Đoản đao, trường đao, kiếm mềm… Mỗi người có một tiên khí khác nhau.
Dương Bách Xuyên lạnh lùng nghĩ, ta đã cho các ngươi cơ hội, chính các ngươi không biết quý trọng.
“Keng!”
Hắn không vận chuyển kiếm Đồ Long luôn mà thúc giục chuông Đông Hoàng.
Sau một tiếng chuông vang, chuông Đông Hoàng lo lửng trong người, phù văn màu vàng bắt đầu di chuyển.
Dương Bách Xuyên muốn thử xem năng lực phòng ngự của mình đã đạt đến mức nào.
Sau khi nhập Tiên Quân, thực lực tăng lên làm cho hắn có cảm giác tăng vụt, lần này là cơ hội để hắn thử thực lực của mình.
Chuông Đông Hoàng kết hợp với phòng ngự có thể sinh ra hiệu ứng giống như phản ứng hóa học.
Lúc này chuông Đông Hoàng xuất hiện ngoài cơ thể, vô số nguồn pháp lực dung nhập vào trong chuông Đông Hoàng, chuông Đông Hoàng dẫn dần biến thành vật thực.
Hiển nhiên lực phòng ngự đã tăng lên một bậc.
Dương Bách Xuyên muốn thử xem Tiên Quân hậu kỳ, thậm chí là Tiên Nhân đại viên mãn có thể đánh vỡ được lực phòng ngự của chuông Đông Hoàng hay không.
Chỉ trong nháy mắt, Thập Hình Ác Nhân dùng đủ các loại chiêu thức tấn công Dương Bách Xuyên.
Thập Hình Ác Nhận xông lên tấn công thì thấy trên người Dương Bách Xuyên được một cái chuông to bao phủ lấy, có vẻ hắn chuẩn bị phòng ngự chứ không ra tay.
Điều này khiến bọn họ cực kỳ tức giận.
Tiểu tử này khinh thường người khác đấy hả!
Bọn họ cảm thấy bản thân bị sỉ nhục.
Ngoài lão đại Tiên Quân Lột Da là Tiên Quân đại viên mãn ra, những người khác đều là Tiên Quân hậu kỳ, ai cũng có thần thông riêng của bản thân.
Ở trong mắt bọn họ thì Dương Bách Xuyên chỉ là Tiên Quân sơ kỳ mà thôi, cho dù tên tiểu tử này mạnh hơn Tiên Quân sơ kỳ bình thường thì có thể làm được gì?
Chẳng lẽ còn có thể đỡ được đòn tấn công của 10 người bọn họ?
Quá ngông cuồng.
“Giết hắn ~”
Tiên Quân Lột Da cũng tức giận, nàng ta chưa từng gặp kẻ kiêu ngạo như vậy.
“Ầm ầm ầm…”
Vô số tiếng nổ vang lên.
Dương Bách Xuyên bị vùi lấp trong các đòn tấn công pháp lực cường đại.
Đủ loại màu sắc hội tụ lại, ngũ quang thập sắc, thế như chẻ tre.
Không nhìn thấy Dương Bách Xuyên…
Chỉ trong 10 giây ngắn ngủi, hiện trường quay về yên tĩnh.
Bụi đất bay mù mịt tận mấy chục mét.
Thập Hình Ác Nhận lạnh lùng nhìn cảnh này, bọn họ tin tưởng chỉ bằng này cũng đủ giết chết Dương Bách Xuyên.
Nhưng ngay sau đó một tiếng quát lạnh lùng truyền đến từ trong bụi đất: “Đến lượt ta…”
Dứt lời, Thập Hình Ác Nhân biến sắc.
Nghe âm thanh có vẻ không bị thương gì.
Bọn họ cảm thấy không thích hợp, tất cả bắt đâu cảnh giác.
Đúng lúc này, một luồng ánh sáng bạc bùng nổ,
Kiếm khí tung hoành bùng nổ.
“Đồ Long ra khỏi vỏ, phong vân tru sát.”
“Vèo vèo vèo…”
Ánh sáng bạc lóe lên giữa Thập Hình Ác Nhân, trong sân như bị tia chớp xẹt qua.
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất