Dưới cánh rừng vô danh, gần một cái hố lớn, có hai thân ảnh thanh niên đang giao chiến. Lúc này bọn họ chỉ đang giao thủ võ thuật thông thường, chưa dùng tới bất kì thần thông hay ngoại vật hỗ trợ nào.
“Nói cho sư đệ thêm một chuyện, huynh đây sở hữu nguyên lực phong thuộc tính, am hiểu thêm phương diện tốc độ, nên tiểu đệ muốn giữ được một đường sinh cơ thì chỉ còn cách đánh thắng ta mà thôi, đừng có nghĩ tới chuyện bỏ chạy!” Tên ẻo lả vừa đánh vừa cười nói.
“Vừa hay ta cũng có ý định muốn gϊếŧ ngươi!” A Diệt không chịu thua mà đáp lại gay gắt, nhưng trong đầu lại kêu khổ không thôi.
Tên này có tu vi Luyện Nguyên cảnh tầng 8, cho dù hắn đã dùng thêm cường nguyên phù thì vẫn kém một tầng. Hơn nữa gã ta là đệ tử hạch tâm được huấn luyện cẩn thận, kĩ năng cùng tư duy chiến đấu không phải đám đệ tử thông thường có thể so sánh được.
Hiện tại hai bên đang giao thủ bằng phương thức thông thường nhất, chưa dùng đến bất kì thần thông hay kĩ xảo nào. Cộng thêm cách thức chiến đấu của tên đó âm nhu, nên nhất thời hai người mới rơi vào thế ngang tay mà thôi. A Diệt biết chắc rằng, nếu kẻ này tung ra toàn lực mà chiến, thì hắn có vận dụng thêm pháp trận cũng khó mà đánh lại nổi.
Cây quạt kim loại xoay vòng trên tay, thân thể gã ta uốn éo sau đó liên tục đánh ra những đòn công kích khó lòng phòng bị. A Diệt bắt đầu xuống thế hạ phong, ngay cả khi hai bên không vận dụng thần thông thì hắn cũng không thể đấu lại kẻ trước mặt được!
Trong người có dấu hiệu đau nhức, khí huyết không ổn định, đây là tác dụng phụ khi sử dụng cường nguyên phù quá nhiều lần. Tính đến giờ thì hắn đã dùng liên tiếp bốn tấm cường nguyên phù trong nửa ngày rồi, điều này khiến thân thể bắt đầu có dấu hiệu không thích ứng nổi nữa, nếu còn kéo dài sẽ để lại di chứng sau này!
eyJpdiI6Iko4NVpCTDdqaDN2elU0czB2elAydFE9PSIsInZhbHVlIjoiWTYyb2s2bzhFMngwRzNnUzNsYkpPWW1SZVJLdDVWdFwvNU56d0VZS0syaThyYTVVampYcW5FdE1LR2c0VmduOU5IQXlDNThNaWFaKytkWXk1SEV5OTVMTmUwMU9FcHA3NUc2VnVuSzNjK0RIYzNyYmY2MzUzSUZHaEZGV1BhWG9pa3ByQWZyNFIySzA0UjRHRTF2V0hQaXVwUktkSElFUWd2SExEbWQ4Y0ZUSTdjZzFFbWRGNDNkR1pZYzhRTVludThlMGhWdDc2Y3o3cWdaWit3bmw2a2hoMm85TTEySTBCWlhNMGVNQnJoNVRhcGZzeXJ1STIxR1hpVnFPOVF4dk1YeVwvTXlIdWNVNEJcLzBKd21vd2d5U2F2S3d5cTVabzhMcEpoYjA1eHczYVlwXC9kR0k0UVpJbGtsYmlHcUlDdHF3aDlvS2grNnlXM0Z3N0pGOENiVVFZemE3V3R1YnNsS3JcL1ZQNXJnWHQrUnJwbTEyRmdJaGpRcE9GVzJuNEp0aFRSc2p3dnlWYlBuanZrOUtrUFozeDdFQUpcL0tKNktXZDM4QUREaWRLak5tRXRrZTVER0lXUHEyTExneVZXS2t5M0ZYT3ppZ2Qzb2JKSjJwWldIUzBJWDlNZ1ZoNTZhU055emFqTzJnQjhLZzNBTUZLN0h3TU9PQ2FSQnRRWFFLYXBjaGRuS3diMzgzeTc3NVRCaEdnUWdtNk4zRkNvQk9tdnlaMnlLMkNPdUdTRURzUkZmbEVKc25CNDBjaDlpZ1hjczh4N2dMZDY1dTBBVVRJcnN2K3VsT0ZTXC9iUHd1dEZjTTRpR1ZtQXBpMmVzVUZseEhKTzk4OUUzZm9uQTd3TVZKRWZhVnllbWdwMmljeG4zVTd3WFlpRmZMcnp1ZG5pMHVSa3R1S3ljZ05DSENjMFlFR1NveTNQbEk5aVZsTUhBT2VEYWtUbml4QTJ5XC8rSmlMNlRRUHBYZHVKSGNQNU9oSitGMGVMdGxaaEdsVVh0QjhqWm9NMzVkUGN5ODI1VHhwMzM1elN5cW5sRjBYa2xGM0NYTmUrUjFCbFI1RzRzMWVxbloxTkdxNXkzM1ZXekorZ2VRVGZXTE1sUW9ldldWYnFiY0VNK3lxY2lxWEE5bVdhTFNkUU9YMnJpU0JITkRRQUhQczRlZzNwcllOZHZqSVlnRkx2R01zMGNvU1hwQUlQTTVFSDJ0bVVvaFkwcXFONDE5SjB3RnJUbG9xSnVCSFFPK1A4U1ZRd1hcL3ZcL2hQY1wvZkNUd2x1bllWeXQ2eHIxUkh2cmJMS2xLRGVLeEl2aDNHTmYyYUhveUFmNVZ0ZXZvOFdkR2JXTVdSbjhOTmtVdzBYYjluVmpQTUhlcmF2M1JFdlVrV1hQUlNVS3JpaGlBc0Zxb01qSXNzOE14blgwSzdiWnYzbDUwWjNHdWY2UjJFRlN2WGdXN2p4cCtJT1VNeFo2QjZtWUZETDBlTGNPQzB0dFJRc3JwT2pxM3hXK1lcL0I1VGRaZEhiVFJ1Q0k5SjVDMGMxYytMckJnXC9yQjY3bGE1WXpZMHFiRUlXSjg4Z216dnpGZU9vTG92TFlRR0ZGcTdKQnEwZzZcLzhjem9MSjJWZmxlemtxbjVcL2NKRG1obW43dmVkM1VRemdjWTcydHJ1clwvVVdZRFkyOFRCaWtZeXJNZm1sMkN1YnVCc3FMWk9BQnJXUDJNXC9Za0x5TDM1dzF4YUlvYVhZZUN5Wm4rOWI4ZUxPWHpsVDF1ZWgxNm00ZVR1dGwrZytEOGNCXC9kWlNrRVVIYmhNK2JCZkNPSGZLYnhCd2xpbWN2NjdpdkZzRlluT29FUHQyM20xenowZ1lqTEdxWGVnT1NWVTdKWEErcTBtNmVjdnI4YnRHVXVpZmhoQjFETTE2TXVQeUdvTU1EMnFUd0NBVnpaM0tqQWFHR3lITjZPZkxtdGwyeXJcL09WSXJNdERLV2c1alF6VWFOWVoxQ2IwVExDdXZsUmNNWXRqc1MrS1FXeXJhRDhUeWl0ckI0bVpPSEFjSDNEOHpSNjlvOXJ5ck5ONWFqb2xmN0F6NnprdXJjSnVXVGdyT282XC9ubGFBOGZrYVpPSU9wN2VqTGFodnpPM1wvUm5DcVVqQlJZXC9XazZtTUhPVUVXUlhzeFZtNlRnR045d3JtdUJWdFlwWHZZKzEzMDY1RVhPRVBoa1JFUG9OeG9zN3RcL21hSFg5R25OXC9wb1NGc0xTMFRHUG1DR2hwMlVSRE5yS1BoWk5mQ1FwUldoenYwejEyamVlSjI5THBcL0trcHNTa1VuYzFHR2psdmRoSTZwc2dcL0ZoU25VNjNOQno2UTlwMWw1NmRWdTNVZVNaWHZOUUJVMjNhXC9nZm1sajV6S1NlYko2Qlp2cVdQaGNZXC9JN0ZrYmdXQzZVT3lHZVFGRjdGcHk4TUZFellzdDBmOWFsWmZpbzhIRzFSVFQxZjRvUWJrNDhCcjhxd0xQZCs2MHZpTDU5VG45V3BkNDVBS1R3U0lSMXhvbEtnS2ljRTNBMEJmWkl1RnNHakRDek8xRTFlODZMOXlWU1wvZXBVSkpHN2xKVFwvT211VURpeXkzRDRJNlhJaVNneHhHNVJvSGliV2VjRjI1WFlyclFSOUJyajBUOWNPc0diMEF6dnNJNWpvdiIsIm1hYyI6ImI0ODZmZWVjZWNjOGM1M2ZmOTY0MjYyMTBkM2Y1NmMyMGE0ZWY2NjQ0OTdmNTAwZDcyZWRmMWFjYmE1YzZjYzMifQ==
eyJpdiI6Ik9PcXdVSjRWdXlvZWQzSm5Qa2ozeVE9PSIsInZhbHVlIjoiUHZKMG1LWUFlQkZacnpNb1pZcDZjWU1ra0tTeEsycEQ2OHRWbHV2Y0hJUDF6cjIwTEplbjNoeWhFaWs3NGhPbkFCSDlsSHZmUWpEOEZwUkRDaWdwM1M5TzdUZmtmSjJMTjdYMzZkeUMyems9IiwibWFjIjoiNzg1YjAyNDI2ZmNlMDVhMGNkZTg4ZGQwZjQ0OWM5NzA5YTU1OWNiYTZiYzI0ZjA2ZWNlOTllZGIyNTU5M2YzMSJ9
Tấm phù kích phát uy năng, hóa thành những luồng sấm sét bạo nổ, tia sét xanh sẫm oanh kích loạn xạ xung quanh, uy lực phải ngang với một kích nghiêm túc của Luyện Nguyên cảnh đỉnh phong!
“Tam ảnh phong thuật.” Gã ẻo lả tức thời thi triển nguyên thuật trước khi bị những luồng sấm sét đánh tới, thân ảnh hắn hóa thành ba hư ảnh, mỗi tên chạy một đường, linh hoạt né tránh khỏi các tia sét. Chén trà nhỏ sau, có hai hư ảnh đã bị đánh tan, hư ảnh còn lại thoát ra khỏi phạm vi công kích của tấm nguyên phù hệ lôi kia, hóa trở lại thành gã họ Phong.
Hắn bứt tốc, vèo một cái đã tới ngay sát phía sau đối phương, hung hăng tung ra một chiêu.
“Phong Bạo – Cuồng Bão!”
A Diệt bị cơn cuồng phong kéo cả thân thể lên, xoay vòng vòng trong lốc xoáy gió, cùng với đầy rẫy đất đá và lá cây. Hắn điều động vô số phù bạo xoay quanh bao vây thân thể mình, khi có ám kình hay ám khí của kẻ địch tới gần sẽ ngay lập tức bị phù bạo đánh nổ. Những tấm phù bạo này chỉ là loại thấp giai, nên uy lực nổ sẽ không ảnh hưởng tới bản thân hắn.
Ầm ầm một hồi, cơn cuồng phong mới tan biến, họ Diệt dán tấm Xuyên Tâm phù lên thân thanh Trường Băng kiếm, sau đó chỉ huy nó bắn thẳng tới đối phương! Họ Phong xoay tròn chiếc quạt trong tay, tạo ra một tấm thuẫn lớn bằng nguyên lực, đỡ được đòn công kích đó nhưng thân thể cũng phải bị đẩy lui về sau hơn trượng.
Thấy một kích thất bại mà còn tốn đi tấm nguyên phù, A Diệt âm trầm không nói gì rồi tiếp tục tế ra bảo cụ, chỉ huy chúng công kích đối phương. Chiếc móc câu lấy từ trong nạp giới của lão già nua, cùng với phi kiếm của hắn, đều là bảo cụ hàng đầu tại Hoàng giai thượng phẩm. Hiện tại chúng đều được dán thêm tấm phù tăng uy lực công kích, tấn công kẻ địch liên tục.
Phong Nhược Ngu không phải đèn cạn dầu, hắn biến lớn chiếc quạt trong tay, rồi cách không chỉ huy nó bay lượn quanh thân, đối phó với hai món bảo cụ của họ Diệt.
Nhưng chỉ trong một khoảnh khắc gã chớp mắt, A Diệt vung tay bắn ra thêm một tấm nguyên phù, thứ đó hóa thành đạo lam quang phóng tới phía trước họ Phong, rồi nở ra thành một bức tường băng to lớn. Ngay lúc này hai bảo cụ của họ Diệt đã không thấy đâu, nhìn ra xa mới thấy chúng đã được hắn thu hồi, rồi cấp tốc chạy đi rất mau lẹ.
Gã ẻo lả bị dây dưa như vậy đã có chút bực bội, hắn nhanh chóng phá băng đang đông kết hai chân mình ra, rồi chạy vòng qua bức tường băng, tiếp tục truy sát tên hắc y phía xa kia. Trên đường truy đuổi, bọn họ chạy qua khá nhiều nơi từng có pháp trận của họ Diệt, tên họ Phong thấy đầy rẫy thi thể của đệ tử ngoại môn, ra vẻ thương tiếc mà lên tiếng:
“Diệt sư đệ đúng là lòng dạ độc ác, xuống tay sát hại không biết bao nhiêu sư đệ đồng môn, đệ cần phải đền mạng của bản thân mới rửa hết tội được!”
Nghe vậy A Diệt vẫn không chậm mà chạy như bay, hắn cười lạnh đáp: “Bọn chúng tới đây để lấy mạng ta, thì ta gϊếŧ lại bọn chúng có gì sai?”
“Tuy là như vậy nhưng bọn họ cũng đã làm gì được sư đệ đâu, vậy mà đệ lại cướp đi sinh mệnh của tất cả bọn họ, quá tàn nhẫn đi mà.”
“Hừ, ngươi bớt nước mắt cá sấu đi tên ghê tởm, đã có ý muốn gϊếŧ ta, mà bị ta gϊếŧ ngược lại bày đặt nói đạo lý à? Các ngươi đã cúng mùng một, còn trách ta cúng ngày mười lăm nữa sao?”
Bị kẻ trước mắt chửi rủa như vậy khiến gã ẻo lả này đã phát bực, hắn ghét nhất bị người khác nói mình là ghê tởm. Trong tay xuất hiện một tấm nguyên phù, hắn không chần chừ mà bắn tới thân ảnh kẻ phía trước. Tấm phù hóa thành một thanh hắc kiếm, nhanh như thiểm điện công kích tới phía sau A Diệt.
Hắn đã cảm ứng được hành động của kẻ đang truy đuổi phía sau, nhưng thời gian để phản ứng không có nhiều, họ Diệt chỉ kịp tế ra tấm thuẫn che chắn sau lưng, rồi truyền nhiều thêm nguyên lực lên đó.
“Ầm!” Thân thể A Diệt lăn lốc trên mặt đất vài vòng mới dừng lại, thuẫn và phi kiếm văng đi mỗi thứ một hướng, khóe miệng rỉ ra máu tươi!
“Ta thật không ngờ Diệt sư đệ lại khó thu thập tới vậy, khiến ta phải tổn thất đi một lần thôi động nguyên phù, đây là lần đầu tiên một tên có tu vi kém hơn ta mà khiến ta phải lỗ vốn như thế đó.” Gã họ Phong không còn dáng vẻ ẻo lả lắm, sắc mặt nổi sát khí, bước chậm rãi tới phía họ Diệt đang nằm.
A Diệt vội vàng ngồi dậy, sắc mặt hoảng loạn, hai tay vung ra phía trước liên tục, phóng ra vô số phù bạo bắn tới phía đối phương. Trông bộ dáng hắn lúc này như một con thú bị dồn vào đường cùng, đang cố sức giãy chết vậy.
“Bùm bùm!” Chiếc quạt bay vòng xung quanh thân thể họ Phong, tạo ra một vòng quang tráo thanh sắc, chống đỡ hết thảy những cú nổ từ phù bạo phóng tới. Còn bản thân gã ta vẫn chậm rãi bước tới, hai tay chắp ra phía sau, phong thái ngạo nghễ vô cùng.
“Sao lại có một tấm phù bạo mang giao động nguyên lực khác những tấm còn lại?” Thần niệm gã ta chợt phát hiện ra điều bất ổn, liền đảo mắt nhìn tới một tấm phù bạo đang chuẩn bị phát nổ, màu sắc của tấm phù đó nếu nhìn kĩ sẽ thấy có chút khác biệt với số còn lại. Lúc này khóe miệng A Diệt khẽ cười, sắc mặt hoảng hốt đã biến mất từ lúc nào không hay.
“Đùng!” Tấm phù bạo cao cấp phát nổ, tạo ra một hố đất tại nơi tên họ Phong vừa đứng! Nếu toàn lực thi triển ra các biện pháp phòng ngự, thì gã đó hoàn toàn chống đỡ được mà không bị tổn thương. Nhưng vừa rồi hắn đã không kịp trở tay, quanh thân cũng chỉ có một vòng quang tráo thông thường mà thôi, lần này chắc chắn bị thương không nhẹ rồi.
Khi khói bụi tan dần đi, để lộ ra thân ảnh bên trong, con ngươi A Diệt liền co rút lại. Chỉ thấy họ Phong toàn thân không hề hấn gì, nhảy lên khỏi cái hố rồi tươi cười nói: “Haha, Phong Nhược Ngu ta đâu có ngu, đối phó với kẻ giảo hoạt như tiểu tử ngươi, ta đã luôn phòng bị rồi!”
Thì ra khi chắp hai tay ra phía sau, hắn đã cầm sẵn một tấm nguyên phù phòng ngự, một khi gặp tình huống nguy hiểm sẽ lập tức thôi động. A Diệt đứng dậy, lau đi vệt máu khóe miệng, vung tay thu về hai món bảo cụ phía xa, đôi mắt âm trầm nhìn đối thủ trước mặt.
“Dù ngươi có bao nhiêu thủ đoạn đi nữa cũng vô dụng thôi, để ta đây cho tiểu tử ngươi xem thế nào là sức mạnh tuyệt đối nhé.” Gã ẻo lả này như đã bị A Diệt chọc cho tức lên, ánh mắt đầy sát khí, tế ra một món bảo cụ khiến cho họ Diệt cả kinh thất sắc.
Một thanh tiểu kiếm lam sắc phát ra giao động cường đại, gã họ Phong cách không giữ nó giữa hai bàn tay, để tại trước người, trông như đang ngưng tụ nguyên lực vậy. Diệt Chúng Sinh sắc mặt hoảng sợ, lần này là biểu cảm thực sự của hắn. Hai tay vội vã thi pháp, đẩy mức phòng ngự của bản thân lên cao nhất có thể.
Gã Phong Nhược Ngu đó đang chuẩn bị thi triển ra một nguyên kỹ lợi hại, trên món bảo cụ công kích cấp Huyền giai!