Mục Thần - Mục Vỹ (FULL)

Mục Vỹ đang ngồi ngay ngắn một chỗ chợt đứng bật dậy, sấm sét vây quanh người khiến hắn trông như lôi thần, hắn vững vàng tiến bước trong biển sấm chớp.  

             “Sao thế nhỉ?”  

             Lôi Kiệt dụi mắt, ngạc nhiên nói.  

             Ban nãy, gã còn thấy dáng vẻ sống dở chết dở của Mục Vỹ, nhưng bây giờ hắn lại bình thường rồi?  

             Hơn nữa trông hắn còn có vẻ khoẻ mạnh hơn.  

             “Lôi huynh, ngươi đi trước đi. Ta vào trong xem nơi được gọi là biển sấm sét này có gì đặc biệt đã”.  

             Mục Vỹ cười lớn rồi đi thẳng vào trong.  

             Đương nhiên Lôi Kiệt không biết Mục Vỹ đã hồi phục bằng cách nào, Thiên Lôi Thần Thể Quyết mà hắn tu luyện năm xưa lại phát huy tác dụng.  

             Dùng thiên lôi để rèn luyện mới là Thiên Lôi Thần Thể thật sự.  

             Sấm sét trong Lôi Âm Cốc mà Mục Vỹ từng đi vào năm xưa chỉ có thể gọi là sấm sét bình thường, còn bây giờ mới đúng là thiên lôi thật sự.  

             Dùng thân pháp này để rèn luyện mới là uy lực mà Thiên Lôi Thần Thể Quyết thật sự nên phát huy.  

             Sau đó, Mục Vỹ càng đi sâu vào trong thì biển sấm sét càng dày.  

             Nhưng bây giờ, rõ ràng Mục Vỹ đã trở thành một phần trong biển sấm sét này, sấm chớp đánh vào người hắn, ngược lại càng làm sạch các tạp chất trong cơ thể hắn hơn.  

             Thiên lôi chính là sức mạnh bá đạo nhất trên đời, chỉ riêng tính cương mãnh đã mạnh hơn thiên hoả rồi.  

             Bây giờ, Mục Vỹ muốn dựa vào thiên lôi để cơ thể của mình ngày một cường tráng hơn.  

             Xương cốt nứt vỡ trong người hắn đã trong suốt như tuyết và được cấu tạo lại, lần này là một bước lột xác hoàn toàn mới.  

             Sau đó, Mục Vỹ đã đi tới nơi mà Vũ Thanh Mộc và Lôi Chấn Tử vừa xuất hiện.  

             Nhưng hai người đó đã biến mất trong biển sấm sét ngất trời này, chỉ còn các tia sét đánh đùng đoàng.  

             Thấy sấm chớp nhấp nháy, Mục Vỹ mỉm cười rồi bước vào.  

             Hắn đến Lôi Thần Cốc là vì biển sấm sét này, sau khi tiến vào và hấp thu lực sấm sét, thiên lôi thật sự nhất định sẽ khiến bom Lôi Viêm của hắn mạnh thêm một bậc, khéo hắn còn có thể nghiên cứu ra loại bom đời mới hơn.  

             Mục Vỹ quan sát phía trước rồi cất bước không hề do dự.  

             Khi Mục Vỹ hoàn toàn biến mất trong biển sấm sét, bóng dáng áo bào trắng chợt xuất hiện.  

             Đó chính là Lôi Chấn Tử!  

             “Haizz…”  

             Thấy Mục Vỹ đi vào bên trong, Lôi Chấn Tử khẽ thở dài một hơi rồi bất đắc dĩ lắc đầu.  

             Sau đó, ông ta vung tay lên, một Vạn Tử Chân Ngôn đã xuất hiện, nó lập tức bao phủ cả biển sấm chớp như một phong ấn.  

             “Ta sẽ không để nơi này xảy ra chuyện gì ngoài ý muốn, không ai được phá hoại nơi đây”.  

             Lôi Chấn Tử lẩm bẩm, sau đó quay người biến mất dạng.  

             Sau khi đi vào biển sấm sét, Mục Vỹ không hề biết gì nữa cả, hắn cứ thế đi tiếp.  

             Cuối cùng, sau một hồi, cuối cùng hắn đã phát hiện được đích đến.  

             Bởi hắn đã không thể đi tiếp được nữa.  

             Thứ đứng sừng sững trước mặt Mục Vỹ bây giờ là một bức tường bằng ngọc, đá ngọc bích trong suốt sáng lấp lánh, có tia sét bảy màu di chyển bên trên.  

             Vệt mà tia sáng bảy màu này di chuyển qua dần tạo thành quỹ đạo giống một trận pháp.  

             “Trận pháp này hình như có tác dụng phong ấn thì phải…”  

             Mục Vỹ khẽ liếc mắt.  

             Dù hắn không quá tinh thông về trận pháp, nhưng đó là ở đại thế giới Vạn Thiên, còn bây giờ với nhãn lực của hắn thì vẫn có thể nhận biết về trận pháp này.  

             Nhưng khi nhìn thấy đạo ấn của trận pháp, Mục Vỹ chợt thấy có một cảm giác quen thuộc.  

             “Mình từng thấy ở đâu rồi nhỉ?”  

             Mục Vỹ quan sát bức tường rồi lẩm bẩm.  

             “Ma Uyên!”  

             Đột nhiên Mục Vỹ hô lớn lên: “Thạch đài màu đen dưới mặt đất trong Ma Uyên cũng có một phong ấn y hệt thế này, nhưng đấy là phong ấn màu đen, còn đây là phong ấn tia sét bảy màu!”  

             Mục Vỹ khẽ run lên.  

             Phong ấn giống hệt nhau, lẽ nào nơi đây cũng là lối thông hành của Ma tộc?  

             Vậy rốt cuộc có bao nhiêu lối thông hành của Ma tộc ở Trung Châu Đại Lục?  

             Mục Vỹ ngẩn ra.  

             Rốt cuộc những người này đang làm cái quái gì vậy?  

             Nhàn rỗi sinh nông nổi, không dưng lại thiết kế nhiều phong ấn ở Trung Châu như vậy?  

             Nhưng Mục Vỹ vẫn có thể nhận ra phong ấn này có nhiều điểm khác với phong ấn trong Ma Uyên.  

             Hắn có thể nhận định, dù nơi này không thông với Ma Uyên, nhưng lại tới một không gian khác.  

             “Lẽ nào là… tiểu thế giới Tam Thiên?”  

             Mục Vỹ lại ngẩn ngơ.  

             Nghĩ mãi không ra, Mục Vỹ dứt khoát ngồi xuống, quan sát Vạn Tự Chân Ngôn đó rồi tập trung suy nghĩ chứ không nói gì nữa.  

             Phong ấn này không liên quan gì đến hắn, chuyến này hắn đến đây chỉ đến hấp thu nhiều thiên lôi hơn thôi.  

eyJpdiI6ImhKTXFnWWV6QnBRTVVScUh6UkxsaGc9PSIsInZhbHVlIjoiRGxSUkxGWHR3VWlLWUJEMVZpWWRtMlViaElcL1ZLS2J5Rnl6YTFPcE1PSmpaaHFHOFhIUGh0VjFkZ0pRQXEzcGNYZWJoZHY1OHViSVdVWUtaeHJHcng2WVlzYm53eWtUOXJ1bzI4TTlKV1N1VEZNSzUxNFFad1BteUtcLzdGUTdMZ2VFS0lcL3AzOWJpQ0UxRU9vXC9ZY2hSazdBY0U4QVlHaEhmQTN4OTRpRmNQYUpYQ0ZzRDNFbVlBelwvVm5FRW1KNENpVVJ1RHIxXC92Sk9SVHZuMlVPeUtFc0Vqc0lRUVo4alE4SnF1TlZkckxHTVRPUFp2cUs2MFRFTmZDVE5VYjBKRmJQRWJTaEVrVlJ5cUxZUXZoTmN1Y0lER3dJSndBV2ZDb0d6YWtURWlUWTg4MjFPbk0wdlNnTE1rSUtwamJNR1hVWG5WRWpRZkc0SFlRbVwvQzFkYzVpelpJcWlOYVdscURuaVRyRE1tcnd4WVlnQ3owYkdTcmphNW1CRFEyeHhMY25LOEZGMmR6RThoendMYm9zZTdhMTNhaVcxQlFsSXlFaVRoOEp0cDJxTlR1Sm8xMk5BR3BoMjR3MEdodGZhaGhGSlJqTHpkS1wvM1hNUmp3TEhXbjZsQjNGWURjNml4d3FraDNLS1wvMk9hRm54UktuU2hPNFBPbUNJTGZhZklzKytMQlVRbVVmRzZIMlYxd3dET1hodkswc1dJdXo5Wk9xMCtoNzBYR0k3Z3RyVDNSdmRIM05La0lnM2hxVXpFUGJhaWhJc1ZablpXMVJWMjZSTXBjOHpnUT09IiwibWFjIjoiYTgwNmJiN2NlN2Y5MjMyYjBmNGIxNTMwOTBkOTg1NDI4MDMwNWM4NGZjZDI0M2Q4YzBmYjEyYTYwNzY0ZWE5NiJ9
eyJpdiI6Im44cUpiOWRoUTFWNlBGOGFqcjl3ZUE9PSIsInZhbHVlIjoibzBCRmhUSzlaRzJSRzNqSVkxWW9vZlhQSDVDXC96bUVKbDVWRVRmb2tTRVRWNGlkQjRIQVwvaXpic2ZidHVVYzY2R0lDVzcxOFhUNFIxTVlJZjhMWVhiYTNFNzljczN6cFdMSjRlU2xGZmg5cUJRQlB0NENoZ2ZMd2J4RmV2NVliTUgxR2hjb2I2ZUNoVTNzemhvNXJ6amU4c3hOXC9LUUpUWXNab0NxbitubnZjcklyNlwvUEZ6VlRRZ2RCYXZPaDQ4d2JLa1ozOHN1S3RxQWlyNmY2azg4bDcweUdTYlJXZUZZK3VBZTIzVVJ2K013cStBdXRhZHdBMlRZVDRFV2FlUmRGY1FqS2ljR0phdU1CcEFRUjdhZ2tLWmlUTXIxclN5b0FwUkdMTWFKXC95cGhYeFE0NkZ1ajNpQkcwdmNZKzJPeTY5R1JiSXgyTU0rQ3NHMithSTRXVStUWko5VUdLRXExRHM2OFVobFBhdmZ1NkRHVEc0UytDd2E3KzZUM2creGRpYUdRRXE5SXdIVGQ3ODZsR0ZuSU50N0dpTVwvSjdoeTc3NzdYM2FDTm8zdHhOXC95SG91c2RxdXZiUEdsbHdQOUgiLCJtYWMiOiI1YTY2ZGJmMmExYTFkYzBhY2E5ODQ0ZjVmNTZhMDkyMGJiNDkyMGJmZTc0ZDQwNWMzODhkZjRjOWE4YWQ0ODAwIn0=

             Bây giờ, Trung Châu bị Ma tộc xâm chiếm, đối thủ mạnh nhất chính là ma tướng, ma vương và ma hoàng của Ma tộc, vì thế chỉ có bom Lôi Viêm thôi là chưa đủ!

Ads
';
Advertisement