Vân Phi Dương lớn tiếng la, âm thanh dập dờn trên bầu trời Tiểu Thần Giới để đám người phản cảm.
Tên này thật kiêu ngạo.
Dưới cái nhìn của bọn họ, phàm nhân đến từ hạ cấp vị diện cần phải điệu thấp hoặc tự ti, không nên kêu ngạo như thế mới đúng.
Tự ti?
Thật có lỗi.
Lấy tính cách Vân Phi Dương, hai từ đó không có trong từ điển của hắn, mặc dù vừa mới trọng sinh, tu vi hoàn toàn không có, vẫn luôn tự hào.
Đây là ngạo khí chảy xuôi trong người hắn, là yếu tố cần thiết nhất mà cường giả cần phải có!
Thậm chí, hắn thấy Tiểu Thần Giới cũng chỉ là một cái tên giả mạo.
Thời điểm lão tử hỗn trên Thần Giới.
Đám người tự nhận là tài trí hơn người các ngươi còn không biết luân hồi ở đâu đây.
- Vân Phi Dương?
- Hắc hắc, cái tên này, ta nhớ kỹ.
- Thôi đi, chỉ biết la hét thì có ích lợi gì, mấu chốt là có thể đi vào Tiểu Thần Giới mới được, cũng đừng chết trong Long Môn.
Không thể không nói.
Vân Phi Dương còn chưa tiến vào Tiểu Thần Giới đã để rất nhiều võ giả nhớ kỹ. Đương nhiên, càng nhiều vẫn là muốn nhìn xem hắn có thể xông qua Long Môn không hay không.
Lâm Chỉ Khê và Lương Âm lắc đầu.
Quả nhiên.
Vân Phi Dương vẫn phách lối trước sau như một. Bất quá, đây mới thực sự là hắn, đi vào Tiểu Thần Giới, chỉ sợ sẽ gây ra một trận gió tanh mưa máu.
- Vân Phi Dương?
Trên một cô phong, một hắc bào nam tử đứng thẳng, hắn cười nói:
- Vân đạo hữu, chúng ta sắp gặp mặt nhau rồi?
Người này chính là A Tu La.
Năm đó bên trong khảo nghiệm của mảnh đất thí luyện, Vân Phi Dương vì giải đáp hoang mang mấy ngàn năm của mình, hắn đã giao mô phỏng Luyện Hồn Chung đối phương.
Chưa từng nghĩ.
Mới mấy năm ngắn ngủi.
Hắn sẽ đạt tới Thánh cấp, còn tiến vào Long Môn.
A Tu La rất chờ mong việc gặp mặt người trẻ tuổi có thể giải hoặc cho mình này, hai ngồi xuống hảo hảo nói chuyện, bàn luận cái gì là Đạo a.
- Móa, tiểu tử này quá cao ngạo đi!
- Chẳng lẽ đến từ cao cấp vị diện?
Vân Phi Dương la lớn để đám người trong bình đài chú ý, trong ánh mắt có cảnh giác, có cười lạnh, có xem thường.
- Phi Dương ca.
La Mục thấp giọng nói:
- Ngươi hô lớn tiếng như vậy, người Tiểu Thần Giới có thể nghe được sao?
Vân Phi Dương đáp:
- Không biết nữa.
La Mục sụp đổ.
- Vậy ngươi hô loạn cái gì.
- Thử một chút thôi.
Vân Phi Dương cười nói:
- Dù sao cũng nhàm chán.
- Tốt.
La Mục bội phục.
Ở thời khắc mấu chốt này, tất cả mọi người đều rất khẩn trương, chắc chỉ có hắn không có coi tất cả ra gì, loại tâm tính này không phục không được!
- Vân Phi Dương à?
Thanh âm lần nữa truyền đến:
- Ngươi đến từ vị diện nào?
Mấy trăm thiên tài Phàm Giới nhao nhao vểnh tai, bọn họ cũng rất tò mò, tên tỏ vẻ trâu bò trước mặt này có bối cảnh như thế nào.
- Vạn Thế Đại Lục.
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất