“Kim Ngọc luyện thể!” Những hoa văn hoặc tiết kim sắc đẹp đẽ hiện lên trên da thịt trắng nõn của Kim Hoa, cường độ nhục thân của nàng ta càng thêm cường đại, hung hăng ra quyền công kích vô số binh lính xung quanh.
“Ả ta là võ giả trên tầng 3, tất cả hãy cẩn thận!” Một gã tướng lĩnh hoảng hốt quát lên, khiến đám binh sĩ xung quanh bắt đầu dè chừng, ai nấy cầm chặt vũ khí trong tay, không dám để cho đối phương cận thân.
Tại một ngõ nhỏ cách đó không xa, thanh niên Diệt Chúng Sinh đang âm thầm quan sát, sau khi nghe tiếng quát vừa vang vọng, hắn liền suy tư: “Trên tầng 3? Tức là võ giả luyện thể tại nơi đây cũng phân chia đẳng cấp sao? Xem ra mọi chuyện không đơn giản như vậy.”
Vài tuần trà trôi qua, đã có gần trăm binh sĩ bị nữ tử Kim Hoa đánh gục, nhưng số lượng vẫn còn rất nhiều, ngày càng kéo tới khu vực đó đông hơn. A Diệt quan chiến nãy giờ liền rút ra được một kết luận quan trọng.
“Nơi đây áp chế năng lực luyện thể của tu hành giả, mỗi khi nàng ta vận dụng tới lực lượng cường đại của nhục thân, liền bị thiên địa xung quanh áp chế, khiến lực đạo khi tung ra giảm đi phi thường nhiều!”
Điều này cũng dễ dàng nhận ra, đẳng cấp luyện thể như hắn hay nữ tử kia, cho dù chỉ dùng cường độ thân thể để chiến đấu, không vận dụng bất cứ sức mạnh nào khác, thì sức sát thương phải ngang với Hiển Hóa cảnh hậu kỳ thi triển công kích toàn lực rồi. Vậy mà nãy giờ chỉ đánh với một đám phàm nhân khỏe mạnh, vẫn chẳng hạ được bao nhiêu người.
Hắn ước tính chiến lực nữ tử Kim Hoa kia có thể tung ra, cao nhất cũng chỉ bằng vài tầng cuối tại kỳ Tam Nan mà thôi, so với nguyên sĩ thấp giai vẫn còn kém xa. A Diệt cười khổ lẩm bẩm: “Cứ nghĩ tiến vào tòa thành này sẽ nhận được bảo vật giúp tăng cường độ luyện thể, nào ngờ bị cuốn vào một cái thế giới nào đó trông rất tầm thường, đã thế còn bị áp chế sạch thực lực.”
eyJpdiI6IkhEWFRMeWZ4b0JaTHZzQ0lQNzFWUFE9PSIsInZhbHVlIjoib2hJcUpFSENRVDdDWGZ2SHhLTXI3OERxdzlEZVpGeFBoNUxSZWcrM0RENXp1WXdqT3hDZ25YOFVXM3hiSnUyTnk5K2M5SHpjOU42ZnZcL1wvaGZnbnNTY3lUOGZ2aHdJQXNTQ3hiZDRPVStPams4bmF2aElIckl1WlpXWFdqRkpYMlY2eHVzd015eHBxZUN6OXlhc3ZycTlkNHFHK1k3XC8zMWNoNUV3VE5aZU5YVm9FQ040YU4wR1l0dWdtQW94blRJMVJiZEd4dXNjV1NoY3JKVm5tMWNsYnFJNVwvWnVvZ293cVFnS1dQUFBKQWp5MjJlUEw1WDk3NTF0a0pFUEgxb2Nyb1Z2RTRcL2pzNlNuamNJYTc4Rldhc2tHc29aUkVnYURQalNuTGRwOTk1OHVBNnp4YkVGNTBQTlR3Q3FlZEErRUIydFlOSmdpeWZpZUp1UVZxSUFjT1NQbzVleStvUnRvVGFZbk16MTgwRTk5NkwycjRnbjBQRHYwTDZOS09vYmhVa2JReEZucnJhZzloWWRxMDhQdGpNbWJcLzdUQVFrYVZoSkVWeDJzZ1ptNmozeDVINXdIWVhjdXVacFhlc0hoamZwYnFsZTh2T0ExcDhPMmVyWDlZTzRcL0t5QTFQT2tVY3lcL3VwKzZESWZYNnlNc2xvbmRCOEo0TTZFa2RPSkFBRm9qQzZOeXd4UFUyWm9Pb2wxXC9LVVNZZDZMczFjN0JJVGJJXC9SWGZQQXNSY1ppZ3JKWVNEd3owNkdnYXdnNEtVWkVsMmd4NWpXdGFHeVg3UWdjQ0RDM3dVcm5QV0Z6MFwvZFBaYXZvNVBcL2MwOWJLXC9rZW5QM1wvMVU0b0YzckZGV01ab1NKSENLSndpeG5OM0I5YUd6b1htRkNPbHRBR1MrOGx4TVBOQ2t2SzhqXC8wXC9McFBXNmM2XC9wTGNXREtBODRPcTc3VXptRE5wTFRjTlwvcTE4RnhUXC9WR0hnWGhlTmFnalZrZll1U1F2WkRPNHRTS2RnSEdQaDFtVFljMHhKSk9cLzVBK2s5SjhFQWthMVlVaE96QkN1bTY1d0QzRVlYYVVCcW8zcUp0TldPeWhMejljUmlTdEg4WGZSTGIrK1FjM1I2cEN6S0VZcko2QXZTOHJ0bm9nMlpiMWlHT1I1T0U2YlpaV1llYUVGUHJpRFhWMEhlRUFEdkZ3ak5BMTk3SkNUWmR6dDNISldZemd4XC8zN1E3cUxWTjdCZG1US3UyTE9pVFwvZHB5VUwzYXhNaXBiQlRVaTFYOFZmbEdBUkFsMjViVkIyU3kxZFVHY0JCNzRsR0VzRWllRGpUWGhhU1NNWG9nXC9RZFo1TzFXckpLc2pqUlh6bnYwRERhMzZhSW5IYVlkYVNQT2V5MGpzVEs0XC9vTWxuUkRKaCt4YURQZkFwd3g0a1JibGUydU9rMFVSaVlHVkRWUllacFNOMVgyemtJN0ZFMjMxN0xUMVpyOHAxVW9SVDMrY0dlVmRjQ0Y2bXBBVGNYNkdhSlh0MTlrR253bzluTHBXZWJLOTFtKzdydFNCVk1sWCtnRnpYS011OTlZMk8rbkR5WmRzMFwvTG5xSWV4cHBGN1R6UnlJT3BcL1YzTklsczE3VE5GSVVSUnNXZU9cL0ZKaXUzWHhJMjFYUHhXUE14aWc5d1FyM3FFTzZoTE9ZOGhhVnRDejFMUnpwbUpKeFVoYVNwMzlpR2lJeERuVU9OS0FpKzF2R0NHVjRsR2I2RVZ2RHU5WVN6ZncrVjVGVE9DVFZzajR3VnlRR0tXVXJSMHgxalFGSDVITHlzN2MrZnVoY01KR2NVNnA0RlMyM3J2dkdGOFBXM096MEZCb3BRc1ZmRVY2UE96ZEFnMTBZUzhFWHZZbkx2U2N4aVd1a0VWMUV5NXVcL1lIV2I0eHJ5aFBseVNGZXJLSzJQaG1hY2E1UTF0SDZKRTNZTXRoQXhnemRFdnIrdktyNVJ2Uk9oUzRBalRndFEzdDVWUzNJbWs4YWV5RTlBRzlRQkhyRWx1Mm1RRys4NnROSGJzTGtjQ2RcL0lGcUt5SjA4QUw0MWoyNUdrY1A4b0ZCOFwvTWJueTRBVnhOaVwvVG1TRXhuYVFmcVwvaVNhT1ZYT3VqeVY2cjBQOFBVc256M0VCWlY4SkJDbHd1SFE0bjNGSHp4aXBYRVdwUEVPQXFmUnVwQlVVWHBsVXBubk84RFowVGdcL0dMWGJOOGx4NEtKc2dYNVFOd3ZcL1wvRTVuRU9rUnpQemNNaUtcL0syV0dkTWxHZ2ZJRERUcHRqZkwyTWg4NzkwYityQUpkNEpLUWlhK1V5RGhWMDhFdnpVSUJ6ZmtMMWlDQmNuU25PeEZWTThHMGhRdDVOVHZaQVI1d1wvY0gyUHRncjMzK1QwN0YxcUZIN0MwaWUza2JqTFZRUVJkVWo0Y1NtOU9DV2N5Y2VsNEozRWdYRGc4bDlFN1wvanNiN0w2MGErcGJWdVwvNlNZbzliWXZMcmRcLzNsOHRsQjY2bW5DekthVWRNbXJhbGRzeHJnXC9Ea1pYVXpidGozVm5OR3E5Y1NyMTI5NCthZ3lBOTVNcGFpaEgwR0xkVGJ1T1oxZDloNTI3enZnSXpsK2ttRWZNbEYxSVwvTTQ4NmxcL3dJYWVoSGdRUGVMaHRMNkNJQ2ZKWU10UVJkYUY0ZGVjd0d5RkNrVTY4WWFNTW9wckhoVDBiODN3dVBnakdRZGxlVGNybnRmZFQ2TTZPRUhGUGhiaXZBT2hLXC9LdGJzMVZcL0NVMjZJeTR5Nm84R1VFQ0E2TGpxbzhSMDVFRURrYnU3b2xWM0ZVc1hXTndBd1hDTlliQVwvRDVDa1hndU0yTUY2YlNEcDZmVjNMSG10Z1Q4WlpndDFLU0NoS24xZnVVYlRCRW9EenBpcENDcUg1RWtIOUthZUVqY1crTVwvM2hndkdKZ3Y5UElGbFdUc3REZEpONzhBS29WR1FndEFkaDh5aVQzMFRSaz0iLCJtYWMiOiJmOGUwMDdlNDU4YTNjZTgxNTAzNDJjZDcxYzA4MTY4NTA4YTRmMzRmZGJkOThhZTIwYjRiYTJmMmFjOWI5MzE4In0=
eyJpdiI6IisrS2RJQm9COWp3eWN5UlpsTWcrXC9BPT0iLCJ2YWx1ZSI6Ilp6TFp0eXBweWFXY2dIUlhxQ1lqTVFTeFJYSXY2VEhQaUpoVXVNN3FlNzdoV1hIM25WaWo1bzV5OUxRdXNySDhEYkpiYnVIdTZrblNDSnhQTXVIYlRFOFJWRUFqQ3BBZ2ZxTDJZVjdRbnZjPSIsIm1hYyI6ImYwMmFkZTRiNzBmNThiMjg4MmQxNTdiOGI4ZjVmNTRlZGM3MGE4Zjc4NWI1YTFkNzRhZDU3YzczN2Q0NTAyZTQifQ==
Nói rồi hắn nhảy lên trên sàn đấu, phía sau là nhộn nhịp tiếng hô cổ vũ của đám người trong dong binh đoàn hắn vừa gia nhập, cùng với những kẻ thích xem náo nhiệt. Phía đối diện, một tên thanh niên tuổi chừng hai mươi mấy cũng vừa lúc nhảy lên sàn đấu, gương mặt tên kia bình thường, làn da thô cệch, thể hình coi là cường tráng chứ không quá vạn vỡ.
“Võ Chiến, tầng 4 luyện thể thú, xin chỉ giáo.” Tên thanh niên đối diện chắp tay lên tiếng, khi nói đến đoạn thực lực liền không giấu nổi tia đắc ý trong ngữ khí. A Diệt gật đầu chắp tay đáp lời: “Dược Thể, luyện thể nhân, tầng bao nhiêu không nhớ rõ nữa!”
Nghe lời giới thiệu của hắn, đối thủ trước mặt không khỏi nhíu mày, đám người phía dưới lại được một phen cười lớn, cho rằng hắn đang trêu ngươi đối thủ. Võ Chiến không nói gì thêm, thủ thế qua vài hơi thở nhưng thấy A Diệt không có ý muốn công trước, hắn liền tức thì lao lên.
Nghiêng người tránh khỏi một trảo chộp tới, A Diệt liền tung quyền hướng thẳng mặt đối phương, nhưng bị tay khác của gã ta ngăn chặn lại. Hai bên tức thì trao đổi quyền cước, thế võ của tên Võ Chiến này như một đầu mãnh hổ, quyền thường cong thành trảo, mỗi khi đánh trúng kẻ địch sẽ để lại một vệt rãnh cào trên da thịt.
Tên thanh niên bịt mặt ra quyền cước rất bình tĩnh, công kích cũng chẳng ẩn chứa huyền cơ gì, chỉ có lực lượng bạo phát mạnh mẽ mà thôi, mỗi lần đánh trúng đều khiến đối phương cau mày nhịn đau.
Thể thuật tại nơi đây được chia làm hai loại chính, một là luyện thể nhân, võ giả sở hữu cách thức chiến đấu như các thế võ thông thường, phát huy hết các sức mạnh của thân thể con người. Hai là luyện thể thú, thế võ như hóa bản thân vũ giả thành mãnh thú, sở hữu các loại hình công kích giống với một loài thú nào đó.
Giao thủ qua vài chục chiêu, gã Võ Chiến đã tê tái tay chân, kinh hãi lui sâu về phía sau, đôi mắt hắn lộ vẻ kinh sợ nhìn tới đối phương. Hắn nghĩ thầm: “Tên này chắc chắn là võ giả trên tầng 4, sao một tên mạnh như vậy mà ta chưa từng gặp qua chứ?”
Nghĩ đoạn, hắn liền gồng mình gầm lớn, trên bề mặt da bắt đầu nổi lên những họa tiết mãnh hổ, cường độ nhục thân càng thêm mạnh mẽ. A Diệt hứng thú quan sát, theo hắn biết thì chỉ có võ giả từ tầng 4 trở lên, mới có khả năng khiến võ học luyện thể của bản thân hiển lộ ra trên lớp da như vậy.
Ầm một tiếng, thân ảnh Võ Chiến tức thì bắn vọt, để lại vị trí cũ vết nứt hình mạng nhện trên mặt sàn, nhưng tên bịt mặt họ Dược không có vẻ gì là vội vàng, bình tĩnh ứng đối trước thế công cuồng bạo của đối phương.
Tiếng quyền cước tiếp xúc chan chát vang lên chói tai, mỗi đòn hai người tung ra đều nhanh hơn trước đó rất nhiều, mắt thường khó có thể thấy rõ. Máu tươi dần rơi vãi trên mặt sàn, nhưng hai bên vẫn điên cuồng giao thủ, thu hút sự chú ý của rất nhiều người tại khu vực này.
“Bốp!” Cuối cùng trận đấu cũng đến hồi kết, gã Võ Chiến trúng một quyền giữa ngực khiến máu tươi tuôn trào từ khoang miệng, thân thể bắn vọt ra sau rời xa khỏi sàn đấu. Hơn phân nửa khán giả hò reo, những kẻ đặt cược A Diệt thắng càng hân hoan hơn nữa, đặc biệt là những người trong dong binh đoàn mà hắn đang tạm theo.
Gã trung niên họ Thôi cười lớn với đám huynh đệ xung quanh, tâm không khỏi nghĩ thầm: “Quả nhiên nhãn quang của ta không sai, tên họ Dược này chí ít cũng là một gã võ giả tầng 5, nếu có thể kéo hắn gia nhập dong binh, ta sẽ có thêm một cánh tay đắc lực.”
Tên nam tử bịt mặt lúc này bước lững thững xuống sàn, bề ngoài tỏ ra hoan hỉ tiếp nhận lời khen của mọi người, trong đầu đang trầm ngâm suy tư: “Kẻ vừa rồi chỉ khiến ta tung ra phân nửa sức lực, hơn nữa cũng chưa dùng tới pháp ngôn luyện thể, vậy nếu ta toàn lực ra tay, có thể xem như một gã võ phu tầng 6 nhỉ.”
Đến giờ hắn vẫn chưa biết mình bị đưa vào nơi đây để làm cái gì, ban đầu hắn cứ nghĩ bên trong Rèn Thể Thành không có sự sống, vào đó chỉ có các vật phẩm chân quý giúp nâng cao cường độ nhục thân mà thôi, nào ngờ khác biệt hoàn toàn tưởng tượng.
Vì A Diệt chiến thắng, giúp dong binh của hắn thu được một khoản tiền thắng cược lớn, nên hắn cũng được chia phần không nhỏ. Khi những trận đấu khác diễn ra, hắn cũng bỏ ra chút tiền để cược, coi như hòa nhập với đám dong binh quanh đây. Đến khi trời tối, hắn cùng dong binh đoàn do họ Thôi chỉ huy, chè chén một trận tại tửu lâu hạng sang, nhiều tên say bí tỉ.
Sáng hôm sau, dong binh đoàn bọn họ ra khỏi nội thành, bắt đầu chuyến đi săn tại ngoại thành, A Diệt cũng đi theo để gia tăng kiến thức. Hắn đoán hiện tại mình đang ở trong giai đoạn thử thách của Rèn Thể Thành, nếu vượt qua mới có thể nhận được đại cơ duyên, chỉ là hắn không biết làm thế nào để vượt qua mà thôi.
Trong thành có phân nội thành và ngoại thành, nội thành có nhiều công trình kiến trúc, là nơi nhân loại sinh sống. Ngoại thành là vùng hoang dã, nơi sinh sôi nảy nở của vô vàn loài quái thú ghê rợn. Con người và quái thú nơi đây đã tranh đấu với nhau từ rất lâu rồi, thể xác của loài này là thức ăn đại bổ của loài kia.
Sau khi tự mình hạ sát một đầu quái thú, A Diệt ước tính phần lớn quái thú có thực lực như bán ma thú, vì vậy hắn cũng không quá quan ngại. Gã trung niên tên Thôi Sơn Phong là thủ lĩnh của đoàn dong binh mà A Diệt đang tạm theo, gã ta có cường độ thân thể ở mức tầng 6, trong giới võ giả coi như có tiếng tăm.
Hôm nay Thôi Sơn Phong có thu hoạch lớn, vì hắn vừa thành công săn gϊếŧ được một đầu quái thú hung dữ, thực lực tầng 6. A Diệt dựa vào các điểm đặc thù trên cỗ thi thể đầu quái thú kia, mà đi tìm kiếm một đầu tương tự, muốn thử sức bản thân xem như thế nào.
Sau khi viện cớ để có thể tạm thời tách khỏi đoàn, hắn liền tự mình đi xa, với trí nhớ tại cảnh giới như hắn thì những nơi đi qua sẽ chẳng thể nào quên được, nên hắn không lo bị lạc. Trong quá trình rong ruổi tại vùng hoang dã này, tên thanh niên bịt mặt đã đánh chết không biết bao nhiêu quái thú, khiến nhiều đầu có thực lực yếu kém mỗi khi thấy hắn đều hoảng sợ tránh xa.
“Rốt cuộc phải làm thế nào để có thể thoát khỏi nơi này chứ? Hay nói đúng hơn là được Rèn Thể Thành chấp thuận thông qua thử thách, nhận được kì ngộ lớn...” A Diệt thi thoảng lại tự hỏi trong đầu, hắn không biết những chuyện hắn đang làm có ý nghĩa gì nữa.
Vài canh giờ qua đi, cuối cùng hắn cũng chạm trán một đầu quái thú có lẽ là tầng 6, thân thể như thiết tháp, đôi mắt đầy sát khí, nghiến răng gầm gừ như muốn ăn tươi nuốt sống kẻ trước mặt. A Diệt cười khẩy, ngón tay khẽ ngoắc, tư thái chấn định đối diện với đầu quái thú to lớn đáng sợ kia.
Tồn tại Bỉ Ngạn cảnh đã trải qua không biết bao nhiêu sóng gió, cho dù hiện tại không có sức mạnh thần thông, thì phong phạm kẻ mạnh vẫn còn, sao một đầu quái thú trông ghê rợn có thể khiến hắn nhíu mày được cơ chứ. Ngay sau đó khu vực này đã nổ ra một trận chiến, giữa một tên đang đi tìm sự thật và một đầu quái thú chỉ biết tàn sát.