Ma Đế Nghịch Thần - A Diệt

Tiếng hót thanh thúy vang lên kinh trời, đầu cự điểu to lớn bay vài vòng trên không trung Cổ Sơn thành rồi mới hạ xuống. Nhiều người trong thành ngẩng đầu lên bầu trời nhìn thấy thân ảnh to lớn đó, đều trầm trồ kinh ngạc, hâm mộ không thôi.

Trước cổng thành, đám tiểu gia hỏa phấn chấn cùng mong chờ vô cùng, nhiều kẻ ở đây còn chưa từng được đặt chân lên thân thể của tứ giai ma thú đâu. Bụi đất bị thổi bay mù mịt, đầu cự điểu hạ xuống trước cổng thành, nhân ảnh trên đó liền chậm rãi bước xuống, tiến về hướng nhóm đệ tử mới này.

Trông thấy vậy, tất cả mọi người đứng đợi tại đây đều tiến lên hành lễ, đồng thanh hô: “Chúng đệ tử ra mắt sư thúc.”

Phía trước bọn họ là một nam tử mi thanh mục tú, trông vẻ ngoài chỉ chừng hai mươi mấy tuổi. Gương mặt anh tuấn phát ra nét ôn hòa, luôn treo nụ cười nhàn nhạt trên môi, mái tóc trắng ánh bạch kim được chải chuốt gọn gàng, khí chất phiêu dật khiến bao nữ tử phải rung động.

 

 

Hắn đưa tay lên ra hiệu cho mọi người miễn lễ, sau đó mỉm cười ôn hòa nói:

“Ra mắt các sư điệt, hôm nay những vị quản sự trong tông đều có việc bận cả, nên ta thay mặt họ đến đón mọi người nhập nội môn. Ta tên là Lý Ái Tông, mọi người cứ gọi Lý sư thúc là được.”

“Đã rõ, thưa Lý sư thúc.”

Sau đó có vài người là tướng quân và đội trưởng chấp sự trong thành ra chào hỏi với vị sư thúc họ Lý kia, trò chuyện một hồi thì mới rời đi. Họ Lý đi lên trên lưng đầu cự điểu to lớn rồi vẫy tay hô lớn: “Tất cả hãy lên đây.”

Nghe vậy mọi người đều hào hứng bước nhanh lên trên lưng phi cầm này, đầu ma thú vẫn ngoan ngoãn nằm đó không tỏ ra chút hưng dữ nào. Thân hình cự điểu này phi thường to lớn, có mấy trăm người đứng trên lưng nó nhưng vẫn không hề cảm thấy chật trội.

 

 

eyJpdiI6Im1LOUM4V0thWEdoMTI4YnM1WWlmN0E9PSIsInZhbHVlIjoicnFGZkVuVW1Wa21nSDdrSUxsdTRtdk5aUEgycGJxT1pNRWt4a3hsTHlxTHZheDZYaDgxbnRZdTE5dUNGS1V5ckRERXBqNjNqazdBd1FyVVFYRDJcL2tST05tT1diaUc5Qk5cL2FyK3NkTXQ4SnpzT291TnN0RXp1cHJCbHltcHBwWU45XC82UFFxbHNUQndhTEswd0RQdGN0ZnB3YkZBQ1RmQmpsN2VmV2RXYzB0ZUtRcHp5S3Rvck44bmdEd3NrYkUxbVlGQU9cL05TV2dBTGNyQUVuc1wvSCtKYnJ4djNBRVlxSmIxRkliWGlYQnhLQU5jaXZnXC9ZREpXZEdzbDNQeHZBb05HeHZLdHo3U0lkd2YwblNjdGY2MTVteWFkalQ0UFdiQTN2NCtLVFlaSmw3N25LWWo0SXhcL3JpU0Y1UWxrUkhxOTBSZ0JvM0UybHh1SU0ybnZIWUxKbnQyZVo4NFpzUEJXUHhCS2QyeWQ5Z0VadzdpbUxPeVdNUXN3K2FDM3R2R3ltNE5iOExxQlRZc0xZeW1jdnF6eEZ2TmpQWXl0TkNVd2Y0bTQ0WHRmRDNhWHRwa0xBY2pIXC9meGc4VTI1cGVKUzRKRmx0T25VMThuWVFiS1BCVERFWTN3NThzZEpwMjhSTE9ZWUx3bjlEalJUMEpabW8wTk8zK0pkMlwvcXJOYmVmTFhrbXBYa3dTQzVzYVlpdGtEaHRWOEx5cnpWOVBvZFpDenpZd1RLaEVJZGQ0ZFBTRVRneHpBdGk1N1ZHR0o0b2dqQVwvaFVGbGtuOXFUNjJCZ3k0N0pKRG1ybjc2OUR6eVJYWGVnR1dFUTc4dG4zQ1wvaVZSYzhxdWFmYXJOeWkrXC8rVkpwMmoyK2lpUzJrU1Rpc0ZrMjBoUndJd1JGSmYzSmFxWGR4TzhOZVg2cDVpaG51aWpKUDJVXC9ZVFwvckhUZk1obENWK0xoN3ZIcm9qS0c0OGtKc1dKaE1WaE5GbCs1WEdlVHR4OEt3bVwvaUFIb2t6SThFZjV0bzJoSjhcL2VKOVZJaGtzaVVcL3JzTzFLNFJFOFYwYUo1RXp1MlV5XC95T3dpVlJ3aWNvZ0wwZnk4RkxJZlhQWlAxWVNJcmliUE1jMnFjWElhbmdkazNNbXJyTURiN3lCbk1RNWQzQmxzRlRQWWZic0xLZnZUYVFaOUVEZ1NLdFlSMEN2aXMrZlZqc1V5YWdObkVrdUdzSDZNdzBqVFwvRUhtVTRkV0Z4NzN1XC9HcDBpRFwva0xpalJFcjRNc2NTaDZpbVlheU9sU3ZpM2VabE0zZk80WHVEU0UrQlZFUVd2SHJsdGl5RXRDczloZm5WdjZFcDJ1ODRZRDFyS3NOdFhHVWh4cUphWkJtZDBxVDhiQ2ZcL205em5kK1ZibnB1dFZjQ3RGbUZqdWVZV0dDYk1nZzlzd0hBVlwvRFZKejFrMW9WTVhFS2IxMHplR1ZnVEdMeG5kMEcxblFBVld1VXV4T3pIVWk3MndBS1lZVjh2NmFTTEx5XC8yTmJkTkE3OTBtN2ZMQllHWmRKR3p5ZkZLNXJ3Nmd4SFQyckVmUmVPZEVZYmVCZk9HaDBtdFczTnBHQWp4ZmdsZ3BaaFVBYWc1RGluK3ZnTUlERXYwM3hNb2FiSjFKQjZkMDdCUUt5Q2RNTjJYU0ttbUM0MjBoWEw5QW9YdFJQSEZMc3VlbkN4M1BKbjRjK1l2NUxEbHFkQTdidTQyb2FibStIQ1lRQ0d6UytVeitwMWpcL1NZXC90ZDdMSTMxbGVcLzZEZHpydmpLRDJDUTMwK0FhTzFneXJJNHZMc3lJZWU2am5qa2luZTQySzZ0Q002T01pelB0cUw3eEFuQ0lxYkNNaVdJMWhaTFNsaXd6SjUrbmQ1Wms4d2pxKzRzWjFqRDYzRWtiWkdlZ3JoWVdUQ1o1eWJqcjhoQXExWlFXTEhiQjhlWDIyOHkxVmdDaWZcL2hWUW5QNTA2b1JUZmdZOE1xcDVqQXltbndcL1BLajVCeHdySE9iQ1pxOUpWeDBGQ3g0MnBZeFU1NG1CYmpXdWFRTUo5THhUOXVsQjhQNzhWMEtza1daZXY5MHlYYVdcL3RFTDF1eDJEYXpYc3Y1ZzVtXC9GalliS3hkb1hnVjgzRjEycjRKbUN2OG83eGtuU1wvVzMwVWlPa2pWTVpMSVVSWXZXSitGQUt6M1N2VEZMZ2ZCc25QTHB2VGdzVlVkbU51S2VhemFTelNlS29tZlVYVFwvckpWTXRNUENiVUpFYnJhTFVhMm1KU1wvOXBZdWhUTk5hbGl2a0xlUmdXUlMzQmZ1QVNtT1RSb1diejF6TFhtWkQzWXorN3NoelJZQWRvSDByaU40b0xTQkRYN3JmVXpId0V0ejI5ekNnaFhrSlVYdHFUSlVoYUo2bmtyQzc5NTJhbkxPMnExeUpHQ1lJdHZ6cGxpYVU3djREMjBBb0hhOTdwNGx0TVh6bmFQanpsTVhwZDFMbEUzQktEYjhya1pNd2Y4dnBTa0VKQXFMcnhLU2JrQ251aTdaUEdmczVNYlozOVZqdjNrNmJIVEhDdlwvcDBBSVVOc0ZXXC9yd1BEIiwibWFjIjoiNTE1N2M4ZjNjYTY5MmRjMjdjNDk4YTgyZWIwYWMwYmJiN2QxN2ZiZTZmZGI3YzRhOGZkOWY2ZGI4MjEzMzI4ZiJ9
eyJpdiI6Ik1TZm85elVGR2ZpcmlIVTdjV0hQNnc9PSIsInZhbHVlIjoicnRGc0gyclZEczFvdGJBc3Z2RmtMdkdqcjhaZ0pCMkVFUkFvd2hTQjMyV0d3R2F2clh2T1FGWnZieVFKMXJ2TWJcL0JHR0h0KzcxTG5VN1l1d0c3aGFGYUljcHVwSnBlbFZ4MFBUM0NnblZRPSIsIm1hYyI6IjA5YjI1ODhkYWY3NWEyOGUyOTg3OTFjZWYxMzMxMGY4OTQzMGFkMDgxNjY4NGQzYTJlYzExODljM2FlZWUwMDEifQ==
Một nữ tử hưng phấn kể lại: “Sư thúc ấy 5 năm trước đã tham gia kì khảo hạch cho lứa dưới 30 tuổi, dường như lúc đó y chừng 27,28 tuổi mà đã có một thân tu vi kinh người. Gần như không có đối thủ tại lần khảo hạch kia, cuối cùng trở thành một trong ba người đứng đầu lứa đệ tử nội môn kì đó!”

“Không ngờ mới chỉ qua 5 năm mà thúc ấy đã đột phá tới cảnh giới Hiển Hóa rồi, tư chất như vậy cho dù trong Tọa Sơn tông cũng có thể được coi là thiên tài.” Một gã cảm thán.

“Đúng thế, ba mươi mấy tuổi đã là nguyên sĩ Hiển Hóa cảnh, cho dù trong tông phái đỉnh tiêm cũng không có nhiều người như vậy đâu.” Kẻ khác phụ họa theo.

Thân ảnh cự điểu to lớn bay lượn ngang trời, chả mấy chốc đã tới gần quần thể những dãy núi nguy nga to lớn tựa thái sơn. Khi bay tới gần địa phận những ngọn núi hùng vĩ, Lý sư thúc giơ lên một tấm lệnh bài, lập tức bọn họ đã được bay xuyên qua vài lớp quang tráo vô hình, tiến vào nội môn Tọa Sơn tông.

Tất cả các đệ tử trên lưng cự điểu lúc này, đều trầm trồ kinh ngạc trước cảnh tượng thần tiên bao la hùng vĩ tại nơi đây. Mây mù lượn lờ trên đỉnh những ngọn núi khổng lồ, rất nhiều khối cự sơn bay lơ lửng giữa không trung, thác nước từ trên trời cao đổ xuống trông vô cùng tráng lệ.Ma Đế Nghịch Thần - Chương 74: Nhập tôngĐầu phi cầm cất tiếng hót vang trời, đôi cánh dang rộng, thân hình lao vυ"t đi giữa vùng đất thiên đường này. Trên lưng nó, hàng trăm ánh mắt lấp lánh quan sát khắp nơi xung quanh, những tiểu gia hỏa này ai nấy đều phấn khích không thôi, rung động trong lòng. Cứ mỗi khi nghĩ tới bản thân từ giờ sẽ tu hành dài lâu tại nơi kinh thế hãi tục này, khiến mọi người đều rạo rực, háo hức.

Bọn họ bay qua giữa những ngọn núi nguy nga tráng lệ, những tòa băng sơn hùng vĩ vô cùng, những tảng cự thạch trôi nổi giữa không trung, những dòng nước mát lạnh chảy từ trên trời cao xuống, tạo thành bức sơn đồ tuyệt đẹp.

Trời xanh mây trắng, những đàn hạc trắng tự do bay lượn trên bầu trời bao la, phía dưới là vô số đình viện lộng lẫy kiêu sa tọa lạc trên những đỉnh núi. Phong cảnh kì ảo sáng lạng, đồi núi, sông nước, mây mù, thác nước rủ xuống, trông như bức sơn đồ họa nét thiên tiên.

Lý Ái Tông tự hào cất tiếng: “Đây chính là Tọa Sơn tông, chính là thế lực đỉnh tiêm một trong tam đại phái tại Phần Quốc. Chính là tông phái có truyền thừa lâu đời kéo dài hơn ngàn năm, tất cả mọi người hãy cảm thấy vinh hạnh khi bản thân mình là một thành viên của Tọa Sơn tông!”

Lời nói của y như có một luồng lực lượng kí©h thí©ɧ, khiến đám tiểu gia hỏa phía sau khí huyết sôi trào, cảm thấy vinh hạnh cùng tự hào vô cùng. Từ giờ, họ chính thức trở thành một phần tử trong cỗ thế lực khổng lồ này, thân phận của họ đã siêu việt trước đây rất nhiều.

Đầu phi cầm bay một mạch tới ngọn núi trung tâm nơi này, rồi đáp xuống trên một quảng trường rộng thênh thang nhìn không thấy điểm cuối. Lý sư thúc dẫn đầu đoàn người bước xuống khỏi lưng cự điểu, rồi ra hiệu bảo mọi người đi theo sau hắn, cứ thế hơn ba trăm tân đệ tử được dẫn tới một góc của quảng trường.

Tại phần cuối bên này của quảng trường trung tâm là một dãy đình viện lộng lẫy toát lên vẻ cổ điển, nhóm bọn họ đang hướng tới nơi đó. Trên đường đi tới đây họ trông thấy không ít đệ tử trong tông ngự khí bay ngang qua, những đệ tử cũ đó cũng tò mò mà nhìn xuống quan sát qua thoáng chốc rồi mới bay đi.

Rất nhiều đệ tử đi ngang qua đều lộ ra vẻ mặt thân thiết mà chào hỏi vị Lý sư thúc, hiển nhiên người này trong tông rất thân thiện, chiếm được hảo cảm của rất nhiều người. Còn trong đám tân đệ tử thì không nghi ngờ gì, thiếu nữ Liễu Băng Nghi là người nổi bật nhất, bất kì đệ tử nào bay ngang qua đều lộ ra vẻ thất thần trong thoáng chốc.

Tuy hôm nay cô ta không có phấn son gì, y phục trên thân thể mềm mại cũng là đồng phục giống như bao đệ tử khác, nhưng khí chất thanh lãnh cao quý của cô khác hoàn toàn mọi người xung quanh. Nàng như hạc giữa bầy gà, cho dù đi giữa đám người vẫn cực kì nổi bật, vẻ đẹp tinh khiết, thoát tục như tiên tử phiêu linh.

Không như một tên họ Diệt nào đó đi cuối đám người như kẻ vô hình không tồn tại.

Lúc này, đoàn người đã đi vào bên trong tòa đình viện rộng lẫy này, vừa bước chân vào bên trong, mọi người đều đã cảm nhận được luồng khí tức cổ xưa, hiển nhiên đình viện này đã tồn tại từ niên đại rất lâu rồi.

Khi đám tân đệ tử ngó nghiêng, quan sát xung quanh thì đã phát hiện ra cách họ không xa có một đoàn người khác. Khi đi tới gần thì mới biết đó chính là những tân đệ tử thuộc lứa từ 20 tới 30 tuổi, ai nấy đều khí độ bất phàm, oai phong ngạo nghễ.

Người dẫn đoàn bên đó là một gã đàn ông trông bề ngoài chừng ba mươi mấy tuổi, có thân hình lực lưỡng, nhưng gương mặt bình thường, không nổi bật cho lắm. Khi trông thấy đoàn người bên này đi tới thì trên mặt ông ta lộ ra nụ cười rồi chậm rãi tiến lại gần, chào hỏi với Lý Ái Tông.

“Chào Hóa Nguyên sư huynh.” Họ Lý không hề chậm trễ mà mỉm cười ôn hòa ôm quyền với ông ta. Ông ta tươi cười đáp lại: “Chào Ái Tông sư đệ, lâu rồi không gặp xem ra sư đệ vẫn mạnh khỏe như ngày nào nhỉ?”

Trong tông có rất nhiều người trùng họ với nhau, nên mỗi khi ở nơi đông người thì mọi người sẽ gọi tên của đối phương thay vì gọi họ.

“Sư đệ vẫn bình thường thôi, dạo gần đây tương đối rảnh nên mới đảm nhiệm vai trò tiếp dẫn tân đệ tử ngày hôm nay.” Họ Lý đáp lời.

Bạch Hóa Nguyên cười lớn nói: “Ta cũng như vậy, dạo gần đây tu luyện tới bình cảnh, nên khá là rảnh rỗi. Bèn nhận nhiệm vụ này thay cho những quản sự đang bận việc, cũng coi như giải tỏa một chút.”

Nói đoạn, lão nhìn lướt qua đám tân đệ tử dưới 20 tuổi rồi nói tiếp: “Mới chỉ có hơn ba trăm gia hỏa thôi à? Xem ra lần này Thiết Nham sư huynh gây ra tai họa không nhỏ đâu!”

Lý Ái Tông cũng quay đầu lại nhìn đám đệ tử mà mình tiếp dẫn rồi đáp: “Chuyện ngoài ý muốn thôi, Cố sư huynh cũng đâu có muốn xảy ra như vậy.”

“Cái tính tùy tiện của vị sư huynh này ta và đệ còn lạ sao? Cũng không biết sau cuộc họp này thì huynh ấy sẽ bị xử phạt ra sao? Nhưng chắc không quá nặng đâu, vì ngay cả chưởng môn sư huynh còn kiêng kị vài phần trước thực lực của Thiết Nham sư huynh, haizzz...”

Họ Lý gật đầu: “Trong toàn bộ nguyên sĩ Hiển Hóa cảnh của tông phái thì thực lực Cố sư huynh đủ xếp trong năm hạng đầu, đến chưởng môn sư huynh còn kiêng kị vài phần nên hội đồng quản sự sẽ không dám phạt nặng đâu.”

Khi hai vị sư thúc đang trò chuyện riêng với nhau, thì hai đám người tân đệ tử trong kì khảo hạch lần này cũng tới làm quen bắt chuyện với đối phương.

Bọn họ là những mầm non mới của Tọa Sơn tông, từ giờ sẽ cùng tu luyện và sinh hoạt tại nơi này, vì vậy nhiều kẻ cho rằng có giao tình với càng nhiều người sẽ càng có lợi.

Ads
';
Advertisement