Cái gọi là dòng chảy hư không hỗn loạn là nơi không gian cực kỳ bất ổn.
Trong Tiên Giới, quy luật không gian vận hành đều đặn.
Những vị tiên nhân có thể vượt qua khoảng không bằng cách đi theo quỹ đạo của không gian để vượt qua hàng vạn dặm.
Nhưng nếu vượt qua khoảng không trong một không gian không ổn định thì đó là cái chết.
Cái gọi là dòng chảy hư không hỗn loạn không chỉ là sự bất ổn trong không gian mà còn là sự vận động dữ dội trong không gian.
Ngay khi Chiêm Ngưng Tuyết và những người khác đáp xuống mặt đất, họ cảm thấy vô số lưỡi đao gió lao tới từ bốn phía.
Đây không phải là lưỡi đao gió thông thường.
Mà là lưỡi đao sắc bén của dòng chảy không gian hỗn loạn!
Ngay cả Tiên Tôn cũng có thể chết nếu trúng phải nó!
Những lưỡi đao sắc bén lao tới, Chiêm Ngưng Tuyết lập tức khua tay. Vô số tiên văn ngưng tụ thành lá chắn bảo vệ bốn phía xung quanh năm người họ.
"Đây là đâu?"
"Giữa dòng chảy hỗn loạn của hư không".
"Hả?"
Ôn Hiến Chi vẻ mặt bối rối.
Chiêm Ngưng Tuyết đáp: "Trước đó bọn chúng tấn công quá dồn dập, không gian bị phong tỏa, năm người chúng ta không thể chạy thoát. Ta chỉ còn cách ẩn mình vào dòng chảy hư không hỗn loạn, tranh thủ tìm kiếm quỹ đạo của không gian bình thường để rời khỏi đây!"
"Vậy... có dễ tìm không?" Ôn Hiến Chi lại hỏi.
Chiêm Ngưng Tuyết chậm rãi đáp: "Có khoảng 2% khả năng chúng ta có thể quay trở lại bình thường".
"..."
"Hoặc là chúng ta ở lại đó, bị Vũ Tự Hành lôi đi rồi không thể trốn thoát, chờ đợi chúng ta cũng là cái chết thôi". Chiêm Ngưng Tuyết nói tiếp: "Mặc dù chỉ có 2% cơ hội nhưng chúng ta cũng phải tranh thủ. Hiện tại, mọi người chỉ có thể tin tưởng ta".
Ôn Hiến Chi trầm ngâm.
Thạch Cảm Đương trong lòng nghĩ thầm: Nếu không phải cô được thăng chức lên sư nương mà chỉ là sư tỷ của ta thì ta sẽ mắng chết cô!
Chiêm Ngưng Tuyết giơ lòng bàn tay lên, tiên văn bắt đầu xoay quanh cô.
Lâm Tuyết Nhiên hỏi: "Vậy khi nào chúng ta có thể ra ngoài?"
"Nếu may mắn, có thể là vài năm sau. Nếu không may mắn thì hàng trăm, hàng nghìn thậm chí hàng vạn năm sau... Còn đen đủi nhất thì chúng ta sẽ tiêu hao hết tu vi rồi bị nhốt ở đây đến chết, vĩnh viễn không thể ra ngoài! "
Những lời này giống như một lưỡi kiếm im lặng, trực tiếp khiến Lâm Tuyết Nhiên, Lý Huyền Đạo, Thạch Cảm Đương và Ôn Hiến Chi câm nín không nói nên lời.
Nhưng bốn người họ cũng hiểu rằng trong tình cảnh vừa rồi, chỉ riêng Vũ Tự Hành cũng đủ sức áp chế bốn người họ, chưa kể còn có hàng chục Tiên Tôn vây quanh. Nếu họ cố chấp nghênh chiến thì phía sau quân địch chắc chắn còn có thêm viện binh, trong trường hợp đó năm người cũng chỉ còn đường chết.
Nếu bị bắt được, tộc Thiên Vũ Tộc và tộc Ăn Hồn cũng có thể dùng bọn họ để uy hiếp Tần Ninh!
Cách này tuy tồi nhưng cũng là cách duy nhất.
Chiêm Ngưng Tuyết lập tức nói: "Hiện tại, tất cả đều phải xem vận may. Nếu chỉ mấy năm hoặc mấy chục năm, Tần Ninh hẳn là có thể kiên trì. Nhưng nếu là mấy ngàn năm..."
"Không thể nào!"
Lý Huyền Đạo lập tức nói: "Tuyệt đối không thể".
Những người khác thì đều im lặng!
…
Vĩnh Hằng tiên tông.
Dẫn Hồn tiên môn.
Lúc này.
Hứa Gia Viễn, Thần Vô Cực, Phong Vân Long, Phong Vân Hóa và những người khác đã tập hợp lại với nhau.
Hứa Gia Viễn nhìn ba người còn lại, chắp tay nói: "Làm phiền các vị rồi".
"Ông nói gì vậy?" Thần Vô Cực gương mặt nho nhã, lập tức đáp: "Chúng ta là một mà".
Hứa Gia Viễn gật đầu nói: "Hiện tại không thể để tin tức lọt ra ngoài. Sau khi Tiên Môn đại trận được khởi động sẽ phong ấn tất cả ở bên trong".
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất