Nữ Phụ Không Có Khát Vọng Sống - Đại Ninh (Truyện FULL)

 

Nhưng mà trong miệng anh đã không có gì nữa rồi, Đại Ninh ảo não phải dùng trán mình đụng vào ngực anh.  

 

Anh giữ cô, mặc kệ cô ầm ĩ đủ trò, cô cả phát hiện mình có quấy rối đòi hỏi thế nào cũng không đòi lại được hai cái kem rưỡi.  

 

Vào một vài thời điểm, nguyên tắc của anh thật đúng là cứng cỏi đến đáng sợ.  

 

Nếu là người khác thì chắc chắn không thể chịu được sự nũng nịu như thế này của cô.  

 

Anh chỉ không lên tiếng, chờ sau khi cô ầm ĩ mệt rồi thì ôm cô đi tắm rửa. Mỗi một sợi tóc của cô đều được anh lau qua cẩn thận nhẹ nhàng, thấy quỷ hẹp hòi trong ngực còn đang so đo một miếng ăn, Triệu Dữ đành phải nói sang chuyện khác: "Nhớ ông nội chưa? Hai ngày nữa tôi đưa em về thăm ông ấy."  

 

Đại Ninh gật đầu, hơi tò mò: "Vì sao anh không đưa tôi đi bệnh viện."  

 

Ngôn Cảnh đưa cô đi bệnh viện, Thời Mộ Dương cũng ép buộc đưa cô đi bệnh viện, nhưng Triệu Dữ lại không hề làm như vậy, thấy cô thổ huyết, thậm chí anh còn bình tĩnh, dịu dàng lau sạch vết máu trên khoé miệng cô.  

 

Triệu Dữ là một trong những người mang vận may, anh không giống người khác!  

 

Người đàn ông trước mặt ngước mắt, mắt đen tĩnh lặng nhìn cô.  

 

"Ài, anh biết tôi sắp chết rồi." Đại Ninh hốt một đám bong bóng lên từ bồn tắm, đập bộp vào mặt Triệu Dữ, thấy anh tèm nhem cả mặt, rũ mắt xuống, cuối cùng cô ngoẹo đầu cười phá lên.  

 

Anh cũng cười theo.  

 

Mấy đêm trước cô cả có được chút vui thú không nói nên lời, đêm nay cũng muốn quấn lấy anh cùng chơi đùa.  

 

Sau khi không đau nữa, cô phát hiện trong chuyện này Triệu Dữ dễ chịu hơn so với mình, anh càng có khuynh hướng khiến cô dễ chịu.  

 

Cô dùng sức nắm chặt ga giường, nũng nịu kêu lên.  

 

Đương nhiên trong lúc đó cũng từng tìm chết, nhưng sau khi cô nghi ngở có phải anh không đủ mạnh hay không, đêm đó cô khóc gọi tên anh đến mức khàn cả giọng, Triệu Dữ mới tha cho cô.  

 

Cuối cùng cô cũng biết, bình tĩnh, hờ hững như Triệu Dữ cũng có bệnh chung của đàn ông. Chí ít lúc vui vẻ với nhau, anh cũng không ngăn được mấy lời bỉ ổi.  

 

Chỗ tốt nhất của việc này đó là cơ thể sắp không xong của cô trở nên tràn trề sức sống.  

 

Cô cả cảm thấy bây giờ mình là yêu tinh nhỏ thực sự, cô bị suy nghĩ này chọc cười. Đêm nay tắm rửa xong, cô ngang ngược tuyên bố, cô muốn ở trên.  

 

Triệu Dữ nở nụ cười, một tay ôm lấy cô cả nằm xuống.  

 

"Đêm nay không làm."  

 

Cô chớp mắt một cái đầy mông lung.  

 

Triệu Dữ hôn nhẹ lên tóc cô: "Em thổ huyết." Lúc nói hai chữ "thổ huyết", anh hơi khựng lại.  

 

Cô cả không phục, mặc dù cô thổ huyết, nhưng cô rất khoẻ mà! Trạng thái tinh thần của cô cũng rất tốt.  

 

Vốn dĩ việc làm hay không làm mấy chuyện như này do một người nói thì không có tác dụng gì, Triệu Dữ nói không làm, cô lại càng muốn làm. Đại Ninh tức giận lầm bầm chọc anh cắn anh, cô cả hoạt bát đánh rất đau, cô như con cừu nhỏ không cưỡng lại được, cơ thể Triệu Dữ khẽ động, cũng may trên mặt anh vẫn cố gắng bình tĩnh, bắt chéo hai tay cô ra sau lưng, định tìm một chiếc cà vạt từ ngăn tủ.  

 

Cô cả léo nhéo muốn khóc.  

 

Triệu Dữ thấy dở khóc dở cười, anh không còn cách nào, thật ra đã mềm lòng đến mức rối tinh rồi mù từ lâu, đành chịu thua cô.  

 

Anh nhẹ nhàng tiến vào cô.  

 

Cô cắn ngón tay, lặng lẽ nhìn anh. Anh nhắm mắt lại, không muốn cô nhìn cảm xúc trong ánh mắt mình, tiến tới hôn cô.  

 

Bởi vì cô cả làm loạn cho nên buổi sáng thức dậy trễ hơn.  

 

Triệu Dữ vừa hấp xong trứng cho Đại Ninh, cửa đã bị người ta dùng sức đạp tung.  

eyJpdiI6IlN0Q29ocHJWMTk2VE9BXC85VGQ5Q093PT0iLCJ2YWx1ZSI6IkprVHVockVGYXRyWDFmWlR2RDJmM29vVVdOSVRUa3g2M0U0MzcyQ2l4MythbUh4M1lvYTcxWm5HY005cGFuYVAiLCJtYWMiOiIwZWUwNDcwY2YwNzgzZjUxYWMyOTA2YjY5YjM4MDQ3NjM3MjBhMTQ0NmVmYzc5OTA1Y2Q5NDQwNzZlNDEyYjA2In0=
eyJpdiI6ImZNUGVXQmRCSGM2SVIwUUtuMEZjeHc9PSIsInZhbHVlIjoiOWd0XC9OWHVZT1NMWEozdDdHZU9HZmxVOEphUUZmKzhIU3ZpRGdEbStXMnIrUzg5b1VRdmJZbDh1UWRRZXEweFJJR2RkeENGT0Jrb3NkOWNpNFdHSlVFRXNTTHNidWZaZzQ0a2VaVmUrTEZVaEJCTUgwQjRacXQrTFFaVVR5NG1mWUQ2enZJTk9vMDNSQkhwZm05NXpVUHAwdzd0QXBpTHAxVDY5Vnc1Q0R5S1FZa3o1V0g3aHBFUG8zTzV2RjJ1TGNvRms5eVY2TjYzRWpGUG13aXdtN2NybkhqWmZsdWluS2xubTZPcm0rUWlyb3VXNVIzNk9tNEhRVDlsa0RFbk5jSHZOdVlHVGdHTm0yalROeU1tbTBwNEFIR3g1SE40R2ZWenV3azEyazZaTmhZNVJxMThHSnlxRkJnUTgwTThRYXE2cDZCbkJ6STJiNGxpcDZVN1RYaDV0bG5Jd2lmaDgyMlUwaHYyMnd5YmpFcnoxZlwvUmpoMFFnaE5Tcm5JTVYiLCJtYWMiOiIyNDMxOTlhZjYyOWZhMDFmYjU1YmRlNDM3MjkwMzNjNmEyZThlZWVlMGQ3N2QzOWU5YjU2ZDVlODU3MzRjYzc5In0=

Phong cách làm việc ngang ngược thế này, Triệu Dữ vốn nghĩ là Thời Mộ Dương, lúc trông thấy ngoài cửa là Ngôn Cảnh, Triệu Dữ lại hơi bất ngờ. 

Ads
';
Advertisement