Ma Đế Nghịch Thần - A Diệt

Phủ đệ xa hoa, lầu các mọc san sát, những tòa kiến trúc đẹp đẽ trang nghiêm, tất cả đều nằm trong gia phủ của Sở gia, gia tộc lớn nhất tại thành trì Tam Nhất.

Trong một đại sảnh rộng lớn, có một tộc nhân của Sở gia dẫn theo năm người lạ mặt bước vào, vào trong đại sảnh hắn liền cung kính hướng tới thân ảnh ngồi trên chủ vị mà lên tiếng: “Bẩm tộc tổ, hiền chất đã dẫn năm vị đồng ý làm cung phụng cho chuyến vận hàng sắp tới đến rồi.”

Lúc này năm người phía sau tên thanh niên này liền đồng loạt tiến lên phía trước, chắp tay ôm quyền lên tiếng: “Ra mắt tiền bối.”

Ngồi trên chủ vị là một bà lão già nua mang bộ dáng gần đất xa trời, tay cầm quyển trượng, là người đã gồng gánh thế gia họ Sở này lớn mạnh tới ngày hôm nay. Bà lão cố gắng mở ra hai mắt đã bị nếp nhăn bao phủ, để nhìn năm ngoại nhân đứng giữa đại sảnh.

 

 

Bà lão chậm rãi nói: “Đa tạ các vị đã đồng ý góp sức bảo vệ chuyến hàng sắp tới của gia tộc ta, ở đây ta sẽ tặng trước cho mỗi người các vị 500 nguyên thạch trung phẩm, coi như để các vị an tâm làm việc. Một khi chuyến hàng an toàn tới đích, Gieo Liên đan sẽ ngay lập tức tới tay các vị.”

Năm người đưa tay tiếp nhận chiếc nạp giới bay tới phía mình, sau đó cung kính ôm quyền đáp: “Tiền bối quá khách sáo rồi, đám vãn bối cũng vì thù lao mà làm việc thôi, tiền bối đâu cần cảm kích như vậy, sẽ khiến đám vãn bối được yêu mà sợ đó.”

Nghe vậy bà lão chỉ mỉm cười gật đầu, sau đó ra hiệu cho một vãn bối trong tộc bàn chính sự, lập tức có một trung niên nhân tiến tới để ra giữa đại sảnh một tấm bản đồ lớn, bắt đầu nói lên lộ trình chuyến vận chuyển hàng sắp tới, và những hung hiểm có thể gặp phải.

 

 

eyJpdiI6IlRxQUtYbEVxVnl1TVpKRThDeE5nWXc9PSIsInZhbHVlIjoiQ1wveUsxbFcya3Bnekk0NzVQWkt5cnFUam1Sa2pyUFY3dUt3UVpVU1NYenFPU2YzWHBZM2szdkNXVW1jMjd5SExaWks5YklYQXYwZk1FRTNCUG1JWHBxblZQcERCWHFZSTBLalhBbyt1M2NFcDRjcTNFVXhIWE1BcG1PQk53bWlaVmxBVHMzOWFDMWdqRGNUU0UrT2F4ZGZMaEdDRjBWV3JwYXB5S252U2x0dUFGbTl3bGY4enh5ZGJJQ0NxYW12azFMTGlZRHRFZUNGcW1SaFl0akRwdnFzb0kybzdSNjdDSlRUSG40RmlIQWlDY1pQTlRwdXFWNDhOTEdEdXJHcmJVRkp0VldDUVFLRmx0Sjg0U0RkRmN5T1BlbXJJYmJoWEJDZHpCSWtyaHlkY0RVT0xmNlFxdjh5cGNlcklNQTQyVzl6VW9aWGJKVFQ5b2ZUM3hWUDdcL01HdWppS1wvdlF5OUw5YUtKaDhQeU5OMUNOR0lpN1wvemhCNHVcL1IyekFSUERvb1lPS2dIcEVuaWZLTldIczkrN2tTMG84YWw0OGtWTjlnVXhBdWxsUU1VWnFUdVgrbTlNSnpWVDhRSTh0UzNiaisyUXR1WDltNnk3V3pycktXQU41YkRISE9cL1dpSUFtakhHUUtVb25HdUVpc1h2XC9sdDg5K3QrbTNlRTVmdWIxTUsxeEtiU3F0bXB1aFRzUUVlbGF1eFRLbDU4RjhVZnZ0ZGxTXC9GMVV2cUNpVkw4dkZUajhuK3JUejJsbXNOT3F4SWxVd2RXWFNEMVh1c2RWMGhvT2lBS2gzcWdYUXNQS1dRZGkzMk9IV1FMNTBnUTJTRGZOVVljT1RlNmxrS3hxSGxvbVcrZEh0d3dPS25vaXJcL2JvclBmZnJHcjBubUxRVGdJYWJ0a3VWaWlUa25iQXJ5MzNRZTNqNmYzMHlZQmRIWE1aWEZqdlY2V212NnFOMkFmdXpCOE1OQlZZXC9KdithbWFNOEV4eEVIMXVYMG9HcWtcL1BkV2ZcLzA2MlZJYWNwYTdvaUk4WFwvZ1JiVmk3OUxyK1l0eEN4R2JIaEE5Qnpxa0hcL3oxWGl6Yjg2RWVsY2RxMktxdzVpbmV2VkpSTlNGb014TmIrejduNEV6NU5TWmI5Zk84aDllSDc2STNteGl5aHVrZ284RDBBa1wvM1hFS29qem5lUUdPUDRJTWtwK2Q0bGhtNlJDYk1CdHg2YWI3SGswb2Noa055RFI3WkxQbkZHa0VLSzhvWTZwXC8wTUMxWmNxaU5Id3pOcWZROE5xWEttNGhyKzhKYXBPRnZEY3V4dzcrNklUWGRtVVgzcXhlcGpIVXpJMDJzQjNzTWZZeklGRXJUaDZ1K1NocktISTZ5b2NjQ1JEQzBCSXVaK2lRR1NuU0JES1cxdWhzaFBkazRTNDRiYUE4Qytka0dQMGVEVDJUUm1jZUdiTkp3anNUVUhpQisxTk81dVY0VnhHeFdEdzVJaXRtRUx1NktMVzFBVFpaYzVIb2RRVmJNWWdLaCtzMFgrazdVdjJFN0ZRRW41NkZXRmxcL3dWdm83VTA2aWcrQnl0N3VpdjIwNjhvUldDamE0WU1odUhhSzdmcE1LQ1dscER5bTJ1SUx2UjhpODNjV1wvRzhLbHdUUk9NdTFBYVJONU80Z2Q2MkxwUEJoanZFU0VZNXl0XC94T01aRkxtK3pOQ29vNStXN2hqT3FvYldXV2Z3N1Z6UUs2SEluNjYrd3NSVlRkbk9yaENUaHVJUmwreTRVaEluTTUxYTA4YWZDNStCTGhWdGFMYlYwbU1aRzY4ek1hRWdXRjJPZU16ajQ1c1NZemR0WnRlZWFrQVdOdjRWQ3BKQzgrZkpIbGZxbEhlU1diaXZsVWlrYnlYdSs1elAwQUwwQWlPYk1TUUhDekZjdlFuTERmTWd4dXg3TzcyZjlzNUg5S3I5QzVCM3FJQ3BRNVwvSTltTEhWdURcL3BXN0owRFwvRHE0MnY0XC9sSVNSUjlYQjRnNjI4NXducFp3NDB6TlZlU2VjdlhtU3E5XC9qQmp6NHk5d0JPd0RpZmZObGhwZE0wWGNZQ1pGNXV5d1plUHF1c1RcL0FYYnVjUjlFVWlHWkFsQlpLNEZHdlBGbE9ZQWsrajMyTjNPOEY3K2pRc290SzJOXC9LUmVNQzVYSGJDZWZlUUFZU3RGS0E1SkV2djRcL3JqcG5LRXlwM1ZGZzFBQ0JZQ25MbmxuaU1cL1E1VEhJczZ5Y2FaSUJKa01XaXdlamFpYmE5NGYrNXNQUHlkdUVnTGVEV0lTS29DNmJIbUlzdVVNZGxYVVZyRUtLUUs4N01OVkdVNm1sQjY2U3VZVXYrYjYzb0EzaXBMd0lKcGMxb2ttdGRYOUdKbWdTQURTNXd3a2pJa0htck1pdUhcLzNCK2NSY25ZYSt4RHgzbHo4QkpPNlRrSWtKZVJuMW9kdW94VTNhSDI3Y1BuN0s1QTVDZUtqRkFVckhyYTJRenI4TjY0MWRiVTF5SUJCTGgxYndpNHJOQVd1QWIySlBib0F3M1VnVkhQNjkxNFJIRjZnOGVkcXpZa3ZaVWdHckVUZFd4NitaWDFsZFUydFwva1VJcEZ5Ujg1U1Yrd0FUWnFLWHdRVk96cXpsa1d5XC9DdEdcL2pNVDFEXC81M0lIR0h0MkRjamdcLzdtKzRUT0RrTTFLZDl3c0hscnhDOXRwZ3BUM1wvS3BvQjQxdW85aHZHXC9LTlFldmRHcVwvK0hCVVBtOVNtRXFOYmF2ZjQ4Z0MzWEEyMmhzVDNNT0s1MUNKZEdWNERNdXdaanVsODBkN3pUMG5Ya1Q3ZmtCaXU4ZDYwZHFXdU9ZQmJJUFVJdEtVY24zQjNNT3dSaVg3MWZyT0lTQWJ2OTJqUGhuSFpxVlVTeGhpYXUrMjRBaElHbFI0MXVBWUhmVjM4RUplU1hmUGdaZGllM1wvVVBzTW0yWDNTSWJER2ZDNFBvVk00Zz0iLCJtYWMiOiIzOTg1ZTQ2M2YwOWVkMDM0MGM0MjYwN2NhMjA1OGQ1YzkzZGIwMGI2NjYwNzMzNjkxZTI3MGQwNzE4OTNjMjU4In0=
eyJpdiI6InpWQ3orbVIxUXdYNnFFOUVDbUFBN1E9PSIsInZhbHVlIjoiZHZxYzA1dHRHcEI0SERpZU0rMThQY0FGdmdhXC9QcndcL3dteGlySkw1eWV2NjN2RVdla3ZBaDlGd0N6aGlCZ0xTaDV2dW1SZzJXZmJvTmJUcjRrSHJyeTd5cTVlMjk4OURrcCtKcnI1d2RcL1k9IiwibWFjIjoiYTViNWM0ZGE0MGVjYmM2ZmU4OTE1NzRiYTdiNGMzNzM1NmQ3YTU0MDNjZWQ1ZjEwNWM3YmNiYWRmZjU3ODk1NiJ9
Tu vi cùng lão họ Diệp không sai biệt lắm là một lão bà bề ngoài chừng 50, thể hình khá lùn, nghe nói là người của một tiểu gia tộc tại châu khác. Hai kẻ khác là đôi huynh muội tán tu, bề ngoài gần trung niên, tu vi chỉ là tân tấn hậu kỳ Hiển Hóa cảnh mà thôi, nhưng họ có khả năng hợp lực chiến đấu rất tốt, không thể coi thường.

Người còn lại không ai ngoài Dược Hảo Nhân, một tên thanh niên trẻ trung với gương mặt tuấn mỹ không góc chết, nhìn qua đã thấy hắn là kẻ khí thịnh nhất trong số năm vị cung phụng này.

Họ Diệt cùng lão già Diệp Huỳnh đã tới thành trì này từ vài ngày trước, sau khi tìm hiểu thông tin, rồi hỏi han với tộc nhân của Sở gia, thì A Diệt đã quyết định đồng ý làm cung phụng tạm thời, tham gia bảo vệ chuyến hàng sắp tới.

Lộ trình tuy dài, cũng đi qua không ít khu vực hung hiểm, nhưng đoàn người hộ tống có nhân số rất đông, hơn nữa một khi gặp tình huống uy hϊếp tính mạng thì có thể bỏ đi, không tiếp tục cung phụng nữa, vì thế tất nhiên A Diệt không thể bỏ qua việc như vậy. Dù sao Gieo Liên đan cũng là vật không thể thiếu cho bản thân trong tương lai.

Sau khi bàn bạc qua lộ trình, buổi họp cũng kết thúc, năm vị cung phụng được an bài tại những động phủ hết sức xa hoa, đợi ba ngày sau chuyến hàng sẽ khởi hành. Trong thời gian chờ đợi, A Diệt và lão họ Diệp thường đi cùng nhau, tham quan các phường thị tại thành trì Tam Nhất này.

“Diệp nguyên hữu nghĩ sao về chuyến hàng lớn như thế này của Sở gia? Để có thể đảm bảo an toàn cho chuyến hàng, họ còn không tiếc bỏ ra năm viên Gieo Liên đan để thuê cung phụng, quả là không thể tin nổi.” A Diệt hỏi vu vơ lão già kế bên, hắn cũng khá tò mò về những vật phẩm bên trong chuyến hàng.

Lão ta nghe vậy liền lý giải: “Dược nguyên hữu không biết đấy thôi, tuy Sở gia là một thế gia lớn, nhưng chính vì vậy cũng có không ít gia tộc thù địch, trước nay luôn cạnh tranh lẫn nhau. Nay thọ nguyên của tộc tổ Sở gia đã không còn nhiều, mà trong gia tộc cũng không có hậu nhân khả năng đạt tới Bỉ Ngạn cảnh trong thời gian ngắn để thay thế, nên tất nhiên họ phải tìm biện pháp khác.”

Tộc tổ Sở gia hồi trẻ quen biết một vài vị đồng hữu nay là trưởng lão của Dương Viêm điện, đệ nhất thế lực của nhân loại tại Thú Loạn Vực. Vì muốn sau khi bản thân qua đời mà gia tộc vẫn có thể lớn mạnh, có nguyên sĩ Bỉ Ngạn cảnh chú ý bảo vệ, nên vài chục năm gần đây Sở gia luôn cung cấp những mặt hàng cần thiết, cho một số vị trưởng lão của Dương Viêm điện.

Nhờ vào giao tình của tộc tổ Sở gia, cùng những hàng hóa chân quý bao năm nay cung cấp, nhất là chuyến hàng lớn lần này, Sở gia mới có thể an tâm mà tiếp tục phát triển, sau khi vị có tu vi Bỉ Ngạn cảnh duy nhất trong gia tộc ngã xuống.

Nghe vậy A Diệt chỉ biết thầm cảm thán mà thôi, một gia tộc to lớn như vậy nhưng mấy ai biết họ đang đứng trước bờ vực suy thoái, chỉ vì không có hậu nhân bước lên được cảnh giới cao. Bữa tiệc nào rồi cũng có lúc tan, thế lực lớn mạnh tới đâu cũng có lúc suy tàn, chỉ vì tộc tổ không thể tiến giai dẫn tới thọ nguyên tiêu hao sạch, nay khiến gia tộc lâm vào cảnh sắp mất đi trụ chống trời.

Hắn cảm thấy tu hành một thân một mình, hoặc gia nhập một thế lực cường đại nào đó vẫn tốt hơn, so với việc tự gây dựng lên một thế lực do bản thân cầm đầu. Mặc dù có thể hưởng cái cảm giác làm kẻ đứng đầu, nắm trong tay cả một thế lực, nhưng một khi bản thân gặp nạn, hay trêu phải phiền phức lớn nào đó, thì ngược lại thế lực lại là điểm yếu kéo chân.

Hai người không bàn thêm chuyện này, mà chú tâm quan sát các vật phẩm bày biện tại hai bên đường. Thành trì này rất lớn, độ phong phú các mặt hàng cao, khiến A Diệt không khỏi mở mang tầm mắt.

Ba ngày sau trước cổng lớn Sở gia, một chiếc phi chu khổng lồ xa hoa đã khởi động, dần tăng tốc độ phi hành ra khỏi thành trì Tam Nhất, nhắm thẳng một phương hướng mà bắn đi. Chiếc phi chu này chở theo lượng lớn hàng hóa vô cùng trọng yếu, đem niềm hy vọng của tộc nhân Sở gia tới với các nguyên sĩ mạnh mẽ tại phương xa.

Phi chu sẽ một đường phi hành không ngừng nghỉ, từ thành trì Tam Nhất này, vượt qua hơn bốn châu lớn, để đi tới Đệ Ngũ thành, một trong những thành trì nhân loại lớn nhất Thú Loạn Vực, nằm dưới quyền cai quản của thế lực đỉnh tiêm Dương Viêm điện.

Trên phi chu có chừng 500 nguyên sĩ, phần lớn có tu vi Luyện Nguyên cảnh cao giai, một phần có nhiệm vụ canh gác, tuần tra quanh phi chu, phần còn lại làm tạp vụ, chân sai vặt cho các vị tiền bối. Lực lượng thủ hộ chính, nguyên sĩ Hiển Hóa cảnh có chừng 40 người, trong đó có 8 kẻ đạt tới hậu kỳ, ba người bản tộc cùng với 5 vị cung phụng ngoại tộc.

Tám người được bố trí tại tám địa điểm trọng yếu nhất trên phi chu này, việc họ cần làm là đảm bảo an toàn cho hàng hóa tại khu vực bản thân thủ hộ, không cần chú ý đến những thứ khác. Đám Hiển Hóa cảnh sơ kỳ và trung kỳ sẽ là những kẻ xuất hiện chiến đấu đầu tiên, nếu phi chu lâm vào tập kích của bất kỳ kẻ địch nào.

Tốc độ chiếc phi chu đồ sộ này rất nhanh, chả mấy chốc đã rời xa Tam Nhất thành, bay tới vùng hồng hoang, địa bàn của vô vàn yêu thú. Chiếc phi chu khổng lồ, bên trên còn tản mát ra khí tức của vô số nhân loại Hiển Hóa cảnh, khiến phần lớn thế lực yêu thú tránh lui, không dám lao lên ngáng đường.

Bốn mươi gã Hiển Hóa cảnh, gần mười tên đạt tới hậu kỳ, hơn nữa trên phi chu còn có trang bị vũ khí gây sát thương lớn, cho dù là yêu soái thất giai còn phải suy nghĩ thiệt hơn, chứ đừng nói đám yêu binh, yêu tướng.

Một đường thuận lợi sau hơn canh giờ, trên đường bay khiến rất nhiều yêu thú hoảng sợ tránh xa, không ít người trên phi chu an tâm dần buông lỏng cảnh giác. Chiếc phi chu vẫn khoa chương bay qua những vùng hoang sơn, tiếng xé gió vang lên ù ù, yêu thú không muốn chú ý cũng không được.

Đã có một vài yêu thú đại tướng phát hiện chiếc phi chu khổng lồ bay qua trên bầu trời, khiến bọn chúng nổi lên sự căm ghét cùng lòng tham, chỉ là với lực lượng mà bản thân nắm giữ thì chúng không dám làm liều, sợ cái được không bù nổi cái mất.

Nhưng không phải tất cả thế lực yêu thú đều an phận như vậy, càng là nơi hoang vắng thì yêu thú tại nơi đó càng thèm mùi nhân loại. Đã có một vài nơi thả ra hàng bầy tiểu yêu lao tới phía phi chu, thử thăm dò thực lực của nhân loại trên đó, kết quả là bị vô số đội canh gác Luyện Nguyên cảnh, sử dụng vũ khí cường đại bắn hạ.

Ngồi nhập định trong một gian phòng sang trọng, tuấn mỹ nam tử bất ngờ mở bừng cặp mắt, miệng hắn lẩm bẩm: “Phải chiến một trận rồi đây!”

Trong suốt chuyến đi, cứ cách một đoạn thời gian A Diệt lại vận chuyển Hỗn Ma quyết một lần, để tăng phạm vi thần thức dò xét lên xa nhất có thể. Kết quả là ngay vừa rồi hắn đã phát hiện nhiều yêu thú rất mạnh đang chặn tại đoạn đường phía trước, ước chừng một tuần trà nữa hai bên sẽ chạm mặt nhau.

Ads
';
Advertisement