Rể ngoan xuống núi tu thành chính quả - Lý Dục Thần (Cao thủ hạ sơn ta là tiên nhân)

 Xà Bích Thần cau mày lại, nói: “Tất nhiên là tôi biết Khuất Hồng Hạc, ông ta là con rể của nhà họ Xà ở Điền Nam, vợ của ông ta là chị em cùng tộc của tôi, tên là Xà Bích Yên. Nói ra thì hai người họ ở bên nhau, còn có một chút liên quan tới nhà họ Cung, nhà mẹ của mẹ cậu đấy. Nhưng việc này nói ra thì dài dòng, cậu còn phải cứu người, nên tôi sẽ nói ngắn gọn lại.”  

 

 

“Năm đó là người nhà họ Cung đưa Khuất Hồng Hạc tới làng Xà chúng tôi, nghe nói ông ta lưu lạc đến Điền Nam, được người nhà họ Cung cứu, nhưng người nhà họ Cung trước nay không thu nhận người ngoài, vì vậy đã đưa người tới làng Xà.”  

 

“Sau này Khuất Hồng Hạc trở thành con rể nhà họ Xà chúng tôi. Chuyện này vốn dĩ cũng hết sức bình thường, người Mèo chúng tôi phong tục giản dị, không có ý nghĩ gì cả. Khuất Hồng Hạc rất đẹp trai, còn nhã nhặn, các cô gái trong làng đều có thiện cảm với ông ta. Khi đó còn có người hỏi tôi có vừa ý ông ta hay không. Nếu lúc đó tôi đồng ý, thì ông ta rất có khả năng đã trở thành chồng của tôi rồi.”  

 

Khi nói đến đây, khuôn mặt Xà Bích Thanh thoáng hiện vẻ chán ghét.  

 

“May mà lúc đó tôi một lòng luyện võ, không có hứng thú với chuyện nam nữ, nếu không cả đời này của tôi có lẽ đã bị hủy trong tay tên ác ma đó rồi.”  

 

“Xà Bích Yên là chị trong tộc của tôi, lớn hơn tôi mấy tuổi. Chị ấy vốn là một cô gái xinh đẹp hoạt bát, và cũng là một đóa hoa cao quý trong làng Xà chúng tôi. Việc hôn sự giữa chị ấy và Khuất Hồng Hạc được chính trưởng lão trong tộc gật đầu đồng ý. Lúc đó mọi người ai cũng đều rất vui mừng, có đợt còn là câu chuyện tốt được mọi người ca tụng.  

 

“Khuất Hồng Hạc quả thực rất tài giỏi, sau khi ông ta vào ở rể, đã làm rất nhiều việc cho làng Xà, trồng đồn điền, phát triển du lịch, còn nhận thầu khoáng sản ở mấy ngọn núi bên cạnh. Lúc đó nhiều người còn đề nghị để ông ta lên làm tộc trưởng, đáng tiếc ông ta không phải họ Xà, nên đề nghị này bị trưởng lão trong tộc bác bỏ rồi.”  

 

“Quan hệ giữa tôi và Bích Yên vốn rất tốt, nhưng từ sau khi chị ấy kết hôn, chúng tôi qua lại rất ít. Chị ấy trở thành một người vợ tốt, một lòng hỗ trợ chồng chị ấy. Bố tôi từng là trưởng lão, cũng là trưởng lão có danh vọng nhất ở trong tộc. Ông ấy cực kỳ phản đối kiến nghị đề cử Khuất Hồng Hạc lên làm tộc trưởng. Từ đó trở đi, quan hệ giữa tôi và Xà Bích Yên ngày càng xấu, gần như không còn nói chuyện với nhau nữa.”  

 

“Sau này bố tôi chết rồi, chết một cách đột ngột, rất kỳ lạ. Tôi hoài nghi ông ấy bị người ta hại chết. Nhưng tôi không có chứng cứ, bởi vì lúc đó lại đúng lúc tôi đang ở thủ đô với mẹ tôi. Đến khi tôi trở về làng Mèo, bọn họ đã hỏa táng ông ấy mất rồi.”  

 

“Tất cả mọi người đều vô cùng dè dặt khi nói về cái chết của bố tôi. Chỉ có một đứa trẻ trong tộc nói với tôi, khi bố tôi chết, tay trái ông ấy đen kịt, giống như bị ngâm trong nước mực vậy. Tôi hỏi những người khác, bọn họ đều bảo không biết.”  

 

“Về sau, Xà Bích Hải lên làm tộc trưởng. Ông ta là anh ruột của Xà Bích Yên. Ông ta có thể lên làm tộc trưởng, hoàn toàn là bởi vì Khuất Hồng Hạc. Ông ta chính là con rối trong tay Khuất Hồng Hạc. Toàn bộ làng Xà, đều rơi vào tay vợ chồng Khuất Hồng Hạc. Cũng chính vì điều này, mà tôi mới rời khỏi nhà họ Xà, rời khỏi làng Mèo. Ngoại trừ mỗi năm về tế tổ, tôi gần như không trở lại đó.”  

 

Lý Dục Thần nghe xong, hơi tò mò hỏi: “Dì Xà, nếu dì đã nghi ngờ Khuất Hồng Hạc hại chết lệnh tôn, vậy tại sao đi không điều tra? Dì là Tông Sư võ đạo mà!”  

 

“Tất nhiên tôi đã từng điều tra.” Xà Bích Thanh thở dài. “Nhưng tôi không có chứng cứ! Bố tôi đã bị hỏa thiêu rồi, chỉ dựa vào lời nói của một đứa trẻ, thì không chứng minh nổi điều gì. Hơn nữa, sau lưng Khuất Hồng Hạc, còn có một thế lực mà tôi không đắc tội nổi.”  

 

“Thế lực gì?”  

 

“Ngũ Độc Giáo.”  

 

“Ngũ Độc Giáo sao?”  

eyJpdiI6Im54WFR5cXlMVjlnNFdQbUx2cVB6MEE9PSIsInZhbHVlIjoiRjlpRXdhWFZydVJuUGJnS0ZLWkR6a2ZYK1k4VFo0dzhHbTBlK1VKZVNEK3J3UElWQTVGdTYrZ1lWd25Bak1ZcCIsIm1hYyI6IjA4MjdiY2U2ZGMzMmFkM2E2ZDkxNTA2YTY3NTU1YTVhYzMzODE4YzA1ZjFkYTRmYWZjMDgzNmJiOTZlOTQ1ZTMifQ==
eyJpdiI6Im1JMkxtMElEbTErVlltSzBHWHhxSXc9PSIsInZhbHVlIjoiWWx3d3FMeWlmWFowc0NERTNHNkdYOG5tb2QrdDNjUFplbWx2NXRPSnBpTkJPTUd0SzZyUldia1lQYXpNaEpneW9pTHpzQStMcis2ZHlIY0dhUHRjV3dpVjdBR2s3aUFxUEdDdUxQQ0Q5V3hqTDk5SnJSQTl4d2FmXC9CTVNcL0xzVHV1ejB2bUM3MkJMNFJlTzhzYTJudVF4OG91dnZJWGoyXC9KdUVXelVLSmVPalB2S2V5VWVleUF5YXdpR1lOSlpwRGkwZ3ArSVVOWW9JOHpMV0xXaXFnUm1Xang2VE9uSTV1VmQzOWg5Z0xsMUpYdkg4K1VheWRIMHRHT3U2Rm5iUDRUekdSOFpqaThMU2p6c2RUQ2RqdDVDRTRTT01OYmh4TzFVcUpTc0plZW41Z09qdEluMmRjWDlZUXdqa2lwYWR4OWs3TVhvT2V4YXBWTkpBT3lCMUVnV2M1M3VhakJWNDZ5Q1wvY21cL0xBakl0MmZDT0FZXC8rWE5ic3k4d1FBckFDWXhibWJ2dkh3N2g4ME44ZHZZek50Wk1ZeUxlNDlxXC9Wd284Skx4YkpVUGpZZGNrWEFUMGlOZGlHSFpLN2RMeVg3aUFib3U0ZU1oNXBXV0F3WjdvUU95c0l5U2VIV1JoUzJhelNmSDltMWowbjd1MkRTOHFPVzJTTEJYTWYyM2NEN25HK1ZpaEhsYStrdGVtSHc0RnF1bGJCMDZTVTZnaWszNEJhekpoNStkYmsweGE2K05KWlcxY3Fta0FmN1loU0xTajUwZjY2bGptMk93YTVoYU5oVGdkTVZCbzN3UUpZck04b09UYnpCam9xbUZNRzFiYnpmMlk1VG9BYmRaZzlMXC9yelNpckdpXC9MNTVFbVFlbnphYmxrTmFlZGwyQTNcL0RcLzFITExHWFo3OG1EK1NwVkhcL3kxaVV0UnZtWEMyK215d0NmOENqSHpMZEIyMXRqMUxPSytGdzRRcnZCOEpDRnN4ZHVPZDM4cFpIQ3pLalR6MjFZOHlBKzloRU1XUldPaEdcL01SV0dZd1BWMGxxRGlEb0piaU9GSFdjRFlSMW4rOU9KRVUrTzMzU3p1K0lcL0U1N1VZOWhcL1V5RG5oYnlHcUJGWVBoRVYyckhISG1DeDljR0RXcllHVE5KNnlaWlJpM1FKZDNvK3lxaUgwWitMWUt2c09iWDEydExTKzIzOWFvV1ltd3pkTGh2ZTBkMDc3WWJzUmg0eml1WGRvRUIzZUdXVkFrQlk2QTFkZ0xxQzlKNUN0RWtkRk5pd2lpQkxDeTFJcDlXZFdWbDlHSHZUMnZ3S2EyQT09IiwibWFjIjoiYmM2ZTlmZGM4NzQ1NzY1OGMyMjVlZjRkNWFmMzk0OTdhZTljZWUwOTAyZjMzYTMwMjVhM2E1ODg4YzdlMDRhMCJ9

Ads
';
Advertisement