“Vũ Tắc Thiên?”
Lý Dục Thần hơi kinh ngạc. Vừa rồi ở Huyền Vũ Bí Cảnh của Kim Lăng có thấy bút tích của Châu Nguyên Chương nhắc tới Vũ Tắc Thiên, hôm nay lại nghe thấy cái tên này ở đây. Tựa như có một đôi bàn tay vô hình đang sắp đặt mọi thứ.
“Không sai.” Miệt Cơ nói: “Vũ Mị Nương cũng là thánh nữ, nhà họ Vũ giống như nhà họ Cung, cùng là người bảo vệ Thánh Giáo, được Thiên Quân ban tặng mối nhân duyên huyết mạch. Sứ mệnh duy nhất của Thánh Nữ, đó là mang thai, chờ Thiên Quân chuyển thế.”
“Thiên Quân sao?”
Lý Dục Thần lần đầu tiên nghe thấy danh xưng này.
“Các người gọi ngài là Thiên Ma, hoặc là Ma Quân. Nhưng các tín đồ Thánh Giáo năm đó và gia tộc người bảo vệ chúng ta, đều gọi ngài là Thiên Quân.”
Miệt Cơ ngẩng đầu nhìn lên không trung, ánh mắt hơi mơ màng.
“Cho dù là Thiên Ma thì sao chứ? Ma thì đã sao? Mang trong mình huyết mạch Thiên Ma, trở thành mẹ của Thiên Ma, đây là niềm vinh dự nhường nào chứ! Cả đời tôi đều chờ đợi ngày này, nhưng lại bởi vì Cung Lăng Yên…”
Miệt Cơ đột nhiên quay đầu, nhìn Lý Dục Thần, trong mắt lộ ra một tia sát khí.
“Mẹ của cậu, đã phá hỏng chuyện tốt của tôi! Không những hủy hoại tôi, mà còn hủy hoại cả nhà họ Cung! Tôi không thể giết nó, hiện giờ giết cậu cũng như vậy. Ồ không, tôi không thể giết cậu. Tôi phải giày vò cậu, giày vò từng chút một, hút cạn dương khí của cậu, biến cậu thành một dây leo khô héo, ha ha ha ha…”
“Làm sao bà biết chắc, tôi không phải là Thiên Ma chuyển thế chứ?”
“Cậu sao?” Miệt Cơ khẽ sững sờ, quay lại cười càng lớn hơn: “Nếu cậu không phải họ Lý, có khi còn có khả năng. Nhưng cậu lại mang họ Lý, thì không thể nào là Thiên Ma chuyển thế được.”
“Tại sao?”
“Vũ Mị Nương kia đã chứng minh từ lâu rồi, máu của nhà họ Lý và máu Thiên Ma không tương thích, bà ta thậm chí còn vì điều này mà tự tay giết chết hai đứa con trai ruột của mình. Tên nhóc, có phải rất thất vọng hay không?”
“Vì sao lại giết chết con trai mình?” Lý Dục Thần không biết rõ mấy câu chuyện lịch sử này.
“Vì để đứa trẻ tiếp theo có khả năng là Thiên Quân chuyển thế kế thừa quân vị. Nhưng mà đáng tiếc, đứa sau, đứa sau nữa, đều không phải. Người đời đều nói Vũ Mị Nương hoang dâm, nuôi rất nhiều trai lơ ở hậu cung. Thật ra bọn họ không hề biết, bà ta chỉ là đang tìm kiếm một người có thể kết hợp với bà ta, kích hoạt huyết mạch Thiên Ma. Đáng tiếc, đến khi bà ta phát hiện huyết mạch nhà họ Lý và huyết mạch Thiên Ma tương khắc thì đã già rồi, có nuôi nhiều trai lơ hơn đi nữa, cũng không còn sức để sinh con nữa rồi.”
“Thế nào, tên nhóc, có phải rất thất vọng không?”
Lý Dục Thần tất nhiên không thất vọng.
Nếu quả thực là như vậy, anh chỉ cảm thấy vui mừng.
Anh là đệ tử Thiên Đô, người của Vạn Tiên, huyết mạch Thiên Ma trên người khiến anh cực kỳ bất an. Nếu như anh thật sự là Thiên Ma chuyển thế, vậy tương lai sẽ xảy ra chuyện gì, anh hoàn toàn không thể tưởng tượng ra được, cũng không dám tưởng tượng.
Anh thậm chí còn từng nghĩ, đợi khi xong việc rồi, sẽ tới Tuyết Vực Côn Luân tìm một nơi ẩn náu để tĩnh tu, hoặc dứt khoát khóa mình vào sinh tử quan, không vượt qua chín lần Thiên Kiếp thì sẽ không xuất quan.
Nhưng vấn đề là, thế sự khó khăn, nhà họ Lý và thân thế của anh ngày càng phức tạp, người liên quan càng lúc càng nhiều, anh cảm giác như bị lún sâu vào trong vũng lầy, không thể tự thoát ra khỏi.
Lời của Miệt Cơ ngược lại khiến anh thở phào nhẹ nhõm.
Nhưng mà, huyết khí Thiên Ma thường xuyên thức tỉnh kia thì sao?
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất