Sau đó đồ sưu tầm trong buổi đấu giá cũng dần dần ít đi trong mắt Dương Bách Xuyên, ba của Triệu Nam bên cạnh cũng ra tay mua được một món Tử Run Châu, ba của Triệu Vũ Linh cũng mua được vật phẩm mình nhìn trúng.
Dương Bách Xuyên và Triệu Nam đều đang xem náo nhiệt, đối với anh, những thứ này đều là đồ vậy sưu tầm có giá trị nhỏ.
Cũng không biết đã giao dịch thành công bao nhiêu món đồ, sau khi Ngải Diệp mở miệng lần nữa, Dương Bách Xuyên lại nở nụ cười, đó là bức tranh cổ vẽ hai mươi bốn đại thần Lăng Yên Các của vua Đường mà anh tìm lại được, bức họa này còn hại Lý Ý thiệt mất một ngàn vạn.
Nghĩ đến những thứ này, Dương Bách
Xuyên và Triệu Nam liếc nhìn nhau, đồng thời nở nụ cười.
Đấu giá đến món cuối cùng, giá trị của bảo bối cũng càng ngày càng tốt, giá khởi điểm của bức tranh cổ là một trăm vạn, mỗi lần hô giá không dưới mười vạn.
Người đầu tiên hô giá là một trăm mười vạn, nghe giọng nói này rất quen thuộc, Dương Bách Xuyên vừa quay đầu lại hỏi thăm thì thấy được bên kia là Lý Ý đang hô giá, mà người ngồi cùng Lý Ý chính là một ông già ngoài sáu mươi tuổi.
Lúc này, Triệu Viễn Hiền bên cạnh hừ lạnh và nói: “Chuyện bức tranh cổ lần trước tôi nhớ chính là người của nhà Diệp giở trò quỷ, hiện tại xem ra lão nhị nhà họ Diệp đã ra mặt, tám chín phần mười không cần hỏi, người mua bức tranh cổ khắc chữ vua Đường này là người nhà họ Diệp. Nam Nam chờ đấy, ba sẽ giúp con trút giận, hôm nay tôi sẽ giành được bức tranh cổ này, làm cho lão nhị nhà họ Diệp phải tiếc nuối.”
Trong lòng Triệu Viễn Hiền có thể đoán được sơ sơ, hôm nay nhìn thấy lão nhị nhà họ Diệp đã xác định, ông ấy và ông ta đều là người quản lý làm ăn cho gia tộc nhà họ Diệp, hai người chính là đối thủ trên thương trường, ai cũng không muốn gặp người kia, hôm nay ông ấy chỉ muốn trút giận thay cho con gái bảo bối.
Dưới sự kinh ngạc của Dương Bách Xuyên và Triệu Nam, Triệu Viễn Hiền trực tiếp cầm lấy micro nói: “Ba trăm triệu”
Lúc đầu giá còn ở ngưỡng một trăm triệu giờ đã bị tăng mạnh, sau khi Triệu Viễn Hiền kêu lên, lập tức làm cho rất nhiều người ngạc nhiên.
Mà Lý Ý lại toát mồ hôi lạnh, trên danh nghĩa bức tranh cổ này là của hắn ta, nhưng trên thực tế là vì mối làm ăn với Diệp Vô Đạo đang ngồi bên cạnh mình, ban đầu là dùng bức tranh cổ để hãm hại Triệu Nam, không ngờ bức tranh cổ lại bị Dương Bách Xuyên tìm về, chuyện xấu không thành, ngược lại làm cho hắn ta bị lỗ một ngàn vạnh tại Tamlinh247.vn
Hôm nay, Diệp Vô Đạo đi tới Cố Đô, hắn ta đương nhiên muốn nịnh bợ, cam đoan là sẽ giành lại được bực tranh cổ để tặng cho Diệp Vô Đạo, nhưng phải bỏ ra ba trăm vạn thật sự khiến hắn ta phải hộc máu mất, nếu buộc hắn ta bỏ ra hơn ba trăm vạn đi nịnh bợ Diệp Vô Đạo, hắn ta phải cắt thịt từ trên người ra mất.
Nhưng nghĩ đến thế lực khổng lồ của nhà họ Diệp, Lý Ý vẫn cắn răng hô: “Ba trăm mười ngàn vạn.”
Lúc này chỉ còn rất ít người hét giá.
Ngay sau đó, Triệu Viễn Hiền lại lần nữa hộ: “Ba trăm năm mươi vạn.
11
“Chậc~” Lý Ý bắt đầu nuốt nước bọt, cao hơn nữa hắn ta thật sự không thể ra giá nổi.
Đúng lúc này, chỉ nghe Diệp Vô Đạo bên cạnh hừ lạnh nói: “Thì ra là lão tam nhà họ Triệu à, Lý Ý, hô giá bốn trăm vạn
Cả người Lý Ý đều run lên, đây là muốn mạng hắn ta sao!
Diệp Vô Đạo trừng mắt nhìn hắn ta một cái, thản nhiên nói: “Bảo anh hô giá chứ không bảo anh trả, tôi muốn tranh giành với lão tam nhà họ Triệu.
“Khụ khụ ~ được rồi.” Lý Ý cuối cùng cũng thở ra, những người này chơi lớn thật, hắn ta cũng không chơi nổi, cũng may Diệp Vô Đạo không bảo hắn ta bỏ tiền ra, coi như cũng được.
Trong nháy mắt Lý Ý cảm giác trên người Diệp Vô Đạo truyền đến ý lạnh, nhịn không được rùng mình, hắn ta cũng không hiểu là tại sao?
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất