Thấy bên trong một khu vực có một thẻ tre ngân sắc được lưu quang bao phủ, khác biệt với các thẻ tre trước đó.
Tứ Hải Kiếm Đế nói:
- Đây là ngân giản.
Ngân giản?
Vân Phi Dương mờ mịt.
Tứ Hải Kiếm Đế giải thích:
- Đảo Thần Cấm tản mát cấm thuật, theo ghi chép thì có ba loại, một loại là lục sắc thẻ tre, một loại khác là ngân sắc, còn có cao nhất là kim sắc.
Vân Phi Dương nói:
- Ngân sắc và kim sắc càng mạnh hơn?
- Không sai.
Tứ Hải Kiếm Đế nói:
- Kiếm cấm của vi sư cũng được ghi chép trên ngân sắc thẻ trúc.
Vân Phi Dương cười nói:
- Nói như vậy, xem như gặp được cấm thuật không tệ.
Nói rồi, muốn đi qua.
"Xoát!"
Nhưng vào lúc này, một Thánh cấp võ giả từ phía sau xông lên trước nhanh hơn một bước, nắm ngân giản trong tay.
- Mẹ nó.
Vân Phi Dương nhất thời giận dữ.
Lão tử dẫn đường phía trước cho các ngươi, phát hiện ra vật này trước, các ngươi lại dám đoạt!
- Đồ nhi.
Tứ Hải Kiếm Đế nói:
- Không cần tức giận, đi qua bãi cỏ này, ngân giản có thể thấy được ở khắp nơi, hoàn toàn không cần tranh đoạt.
Vân Phi Dương ngạc nhiên.
Kiếm Cấm Vạn Kiếm Quy Tông đã là cấm thuật không tệ, mà ngân giản cấp bậc này có thể thấy được khắp nơi, quả thật không dám tưởng tượng a!
Cũng không lâu lắm.
Vân Phi Dương ra khỏi thảo nguyên, đứng trên một mảnh lục địa được tạo thành từ đá đặc thù.
Quả nhiên.
Như Tứ Hải Kiếm Đế nói.
Thả mắt nhìn lại.
Trên đường uốn lượn phía trước tán lạc rất nhiều ngân sắc thẻ tre, số lượng ít nhất phải mấy trăm!
"Xoát."
Vân Phi Dương thuận tay nhặt lên một cái, mở ra xem, trên đó viết, Cấm Thuật Ngự Lôi, sau đó cười nói:
- Cái này không tệ, rất thích hợp với ta.
Trong cơ thể hắn có Lôi hệ.
Nhưng không có vũ kỹ phù hợp nên rất ít thi triển ra. Dù sao, thuần túy Lôi hệ bạo phát còn không bằng kiếm khí.
Mấy người La Mục cũng không nhàn rỗi, nhao nhao nhặt ngân giản lên, tùy tiện xem xét, cảm thấy không tệ, muốn nhét vào trong ngực.
- Chậm đã!
Tứ Hải Kiếm Đế ngăn cản.
- Ở chỗ này, chỉ cần đưa cấm thuật vào trong ngực thì không thể lại vứt bỏ, nếu không sẽ bạo thể mà chết.
Dát.
La Mục và Vân Lịch nhất thời cứng ngắc.
Bọn họ vội vàng vứt ngân giản trên mặt đất, tuy hai cấm thuật này không tệ, nhưng cũng không quá thích hợp với mình.
Tiến vào Đảo Thần Cấm, không thể câu thông không gian giới chỉ, mang trên người không chỉ dư thừa mà còn trở thành quả bom ẩn hình.
"Oanh!"
Đột nhiên, phía trước truyền đến nổ tung.
Một võ giả lấy được không ít thẻ tre, nhưng tìm được một cái ngân giản càng trâu hơn, tiện tay vứt một cái, kết quả trực tiếp nổ tung mà chết.
- Thấy chưa.
Tứ Hải Kiếm Đế chân thành nói:
- Kết cục như thế đó!
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất