Thanh âm Úc Mộc Chân êm dịu, mỗi động tác đều bộc lộ ra vẻ xinh đẹp, nữ nhân dạng này rất dễ câu ham muốn của nam nhân.
Ngoài ý muốn là.
Ánh mắt Vân Phi Dương lạnh lẽo, nói:
- Tại động phủ Vũ Thần, ngươi mưu toan ám sát nữ nhân của ta, điều đó đã định ra kết quả của ngươi, chỉ có một con đường chết!
Úc Mộc Chân khẽ giật mình.
Chẳng lẽ mình phối hợp như vậy vẫn không câu được thằng nhỏ tên này ngốc đầu lên?
Đột nhiên, Úc Mộc Chân cảm giác được một cỗ linh niệm cường đại đang dung nhập vào cơ thể mình, điên cuồng thu lấy năng lượng trong Ma hạch.
Đôi mắt đẹp của nàng lộ vẻ kinh ngạc.
Chỉ qua một lát.
Toàn bộ Ma lực trong Ma Hạch của Úc Mộc Chân đã bị thu lấy sạch sẽ, điều này khiến nàng nhất thời suy yếu, sắc mặt tái nhợt.
"Phốc xích."
Một cây chủy thủ đâm vào ngực nàng, thân thể mềm mại nhất thời cứng ngắc, còn dao găm chính là vũ khí nàng đã từng dùng để đánh lén Vân Phi Dương và Mục Oanh.
- Ngươi...
Úc Mộc Chân nhìn Vân Phi Dương, con ngươi lóe ra vẻ khó tin, cuối cùng ngã trên mặt đất.
Trong thời khắc tư duy tan rã, nghe được tiếng nói thản nhiên của Vân Phi Dương:
- Làm tỳ thiếp cho ta, ngươi còn chưa đủ tư cách.
Tên này rất không biết xấu hổ, nhưng có nguyên tắc, tuyệt không phải lúc nào cũng đầy tư tưởng dơ bẩn trong đầu.
Đối mặt Úc Mộc Chân dụ hoặc vẫn rất quả quyết không thương hương tiếc ngọc.
Nguyên nhân rất đơn giản.
Nữ nhân này từng đánh lén Mục Oanh.
Bất người nào gây ra thương tổn cho người hắn quan tâm, dù nam hay nữ, hắn đều sẽ dùng thủ đoạn tàn khốc nhất trả lại.
Cái này chính là nguyên tắc của Vân Phi Dương!
Giải quyết Úc Mộc Chân, Vân Phi Dương tiếp tục tìm tòi trong mảnh đất thí luyện, sau cùng vẫn không tìm được Tiêu Kha Ái và Đồi Tư Trí, chỉ có thể trở về Tinh Thần đại lục.
Bất quá.
Vì phòng ngừa bọn họ lần nữa tiến vào đại lục, Vân Phi Dương bố trí một trận pháp phòng ngự trước truyền tống trận.
Hắn muốn phá luôn truyền tống trận giữa hai vị diện, nhưng cấp bậc quá cao, lấy hồn lực hiện tại của hắn còn không làm được.
- Trừ phi linh hồn lực tên kia mạnh hơn ta, nếu không, sẽ không thể phá trận mà ra đâu.
Sau khi bố trí tốt trận pháp, Vân Phi Dương tiến vào Phi Dương đại lục, đi vào Chủ Thành Ma Linh Tộc, Hạ Lan thành.
Từ khi ngàn vạn Ma Linh tiến vào Phi Dương đại lục đều được Hạ Lan Phi quản lý, cho đến nay đã đi vào chính quy.
Đồng thời, họ bắt đầu hấp thu văn minh nhân loại, học được việc cày bừa, nuôi nhốt gia súc.
Các đại bộ lạc đã diễn biến thành đại thành, Hạ Lan thành nơi nữ đế Hạ Lan Phi ở trở thành thủ đô Ma Linh Tộc, nắm giữ quyền lợi tuyệt đối.
- Sao hôm nay rảnh đến chỗ của ta thế?
Trong tẩm cung, Hạ Lan Phi nằm trong ngực Vân Phi Dương, tóc xanh lộn xộn, gương mặt ửng hồng chưa tan.
Xem ra.
Vừa rồi trải qua một trận ác chiến.
Vân Phi Dương nói:
- Nhớ nàng.
Úc Mộc Chân dụ hoặc câu ra tà hỏa của hắn, chắc do đặc thù của chủng tộc nên lúc này hắn mới tìm đến Hạ Lan Phi, thuận tiện quan sát tình huống phát triển của Ma Linh Tộc.
Đương nhiên.
Vế sau chỉ là thuận đường, thuận đường thôi, mục đích chân chính chính là… ừm, nó đó, làm tình....
- Thật?
Hạ Lan Phi bĩu môi.
Hiển nhiên, nàng không tin, Vân Phi Dương đơn thuần nghĩ đến mình mới đến đây thăm.
- Thật mà.
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất