Dưới bầu trời đêm tối, những vì sao sáng được mắc trên tấm màn bóng đêm, trăng treo trên cao, ánh sáng mờ nhạt chiếu xuống rọi qua từng kẽ lá, hất xuống chút đốm sáng nhẹ trên mặt đất giữa rừng sâu.
Thân ảnh người thanh niên bình phàm, thân mang hắc y, chậm rãi bước đi dưới cánh rừng vô danh này. Khi vài tia sáng từ vầng trăng soi qua kẽ lá mà chiếu xuống nhân ảnh đó, lộ ra là một khuôn mặt bình thường, không có chút điểm đáng chú ý.
Dị biến xảy ra! Đột nhiên có một thanh tiểu phi đao không biết từ đâu phóng tới, lóe cái đã xuất hiện ngay sau gáy người thanh niên hắc y.
“Cuối cùng cũng chịu động thủ rồi sao?” Thanh niên đó khóe miệng cong lên lộ ra ý cười, người này không ai khác chính là Diệt Chúng Sinh.
Thân thể linh hoạt né tránh khỏi những thanh phi đao công kích tới, đếm sơ qua phải có trên mười đòn ám kích, được phóng ra từ sau những gốc cây tại khắp tứ phía. Đôi chân hắn vận dụng vân di bộ, thân ảnh thoắt ẩn thoắt hiện dưới bầu trời đêm đen u tối, luồn lách qua từng gốc cây hướng tới một phía.
Trốn sau gốc cây lớn mà A Diệt đang hướng tới có một nhân ảnh bịt mặt, y phục thông thường không thể nhìn ra thân phận. Hắn ta hoảng loạn lui nhanh lại, đồng thời thôi động thanh phi đao bay trở về để bảo vệ bản thân, nhưng đã quá muộn.
Ngay lúc này họ Diệt đã xuất hiện ở phía sau lưng hắn, một đao hung hăng được tung ra, kéo theo luồng chiến lực lục sắc mạnh mẽ. Xoẹt một tiếng máu tươi bắn tung tóe, thủ cấp của kẻ này lìa khỏi thân thể, lăn đi xa tít.
“Chết đi!” Đột nhiên tại hướng khác có một gã lao ra, hai tay giơ lên cao cầm thanh cự kiếm chuẩn bị bổ mạnh xuống đầu A Diệt. Hắn chẳng thèm xoay đầu nhìn lại, bàn tay lật lại chỉ một ngón lên trên, chỉ huy bảo cụ mà bản thân đã chuẩn bị từ trước.
Tức thì mặt đất thủng ra một lỗ, từ dưới đó bắn lên một luồng lam quang, chính là Trường Băng Kiếm.
eyJpdiI6ImxjN1wvNnZFYUJFdXJtbFBLZWhVTVRBPT0iLCJ2YWx1ZSI6IlV6VFwvTmFXekVNRGlpYVBSVjRoZ1FEUHJ5S3RTZzNsWm9IWVNjaWx4elJQTXl0bVBad0ZJUG1pNVFaeFwvazUzaVZXem5iY2p1NWxVYkM4bjl1M2pRUVZFaldiQVJCODE5K0taNUk1MGtkZFpZeG1tc0pvNGR3TWQyNTFPOHc5akh0WnJpUVRXS2didDV6ZElUVDcyOVJvSk9SMW4yQTFiSld4QytiaktZVWI2aEl6RjN4aUJKVG1Xaks4dVM5clY5NXB4Wm5GT0lOTDhsYlVaOHFXV3p4M3p6MUNPdHN5bitXQWNsUENrNjM4NjRXalN2TElGekFoaXlzNnNFR0VBT3FEbUNaTHZHTWVTQTU2ZXRzeW9ySDBJWHk4dldDZUJVaFFYZTRycENaNnZxSkZzb1hBWmx1bWtUbkh2VFdsOFJDNERMNXNiVTU5T3VkWjM1ampGVmJBajlGNkZDbm4zR0JcL294SmdMaEdvVCt0eVRIS3FjM0Vpdlo2U2pUTFE3NWpLYk12cHVcL0NRTFhvSlwvT3pFQWRJaVN6M01SaTRpSG5hTzUrV0hzVVo4WlwvK3Z2MVlvOEhjbG9qc2hoWVwvZ25mQUUyUE9hNDVXZ3d6dEJxY2VrREZQRUMrc3owVlRTOERLMzdsYnhGcm9nUkJuVUNXcGIxS2FBUTZQWXNjZ2VBc1I1QTc0RXhLMFQwbUtLUm5qQUl5a0RRUUUwVEZcL1EycStKMHcrWUFzamtoVElCTzFSWFhlZmNXakdmMFZrRDgwNFU5S1NhdzVXVXBOMWdXdFphbWp4TjRYdGJTdHVUd3R5QlFKdEZWSzBMOXpVSkZBdnBSMEdyM2dxRFwvZEVxWUIwS0ZJa0dFN2lveXhTM0pnNzNaNW5OalNlN0hZU1JYV09ibXdvVVJyMmxDRDYzcnlRNEVvRUxnUVF2Tk9qUkNtRFg1WE8xXC9lV1ppTCsrMmdUcWN4amVNQUZiTmNMTXMwa0dQZFZpZkJUV3lCdFRXOGNyRURseEhqMGlNeFd0USs4cU9ZbEJaOEZnblkrdEV1S3RcL0ZBSzhOQitTaDIwYWhWaFloNEVweDBsY2h0bDBtTGkxM0tJR29adWJhTko2cFR6RlVtR3JGNnJDajRcL2pYSHdVbW9oYlY4bGtQNktPZzNMcHdaVnpwS0ZoWVcrT2JBTGx3UW5DZEQ2eGM1Y2tNTm1MNUJ3SkxXZGdzUTV4U1liTk1tT2FqM09SWEdqQlB3Kzl0UXNDZXBlSTY5bDRkSHVrclp1eHBZaG02bURsSys3QVZJbnoyNUgyaEhjNXd2VUl4dEIwTWZySWdoVFNNZnkreHBrWDN4Y0JDbjJyNFhvZ1p2S2dDOW5uY1JjNEFDSjJkYmJkcGFyM0VwMFo5SHAzMUJMZmtoWlcrbVRVYkFIQTZRcjZFVmZROUcrT1Nkd1BiaElLMU1jbmRDYU1jbVhWKzB1c1JTSlViZTBqK3MwaFNTNU9vWVFFN3FHZ05nMklxQUQ1TWthUFpyK1NIZHgyNXE3ck5XeUpnZDc0ajlrOWk1Rk5aOExUdEdTYzRyTm9kV0xJXC9JeEYxV1BLclBla0pSNEhPZXAyVFRJb3NObUpBbTdKNmU1NlpjSDAySGZZQUtLZzI5S1J3d3RXRGVhYzhGVTM1WDR0bzJucXMwZzZnTWlJVURYaTZkbXBNeWVxRjFqN0kzWTk3Wlo4SkNDbWRRVmNLdFNmY0hzRnhGZFBzS0FYd1JUaXJ1MGZZenA5VGhDU3hEY09RbEd1eGZPT3RFcGMwaVRGM09uMHU4Y0VcL3RlTVRiU1B5Qyt2VTlsSDdWcERUak9qUTBUcWZPWTVuelh4UnI5dE9xWHpOYmJiUHpuN2MzaytPRGE3ME51UDBhRXVLd3IxN1I3OWRkZDR6eEY3dXB6OHZVTFwvcVc3Yzc5V0NwekNXYUJSWEl3MGJSejBpNEtWTzdpdzFVVjhpV0QzTUxKQVNxaE8xV2pFV21wWElpUmN5dmJ0bGttR2dNZ1pzN1RyUlVESHYwdnVDNUtWZ2hnQTFKTHAzS2tmYWh2dlBJXC9aUjdnenc4VWIxZDhFbFwvTDc5RUVrQ0Y5d2FKVkdHZXRiWE1ra2lyYXp0VE5LOWcwWnVUeXpuRDJ4R0ozRVdjZjR0OUtkS1wvMWVmOGg1RURIOGdFbHExVWs4YW13ZTY4QjVSUUdtVW5YSE83Y1BLY05kOGlsQ1hDbXp3VVdwTVB0UzBtazVCdXFjUnVIUHluOEpcL3BuTU9jaEthY1JLRFFGU0UzRGNLelRXOWdxek9cL0ZhXC9lZW9jVmkweFhwcE0yYk02a3BVMlcrRERHOU9hcVJ2VVlqdW1ZbTM1S1piRm5MYnpWblozbGFrTVlUNTNYR1R5TXhLQkNIcEt6S082UVNcL3Vhemczdmxxd1Z4Yk9xaHVxRCtnR1V5MGJJdHZpVEIxQzJWWnh2YW96K0RYVitpVk5cL294TkFVT01wcGtpb0thRFlHZkpTRTFxY09QbnhTMDNkd3c3QU15ZndjUmJMeDhzSGdhdXNtVmdhdTNjQzBOb1FHc25YQmdCXC9mOWg5MTl6cU9vMHJ3VWY5cjNPMlZHMnFIQTdMSmdIK1VUWEt1eVpqdEMrWEt6T2YyM3BTK20xbHErYmpYMFNhdkN3bnhhRERjakdMWVREeTlQeks1cHI4TUtBN09VYlJJOEFkd0h1dElmOFdxVENHV1U4am9KUGtobzlnXC9jd2JMVzQ1Rm9ZWWlwZmRHcVhka2M0Mkt2NVwvTm9DR0hRZkhKOUVJbER2cVwvNjdjMkFDT3pURG1yVHYxNTBvS3NMNDRtUEhqXC9sNllEY3FBbVNveFVwT1gzVUNEejZnb2F0ODdKYWVHT0dudFwvTHUwcFhvVm5hRHZjVnJNMEJTREZoWWhaV1pkeEFKdmhLUEl2elhcL09iYllwbjhrek54bXQ5ajlPVFNhZThibnBnekxjUXNQQTFXMEx5a09CdXFnbXJOc21jN0gyek1oVmF0QkRyNW1mS2NhdXNjbkRnM1VVXC9rdHpIRlIwVHpxSzBRUHVIZ3I0T3o5eUpySlpcL2M3d2NkZE82bGdSNkhHczRscVZUK01ncUNaUkE1eFB6aWhUa1AxcUplWWY4eE9NVzVzSmsxdGJMV0FhSHdsY1dwNHlnXC82dTRvKzNSNUthSXUrMTFva1lUNmo1aDU0d3lLbU9LQ2N0bUFaVUl3PSIsIm1hYyI6IjZhNDlkNTY3OWJiMDdkZmFjOWI2MmI4ZjIyZjI1ZWE1ZTQxNTk5ZTE5NzA2NWRiYWM2NTc5ZDlhZWEzM2Y2YmMifQ==
eyJpdiI6IkQ2OFwvXC9PQXFpc2RiXC9EdXpsREJDU1E9PSIsInZhbHVlIjoidTNLWDMrOXZzS3NqRnhtMXdQNDZyRW1ZdVRJWVljUU4zTnBJRXhESzJBTUFKbjdHZzJ2VmYxbkhmMG9VMmFpUGZQOUlialZRYzB5dHhSWUw0T2UzSEk2VEJqRTQzWlVYUU1YdlRrMXFzQnc9IiwibWFjIjoiOTg4YWViNWNkMzhkZDliNWNlZjVlYTFiOGVhYzdjZmU3ZDExYjAwN2VkMGI1NGU4ZGI1MDBiMjczYWNiYzFlMyJ9
A Diệt vẫn giữ dáng vẻ bình tĩnh không chút e sợ, bình thản lên tiếng: “Không cần che diện mục lại làm gì đâu, ta biết các ngươi là ai!”
Gã chỉ huy của đám người nghe vậy, ánh mắt không hề tỏ ra chút gợn sóng, dù sao chuyện này cũng dễ đoán, A Diệt không nói hẳn ra chỉ là muốn giữ lại một lớp da mặt mỏng manh giữa hai bên mà thôi.
Gã ta đáp lời: “Ngươi biết hay không thì vẫn chẳng thay đổi được kết cục phải chết của mình đâu, cho dù hiện tại tu vi của ngươi đã tinh tiến được thêm một tầng, thì ngày này năm sau vẫn là ngày giỗ của ngươi!”
Dứt lời hắn liền phất tay, lập tức những tên còn lại hành động, di chuyển qua lại sau những gốc cây, đôi khi bắn ra bảo cụ hoặc nguyên thuật công kích hắn. A Diệt nguy nhưng không hoảng, hắn biết đám người này khó đối phó, nhưng hắn không sợ.
Đám người này có 10 tên, hai kẻ tu vi tầng 4 đã bị hắn diệt sát, hiện tại còn 8 kẻ hơn nữa khó dối phó hơn nhiều. Không thể dùng thế nhất kích tất sát như vừa rồi được nữa, càng không thể gây bất ngờ vì hiện tại bọn họ đã biết thực lực thật sự của hắn, đã có đề phòng.
“Không còn nhiều nữa, nhưng vẫn phải dùng thôi.” Nghĩ đoạn, A Diệt liền lấy ra một tấm cường nguyên phù rồi dán lên người, nhất thời tu vi hắn đạt tới tầng 6 Luyện Nguyên cảnh. Hiện tại hắn đã biết xuất xứ của loại phù lục cấp cao này, có tiền cũng không mua được, nhưng trong hoàn cảnh này thì hắn vẫn phải dùng mà thôi.
“Véo!” Thân ảnh A Diệt di chuyển quỷ dị mà rất nhanh, đi đến đâu phóng ra vô số phù bạo đến đó, gây cháy nổ rất nhiều cây cối giúp gia tăng tầm nhìn. Hắn nhanh chóng áp sát một tên, rồi điên cuồng vung đao đánh chém gã ta khiến y chật vật thối lui liên tục.
Nguyên phù, nguyên kỹ bắt đầu được tung ra, A Diệt vẫn không hề nao núng mà né tránh toàn bộ, đòn nào không tránh kịp thì đón đỡ, cứ thế một trận chiến lớn bạo khởi. Âm thanh binh khí va chạm, âm thanh nguyên lực phá hoại địa hình, âm thanh những vụ nổ đều liên tiếp vang lên không ngớt.
Giữa bầu trời đêm đen tối, cả một mảng rừng bốc cháy sáng rọi, từ xa cũng có thể trông thấy.
“Phi Kiếm Quyết – Cửu Kiếm Kích!”
“Vυ"t vυ"t!” Chín thanh phi kiếm kéo theo lục mang bắn đi với tốc độ rất nhanh, đâm chết thêm hai gã đã là đèn cạn dầu. Lúc này chỉ còn lại bốn tên bịt mặt mà thôi, gã chỉ huy và ba kẻ có tu vi tầng 5 Luyện Nguyên cảnh, hiển nhiên họ Diệt chọn quả hồng mềm mà bóp trước.
“Nguyên Cự Chưởng!” Gã chỉ huy quát lớn, đồng thời phóng tới phía A Diệt, hung hăng tung ra một chưởng. Trước người hắn liền hiện ra tấm Thiết Mộc thuẫn, ngăn chặn hoàn toàn đòn công kích mạnh bạo này, thân thể bị lực xung kích đẩy ngược về phía sau.
Biến cố xảy ra với tên cầm đầu này, ngay khi thân ảnh A Diệt bị đẩy lùi lại thì từ trên người hắn bay ra bốn cây trận kỳ, cắm xuống đất bao quanh gã ta lại. Ngay tức thì họ Diệt thôi động trận bàn trên tay, khiến bốn cây trận kỳ phát quang, sau đó tạo ra một l*иg giam năng lượng vây nhốt gã ta bên trong!
“Ngươi ở yên đấy mà xem ta xử lí ba kẻ còn lại đi!” Nói đoạn, A Diệt bạo tốc, thân ảnh nhanh như thiểm điện phóng tới phía ba kẻ còn lại.
Ba kẻ kia vội vã phóng xuất bảo cụ, bảo hộ bản thân rồi mới tính đến chuyện tấn công. Tuy tu vi của A Diệt hiện tại đã được phù lục kéo lên một tầng, cao hơn bọn chúng, nhưng chúng có tới ba người nên không hề sợ chiến. Nguyên phù đang phát sáng được A Diệt ném ra, ba tên kia trông thấy vội vã thối lui, đồng thời khống chế tấm thuẫn bay lên che chắn thân thể.
Trong nạp giới họ Diệt còn không ít nguyên phù cao giai, kiếm được từ những thí sinh đã bị hắn diệt sát hồi tham gia khảo hạch. Hầu hết mỗi tấm đều chỉ còn một lần sử dụng nên không thể bán được, hiện tại đã đến lúc chúng phát huy tác dụng.
Một công ba lui, cứ thế bọn chúng bị dồn tới một bãi đất trống, A Diệt mỉm cười liền tế xuất ra bộ trận bàn, bắt đầu thôi động nó.
“Sao lại có trận kỳ tại đây? Hắn ta đã bố trí trận pháp ở đây từ bao giờ?” Âm thanh một nữ tử kinh ngạc vang lên. Hai kẻ còn lại nghe vậy đều cả kinh, muốn nhanh chóng rời khỏi phạm vi này nhưng đã quá muộn.
Pháp trận khởi, dưới chân ba kẻ kia xuất hiện một vòng luân quang phát sáng, bán kính chừng 10 trượng, chứa đầy hoa văn kì bí bên trong, trên đỉnh đầu cũng có thêm một vòng luân quang như vậy hiện ra.
“Hỏa Lôi trận khởi!” A Diệt vừa dứt lời, mặt đất nơi ba kẻ kia đang đứng liền bốc cháy dữ dội, đồng thời trên bầu trời có vô số lôi quang đánh xuống!
Một tay họ Diệt ấn xuống mặt đất, thôi động toàn bộ rễ cây tại vùng này trồi lên quấn quanh ba kẻ kia lại, khiến chúng không thể thoát nổi ra khỏi phạm vi trận pháp. Lửa nóng đốt cháy từ phía dưới, sét đánh từ phía trên xuống, một cảnh tượng hết sức đáng sợ.
“Sư huynh, xin sư huynh hãy tha cho sư đệ, chúng sư đệ cũng là bị người ta bắt ép mà thôi, thực sự không có thù oán gì với sư huynh hết!” Lúc này hai kẻ kia đã sắp không chịu được, hoảng hốt kêu lớn, cầu xin liên tục.
Nữ tử còn lại cũng như vậy, không ngừng van xin: “Xin sư huynh tha cho sư muội một mạng, sư muội bị bọn chúng bắt ép đi theo mà thôi, muội hứa từ giờ sẽ đi theo hầu hạ sư huynh đến hết đời!”
A Diệt cười lạnh, vẫn không hề ngừng vận chuyển pháp trận, một khi có ý muốn gϊếŧ hắn thì hắn sẽ nhất quyết không tha. Không cần quan tâm huynh đệ đồng môn hay thương hoa tiếc ngọc gì hết, tất cả đều phải chết.
“Một đám đệ tử ngoại môn mà dám ám toán với đệ tử nội môn, chuyện này mà truyền đến tai quản sự thì các ngươi sẽ sống không bằng chết đó. Thế nên để ta cho các ngươi được ra đi một cách thanh thản hơn, hãy yên nghỉ nhé các vị sư đệ, sư muội!”
Dứt lời, Diệt Chúng Sinh phất tay, thanh Trường Băng Kiếm bay qua một vòng, cắt ba cái đầu rơi xuống. Mặt hắn không hề đổi sắc mà xoay người lại, nhìn thẳng tới phía gã chỉ huy của đám thi thể này, hiện giờ đang bị vây nhốt trong một l*иg giam nhỏ.
Ánh mắt của gã ta lộ rõ sự sợ hãi, hắn không thể ngờ rằng kết quả lại là như thế này, chỉ trong thời gian ngắn mà kẻ trước mắt đã diệt sát toàn bộ người đi theo hắn. Khuôn mặt cố nặn ra nét cười, thấp thỏm lên tiếng:
“Diệt sư huynh... có gì thì chúng ta có thể từ từ nói... sư đệ có thể cho huynh biết người đứng sau sai khiến chúng đệ là kẻ nào!”
A Diệt lộ ra nét cười xem thường, đáp lời: “Ngươi không nói thì ta cũng biết bọn chúng là ai rồi, thế nên ngươi không có chút hữu dụng gì với ta đâu. Ngày này năm sau chính là ngày giỗ của ngươi!”