Còn không phải bị thiên tài của chúng ta ngược thành chó con!
Độc Cô Hành đứng giữa bầu trời, trong ánh mắt nhìn về phía nhi tử, có vui mừng.
Từ khi cứu viện Tinh Thần đại lục trở về, nhi tử đã rời khỏi nhà, cùng một chỗ tu luyện với Vân Phi Dương - thiên tài dạng này.
Cho đến hôm nay.
Hắn rốt cuộc mạnh cỡ nào, làm cha như lão cũng không biết, nhưng có thể khẳng định, lĩnh ngộ kiếm đạo càng sâu!
Vạn chúng chú mục.
Thái Thường Kiếm của Độc Cô Cần khẽ nghiêng xuống, động tác rất chậm chạp, nhưng nhất thời bộc phát kiếm khí cường thế.
Bốn phía.
Kiếm ý ngang dọc, cây cỏ đều lay động.
Một cử động rất nhỏ đã gây nên biến hóa to lớn để thần sắc rất nhiều kiếm đạo võ giả biến đổi.
- Không tệ.
Trưởng lão Linh Tiêu Phái khen:
- Một hạt giống kiếm đạo rất tốt!
Trưởng lão còn lại cũng đồng ý.
Một vị diện cấp ba lĩnh ngộ kiếm đến tình trạng như thế, vô cùng đáng quý.
"Hừ."
Trưởng lão Liệt Diễm Tông nói:
- Giả kỹ năng mà thôi.
Hắn vẫn xem trọng Ninh Hảo Viễn, cho nên đối với ưu tú của Độc Cô Cần, mặc dù không phủ nhận nhưng cũng không đồng ý.
"Xoát!"
Vào lúc này, Ninh Hảo Viễn buông kiếm ra, cường đại kiếm khí gào thét.
Về mặt khí thế, rõ ràng mạnh hơn Độc Cô Cần, điều này khiến Trưởng lão Liệt Diễm Tông vui mừng.
- Hai người lĩnh ngộ kiếm đạo đều không yếu, muốn phân thắng bại, sợ sẽ cần một quãng thời gian.
- Cây kim so với cọng râu a!
Rất nhiều cường giả có chút chờ mong.
- Độc Cô Cần.
Nhưng vào lúc này, Vân Phi Dương ngồi phía xa, nhếch miệng cười nói:
- Một chiêu giải quyết.
Độc Cô Cần nghe vậy, trong ánh mắt lóe ra một tia sắc bén, cười đáp:
- Như ngươi mong muốn.
Hai người nói chuyện để khóe miệng đám Trưởng lão thập đại tông môn hơi hơi run rẩy.
- Một chiêu?
Trưởng lão Liệt Diễm Tông cười lạnh khinh thường.
- Một đám tiểu gia hỏa thật cuồng vọng.
Những Trưởng lão khác cũng lắc đầu, là một võ giả, tuy phải có tự tin, nhưng quá mức sẽ trở thành tự đại.
Hai trưởng lão Linh Tiêu Phái thở dài trong lòng.
Bọn họ xem trọng Vạn Thế Đại Lục, nhưng nếu quá mức tự đại, cũng không có giá trị bồi dưỡng.
"Hắc hắc."
Một bàn tử tai to mặt lớn ngồi xổm trong góc, hình qua như cục thịt ngáp một cái, nói:
- Vân Phi Dương này thật cuồng, lão phu rất thưởng thức.
Rất nhiều võ giả nghe vậy, nhao nhao khinh thường.
Mập mạp kia là Trưởng lão Cuồng Tông, mà tuy Cuồng tông cũng là một trong thập đại tông môn, nhưng tuyệt đối là một tổ chức kỳ hoa, môn quy đầu tiên của bọn họ chính là đệ tử phải Cuồng!
Ngươi ẩn nhẫn, ngươi ưa thích chiêu trò?
Mau mau xéo đi.
Ngươi cuồng, ngươi thích tìm đường chết?
Mau chạy tới đây, chúng ta cùng chung chí hướng!
Cuồng tông - đại thế lực đã từng huy hoàng, người người tuân thủ nghiêm ngặt đầu môn quy đầu tiên mà thu đồ đệ, sau cùng đều cuồng đến chết hết.
Bây giờ chỉ còn lại có một tên Tông Chủ, một tên Trưởng lão, ba người đệ tử, cảnh tượng hơi quẫn bách.
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất