Vô số ảo ảnh hỗn loạn, kì dị không rõ hình thù, đủ mọi màu sắc, bay tán loạn khắp mọi nơi. Thi thoảng đâu đó trong mỡ ảo ảnh, có đầy rẫy mũi tên phóng ra, công kích tới thân ảnh Huyền Cơ, khiến hắn ở thế bị động hoàn toàn.
Mắt thấy đấu chính diện không thể phân thắng bại, Diệt Chúng Sinh liền chuyển sang đánh du kích. Hắn sử dụng uy năng của Nhãn Huyễn Ảnh tạo ra ảo thuật, gây hỗn loạn phương hướng của đối phương. Sau đó thôi động khả năng tàng hình của Thoi Độn Thiên, âm thầm bay quanh kẻ địch, một khi hắn lộ ra sơ hở, liền dùng Vạn Tiễn Tráo công kích từ khoảng cách cực xa.
Sau mỗi đợt công kích A Diệt liền nhanh chóng thay đổi vị trí sau lớp ảo ảnh, rồi tiếp tục giơ tay, vòng tráo trước bàn tay hắn xoay tròn, phóng ra vô số mũi tên. Đây là bảo cụ công kích của gã Ngụy Hằng, hồi trước trong tay gã ta thì những mũi tên còn ẩn chứa khí độc, nhưng giờ họ Diệt sử dụng thì mũi tên lại mang theo lục sắc quang mang.
Gã Huyền Cơ lúc này khó chịu vô cùng, hắn bị công kích mà đánh trả lại không có tác dụng, ẩn nặng thuật của đối phương quá lợi hại, mà món bảo cụ công kích A Diệt dùng rất kín kẽ, không thể đoán ra vị trí chính xác. Tức nước vỡ bờ, họ Huyền không tiếc nguyên lực mà thi triển ra thần thông diện rộng mà bản thân nắm giữ.
“Ma Ảnh Vô Tận!” Vô số hắc ma từ thân thể hắc bào thanh niên tuôn trào ra, tạo thành một biển âm hồn quỷ dị, thổi bay hết thảy ảo thuật xung quanh, biến từ một khung cảnh tràn đầy màu sắc thành một màu đen u tối.
Giật mình trước thần thông của đối phương, A Diệt nhanh chóng thu lại bảo cụ rồi trốn vào bên trong chiếc chuông vàng, đợi ma triều quét qua mới dám ló đầu ra.
Huyền Cơ đuối sức đang cấp tốc hốc đan dược, liền có vô số mộc kiếm từ xa bắn tới, khiến hắn phải chật vật tránh né. Tiếng xé gió vang lên, một thân ảnh đang tàng hình dần hiển lộ ra, cầm trong tay chiến đao lướt qua đối thủ. “Can Thiên Lặng Ngã.”
eyJpdiI6IkVva3Z2XC80QWNXMCtJWlZHeUh6TXRnPT0iLCJ2YWx1ZSI6Ims2R3YzcjhxaXp6QTVkOTR3RGdvYmV1aXlGcWRHUmdtb3Buc2p6NzJUaWdFSVE0RVNPV1dSa2tWOUlwbzJOQ2h2SGhZUUM1ZUhrTlNiMnh0SldCVnJFXC8yb050dk9pQ3ZEWWdpTGJhM1hIUjY2QXlRTmE0SVFkeVgrQTRHOWRsU0ZtQU5EYlU3VUxcL3ZtSjJ1TTNTeUxqMzVRenVSTzE1UUZvWWM0ZXgwMmFTVFdoSExDK2lpR2tKeDBMMzBZK2hkYTlpMUJyYnBFd3pqMkExNHE4YmVNTVhvak1KNWd4VGVqRFN2NkwzcW9iYWIrT2V5cFJvWmNxMjJmWTFRQm1cL3dZdEtWQ1FzNHNXcU04Y1ZnQkRCcko1WWtha1dXaVRLZUJMdGVwT1ZyeGxXYTNmMlM2VHJYMmdaY2NwS2NtNGxjaWQwRlwvSnNFZ0JidW44eEZtNGxRQ2ZJSEg4XC9TRnF4WG8wdnorVEV1Z243YWJGOCtXdmRFSzlIemhtZUlRUTNTNGJMM1ZFRVZxRmtFeUxiSm5QSVVBenVsM2g2RnpxNzdSb3JtVnJtQXVTODlTZlpIdHNLcklIQ3BQMzRzMkRzZzVFcng1UHg4VVhZZ2o4YTBOdm1qV1N2Tm52M25PRDh2cU1lem1tQ0VlZlZjXC9IcWdNVHoza2dLM09jZ3Y1N09ZeFA2M0FFT1lXazVBWEIrYUhNclp4c2JQbGhpYUwyS3l4WWE0YzlhWmdDYUhzTFpJK3BvQUpQeHJjUUhiU3pnTXBYV200blJZVTBZbkd6VHRLemRKTFpyZ0dOM3k3dk1NMklwdVdYTHd6TjBzaHNQYWl4bllibEY5WE91RmhHd0RNSzZEVDJtZUkxdVRYUUtDRkRHRHhydUN6S0QzMlwvdk9wazdsdkJ5Zzd2QzNpMUFmakpmMzdtWGtENzBnZHJcL2R2QUZoWnNCblNaUlBNTVFpK0FDdThUMEZYMlNlSzcralJyYjVCVjN5VnA3N3hMQlRKMHBEYytBYlB4bWw5YWVZcTFSelQrOE83d1V1NlV6UURcL3hNVFhhRDdDNDJlbnZ6NDgzeUJ2V0RwUjIxK3VXXC94eVd6MDhsclBjK0JMR05lWjRrZ3ZKeFJvZW9xbUVFT3RtVnZCNXlmZmF4alYwalVcL2Ixd1lYa2haTzVBN00wdDlFXC82bkU4Y3dSY0pORmcxUXdGVUJucnFRWkh0amFPeURoRG0wbktQK3owcFUyeFVmNHJCY25CSjNGQU9yWlMyOW9oOFNTbzFHXC9NN3BlcFwva2pSSm1oVUpqZEhGVFYreU9qWENUYWN6Z2JrZFwvRGtTTERaQ3gzV1lhbWg1V3JwN2VMdHJjSHIrbHczRG15U0pHbmNGcWl2Y0U1OHhyWjVTcFVSVVVuOHhwWXBIcVdKZlNzK0l3b1NqQVJFVUl1TENMWGpmcUkzcFlLdDdzekwycll3T2hVdUh5YVJsYTJqUW0zd01EZjd2dHl5ZVMxcW8yUnlIbFI1XC9ob0Z4RG94ZktQM2lYT0Vzd3ZMcElDY3pkNzZLZEk0QTI4Q3FONENmd25YQ1VoRG1pXC83ODhvbGR6NUdZMXROTzVCV2JxYmRYWFR5UVZlQko2VjRPSDd4bUVYajFnSlZLR3RMbEhPOGxtTys3NzFOWkczbHFuc24zTGU0aG96akVsdTVOR2F6ZkVGWngrQVZCWU5lRGVHd0lzdmE5bHAraHNpMzVQVEtpU05QMFZ4MW92Mncra1lMK3J1eWlMOTFhNldFeU9jV1ZseHFMVCt2NVRIQ0ttcm51K2tWaGRIcTFiQjJnWmVLaHdcL3JIQWZpY0s3UUZiaVNwdUlGdUJoWUNGZnJ4aGNyR09VXC9tTmZtNnhFMXczZ3owK1p2eUVFMzhlREtCRmxmcDh0Y2J0ZGpYODFqR1VBVUo3MnpJdVZ4bG1YSzQ0TVhLUTZRS2xaU1owdHVsVmJoQ2RCREJxdmR1eENiMGVRSEF2RFI0dmVUMHB5Yk9oRHV3Vk5uR2o4MzVLdU9DVm0rQURXR3dtRlZHY2cyRG55dTlBZm94XC9pTWtzdGUySGg3TTYxSHVDUmw3NTVvV0lobXBSRFdkODVmTk9oQWxTVWczSDFyRitwMnZXMmJ5aVwvRkliaElQNkZkWnVMVEgzeGFnYjd1UUJNOURDc3NUZG55OGw5S0tqVVNNeDhzdWFsUitBZEZmNmZUc01RZlV3UjhFZ1wvcU1oeTYwbDdOdFNTMFI1VkorK3NPSjVlNDczUGpmU1JzenBIMnRmTEY0MnFpVDMzR2lKU1lGT0VQS1dyenJ0UlVjdmhrOEFYV0IzcVY1bVZlWnQ4SG9vUFkzSE5jcGp5UW5JR3MxcFlBbGs4RnFTN2lqcXAydUxRUlBqM3VxUlhPUStGblwvbVlCNThEeFZ3SzRGQlE9PSIsIm1hYyI6IjQ3ZGY0OWIwNWQ5ODExMDg2Zjc3NmJlMDY5ZWE1ZGUxNjYzODg3NTM2ZWZjOGU2NmE2NjQ1ZDU2MmM2NjJkM2EifQ==
eyJpdiI6Im1KcHp6RTBHUGVNTThaSkRzcVR2NVE9PSIsInZhbHVlIjoiYjZYN2I1NU5lXC9JYUZDaHU3c0puZElYRkRDM0ZiRjhkTFlPZ0d6d0QwRmgyUUhEWjNGTjNJSjhqTXJKOFNyNEVBZzJwNnluM1pGNXRYR09wRHlESnBnWnpIenJNZXkraFZTcnV2ZWlQQjFZPSIsIm1hYyI6IjRlMWMwN2Y0NDJhNzA5ZTZhOGQ3ZjBjNWI0YWJjMTNiNzQwZjlkMDkyYTNlN2M4ZGQ2N2JiNTg5NTNhZWYyYTUifQ==
“Ngươi cười cái gì?” Huyền Cơ trợn mắt quát lên, hắn không nghĩ đối phương còn có thể trở mình. A Diệt giơ cánh tay lên, ngón trỏ ngoắc một cái, tức thì trên thân thể họ Huyền xảy ra dị biến!
Vô số đóa hoa đỏ tươi nở rộ trên thân thể Huyền Cơ, khiến hắn kêu lên đau đớn. Khi nở đến đỉnh điểm, những đóa hoa sặc sỡ ấy hóa thành các luồng huyết tinh, bay tới phía A Diệt rồi dung nhập vào thân thể hắn.
Nguyên thuật này tên là Phệ Huyết Liên, gieo mầm lên người đối phương, dùng máu huyết của họ để nuôi nấng hạt mầm đơm hoa đến nở rộ, sau đó thu hoạch thành quả. Lúc này mọi thương thế trên người A Diệt đều tốt hơn vài phần, nguyên lực khôi phục không ít, ngược lại thì họ Huyền kia mất đi lượng lớn nguyên lực, vết thương trên thân càng thêm nặng hơn.
“Vừa rồi ngươi chịu trúng phải một đòn của ta, là để có thể thi triển cái thứ nguyên thuật chết tiệt đó lên người ta sao? Quả nhiên ác với kẻ địch, ác luôn với cả bản thân mình.” Huyền Cơ sắc mặt khó coi lên tiếng.
A Diệt tùy ý đáp: “Làm vậy mới có thể khiến ngươi bị trọng thương chứ.”
“Hahaha, không ngờ hôm nay ta lại chịu thiệt trước một kẻ đồng giai, đã thế ta cũng không giữ của nữa, nãy giờ hai ta giao thủ vẫn chưa từng dùng tới nguyên phù hay vật phẩm phụ trợ đặc thù đâu, giờ hãy dùng đi, tung hết khả năng ra đi!” Hắn quát lớn khi nói đến câu cuối, sau đó phóng tới đối phương, vung tay xuất ra vài tấm phù lục trông cực kỳ nguy hiểm.
..............
Tại một nơi khác ở ngoại ô Hoàng thành, lúc này có một luồng pháo sáng bay lên tận trời xanh, phát nổ tạo thành những đốm sáng phi thường sặc sỡ. Đây là pháo cầu viện của Hoàng gia, có phạm vi bao phủ tầm nhìn từ rất xa, chắc chắn có người bắn lên để gọi quân đội của hai vị điện hạ khác trở về cứu viện, chém gϊếŧ kẻ phản quốc.
“Hy vọng tổ gia gia và tổ thúc gia có thể trở về kịp thời.” Người vừa bắn pháo sáng lúc này đã kiệt sức, toàn thân đầy rẫy máu tươi, ngã ngửa xuống đất, hơi thở hấp hối. Hắn chính là Chu Kình, kẻ từng đảm nhiệm vai trò tiếp dẫn sứ cho mấy đệ tử Tam đại phái, là một trong số ít hậu nhân Hoàng thất không theo phe tam hoàng tử, thời gian vừa qua luôn bị suy sát.
Sự kiện này đã gây chấn động toàn quốc, khuấy động tứ phương, không ít kẻ khϊếp sợ với kế hoạch lần này của kẻ phản quốc Chu Thế Vị. Những người may mắn có thể thoát khỏi cuộc vây gϊếŧ đó, sẽ là nhân chứng cho hành động không bằng con chó của tam hoàng tử, dù ở thời đại nào đi nữa thì kẻ phản quốc cũng không bằng loài súc vật.
Trong cái bầu không khí căng thẳng, đầy rẫy máu tanh, tử khí nồng nặc tại Hoàng thành. Vẫn có hai kẻ đang kiệt lực giao đấu với nhau, tung ra mọi thủ đoạn, từ nguyên phù cấp cao, cho tới vật phẩm hỗ trợ chiến đấu, từ thực lực bản thân cho tới ngoại vật, không chừa một thứ gì.
Giữa không trung có vài đầu mãnh thú từ nguyên phù hóa thành, đang vật lộn lẫn nhau, khí tức phát ra mãnh liệt. Tên Huyền Cơ cầm một cây bút lớn trong tay, liên tiếp họa hình giữa trời, rồi phóng ra vô số đòn công kích kì dị. A Diệt chỉ huy rất nhiều trận kỳ xung quanh, tạo thành những pháp trận nhỏ ngăn cản thế công của kẻ địch, giữ vững bản thân.
Mặt đất run lên, Huyền Cơ độn thổ phía dưới, có cơ hội liền ngoi lên phóng phi đao công kích. A Diệt phi hành trên trời cao rất linh hoạt, sau khi tránh khỏi các đòn tấn công, hắn liền trả đòn trong nháy mắt. Chiếc đao hình tròn Xích Luân Phong bắn xuống chui vào lòng đất, tạo ra luồng sóng đao phong hình vòng cung, lan tỏa toàn bộ mạch đất.
Tên chuột chũi không chịu được lực công kích dưới lòng đất nên phải chui lên, nhưng lúc này hắn đã tích tụ được năng lượng cho tuyệt kỹ thành danh của mình.
“Viêm Lâu Nhất Kích!” Trường thương tản mát vô tận hắc khí trên tay, đâm mạnh ra một kích, tạo ra hư ảnh đầu lâu khổng lồ, há miệng phun ra hắc hỏa. Tiếng quỷ khóc ma gào vang lên ghê tai, ngọn lửa hắc ám phun lên ngập trời, giữa luồng hỏa diễm ấy có một mũi kích gào thét bắn ra.
“Ngũ Hợp Quang Đao: Ngũ đao hợp nhất...” Sau lưng Diệt Chúng Sinh hiện ra một vòng luân quang lục sắc to lớn, hoa văn kì bí trong đó xoay chuyển, có hình thù năm dòng chữ lớn hợp lại thành một. Thân ảnh hắn phóng vọt xuống, kéo theo lưỡi đao bao bọc vô tận lục mang, thế như chẻ tre đâm xuyên cột lửa hắc ám, chuẩn bị tung ra một đòn chém cực mạnh.
“Ánh Vận Chi Long!”
Lưỡi thanh Phệ Huyết chiến đao gào thét, nguyên lực bao quanh hóa thành một đầu chân long lục sắc, dữ dội trảm đôi diễm kích hắc ám vừa bắn tới. Từ xa sẽ trông thấy một lục quang chân long dài chục trượng, phóng vọt qua giữa cột lửa hắc sắc, đánh tan mũi thanh trường kích, điên cuồng xuyên qua thân ảnh đối phương.
Đầu chân long tan biến, thân ảnh A Diệt cố gắng đáp đất an toàn, tức thì ngã khụy xuống, miệng há ra thở hồng hộc. Giữa không trung, hắc bào nam tử rơi xuống, gục ngã trên mặt đất, sắc mặt lô rõ sự không cam, gắng gượng muốn đứng dậy.
Bản thân A Diệt không khá hơn đối phương là bao, tuy vừa rồi trông hắn như một thế tiến thẳng, hát vang mà xuyên qua đòn công kích của kẻ địch, thực tế là không tránh khỏi bị hỏa diễm của đối phương gây tổn thương. Chiến đấu suốt nửa nén nhang, phải dùng rất nhiều đan dược để cầm cự, lúc này nguyên lực trong người chỉ còn vài tia ít ỏi.
Quay đầu lại trông thấy đối phương toàn thân tàn tạ không chịu nổi, vậy mà còn đang gắng gượng đứng dậy, khiến A Diệt tức giận. Không đủ nguyên lực để tung ra công kích tầm xa nữa, hắn chỉ còn cách thả ra vài đầu khôi lỗi, chỉ huy chúng tiến tới đả bại kẻ địch. Cũng may đám khôi lỗi này đã được tích trữ nguyên lực từ trước, hiện tại hắn chỉ hao tổn thần thức để chỉ huy mà thôi.
Năm cỗ khôi lỗi chỉ có tu vi Luyện Nguyên cảnh đỉnh phong, nhưng để đánh một kẻ đã kiệt sức như Huyền Cơ thì hoàn toàn có thể. Hắn ta nghiến răng vì phải nhận thêm vô số cơn đau, máu tươi chảy ra ngày càng nhiều, tức giận hắn gầm lớn một tiếng, toàn thân bạo phát một luồng nguyên lực, đẩy bay đám khôi lỗi ra xa.
Sau khi dùng chút năng lượng cuối cùng để phát tán, Huyền Cơ lâm vào hôn mê. Đột nhiên có một chiếc ô màu hồng xuất hiện, lơ lửng trên thân thể hắn ta, đang thả xuống những đốm sáng nhu hòa, ôn dưỡng thương thế giúp hắn.
A Diệt trông thấy liền rùng mình, vội vã thu lại toàn bộ khôi lỗi cùng bảo cụ rơi vãi ngoài ngoại giới, sau đó bò lên Thoi Độn Thiên, dùng nguyên thạch để thôi động vật này phi hành bỏ chạy. Hiện tại kết giới che chắn chỗ này đã vỡ vụn, chắc chắn không lâu nữa sẽ có kẻ đuổi tới, nếu hắn còn ở đây trong tình trạng này thì chỉ có con đường chết.
Hắn cảm thấy không cam lòng vì không gϊếŧ được tên họ Huyền kia, nếu gϊếŧ được y, chắc chắn thu hoạch sẽ phi thường lớn, nhưng A Diệt quý trọng tiểu mệnh của mình hơn. Chưa kể tên kia có nhiều vật phẩm cao cấp như vậy, chắc chắn thân phận không đơn giản, trong người có khi vẫn còn thủ đoạn bảo mệnh, rất khó có thể diệt sát.
Cố gắng phi hành nhanh hết mức có thể, qua một hồi liền loạng choạng rồi ngã xuống bụi cỏ, nằm giữa rừng rậm. Giờ hắn chỉ còn cách đợi dược lực trong mấy viên đan dược vừa nuốt phát huy tác dụng.
Hắn cũng không dám chuyển sang ma lực, để có thể di chuyển tiện lợi hơn, vì Ma Quân đã cảnh báo hắn. Lúc này những tồn tại thượng vị trong nước đều đang chú ý đến nơi đây, nếu phát hiện ra hắn là ma tu, chắc chắn thở mạnh một cái để nghiền nát con kiến như hắn!