-Sư đệ, ngươi thử ở đây chỉ là lãng phí Thần…
Liễu Nhu còn chưa dứt lời la bàn đột nhiên lấp lóe ánh sáng không ngừng chuyển động.
-Cái này…
Nàng ngạc nhiên nói.
-Bên trong Phi Dương đại lục còn có người chưa giác tỉnh thần hồn sao?
Vân Phi Dương khẽ giật mình.
Ông…
Nhưng vào lúc này ánh sáng trên la bàn ngừng chuyển động, cuối cùng tập trung ở phía Đông.
Xoát!
Liễu Nhu nhìn về phía đảo Thần Cấm ngạc nhiên nói.
-Ở trên đảo!
Vân Phi Dương nói.
-Ở trên đảo chỉ có La Mục và Hà Kỳ tu luyện, tại sao chỉ về phía đó?
Liễu Nhu đột nhên nghĩ tới cái gì đó nói.
-Đồ đệ ngươi.
Dát.
Vân Phi Dương tỉnh mộng.
Tu luyện trên đảo Thần Cấm còn có đồ nhi Trầm Thanh của mình.
Chẳng lẽ hắn là người mang theo thần hồn?
-Sư phụ, người đang làm gì vậy?
Trầm Thanh được gọi tới, Vân Phi Dương cầm la bàn trong tay không ngừng đi lại.
Đi về phía trước mấy bước.
Ông!
La bàn ban đầu chỉ hướng Đông đột nhiên thay đổi chỉ hướng Tây.
Vân Phi Dương lần nữa nhích người, đi về phía Nam của Trầm Thanh, la bàn lần nữa chỉ phía Bắc.
Nói chung.
Dù xê dịch thế nào, ánh sáng trên la bàn vẫn chỉ về hướng Trầm Thanh.
- Không sai đâu.
Liễu Nhu nói.
-Thanh nhi khẳng định là người mang theo thần hồn.
-Người mang theo thần hồn?
Trầm Thanh mờ mịt.
Vân Phi Dương thu Thần lực về, ánh sáng la bàn biến mất nói.
-Xem ra chúng ta có thể trở thành sư đồ cũng là thiên ý trong cõi u minh.
Nói xong cầm cổ tay Trầm Thanh, linh niệm dung nhập vào bên trong, tỉnh mỉ dò xét cũng không hề thấy sự tồn tại của Thần hồn.
- Thần hồn trong cơ thể hắn muốn giác tỉnh cần phải có một đoạn thời gian vô cùng dài.
Vân Phi Dương thu hồi Linh Niệm.
Liễu Nhu nói.
-Tàn hồn tồn tại trong cơ thể phàm nhân muốn giác tỉnh đều phải có cơ hội của mình, chúng ta chỉ có thể yên lặng nhìn thôi.
-Ừm.
Vân Phi Dương xoa đầu Trầm Thanh cười nói.
-Đồ nhi, tiếp tục đi tu luyện đi.
Trầm Thanh gật đầu, lúc này tiến vào trận pháp đảo Thần Cấm tu luyện.
-Sư tỷ, ngươi có thể đoán thần hồn trong cơ thể Trầm Thanh là ai không?
Vân Phi Dương hỏi.
Liễu Nhu nâng cằm lên nói.
-Tuổi còn nhỏ đã nắm giưc thân thể mạnh mẽ như vậy, rất có thể là Chúc Long.
Chúc Long được xưng là Chiến Thần chịu đòn tốt nhất.
Vân Phi Dương cười nói.
-Chỉ sợ sư tỷ không biết, thân thể tiểu gia hỏa này sở dĩ mạnh như thế là do ta mấy năm nay rèn luyện, trước kia thân thể rất yếu đuối.
Liễu Nhu nói.
-Có lẽ đây chính là ý trời, để người mang theo tàn hồn Chúc Long gặp được ngươi, cũng bắt đầu rèn luyện thân thể từ nhỏ.
Vân Phi Dương trầm mặc.
Hắn cũng hi vọng, bên trong thân thể đồ nhi là tàn hồn của Chúc Long, dù sao, trong 108 vị thần, đối phương thuộc về thần hồn thượng thừa nhất.
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất