Nói rồi giơ tay lên đẩy về hướng Vân Phi Dương.
Hắn muốn đạp đổ đối phương, muốn giẫm trên mặt hắn, tùy ý chà đạp tôn nghiêm, như thế mới có thể an ủi sỉ nhục vạn năm qua!
Nhưng.
Hắn cũng không biết, hành động tùy ý của mình ngược lại cho Vân Phi Dương cơ hội.
"Ông!"
Trên cổ tay, hai đạo Thần Cách văn tuyến xuất hiện, lóe ra kim sắc quang mang.
Cánh tay Vân Phi Dương ngưng tụ Thần lực, từ khi giác tỉnh đầu Thần Cách văn tuyến thứ hai, tính về lực lượng đã nhiều gấp đôi trước kia.
Đối mặt Tiêu Kha Ái có thực lực cách xa Ma Tôn năm đó, hắn không chút do dự, quyết định bạo phát toàn bộ!
Còn việc có thể giải quyết được đối phương hay không thì chỉ có thể tùy duyên!
"Vù vù!"
Đột nhiên, quyền đầu Vân Phi Dương ngưng tụ chướng mắt kim quang, trong ánh mắt lấp lóe vẻ điên cuồng.
Tiêu Kha Ái đang đưa tay ra hết hồn, khí tức nguy hiểm mãnh liệt trong nháy mắt xông lên đầu.
Hắn cả kinh hô:
- Không tốt…
"Oanh!"
Nhưng vào lúc này, khắp nơi đột nhiên chấn động kịch liệt, Vân Phi Dương đang phẫn nộ huy quyền thế mà biến mất.
Không chỉ có hắn.
Tiêu Kha Ái đang Quá sợ hãi hay Đồi Tư Trí cùng Địch Ba cũng nhao nhao biến mất, mảnh không gian này nhất thời vắng vẻ.
Đột nhiên, âm thanh hoang vu vang lên:
- Âm Dương Tương Hợp, người hữu duyên, tiếp nhận phần cơ duyên này đi.
Vân Phi Dương đã ngưng tụ đủ Thần lực, đang tính thừa dịp Tiêu Kha Ái chủ quan mà đập tới.
Nhưng.
Thời khắc mấu chốt.
Hắn lại cảm thấy hoa mắt, đột nhiên xuất hiện bên trong một không gian hư vô được lưu quang bao phủ, còn tên kia đã biến mất.
- Âm Dương Tương Hợp, thời gian tương đối, người có duyên, tiếp nhận phần cơ duyên này đi.
Hoang cổ thanh âm vang lên trong không gian.
" "
Vân Phi Dương xém chút chửi ầm lên.
Át chủ bài mạnh nhất của lão tử sắp bạo phát, ngươi vào lúc này truyền tống ta đi, thật muốn tức chết người không đền mạng mà!
"Hưu —— "
Thần lực tùy thời bạo phát được Vân Phi Dương thu hồi, sau khi thu hồi nó, hắn liền ngã xuống, sắc mặt suy yếu đến cực hạn.
- Như thế cũng tốt!
hắn nói thầm:
- Dù giết tên kia, mình cũng sẽ bị hai Linh Hoàng còn lại xử lý.
Nghĩ tới đây.
Vân Phi Dương cũng cảm thấy âm thầm may mắn.
Truyền tống thật đúng lúc, chí ít mình còn sống.
Đồng dạng, may mắn còn có Tiêu Kha Ái.
Hắn giờ phút này đứng trong một vùng không gian khác, lòng vẫn còn sợ hãi nói:
- Không nghĩ tới, tên kia conf có Thần lực, nếu không bị truyền tống, bản tôn sợ rằng sẽ chết ở trong tay hắn!
Nhìn thấy át chủ bài mạnh nhất của Vân Phi Dương để hắn cảm giác uy hiếp cự đại.
"Hừ."
Tiêu Kha Ái cười lạnh nói:
- Tên kia bạo phát Thần lực, cần mình tới gần mới có hiệu quả, đợi bản tôn phá vỡ không gian, tìm tới hắn, vẫn có thể tuỳ tiện bóp chết.
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất