Nữ Phụ Không Có Khát Vọng Sống - Đại Ninh (Truyện FULL)

 

 Giọng điệu người đàn ông vô cùng lạnh lẽo, phối hợp với dây thanh khàn khàn, khiến cho người ta nghe mà rùng mình.  

 

Đại Ninh uất ức cáo trạng: "Người kia tên là Quan Tái Thường, trước kia ông ta đã từng quấy rối em, em nói cho ông nội, ông nội rất tức giận, giúp em dạy dỗ ông ta. Thế nhưng mà..."  

 

Cô vùi cái đầu nhỏ vào lồng ngực Trần Cảnh, khóc đến nức nở nghẹn ngào, trợn mắt bịa đặt.  

 

"Anh trai, em sợ. Hiện tại nhà em không lợi hại bằng nhà họ Ngôn, Quan Tái Thường vẫn luôn muốn ức hiếp em, liệu có ngày nào đó ông nội cũng hết cách hay không?"  

 

Trần Cảnh nắm chặt nắm đấm, trong lòng yên lặng nhớ kỹ cái tên này.  

 

Quan Tái Thường.  

 

Đại Ninh tuy xấu, nhưng chỉ cần cô còn là người của anh một ngày, dù có phải liều mạng anh cũng sẽ không để cho người ta làm nhục cô như thế.  

 

Người trong ngực giống như thực sự bị dọa sợ, không ngừng run rẩy. Trần Cảnh từng nhìn thấy rất nhiều bộ dáng của cô, nhưng chưa bao giờ thấy cô đáng thương đến thế.  

 

Tuy trong lòng của anh còn có chút nghi ngờ, nhưng chỉ cần là đàn ông thì sẽ không dễ dàng tha thứ cho người khác ức hiếp người phụ nữ của anh.  

 

Cánh tay Trần Cảnh bị thương chưa khỏi, buổi sáng lúc ra cửa, anh suýt nữa bị xe đâm.  

 

Xuyên qua cửa sổ xe, trông thấy ánh mắt tàn nhẫn của người lái xe, anh liền hiểu được đó cũng không phải là chuyện ngoài ý muốn. Người kia thấy anh có thể tránh được, lập tức giẫm mạnh chân ga, thoát khỏi hiện trường.  

 

Ánh mắt Trần Cảnh tối lại, yên lặng ôm chặt Đại Ninh thêm chút nữa.  

 

Vì sao cả thế giới đều muốn tranh đoạt với anh. anh chỉ có một mình cô, nhưng bọn họ cũng muốn ép anh.  

 

Đại Ninh vùi đầu trong ngực anh cười giảo hoạt. Ài, không biết lúc Quan Tái Thường tìm đến có thể bị Trần Cảnh đâm chết hay không.  

 

*  

 

"Không biết cô đã nghe qua câu chuyện sói đến rồi chưa." Thanh Đoàn sâu xa nói.  

 

Đại Ninh cũng không ngờ tới, vài phút trước cô còn đang lừa gạt Trần Cảnh rằng Quan Tái Thường muốn bắt mình thì trên đường trở về, đã bị người ta bắt đi.  

 

Lúc ấy cô bị bịt kín miệng mũi, sau một phút, hai mắt tối sầm lại.  

 

Đến khi mở mắt ra, cô đã nằm trên một chiếc giường mềm mại.  

 

Ánh trăng nghiêng vào phòng, tấm màn trước cửa sổ khẽ đung đưa.  

 

Bên ngoài cửa sổ sát đất, một vầng trăng treo cao giữa trời.  

 

Đại Ninh mê man ôm đầu, nhỏm dậy khỏi giường.  

 

"Tôi đang ở đâu vậy?"  

 

Quần áo trên người cô đã bị đổi. Buổi sáng ra ngoài cô mặc một chiếc váy hai dây màu vàng, mà bây giờ trên người cô là váy ngủ mềm mại màu trắng.  

 

Trong phòng không bật đèn, chỉ có ánh trăng giúp cô tạm quan sát bài trí trong căn phòng, hình như còn rất khá.   

 

Thanh Đoàn vừa định nói gì, ngoài cổng có tiếng chìa khoá tra vào ổ.  

 

Thanh Đoàn lập tức sống không còn gì luyến tiếc, nói: "Tự cô xem đi."  

 

Cửa bị đẩy ra, người đàn ông tự nhiên bước vào.  

 

Đại Ninh chớp mắt mấy cái.  

 

Anh không bật đèn, hai người nhìn nhau trong bóng đêm.   

 

Đại Ninh chậm rãi vươn tay về phía anh, là kiểu muốn ôm một cái.  

 

Triệu Dữ bước tới ôm lấy cô, để cô ngồi trên đùi mình, bàn tay siết chặt eo cô.  

 

Đại Ninh không thấy rõ sắc mặt của anh, chỉ có hơi thở nóng rực của người đàn ông phả vào cổ cô.  

 

Tay anh càng ôm càng chặt, Đại Ninh cảm thấy eo mình sắp bị anh bẻ gãy.  

eyJpdiI6IkNpenNnK08zNkJOVll4UEJMMFBvK3c9PSIsInZhbHVlIjoiWFRHVHJ3QXZtZml0Y0hDRHhubjFSZkpScTNZVVhKbGFHcVV0aHEzSjBETFNqaFZEZTNTUWsrTWorV3JXajZQbyIsIm1hYyI6Ijg2NmQ2YmRlYTgyYTBkZDY3ZDZlODYyYWRmNjQ1N2VlYTkzZWNiNTUzMzRiMTcyOGUyODFkYmM3M2UyMzY0Y2UifQ==
eyJpdiI6Ijd0ZUw5emU2Znp3a3FUcFFCYWpxTmc9PSIsInZhbHVlIjoia1J0NjIwZ3JrUE1GREQ0VGlYaSswZFBQRjlZTGxPZ1IyeFgzQllCTHZSRnFCQnR6c1p4ODJcLys5eFNXVmMzdGtIQ0IrYWh3T0JDdjNGcms3OW05bkYra051aExkc3NaN1wvNUh1YnU4TFBIemQzczgxOUJ0cnI3Tld5eXJ1cnlrTGhvVXZrbHRoS3I4NmFCOCtWOFlCRURlM3h1WlVsREZ5cHRodDJOSmlOYTFIZEh6QTlUQ0xHNlRHVHFXTEkyaXkzUkltaStvNDRva0VIOUJVVjdXcWhNVGRhTkFTNWR3WDlMaXoxS3ZsdVNZbkg4ZytZdTdQZWNSN0RuSXcwU2hkNEZYeUxrNUljek1SU09yR05IeUNUaDYrRFwvOFE0N3JnYm5ncE9neDZ1S01cL1FiVU9UYkRwb3l5MDNtUklOK1hlY3pjck4zS2JMYkxSaFB2aFFHWXlyYlJqOVlRd3c1SHZkZkYwaGtoQ0lGU1NDVVlkXC85d0gyWXhNaHFsUzNSeGw5ZERCbUYyeUNlM3BcLzBvQ0NpQjRLU3p4ZUhQdUFhVWVWSFhDb25qbE9LanFtbG1ic0dpamNUS1BrM0NtMTNTaiIsIm1hYyI6IjU3ODFlMzBkMzdjYmY3Yjc5NDQ4YzUyNDk5Y2VmZGIzNGFlNDg1ZWNlYmY4ODc4Njc0ODE1OGY4M2M5Nzc4NDcifQ==

Thanh Đoàn trả lời lại cô hai tiếng ngắn gọn: Ha ha. 

Ads
';
Advertisement