Ma Đế Nghịch Thần - A Diệt

Phi chu xé gió phi hành tốc độ cao, bắn qua phía trên không biết bao nhiêu đỉnh núi, nguyên sĩ trên phi chu lúc này ai nấy đều mang thần sắc hoang mang hoảng sợ. Phía sau không quá một dặm chính là một đầu ma thú bát giai với thể hình như tòa núi nhỏ, thân mang màu bạc cứng cáp, hình dạng như voi, điên cuồng đuổi theo bọn họ.

Mọi người cũng không ai nghĩ thi triển thần thông phát động công kích đầu cự voi kia, vì làm vậy chỉ tổn hao nguyên lực oan uổng mà thôi, tốt nhất nên giữ sức để phòng ngự. Đó là ma thú bát giai, hơn nữa còn là loài có lớp da bên ngoài rất cứng cáp, Hiển Hóa cảnh muốn gây ra sát thương chỉ có thể nằm mơ.

Cái vòi dài mấy chục trượng cuốn nhanh lấy một tảng cự thạch tại dãy sơn mạch ven đường, sau đó ném mạnh tới phía phi chu đằng trước, khiến nhân loại trên đó không khỏi kinh hãi.

 

 

Ba gã Hiển Hóa cảnh hậu kỳ Sở gia tức thì hành động, thân ảnh bọn họ xuất hiện tại đuôi phi chu, nhanh chóng tung ra những đò thần thông có sức công phá mạnh mẽ, đánh vỡ tảng cự thạch vừa bắn tới, khiến vô số đá tảng bắn văng khắp mọi nơi.

Lúc này năm gã cung phụng sắc mặt căng thẳng đáp xuống tại đuôi phi chu, đề cao cảnh giác nhìn đầu ma thú hung bạo đang lao theo, tâm không khỏi nổi lên đấu tranh tư tưởng. Sở Khanh liền ra lệnh cho đám tộc nhân nâng cao phòng ngự của phi chu lên nhiều nhất có thể, đồng thời không tiếc tiêu hao nguyên thạch để phi chu giữ được tốc độ như hiện tại.

Đột nhiên cự voi há lớn miệng gầm rống, sau đó hít sâu một hơi, rồi bắn ra một luồng lực xung kích từ cái vòi lớn. Đám nguyên sĩ tu vi cao nhất thủ tại đuôi phi chu, lúc này vội vã bày ra thủ đoạn phòng ngự của bản thân, kinh hãi nhìn luồng lực lượng thổi bay vô số núi đồi, thẳng hướng họ mà tới.

 

 

eyJpdiI6IlRWZ2Q1ZjZ4ME51Tk5iSllFQkVNVUE9PSIsInZhbHVlIjoiRUpQTkp5UGtZQVlDcExrUTdQRnJMTjYyNGpPdGNBMHVkZnQzV3NvR2liWHlCa1dhYmZcLzBaeEV0dEJoNnVmak5Ta3I4azNMR3IzMXc4bjJyYnNIbmxaQzczRkFHZUFsN3ZST2hrdmFtalpmS0ZoTyt1d0VaNHlHOXVqSFwvMmp0Q1pUOUhaMkwwTGJkdDA4dGpVdHJFNmxLNktTXC95VWwwUFRNQXFKa0FVbE01ZTlNcHdjWjBEN3JcL2RGZFwvdjF2RGxveWErV2VZNThkK1dRSjhwN3RNNEJVaE56Nll1cStxdUdSZ0xTTXJ2UlwvcllLZDZcLzhpUU5TZmRqVU9qemNjRVBocENyQURrbzBGZVJndjVEZ3JTbmp0QzU3U001Rkl1VWtSR1VoWEdXXC9QcUhPdGc3OEtRV1YwQzllMEIrd1R0cmlHZFhuT2RwZndCVXJLR1NZK0wzS1dpKzF1OGhvZTlrNXNcL2toM29YK0ZqZ1VpNEtuYkxlemYybDJ0eE14Q2tSTVV1MnZpR3NJaWxhSmFtXC92WHRFXC85VzNWVEhVZEFkUXB5T2x3WmpwY0lnNjlHbWZjeXNBaCtRVXdpaWRiR3NueHEzRHp6NVhmalh2MkZUeTNXZkhFZnpjbzdjVlpQaFBNSGNKRUo2bWMxcUNcL2d4OVJNU2NCdzQ2VVJzUFhFRGh5TFlCdFR5TnJRNStNTG1nTDlcL1Z5NHU0aFI1VUpiYmpJU0hmYkExUlNKVkxDWHVCRm85THpZY2JFa2ZCRDluMG1yeXBMRlFSM1VTTytwRzVBemVjdWJyZkRTS21qMFZtMkxwdkszN0gybXF3VHdEV0hNMFhkWmtWVkpGUnlTaW82NXRJZ29ZaEptY21ldkppbWlQS0d1TjkrNDJOMGU1T0l2TXpuWng5TmpIQXNuam1VRGYyanhpMkNvckRMZ2pianp3VTJKVmhXZTNpMUppT3J0RFdNR0gzWVJ6T1hiVG52ZlBZQlQyR0JyMFNkT0FhNHQwc3Y3UHRYOFdybmkxRVwva1dSeUNUTHJMbUI2R2FQbW42TEpGN3ZKTk1mUTNZemE4cmxuMGRJZ1lnTVBEbzZKSVE0b1wvZ3VcLzVBWTNySmVXUFlXXC96XC8ydm1pTGVSTHB2UjVKeVBlU215RUNiYzFYY3BNR3lSZTBTbnJ2NmpjbmZ3YWJkS1ZOb29ob0Z5bEg5OHJJQlpSK2s1QnY0Y2dqRUd6dEw2eExVQU9hS2JDTWtMTDZrY0tHQWpqXC9kd2NuVFp4VzJZTlFMWUJoTTJvOFwvU0pYMElyMHEyY2x2Z2ttNXdHanh5c2dQVllIdm85VXJuaXA0SGRtSm14cFFlQWlxY29aZnF2RlJFZjBKWXN3Y0dhSmJ4cDM1NE1TV3czYXJURWp5cHk2REY2VWd2K2lqVlwvMDFIOFBRUmFPckVMdE5hQXFtazllY0k5WEpYTURmSkdDWWhHN1ZDcTJsbkEwY2Z4MmE1ZlIxRTZsVkM2ZnpcL1JZRG9VWFBCM1RMbkFxUHFYOHdyZmtZZHNHOERIQVZIZ3h1SElwTytwelJuaXBHMVpKWlIyU3ptXC9HZVhcL3NFNGFaZHdERm01MTFIbjJ5cmpUN094UXcwaW4wNnpGRzdDNE9lN3VWZHo2NlR0NmV2UTl5MHJNT1lPMVRyM1pnU0w0c3A1dTlqQVhVekxjeE1waTFGTmkzXC9HdVJXbU56eE5FXC9qcldFeVFqWUFGc3greXNreXlsOXczUTNabFVpTEFXU2d3dzE1RE9oK1RzeFg5NlpoM3MybjlOSTBzaTcrWHU1akY1RzY1VlJMMlpkbnd0alZIZ3BWdGZ5SWU2MjhOcTkrMkpMMjB1bjltYWZrTnV0bGlxeURSVXFyMTFUcTYyRklVK3h6OW82bVd5V3dDZzF0MnVCaG54WXRBa1l3TDlZNkVma1pSeTNZWDZYRkVDV3JUVlUwSm9xbmRZOGZIVzJHUHJET3RzYWg4eVRFS3J6Z1BxWGs4Y01XN3ZEWmdUZEcwYzZxUkFuOWZXXC9xVDRZcGRleldYRUdXdWNtMEJ2MEJ2Y0dxUTNjWHFcL0FybnVJM2tuXC90MzJySGdUbTlBTTdQajNxTVBMUVhESG1DU2preDdqWEpLblc0MkpPUWVnZTZnaHpOWVArN1RtXC9sK05YWTFcL3dEMXJFVU9ZMTBZVmtaY2ZybFB5cjE4Zk5iUFJKcmEweGEwdnBcL2dyZnRcL3dSbFNWZGpFOGNnczJhRzlIOVJPenR0OGxpMytNaUtjcDhBc1ZqcEMyQWNVbUtmMnlkNDJrbktcL1RXWGo4OUx0d3lhXC95S1dCa2llQTBkZDB6aXdmN0tMMHdtbTdqR3AwNXcwcHFmWW9WV3d2WEpNdUJSOUdZUlNhcURia1wvYjUyQ1FkXC9WMFlTaW1jZVEzN3prbXJTSmRvZW9Nc0NOTlRWQkFJNmU3VkxDcUhUYVRqTWNJZkNBbDcxdVhkM1VnZndiWnJtN2xVZGhEc3FhV253aDIrTW9oMWFFSmVVMGtEYTZLNnRubXlSQ2ozYjVrYXZ2eXNBNkJCaUZkTHlpQXR1UStBalJpVXVOaldkSWVMMENjazI0Nnl0M3FFWEhUNWgyVFpEN1lvRjJzYmwyY1NwVkR5Y1pXWmh5eFVaY0ltOTZLb1lsU21OK2VnNlBRS2NRSHp6RUZtZHBCdUFsdUtlQ2FoQXc3WFJXRUhJc0FoK2w1RWJcL2xlbGZsZ25ua0FGSmsyRis5c2ZmaEYwMnNZdXB0ejNPck5rNEY3TmcyVDZiZ0U3ZFc2ZTRpUVIrbHhlbGdnUTE5WFwvQ0dJZUZrdXhxTjJSdTE4N2oyb3pzRlF4Z0c4MUc5USs1cVwvRmRsNjhnYUh0NWpiUWo5QzBPNUNyaVFUYXdDekQ0YURPT0JUUVdubUZKS2xJclZsSXFVZ2RUNE1melJteUVlZ3p3SHZPU3V5WTJja3N6T0M0czRCelptUng4cE1zSnFpUEtxUllTS09QaFZ2eUR4aE4xTGM0dktycFNvdUFnSm5iMEU2aTdGSWt4SzBLc3Npb014ZkxaTEk4ckUyb3RrRGVoU0FyKzlpcG13TXBLQ2ZuOW1QYmFHUWNjRVd2R2wwazhLWDFRR1BRVkdxK1U9IiwibWFjIjoiYWQxMDVmYjViNjZmZmVmOTc3MWYzMzc1OTVjNjIzMjIzZDRhMDcyZmQ2YTZjNDU3NjE5ZTAxZDg0MjA3MmVlNyJ9
eyJpdiI6IjRoVHpVeUR3bVVQWU5DRm9ZTStCYlE9PSIsInZhbHVlIjoiSTQ0b1Y1UXJwZjlRamdPc29Za1FHRGZDRlNwVGI5cURvc21aMSt5dkJ0T0RQZUpvNW9saFJoTm02T0h4ajFzaGlReHZOSDA2TVNpaGZKeXFJMk9nN3Q1NXpYODR0R0xhajRRSmJQZ1VZMHM9IiwibWFjIjoiNDM0Mjg3NzcwY2RkOTRhNjkxMGMwZmEwOTAxMjAyNDJkNmViNzY1ZjExNmI5NzExNzk0NTY4YTQ2YTFjZDQyMyJ9
Lão già Diệp Huỳnh cười lớn lên tiếng: “Haha, nếu Sở Khanh các hạ đã sảng khoái nâng cao thù lao tới vậy, thì lão phu đâu thể rời đi được chứ, dù sao bọn ta có mặt ở đây cũng là nhận tiền của người làm việc cho người mà. Ta nói có đúng không Dược nguyên hữu?”

Tuấn mỹ thanh niên nghe vậy không nói gì mà chỉ mỉm cười gật đầu, ba gã cung phụng khác thấy vậy cũng tỏ vẻ thành tâm đồng ý. Việc này khiến đám người Sở gia không giấu nổi vui mừng, nếu mất đi năm người này, thì bọn họ không biết có giữ được cho phi chu bình yên đến đích không nữa.

“Vậy tại hạ thay mặt toàn bộ Sở gia, đa tạ năm vị đã dũng cảm trợ giúp chúng ta vào lúc nguy nan như thế này.” Trung niên cường tráng Sở Khanh ôm quyền thành tâm nói, sau đó đứng sóng vai cùng bọn họ, đề phòng nhìn đầu ma thú không có tư duy đang truy đuổi theo ngay phía sau phi chu.

Hai bên vẫn một chạy một đuổi cả quãng đường dài, đầu súc sinh kia như không biết mệt mà vẫn điên cuồng truy đuổi, công kích tới phi chu trước mặt. May mắn thay loài ma thú này không thể phi hành, nếu không bọn họ chỉ có thể tuyệt vọng rời bỏ phi chu mà thôi.

Những tảng cự thạch ném tới thì đám nguyên sĩ nhân loại còn có thể ứng đối không quá khó khăn, nhưng sóng xung kích thì khó nhằn hơn rất nhiều, kết hợp cả mấy chục gã Hiển Hóa cảnh và pháp trận, họ vẫn không tránh khỏi bị đánh bay.

Phía trước tuyến đường thi thoảng còn có một vài bầy yêu thú lao lên cản trở, nhưng toàn bộ đều bị đám Luyện Nguyên cảnh Sở gia dùng vũ khí mạnh bắn hạ. Nếu có yêu tướng xuất hiện, họ sẽ không tiếc của mà sử dụng Diệt Yêu Pháo, tiêu diệt hết thảy những kẻ ngáng đường.

..................

Trong một động phủ xa hoa, một gã đại hán đang nằm hưởng thụ trên chiếc ghế lớn hình dáng như ngai vàng, mỗi bên tay ôm một nữ tử xinh đẹp, lúc này sắc mặt khẽ biến. Đầu ma thú hung hãn hắn bắt được cách đây vài năm, vừa rồi thả ra để tiêu diệt một đám nhân loại, nhưng không những chẳng gϊếŧ nổi một ai, mà giờ còn đang bị bọn chúng dẫn dụ ra khỏi phạm vi thế lực của hắn.

Gã ta thầm oán bản thân bị trọng thương chưa lành hẳn, nếu không đã tự mình xuất chiến, đánh gϊếŧ toàn bộ nhân loại trên chiếc phi chu vừa rồi. Đầu cự voi bát giai kia có đuổi theo đám nhân loại đi xa hắn cũng không lo, vì hắn đã gieo ấn kí chủ nhân lên thân nó, dù nó có đi đến đâu thì hắn sau này vẫn sẽ cảm ứng được mà tìm về.

“Phải gửi truyền tin phù xin lỗi người hảo hữu Khoái Từ Tạp mới được, hắn đã có lòng tốt báo trước cho ta để chặn gϊếŧ đám nhân loại này kiếm lời lớn, vậy mà ta lại không thực hiện nổi.” Nghĩ vậy gã đại hán liền ra lệnh cho một yêu tướng gần đó đem tấm truyền tin phù tới, để hắn báo lại tình hình cho một hảo hữu đang dưỡng thương ở phương xa.

Phía đám người trên phi chu lúc này đang đối diện với một mối nguy lớn, vì ngay khi kéo gần khoảng cách với bọn họ, cự voi đã thi triển ra một loại công kích mới. Hai cái ngà lớn phát ra quang mang ngân sắc sáng lóa, sau đó bắn ra hai luồng đao quang rạch phá đại địa, thẳng hướng phi chu!

A Diệt thi triển nguyên thuật, hiển hóa ra cả rừng cây bao quanh phi chu, điều động toàn bộ cành cây vươn tới phía sau che chắn đòn đánh sắp tới. Lão già họ Diệp cắn răng thả ra mấy ngàn dị trùng, chỉ huy chúng tạo thành một tấm thuẫn lớn, hỗ trợ xây dựng lớp phòng ngự.

Một bức tường đá lớn xuất hiện, chính là thần thông từ hai huynh muội họ Thạch cung phụng. Tường vừa dựng lên đã được vô số sợi xích lớn bao phủ, do bà lão họ Khương tạo ra.

Đám cung phụng còn dốc sức như vậy, tất nhiên nguyên sĩ Hiển Hóa cảnh của Sở gia càng ra sức nhiều hơn nữa, vô số thần thông phòng ngự thi nhau hiển hóa.

“Đùng!” Vụ nổ lớn tức thì bạo phát, phần đuôi phi chu bị đánh tan một khoảng lớn, đám Hiển Hóa cảnh ngã trái ngã phải, không ít kẻ bị bắn mạnh lên khoang phi chu tạo ra những cái lỗ hình người. Nguyên sĩ cấp thấp còn thảm hơn, lăn lộn trên sân lớn, nhiều kẻ còn bị chấn động tới chết, lực lượng tản mát ra từ vụ nổ không thể khinh thường.

Tuy chiếc phi chu không bị tổn hại đến căn cơ, vẫn có thể vững vàng duy trì tốc độ cao, nhưng nguyên sĩ trên đó đã thiệt hại không ít. Luyện Nguyên cảnh chết không đáng nói, nhưng Hiển Hóa cảnh đã có chục kẻ bị trọng thương, mất đi khả năng hành động.

Sắc mặt ai nấy đều hết sức khó coi sau đợt công kích vừa rồi, nếu đầu súc sinh kia bồi thêm hai đòn như vậy nữa, chắc chắn phi chu phải tan tành không nghi ngờ.

Tên nam tử ©υиɠ phụng họ Thạch thân đã mang trọng thương, sắc mặt tái nhợt, muội muội hắn lúc này lo lắng cho dùng đan dược, sau đó liền đỡ dậy. Sắc mặt nàng khó coi, nhìn tới phía Sở Khanh rồi nói: “Tuy thù lao của Sở gia rất hấp dẫn, nhưng cũng phải có mạng mới hưởng được, thứ lỗi cho huynh muội bọn ta không thể theo đến cùng!”

Sở Khanh nghe vậy còn đang định lên tiếng can ngăn, đã thấy hai người dán tấm phù tăng tốc độ phi hành lên thân, sau đó nhảy khỏi phi chu, ngự khí phi hành cấp tốc bắn tới phương hướng khác.

Đầu cự voi thấy có hai con kiến từ phi chu bay đi hướng khác, chỉ tùy ý quẳng một tảng cự thạch về phía họ, bản thân vẫn không ngừng đuổi theo thứ tập chung nhiều nhân loại bên trên. Vì là tự thân phi hành, hơn nữa còn có uy năng phù lục hỗ trợ, nên hai huynh muội kia rất linh hoạt tránh né khỏi đá tảng bắn tới, thân ảnh họ dần biến mất trước con mắt của những người trên phi chu.

Trông thấy hai nguyên sĩ có thực lực rất mạnh rời đi, đám tộc nhân Sở gia ai nấy đều hoảng sợ, nhất thời đều hướng ánh mắt tới ba gã cung phụng còn lại. Bọn họ thầm cầu mong ba người này sẽ ở lại, nếu họ bỏ đi, chắc chắn phi chu sẽ không chống đỡ nổi thêm một đòn nào nữa.

Bà lão họ Khương đang đấu tranh tư tưởng, mặc dù rất muốn rời đi như đôi huynh muội kia, nhưng mụ lại không cam lòng. Dù sao trong suốt chặng đường vừa qua mụ là một trong những người xuất lực nhiều nhất, luôn phải đối đầu với những kẻ địch có thực lực hàng đầu.

Năm trăm nguyên thạch trung phẩm trước đó nhận được, nói thẳng ra là xa không đủ để mụ xuất lực như vậy. Giờ mà rời đi sẽ vô duyên với Gieo Liên đan cùng một món bảo vật hấp dẫn khác.

Trong khi mụ già đang phải khổ nghĩ, thì A Diệt và lão già họ Diệp cũng đang truyền âm bàn bạc ý kiến với nhau. Lão Diệp Huỳnh nhất quyết sống chết theo Sở gia, vì Gieo Liên đan là thứ lão không thể thiếu, dù sao thọ nguyên của lão cũng không còn dài. Họ Diệt nghe vậy cũng không khuyên giải gì, mà quyết định ở lại xem xét tình hình, vì hắn tự tin vào khả năng đào vong của mình.

Thấy hai cung phụng khác không có ý rời đi, mụ già họ Khương cũng không đi nữa, nếu phi chu nhận thêm một đòn công kích cường đại như vừa rồi, có lẽ mụ mới quyết định rời đi. Biểu hiện của ba người bọn họ khiến Sở Khanh và mấy gã tộc nhân Hiển Hóa cảnh khác vui mừng không thôi.

Phi chu vẫn cứ cấp tốc phi hành, thời gian sau đó đám người bọn họ vẫn phải dốc sức hiệp lực ngăn chặn mọi đòn công kích của cự voi bắn tới.

Ads
';
Advertisement