Bạn gái cũ Hoàng Lỵ đứng bên cạnh mang theo vẻ mặt kiêu ngạo, nhìn Dương Bách Xuyên với ánh mắt thương hại, nói: “Vấn đề thực tập của anh thế nào rồi, không có chỗ đi tốt, tôi có thể nhờ Tạ Đỉnh giới thiệu công tác cho anh. Anh ấy chính là giám đốc phòng nhân sự của doanh nghiệp Thiên Dương đầu tư nước ngoài.”
“Lỵ Lỵ, cô nhỏ, đây là……?” Lúc này Tạ Đỉnh nở nụ cười nhàn nhạt nhìn Dương Bách Xuyên, hỏi Hoàng Thanh và Hoàng Lỵ.
“Trời ạ, tên nhóc Bách Xuyên này chính là bạn trai cũ của Hoàng Lỵ, chính là người chưa từng nắm được tay của Lỵ Lỵ, Dương Bách Xuyên.” Hoàng Thanh cười nói.
Hoàng Lỵ cũng nói phụ họa: “Anh yêu, không phải em đã từng nói với anh rồi sao, thực ra em và anh ta không phải là người yêu, cùng lắm là quan hệ giữa chị năm trên và em trai khóa dưới học chung trường thôi.”
“À ~” Tạ Đỉnh kéo dài âm thanh, đột nhiên sinh ra cảm giác ưu việt, nhìn về phía Dương Bách Xuyên, vươn tay ra nói: “Tạ Đỉnh, giám đốc phòng nhân sự của doanh nghiệp Thiên Dương đầu tư nước ngoài. Nếu là bạn học cùng trường với Lỵ Lỵ, mồng mười mời cậu đến tham dự hôn lễ của chúng tôi.”
Sắc mặt Dương Bách Xuyên lạnh lùng, anh biết ba người này đến nhục nhã mình, nhưng bây giờ anh đã khác với ngày xưa. Hít một hơi thật sâu, không bắt tay với Tạ Đỉnh, chỉ liếc nhìn ba người, cuối cùng dừng ở trên người bạn gái cũ Hoàng Lỵ, nói: “Ánh mắt của cô không tồi, vừa nhìn qua đã biết chú Tạ là hạng người thông minh tuyệt đỉnh. Yên tâm, nể mặt từng là bạn học, mồng mười chắc chắn tôi sẽ đến tham dự hôn lễ của hai người. Chúc hai người ‘hạnh phúc trong tình dục’!”
Nói xong Dương Bách Xuyên xoay người rời đi, lúc đi ngang qua Tạ Đỉnh, dường như nhớ đến chuyện gì đó, Dương Bách Xuyên hơi dừng lại bổ sung: “Đúng rồi chú Tạ Đỉnh, bệnh liệt dương cũng là bệnh, nên đi khám chữa bệnh. Nhìn bộ dáng của chú, có lẽ cũng đã bị được ba tháng, nhanh chóng đi gặp bác sĩ đi. Đàn ông gặp được bệnh này thật sự đáng thương, có lẽ ngày nào đó trên đỉnh đầu sẽ có cặp sừng dài ~”
Dương Bách Xuyên nói xong đi xa rồi, nhưng ba người còn lại đã hóa đá tại chỗ.
Đặc biệt là Hoàng Lỵ, cô ta nghe ra được sự chế giễu trong lời nói của Dương Bách Xuyên, chú Tạ Đỉnh, chúc các người hạnh phúc trong tình dục, đặc biệt mấy chữ hạnh phúc tình dục được nhấn rất mạnh.
Câu nói này đang châm biếm cô ta. Tạ Đỉnh thực sự đã hơi già, hơn nữa tuổi cũng lớn, thậm chí Tạ Đỉnh không được ở mặt nào đó, tất cả những điều này thực sự vẫn luôn là cái gai trong lòng cô ta. Chẳng qua điều kiện của Tạ Đỉnh rất tốt, cô ta chịu đựng những việc này, nhưng trong lòng không muốn thừa nhận.
Hôm nay bị Dương Bách Xuyên châm biếm nói ra, Hoàng Lỵ chỉ cảm thấy đầu mình bắt đầu choáng váng.
Bản thân Tạ Đỉnh cũng bị Dương Bách Xuyên nói tức run cả người, hắn ta không nghĩ đến Dương Bách Xuyên này lại kiêu ngạo như vậy, mỗi một câu nói ra đâm thẳng vào vết sẹo khuyết điểm của hắn ta.
Tuổi của Tạ Đỉnh cũng không lớn, mới 31 tuổi, chẳng qua trên đầu thiếu mấy sợi tóc đã bị Dương Bách Xuyên gọi là chú, chú Tạ Đỉnh, Tạ Tạ cái mẹ mày ~
Tạ Đỉnh nguyền rủa Dương Bách Xuyên ở trong lòng.
Đặc biệt là câu cuối cùng của Dương Bách Xuyên, thực sự làm cho hắn ta cảm thấy khó chịu phức tạp trong lòng, chọc vào chỗ đau của hắn ta. Tạ Đỉnh không nghĩ đến chuyện khó nói kia của mình sẽ bị Dương Bách Xuyên nói toạc ra, còn nói có lẽ ngày nào đó trên đầu sẽ có sừng.
Sừng……? Còn không phải là bị ngoại tình hay sao?
Nghĩ đến đây hắn ta đã muốn xông lên đập Dương Bách Xuyên một trận, nhưng Dương Bách Xuyên đã đi ra khỏi tiểu khu. Lúc quay đầu lại nhìn Hoàng Lỵ, trong ánh mắt của Tạ Đỉnh mang theo vài phần khó nói, trong lòng thầm nghĩ, liệu cô ta có cho mình mọc sừng hay không?
Hoàng Lỵ cũng thấy được sắc mặt khó coi của Tạ Đỉnh.
Trong lòng Hoàng Thanh vô cùng tức giận, vốn dĩ muốn sỉ nhục Dương Bách Xuyên để thỏa mãn sự ưu việt trong lòng, nhưng không nghĩ đến lại bị hai ba câu nói của Dương Bách Xuyên đánh bại.
Làm cô nhỏ của Hoàng Lỵ, cô ta rất rõ chuyện của Tạ Đỉnh……
Không nói đến ba người mang theo tâm tư khác nhau đang đứng sững sờ ở chỗ đó.
Dương Bách Xuyên vừa đi ra khỏi tiểu khu thì điện thoại vang lên.
Chuyện anh có một bộ phòng ở trong tiểu khu này không cần phải giải thích nhiều với ba người kia. Bởi vì hoàn toàn không cần thiết, bọn họ chỉ muốn đánh mặt của chính mình, muốn làm nhục anh.
Nhưng anh sẽ đòi lại tất cả những chuyện này, anh chắc chắn sẽ đi đến hôn lễ của Hoàng Lỵ. Anh muốn đòi lại sự sỉ nhục ở công viên ngày đó và hôm nay, không phải có tiền hay sao, đan Trú Nhan sẽ mang đến một lượng tài sản rất lớn cho anh.
Cầm điện thoại lên nhìn thì thấy Liễu Linh Linh gọi đến, bắt máy, Liễu Linh Linh trực tiếp hỏi: “Dương Bách Xuyên, cậu lại trốn học? Ở đâu?”
“Tôi đang xem phòng ở, đúng rồi, cảm ơn ba cậu cho tôi với, tôi rất vừa lòng với phòng ở.” Dương Bách Xuyên nói với Liễu Linh Linh.
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất