Mắt Tây Môn Thiên Tinh đỏ như máu, khí thế như mưa gió lao tới, sau lưng ông ta có ít nhất năm sáu trăm người.
Chỉ trong chốc lát đã đến trong phạm vi cách hắn ba mươi mét.
Dương Bách Xuyên không hề do dự, ném quả sấm dưa hấu ra.
...
Trong mắt Tây Môn Thiên Tinh chỉ thấy một vật bị ném về phía bọn họ từ khoảng cách vài chục mét.
Nhìn kỹ lại, con ngươi của ông ta bỗng nhiên co rụt lại, đột nhiên nhớ đến vật trước đó Dương Bách Xuyên đã ném cho Tây Môn Du...
Nhớ lại trận nổ kinh thiên động địa vừa rồi hình như xảy ra sau khi Dương Bách Xuyên ném một vật có kích cỡ bằng quả đấm về phía Tây Môn Du, đại môn gia tộc Tây Môn đã tan thành mây khói, Tây Môn Du là một cường giả Tiên Vương hậu kỳ cũng bị biến thành tro bụi, kiến trúc trong phạm vi 500 mét cũng bị phá hủy, hàng trăm người chết trong đó...
Một phút trước Tây Môn Thiên Tinh bị cơn tức giận làm cho đầu óc mê muội, lúc này ông ta lại thấy Dương Bách Xuyên ném một vật kinh khủng như vậy về phía bọn họ, Tây Môn Thiên Tinh lập tức tỉnh táo lại.
Thậm chí có thể nói là lông tơ toàn thân ông ta đang dựng đứng lên...
Ông te hét lên điên cuồng: “Mọi người tránh ra…”
Phản ứng trước tiên là trong tay Tây Môn Thiên Tinh xuất hiện một ngọc phù đang lấp lóe ánh vàng rực rỡ, đây là bảo vật tổ truyền của gia tộc Tây Môn. Theo truyền thuyết là phù được gia chủ đời đầu tiên của gia tộc Tây Môn chế tạo và lưu truyền xuống, là một loại phù chú cổ phòng ngự của Tiên Đế.
Tổng cộng có chưa đến mười miếng, khi truyền đến tay ông ta thì chỉ còn lại một miếng này, nếu không phải ông ta là gia chủ cũng không đến lượt ông ta.
Tây Môn Thiên Tinh không nỡ sử dụng, nhưng vào lúc này, phản ứng theo bản năng của ông ta cảm thấy nguy hiểm vô cùng nên ông ta đã không do dự mà bóp vỡ miếng phù phòng ngự này, đồng thời thiêu đốt bản nguyên bay nhanh ra xa…
Cảnh tượng phá hủy đại môn trước đó đã rõ mồm một trước mắt, vô cùng đáng sợ, ông ta không dám liều mạng xông lên.
“Rầm…”
Âm thanh vang lên như trời sụp đổ.
Toàn bộ không gian đều bị biến dạng.
Chỉ trong chốc lát, vụ nổ...
“Phụt ~”
“A a a a a…”
Tây Môn Thiên Tinh nhanh chóng tránh ra hai ba trăm mét nhưng vẫn bị ảnh hưởng, năng lượng dao động vô cùng mạnh mẽ quét qua người ông ta.
Khiến ông ta phun ra một ngụm máu.
Ngọc phù phòng ngự gần như đã tiêu tan chín phần mười.
May mắn là đã chống đỡ được một đợt nguy hiểm.
Tuy nhiên...
Tây Môn Thiên Tinh thì không sao vì trong tay ông ta có ngọc phù tổ truyền, nhưng chín đại Trưởng lão sau lưng ông ta thì không may, hàng trăm đệ tử của gia tộc đều không sống sót.
Cho nên bên tai ông ta mới nghe thấy từng tiếng hét thảm thiết...
Đôi mắt ông ta lúc này đỏ ngầu.
Toàn thân Tây Môn Thiên Tinh chấn động nhìn vào trung tâm vụ nổ cách ba trăm mét, một đám sương máu…
Trong không khí đầy mùi máu tanh.
Chín đại Tộc lão tan thành tro bụi, năm sáu trăm đệ tử gia tộc bỏ mạng và rơi xuống.
“A…”
Cổ họng Tây Môn Thiên Tinh phát ra âm thanh nhưng lại rất nhỏ, ông ta muốn hét lên nhưng không thể phát ra tiếng.
Lúc này ông ta biết gia tộc Tây Môn đã xong đời rồi.
Chín đại Tộc lão không thoát được, năm sáu trăm đệ tử gia tộc đã chết hết, tất cả những lực lượng nòng cốt của gia tộc đều bị diệt, lần này toàn bộ xong đời rồi.
Mặc dù tiếng nổ trên không trung giảm bớt nhưng sức mạnh vẫn còn đó, năng lượng dao động cường đại lan ra xa đến phạm vi hơn một ngàn mét.
Lập tức bị tiêu diệt, thử hỏi ai có thể thoát khỏi được đây?
Lúc này, Tây Môn Thiên Tinh ngơ ngác nhìn màn sương máu trên không trung, cơ thể ông ta run rẩy, ông ta nhìn chằm chằm Dương Bách Xuyên cách đó ba trăm mét, miệng liên tục lẩm bẩm: “Ác quỷ, ác quỷ... Ngươi là ác quỷ…”
...
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất