Ma Đế Nghịch Thần - A Diệt

Thiên địa nguyên khí hỗn loạn, mặt đất khẽ rung, kết giới che giấu khỏi tai mắt phía ngoài, tại động phủ nổi lên giao động năng lượng mãnh liệt. Ba năm sau sự kiện lớn diễn ra tại Bảo Bình Tông, nay đã đến ngày bảo cụ bản mệnh của hắn ra đời, nguyên ma giao hòa, biến hóa khôn lường.

Trong ba năm vừa qua Diệt Chúng Sinh đã dốc tâm học luyện khí, nay cũng coi như trở thành một gã Luyện khí sư thông thường. Không lâu trước hắn đã thuê một vị Luyện khí đại sư cực kỳ có danh tiếng tại Đệ Ngũ thành này, rèn đúc phôi vũ khí cho mình, luyện lại tất cả những tài liệu cần thiết, công đoạn cuối cùng sẽ tự A Diệt hoàn thành.

Trong luyện khí thất, người thanh niên tuấn mỹ ngồi xếp bằng tại trung tâm, song thủ không ngừng vung vẩy, kết hợp những khối kim loại trôi nổi trước mắt, dung hòa vào với phôi vũ khí. Bất cứ món bảo cụ địa giai nào trong quá trình hình thành, cũng sẽ gây hỗn loạn thiên địa nguyên khí xung quanh, nhưng với trận pháp hộ sơn thì hắn không lo có kẻ phát hiện.

 

 

Phôi vũ khí chính là Phệ Huyết Chiến Đao đã được rèn đúc thành dạng tài liệu, vừa tăng cao thần thông của bảo cụ mới, vừa không phải bỏ xó thanh đao này về sau. Họ Diệt lẩm bẩm: “Năm xưa ta từng hứa sẽ đưa ngươi trở lại thời kỳ đỉnh cao của mình, chính là một món vũ khí Địa giai trung phẩm, nay ta sẽ thực hiện lời hứa đó!”

Sau hơn một canh giờ thì quá trình rèn đúc giai đoạn cuối đã hoàn tất, A Diệt lúc này liền ném tới phôi bảo cụ một vật, chính là Đả Trắc Thạch. Có thứ này dung nhập, bảo cụ sắp thành của hắn đã phẩm chất cao sẽ càng thêm cao, sau khi luyện thành chắc chắn vượt qua phạm chù hạ phẩm Địa giai.

Nguyên khí trong gian mật thất hỗn loạn không thôi, nhưng A Diệt biết sau đây sẽ còn kinh thế hơn nữa. Từ thể nội hắn thả ra một khối cầu to lớn nửa đen nửa lục, chính là Phôi bản mệnh thất tinh đã viên mãn. Một bên hắc ám vô tận, ma lôi chớp giật, bên kia lục sắc ánh kim, thiên trúc loạn vũ, sức sống mãnh liệt.

 

 

eyJpdiI6ImdhWEZWczFTSkRWMm5JTnJKbFJwVXc9PSIsInZhbHVlIjoiZ3phQnoyRElOYXBndlAyUTNwbjJrYU82SDdaRXBjQWV0a2s5ZWZ0bDhHMk9IQjlqcHFCTFRcL0NnUXB6eHl1YzJ6WTRaYVRoUDlmTjVIXC85NHVRXC9YaXBCWjI3MmtOdXlVdWhLTkxOdnNBZDNudGtNc0gwZStRaDB2SFhFRkV4cWVvQ2VERVhSZVN5bWtQNk9xbDR3N1dLd3dZK0FOTUNjT0FLbWRZY0Zpb3ppTldwa0JSNXFiSkdnVGxjNGYxTkhkWW9NYTZyeFYySWFSQkRDZjc1SlBHYlgxUkV0aVVBZ1FDMndnMURNQkhNNFVKTCtGZEdlS08zNys0dmhveXgzN2tONm1LSHZQa3dUM2dxRU1RbGZ3QmNKK1loMjZtMCtZUHY3Mng2WFJ5eWpSZStSbXhSeE9jZzlGSzlCTERNTWc1QklpMkVGZG1wZmVPZmdqTXdxQkdwdjNqR0tXcjJZeUIwdzc0TUdiUlZMMlNFUVkrMUp3M0lGaGhQVDc1QmNTdldZckQ1Sk9mdUZuUWlvb1wvd1N3QUNtY3NmZzFEZjk0UkdzN2p5azV5TGZvOTlMSm90MXFEVTI3WU5QXC9RclZwNXpZa0psOVwvSkx2bFdKUjY2dVNBV1R5enVqTXZSR28rcVR5OTNRRWJNeU9lMndFUVo2Y3JoNmdLWldnSzFjS1BcL2xrOUM1aFVwZUdPeGE4ZnVkc2p5SzJhamlqajJLaHUyT0NxdTVFaGJTSWVGZ2JTZ1NUTHgybnZIeUc3ek9WZHNuUnpZQTBUdlhvc05xZ1daM3FWNmFlNTMyK3FKelJPYTV4RE9xR0RaZmhubW5nNVhJYUxZZTdMUkN6ZTQxQVpiaHFLZ0tVZlZ0TW0xbHFqVUJVR21nXC9BZG9XbHhBVkhIUEJKdDRJQzVFRUdHazBaT2VkK0VWYko2a2ZDajB5V25qNnloZW1IaXNsZ2x5NlY1Tms2Wmtkb2dQOXNraFRrOWt2RGR4Tm5MMnltY3VrZ3lHTDF3aWthdTZqVWJ6UG1uMEVqK2E2R1ZpMGt1dTRLaHpQKysrZmZhOFZRSklYd3hSVzhcL2J0c3hoSVQ0NzJRV05MaUQ3UElqdUJOUXZTZ1BDeGFVRVlDWVpPQXVYd2NPdkZTK0NzMzB6MTNWZUhJN3NPbGVFc3dZY0xwUExjVGswQk43OUhuTENlWnJKeXA0WStNZTBoU25Fbkh3a1JwN2JqZWY3Vk1zTVRTNzZHbEs4WFk5aGFiSldGWDVpNlp2TUNvZE5KakViMnorZHhkODFCSCtDc2FFeERlRloreFl0S0c3T3lWZ2szcG41SHkwcFN5bFBlKzYxR3VOUjA4U0thYWdrNjRJZVlzb2NLSzRzVFl6Mm1Ed3poYlN6MHJ0SGhsM1Q2SWFaK2tIZjZiQ0VTOFwvWmsrd3NHck0wNnFsSU0rbzVIMDhzXC9ZejRMM2NTNm9CRnYra2dMcjNXTFJCT1wvNFkzMGROVnU4QXJyaVA1bzFGUTdtWWVoaWw5emUwN0JhUjBaS3lJYUtyeW1VMHBsZzNNWVoyMTlSKzZIMVM2N05LS1I1S3BoVzJ1NGpkWmZ4aG5Ud0FxXC9DRDhJQVNqem52RTBWaGo3WkVNTUgxaWpsYWZ2ZnBqUmxHcUhmWThCMlpUTUFyMmNJazRjVVk2bVVYQUVORjY5UHdGbXdVS01XZTM3cW5td0RkM1Y3MktlQ3lcLzNMN2IxNVVIbXhxWWhDK2lXYXdiVDRrMjBxNm52aEx6eHl0NDVOUWRvK1N3blJwY2RkOEJxeVdydlpMUzNkQytOeGtiRHpGUWZzbXRDSDVtWVltemRwRXBTc1poUW5nOWp2MXAzVVprZUFjYmt5cGJGa0VQbEJZZVJpK0kzXC9wZHJnc3NmOFl2RmRqamQyOUpIZzdSVGdkNm52UnZveHBIeHBXVVVGNG94dExOXC80aGs4MlNSQlBvSXJGS090ODlJdDVHVXZTVU0zN0kyWDZuMmNCNEtGVlgzNW41aFhyRVwvcjBpNXp6Q2NsdlMzeTF2RUdTXC9abzNSVGtscDAwUnY4R3pqZGFPbFRQK0psN2pZWjZ6QWFLUXBHV2N6THJFbWVQelRvdkd5eUZ5MThIOExZM1pxUkQwRXlEUEJFRGlcLzltTnU4dmFhd2hQcDM3ZUhEb0ZyWE1BQTV1NHVRYkRpbHpiWjc2ZUp4WjFLKysrMU0xaTEraEhiVHZSYjhWQ1p0SkpCQTQ5UXpCQmhRRGNDVms0RURFcUp4QXVIRitsZFNqQjlMU1VCOUNITEtuM0FnQllYMWxCdnpBWHhrblJBeVFveWJUamgyMWxDK1ZSSDBLWlpuYjdMTUdcLzFqbWFWK1wvSUNqQ0JRZ2xMYWFmZG9DVCtpVFNndlJCOWhrRU1TVVFRSGtnZE14N1wva1lJSGhpNjJwSHIrM1l2bXZmSmU3bld5ZnhBS0w2V3NaRzVyWTNkWEZpRzF6ekYwWjlpb2dqZDY5OEFnUyttUStoa2o2VCtwWWZ0V3kxQmpmVEdYUHRKVjJ5XC9wS0J1dmY5MkFhSTExemN5b2tqNExFMWxiV2VnSnZYVm95bzY2S0JKT2dzNk13c0FOejRud3ZiQmc1ekJtYUMzSkRwOFB1SjFCb3NQZThpNTlqaFpscWpYMjYzYmhybk5EQ05tbGxPcU5RQm5OcmVOdFZuSW0xQnBcL3FrRTY3M0oxeEdLbzdQWUxDRFRBeFwvNFBmTHZrT21QbWQ4K3FyeVBDZ3JDMDV1TTJFQWVxenNtWTFKUENGUVwvekF4cTJ0UWpnTEk0Q2ZhWmw2aXhuV0t2RzduV28xc1lYSmlmd1pYUEhwK3dEUFwvbWxNaUNoVkJnem14ajg2QlVmOTlodUZBbjA1em1KN0ZEWElwekJsd3pOdXVxYXlLemlYb2w3MlFHanROUFM5THNlYnc9PSIsIm1hYyI6ImJjMGYxYjExYmI1NGNlYzcwMTI1YmFlM2QzMTA1YTg5MWYxYTIzYzkyYTQ4NWU5OTc2OWEzMmY1NDlhMDQwOGIifQ==
eyJpdiI6IlpaMzNTZmhXVlhIZmlDUzMxelBZaWc9PSIsInZhbHVlIjoidlwvdVVsTTJHbTRPQ2xPRkpHZEI3YWhUaE5FU1hYOXZoSTV3T2ZxSkk0WlVPNzN5TzB3aURGc3JGZnFoMm81Z0l0ZmsxaGQrYXVtQkNGTU1FVnhmME1BUHZzZWhSMjJQKzFXMkUyNkxzTE80PSIsIm1hYyI6IjYwNzM4ZWE1OTEyYzBkNGY5NjU4ZjY1NDE2ZGZhNmFmYmE2OGM3Nzc1OWU2YTAzZjRlNmQzNjQ3NDZiYzA2YzQifQ==
Khi bầu không khí im ắng trở lại, mọi sự hỗn loạn biến mất, cũng chính là lúc một món bảo cụ phẩm chất cao được khai sinh. Kẻ kích động bên trong mật thất, lúc này đôi mắt sáng rực dán chặt lên thứ phiêu phù giữa không trung, hoàn tất luyện chế ra món bảo cụ Địa giai trung phẩm, khiến hắn cảm giác rất có thành tựu.

Theo ý niệm hoán đổi giữa nguyên lực và ma lực trong người A Diệt, thứ vũ khí trôi nổi trước mắt cũng biến đổi hình thái theo, khiến hắn thập phần ưng ý, không hổ danh là món bảo cụ có thể sử dụng hai loại sức mạnh đối nghịch nhau.

“Ma Quân ngươi thấy không? Vào ngày này một trăm năm trước chính là thời điểm ta chào đời, trăm năm sau ta đã trở thành tồn tại tu luyện giả cao cấp, luyện chế ra thứ vũ khí lợi hại vô cùng!” Hắn kích động tự tâm, Ma Quân nghe vậy cũng không phản bác như mọi khi, lần này y muốn cho A Diệt thoải mái tự mãn, vì sau đó y có việc muốn nhờ hắn.

Mắt ngắm nghía món bảo cụ đang chuyển đổi hai hình thái trước mặt, một dạng rồng quấn uy phong, dạng kia hắc vũ lôi giật, A Diệt suy tư nghĩ cái tên hợp lý cho món bảo cụ bản mệnh của mình.

“Nghĩ ra rồi, trạng thái vũ khí thuần nguyên ta sẽ để tên là Cuồng Long Chiến Đao, còn trạng thái thuần ma sẽ có tên là Hắc Vũ Dực, nghe hợp lý đấy chứ.” Nói rồi hắn lập tức điều thần thức khắc hai tên đó lên linh hồn chủ tớ của món bảo cụ trước mặt.

Từ đó cho tới vài ngày sau, A Diệt luôn cầm theo bảo cụ bản mệnh của mình, chém hết những vật chướng mắt, cũng là để quen hơn với thứ vũ khí gần như sẽ đi theo mình cả đời này.

....................

Đệ Tam thành, tòa đại thành không thua kém gì Đệ Ngũ thành, nằm dưới sự cai quản của Huyền Ma Quật, thế lực đỉnh tiêm của nhân loại tại Thú Loạn Vực, nội tình tiếp cận với Dương Viêm Điện.

Đệ Tam thành ngày thường chỉ chào đón ma tu, nơi đây như thể là một thế giới hoàn toàn khác, kẻ mạnh có thể tùy ý làm mọi điều mình thích, miễn sao còn mạng trước sự trừng phạt của Huyền Ma quật là được.

Từ trong một gian hàng lớn bước ra một thân ảnh, gã nam tử thân mang hắc y, trên mặt được chiếc mặt nạ quỷ che đi diện mạo, mái tóc bạc dài thả xuôi xuống nơi lưng, thong dong đi tới cửa hàng khác. Kẻ này tự xưng họ Diệt, hắn đã phải mất không ít công sức cùng thời gian, mới có thể từ Đệ Ngũ thành đi tới thành trì ma tu này.

Vừa bước vào trong sảnh tiếp khách, hắn không quan tâm những ánh mắt quét tới quan sát mình, thân tản mát ra một tia khí tức, liền khiến cả đám khách nhân co đầu rụt cổ thối lui ra xa. Một lão già đang giới thiệu vật phẩm cho khách nhân, lúc này như lửa cháy đến chân vội cuống cuồng nhảy dựng lên, sau đó nhanh nhẹn đi tới trước mặt kẻ vừa đến.

Lão khom lưng cung kính hỏi: “Tiền bối đại giá bản các, thứ lỗi cho vãn bối tiếp đón chậm trễ, khu vực này chắc chắn không có thứ tiền bối cần, vậy nên mời tiền bối lên lầu phía trên.”

Họ Diệt khẽ gật đầu, sau đó thản nhiên theo sự chỉ dẫn của lão già quản các mà đi lên tầng trên, trước con mắt kính sợ của toàn bộ tà sĩ trong gian phòng này. Hắn vừa ngồi xuống ghế, lão già đã sai một thị nữ tư sắc không tệ tới rót trà, phía đối diện lão ta không dám ngồi mà chỉ khẽ khom người.

“Ta không muốn vòng vo, ngươi xem quý các có bao nhiêu tài liệu ghi trong tờ giấy này thì lấy hết ra đây, giá cả đối với ta không thành vấn đề.” Đặt một tờ giấy lên mặt bàn, sau đó thần bí nhân không nói gì thêm mà hờ hững khoanh tay ngồi tại chỗ.

Lão già quản các cầm tờ giấy lên đọc qua một lượt, ánh mắt không khỏi biến đổi nhiều lần, sau đó đặt lại tờ giấy xuống rồi thành thật nói: “Những vật tiền bối cần quả thực quá là quý hiếm, thậm chí một vài loại vãn bối còn chưa từng nghe qua, tại bản các chỉ có hai vật mà thôi, số lượng cũng không quá nhiều, không biết tiền bối có muốn mua không?”

“Cứ đem hai vật đó ra đây.” Nhàn nhạt đáp lời, họ Diệt vẫn ngồi bất động tại chỗ, ngữ khí như thể đã lường trước điều này. Lão già nghe vậy liền phất tay gọi thị nữ tới rồi thì thầm to nhỏ gì đó, chốc lát sau nàng ta liền đi chuẩn bị hàng.

Lúc này lão già tự tay rót một chén trà mới cho vị khách nhân trước mặt, sau đó mỉm cười hỏi dò: “Không biết quý tính đại danh của tiền bối là gì? Vãn bối cũng xem như hiểu biết khá là sâu rộng tại bản thành, nhỡ đâu đã từng nghe thấy đại danh của tiền bối.”

“Ngươi thấy nếu ta có thể tùy ý nói lên danh xưng, thì có cần ăn mặc như vậy không?” Một ngón tay hắn gõ nhẹ lên chiếc mặt nạ rồi hỏi lại, khiến lão già vội tươi cười nói không dám, kế hoạch điều tra lai lịch của vị khách nhân chịu chơi này đã thất bại.

Không lâu sau thị nữ đã mang vật phẩm hắn cần tới, là một gốc linh thảo đen đúa, cùng một mẩu gỗ mục, cả hai đều bốc lên ma khí tinh thuần. Hai bên nói qua lại vài câu, liền định xong giá của hai vật phẩm này, vị thần bí nhân dùng linh dược ngàn năm để đổi lấy chứ không phải nguyên thạch.

Nhìn theo bóng lưng vị khách nhân được thị nữ dẫn rời đi, lão già nhíu mày trầm tư, sau đó lại liếc mắt nhìn cả đống linh dược thượng phẩm ngàn năm tuổi trên bàn. Lão lẩm bẩm: “Có thể cùng lúc xuất ra nhiều linh dược chân quý bậc này, chắc chắn phải là một trưởng lão của thế lực lớn mạnh nào đó, không phải loại tà sĩ bản các có thể trêu chọc.”

Trước sự cúi người cung kính chào của thị nữ, tên nam tử tóc bạc thong dong bước ra khỏi cửa hàng, tiêu sái hướng tới tòa khách điếm gần đó, có vẻ như tiếp tục tìm kiếm những vật còn thiếu. Thị nữ lúc bấy giờ mới trở lại bộ dáng bình thường, nhìn bóng lưng gã khách nhân đi xa, sau đó khẽ đảo mắt quan sát người bên trong cửa hàng.

Từ trong ống tay áo nàng ta bay ra một đầu dị trùng chỉ có kích thước bằng con kiến, tức thì phá không bắn đi xa, như muốn truyền tin tới cho kẻ nào đó. Thị nữ xoay người quay trở lại cửa hàng, tiếp tục công việc hàng ngày của mình, sắc mặt vẫn thản nhiên như chưa có chuyện gì xảy ra.

Đêm đến, A Diệt vẫn trong trạng thái ma tu, đang trên đường bay tới khu vực cho thuê động phủ tạm thời, muốn nghỉ ngơi sau một ngày mua sắm mệt mỏi. Những thứ hắn tìm kiếm thu thập, đều là vật phẩm Ma Quân đang cần, thời gian trước đã nhờ hắn sưu tập giúp.

Tên đó trước nay đã giúp A Diệt rất nhiều, hơn nữa cả hai có liên kết khế ước, nên bấy giờ y cần hắn giúp thì tất nhiên hắn không thể từ chối. Tuy không biết Ma Quân lấy những vật cực hiếm này về để làm gì, nhưng A Diệt nhất quyết sẽ sưu tập đầy đủ cho bằng được, đồng thời trong quá trình này hắn cũng sẽ hỏi han manh mối về gia tộc của tiểu muội mình.

Đột nhiên hắn chợt dừng phi độn lại, phiêu phù giữa trời thần sắc âm trầm nhìn thẳng phía trước, có một gã nam tử khá gầy đứng chắn đường hắn. A Diệt lên tiếng: “Không hổ danh là thành trì của tội ác, ở trong phạm vi thành mà còn phát sinh chuyện chặn đường cướp của như thế này.”

Tên nam tử dung mạo bình thường ấy khẽ cười, sau đó đáp: “Các hạ nói quá rồi, ta nghe nói các hạ hôm nay thu hoạch được rất nhiều thứ tốt tại phường thị, nên mới ở đây ngỏ ý muốn mở mang tầm mắt chút thôi, hắc hắc.”

“Bớt nói nhảm, ta không có thời gian dây dưa ở đây đâu, muốn thấy được thu hoạch của ta thì phải xem thực lực ngươi ra sao đã! Thật không ngờ đến cả tồn tại Bỉ Ngạn cảnh cũng phải đi làm cái loại đầu trộm đuôi cướp này.” A Diệt quát lên, khí thế bắt đầu dâng trào.

“Hắc hắc, vậy tại hạ xin được tà huynh chỉ giáo cho.” Gã thanh niên cười chắp tay, sau đó khí thế cũng theo đó mà bộc phát. Bỗng dưng sắc mặt hắn khẽ biến, vì khí tức của đối phương bất ngờ tăng cao đáng kể, còn có dấu hiệu muốn đè ép mình hoàn toàn.

Toàn thân A Diệt bạo phát dồi dào ma lực, diệt thần ma lôi vang rền khắp bầu trời đêm, đôi cánh hắc ám dang rộng, như ma quỷ che trời, thả xuống áp bách mạnh mẽ đến đáng sợ. Thanh âm lạnh lẽo kèm theo sát khí vang lên: “Gọi nốt tên đang ẩn trốn ra đánh với ta một thể đi, một mình ngươi không phải đối thủ của ta đâu!”

Ads
';
Advertisement