Đông Phương tử khí, hóa dương vi cương, tử dương vi tôn, phong hào Đông Phương - Hóa.”
“Ầm~”
Ngay lúc này, tầm mắt Dương Bách Xuyên nhìn thấy mũi tên nhọn màu vàng bay tới bắn vào trận pháp minh văn này.
Sấm sét vang rền.
Không gian vặn vẹo, trong nháy mắt thoáng xuất hiện những vết nứt không gian.
Mũi tên bắn vào trận pháp và nổ tung, hay có thể nói trận pháp minh văn đã chặn được uy lực của mũi tên này.
Dương Bách Xuyên mở to mắt nhìn, nhưng lúc này trong lòng lại tràn đầy cảm động.
Giọng nói này tất nhiên là của lão gia tử Đông Phương Hạo Thiên.
Không ngờ lão gia tử đã ra tay, xuất hiện sớm hơn suy đoán của hắn, còn xuất hiện ngay thời điểm then chốt.
Chậm một chút nữa thì hắn đã khởi động sức mạnh của thần điện Càn Khôn rồi, nếu thật sự như vậy, kết cục hôm nay của hắn không thể nói trước được, mặc dù trước đó trong lòng hắn đã nghĩ rất nhiều, nhưng thực ra hắn biết rõ tình hình thực sự, hoàn toàn không có gì chắc chắn.
Tiên nhân đại chiến biến hóa khôn lường, ai có thể tưởng tượng được bước tiếp theo sẽ thế nào?
Lão gia tử Đông Phương Hạo Thiên xuất hiện quá đúng lúc.
Trong chớp mắt, mũi tên nhọn và trận pháp đồng loạt biến mất.
Những vết nứt không gian duy trì kéo dài vài giây mới tan biến.
Dương Bách Xuyên nhìn thấy tất cả những gì đã xảy ra, hắn nuốt nước bọt, hắn biết sức mạnh có thể đánh ra vết nứt không gian Tiên Giới là thứ mà hắn không thể hiểu nổi.
Hai chữ “cường đại” cũng không đủ để miêu tả!
Ngay sau đó, trước mặt hắn xuất hiện một luồng sáng tím ngày càng sáng, rồi một cánh cửa hiện ra, ngay sau đó, bóng dáng Đông Phương Hạo Thiên chắp tay sau lưng bước ra.
“Đông Phương gia gia~”
Dương Bách Xuyên cũng gọi lớn.
Đông Phương Hạo Thiên liếc nhìn hắn, phất tay một cái, một luồng sáng màu tím bay đến.
Cơ thể Dương Bách Xuyên lập tức lấy lại tự do.
“Tránh ra sau lưng ta, cung tiễn xạ thần của Tây Môn gia không phải thứ ngươi có thể ngăn cản được đâu.” Đông Phương Hạo Thiên nói xong thì quay người nhìn về phía ngọn núi cách đó vài nghìn mét.
“Vâng~” Dương Bách Xuyên không dám nói nhiều, ngoan ngoãn đứng sau lưng Đông Phương Hạo Thiên.
Lúc này, một giọng nói lạnh lùng đầy giận dữ vang lên: “Đông Phương lão nhi, hôm nay nếu ngươi còn che chở cho tiểu tử này, dù ngươi là phong hào Tiên Đế, lão phu có cung tiễn xạ thần trong tay cũng có thể khiêu chiến với phong hào Tử Dương Tiên Đế nhà ngươi~”
Một lời nói chứa đầy lửa giận và sát khí không thể kiềm chế được.
Còn Đông Phương Hạo Thiên thì từ tốn lên tiếng, đứng chắp tay sau lưng đối diện với ngọn núi cách đó vài nghìn mét mà nói: “Tây Môn lão nhi, mười năm trước bản tọa cũng đã nói rồi, Dương Bách Xuyên là người của Đông Phương gia ta, không đùa với Tây Môn gia các ngươi, mà hôm nay nhà Tây Môn các ngươi lại phái Tiên Vương đi giết hắn, không ngờ Dương Bách Xuyên lại có thủ đoạn và thực lực phản sát nên gia tộc Tây Môn đáng chịu kiếp nạn này.”
“Ngươi cũng đừng uy hiếp bản tọa, cung tiễn xạ thần của Tây Môn gia các ngươi quả thật rất cường đại, nhưng... còn phải xem nó nằm trong tay ai sử dụng, càng phải xem đối tượng bắn là ai? Dùng trong tay ngươi mà muốn bắn chết một phong hào Tiên Đế như bản tọa sao, e rằng ngươi vẫn chưa hiểu được sự uy nghiêm của phong hào Tiên Đế... Bản tọa nể tình cùng là gia tộc của Hỗn Loạn Tiên Thành nên chuyện hôm nay dừng ở đây, tuyệt đối không làm khó ngươi…”
“Ha ha ha ha…”
Tiếng cười điên cuồng trực tiếp cắt ngang lời của Đông Phương Hạo Thiên.
Ngay sau đó, Tây Môn Trường Giác tức giận gào lên: “Đông Phương Hạo Thiên, đừng giả vờ từ bi, Dương Bách Xuyên đã giết hết các đệ tử cấp trung và tất cả các Tộc lão của gia tộc Tây Môn ta, đồng nghĩa với việc diệt môn, hôm nay lão phu nhất định phải giết Dương Bách Xuyên, nếu ngươi muốn ngăn cản thì lão phu sẽ giết chết phong hào Tiên Đế nhà ngươi luôn…”
Vừa dứt lời, Tây Môn Trường Giác hét lớn: “Ba cung tiễn xạ thần, rơi xuống~”
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất