Tại phía đông ngoại thành Hoàng đô, có một cung điện nguy nga to lớn, kiến trúc nơi đây phần lớn đều được tạo hình giống những đầu khôi lỗi, đủ mọi hình thù. Trước cổng lớn của cung điện, có một thân ảnh chậm rãi đi tới, hai gã thủ vệ trông thấy liền tiến lên dò hỏi.
“Không biết tiền bối tới phân điện này của Khôi Tu là có việc gì, tiền bối xin chớ giận mà hãy nói ra lý do, vãn bối sẽ đi bẩm báo.” Một gã thủ vệ ôm quyền cúi người lên tiếng, tên còn lại cũng tỏ vẻ cung kính.
Người vừa đi tới nơi này chính là Diệt Chúng Sinh, lúc này hắn khẽ cười đáp: “Ta đến muốn tìm một vị bằng hữu, tên là Trần Ly, có lẽ ra nhập thế lực này được hơn ba mươi năm rồi.”
Hai tên hộ vệ liền suy ngẫm trong thoáng chốc, dù sao chúng vẫn còn trẻ, gia nhập tông phái chưa quá mười năm, nên có nhiều vị tiền bối trong môn vẫn chưa nhớ rõ. Gã vừa nói chuyện với A Diệt như nhận ra, liền nói: “Thì ra tiền bối tìm Trần quản sự, để vãn bối đi thông bẩm, không biết tiền bối có chứng vật gì cần chuyển giao không?”
“Ngươi chỉ cần nói là cố nhân tại Hồng trấn muốn gặp là được.” A Diệt tùy ý đáp. Nghe vậy tên kia liền xoay người chạy vào trong cung điện rộng lớn, tên còn lại liền cung kính nói: “Tiền bối xin chờ đợi chốc lát, nếu Trần quản sự nhận ra ngài, chắc chắn sẽ cho người ra tiếp đón ngay thôi.”
A Diệt có chút nghi hoặc trong lòng, theo những gì hắn biết thì con gái của lão Trần Kỳ nhiều hơn hắn không quá mười tuổi, tức là chưa tới 50. Dù có nguyên mạch thượng phẩm và được thế lực này dốc lòng bồi dưỡng, thì cao nhất cũng mới đạt tới Hiển Hóa cảnh trung kỳ thôi chứ, sao có thể giữ chức vụ quản sự rồi.
Nghĩ chốc lát hắn mới hiểu ra, đây là thế lực trung lưu chứ không phải Tam đại phái, Hiển Hóa cảnh sơ kỳ cũng là thành viên rất cao quý rồi, nên người còn trẻ mà được đảm nhiệm vai trò quản sự cũng không có gì lạ.
eyJpdiI6IjdsbUdIbWdtaURVYUZRUDNteGNTMnc9PSIsInZhbHVlIjoibTBnQWZsZ2NcL1NQaWFVUzJiRWo2VVhCN2JrckpQSDVcLzFnVkM5NDVXQmlXaEpaNVB3RG5XZ0lHY09mQmpKVUt0dk8zQmYzOEc3RlNycHVZTDNrdXlob0l3WEpVa1BRQk1GbDdobGlXN2I0ZWhHMTNkNWxadm1EV0hkNDN5bkdEMGkrcll4cDVpYUM4dGpOS3JFMGg1RktsK1BHQ2dwbnFvXC95dEpOV3F6aGtiK3N3M2ZvdUtNVHRXcTNTUGVnQTV6TkV1UTNXcXVFM1E4NWR4V0JYK3NlVVBMdU5hNU01MFdDWWdqOHlGeWYrZEZkTlUrU3czclpkcEhGZklhTVZKdHB1dHp3cU15am1nZ2dtR0V1dnp6cmZGZmVFOVQzMUxYZENmQm8yZXZtZFNra3J6UnNiaGZRaHExdnVIanlCaDJaUlAxbFFKM0E3UDQ2ZExVNDRVRFJTa1wvcThpV1Uxb0lmWWRYaFhGRlBDRlkzZStnTmtvNTVpQnJ2ckpEemo0QW1acW5NMFpVZTdoMEl6OENiRFRFZFJRcTVBTzB6VElOT3JydFNjVkNPM3BsUThrVGpvUFFkZXpyNFExeUVOOXlwZCtDTUtTUVJZNWczM1ZVNUwrd0RcL1R1WEVBWmNMakxEdVpyZ0g3YytWSzAzZjNQQ1FVWTdTS21sVTZHYlQ4Vms3cWRtSmx1bUpPcCs0ck5BbHBqc2RuQ01NcW9Ic0lIY0U4ZzdHTTdxMW5BbDk1ak55RUZHREI2RXpUWkJQXC9JSWdIOTBYMERIUlFaVmI2RU50Y2N0RE1mUEhNTmd0WEZlSEIrWEw5VGJhd3dhUFRpVldxTjV3c2o1QmVVampwcGtBY1dGMWNjTUhcL29xeXBPaXZCTmxTTEZJeWhhQWp4ZGFXXC9NSVwvRXd6V0thVUw3dHVsUzRhRDRXZGI0WFFMYWJxR2JIVE0yZlIyNW9WeW5wYVo5NUEzXC9VR0Q0SDZBVWNCUTEzWGQ0SXZIaHZTM2tKWmxjN1o5UDR0Mkd5ek03N3AxVkZLNU9wWHBrOXY2a1Z0SFNNajNLNlYyYm56RDQ3UWRkeXdnMWtrRHVIR09BVW5KVXF0RGF3WDhEdENpcXJ6Sjd2b2dYdnRMMmhHbTMxMkhzSVdcL3dSK3lIRTdVc1cyUWhackF2RFNiVnIydm9MMmFTRkRvZ1wvKzM5S0RXaWxtOHZUaXZtZ1pRamZuYVAyZFZ6NlNIOXlnV1wvZWgzNlBxSjYrcERGcjRjWTRqVzg1Z3krYldsbmZXdWYzOTBwWHB0cVppSFc0eFZQQU5LOGswVnAxeFMxRzc2ZWltMDR0eENsUklwOXdzRlNEMGhkUTFHUndoZ2hLVEtmbmd1ZEJYbUJiXC8xcUdkV0QxV1JaekJLZ3F3a0ozUllmRmZCK2hCOUtUK0tyNWdGa3NpbFRrWGpEamN0bnNFUWlQd1doUEE3MUhoMDcyMVRGWHdQWXBhMnVCWWN3OEIrMEl5RDlNY1hvTVplaHFaWDIyaW9jYXJ1R1MzWWRJYlNLU01UVTFzYmQyTFhhOGF4ekl6bUdiQTNqOWZQQkljVGg4QXVOSTEzXC9QSHRncTB1emdDdU1YMUdTVjNrdFJIbUlmQk15MTNTSm4yT1p3UWN5SGZKM1Y4eDdLeUZyMk5SSnQ2b0R2TEJPRTJwUDNWVVpWb0czRGMyVjJMbllQYUFhTEJWUXl1YjlOaHVvVHFWdlwvUWw3OXJNYVVQcmowRHM3anQydWg3NUNabXdaXC9GZTZPcEtUMlwveEZnc3M4QTRPNGhLSDE5dmdDbG43akoyVGx0XC9PNStKc0d4UHJWZ1R2d2QzZitBRU5OcjM5UVR2OTZUaTN5eW5GUEZZc2VraEVpUUpqWG9tRE1VMUVjT21Ccmg2R1RLTmpoQ1JkYiswa2NvekFXNUZaNFZ3M3dJa0xydFV3R1ZnRkV6QzUyTlE0K0RqS2NlSDNJbFJHR3FGRVRuYVZcL0hVK1BQTHlLeEsyTm93V1BzTEpnUFBRdjZzaitJaHBPS0VDQ0NCc29qT1E3SXhpWHkwVFNBenp4aWl3MEJMYkc2cVIzN2pWQVBySExXYlFlM2pHdFpqRDFCUmRuTFpYdkQ4N1pxZ3NaOVpWelZ1cll0SkRZZE5SYkVoa3h3Y1pWU2ZUNURcL2UxQUZ4ZDBZaVdkT2gzWmRObUR1OVkyQ2VCYWtVSXJESEIrZ0IrZVlzRW04RCs4MG50YTZCTEU4cGZSZSttb3ZlQmhwbkViYXF0QUtmY0M3TFM5eWJyVU5XVXZRZllIdTFLOU9EcHdRNzhpOVV3bGY0NDByWWs0S2RpRE5RQkdETlB3NXhKSjFONG1lWlpXeWtPcWUzdFBGU0ZFTDlha1ZGWXpUU1prc0t4d1VxVFZMZ0tUa214cWpKT1dYbkJxSE5wUHppU1NoOWNONE5cL3N5T0NpT3RZRzZsQmYwdXZ0U3dVbXZvT0xNQmZ2N2o0U0xYMUpvUmp6cGFLZ3JjVDJLenJmczRKU1VjaWFyam9Ga2RTVTdPMGhLNm9KRzlSZk8wRXhtZzB3RFhWMGo0aXpmRXE5bDcrWFBOODVEbW9zMmNKS01sMnFvNlB4Zk5adGpJVG9qQlJPR2VydVwvNkx3XC9SVkZlTnJsK09NNEdSWlZJSk9tS2RWZUluRlNSTFAxS25iR2FETm02Wlp5RENTWjJvTUR0XC9oZklvK2kwYVF2RkpuMHh5bm1iT254TXFVWHNxN2hGWkgrV0pNcCthdTNwNWR4aENjVk9QWUN2XC9OVDVjdG5HM0NianRiVDJ5cldlaFF5SFlRaDlyTVV4NTNhZ0MwcGNOM3gwbk5KckphWFdHZU1rcGFOVTNybDFCUXpsd0Z0cWQ4aVpaT0ZDd1p5ZzN6UytxVzNhV2ZGQ2ttTFUra3JcL1VGUTN2Q0g5Ym5cL0NcL0RKYmtseStwUk9uVzlLdE5IeDVUeHk0TFUxUTU3VEhnRlV2ZTZpelwvQnpIekJKTEZkOHVFc1FEXC9kZ1diUWhwYVZcL2pFV2xGYys2RlRiY2FKUjljbDB5Vk9kZjljb0xCUW8xWllUXC9nMjFpVUZiTmFUeml4UGRZeDdDaDJtRnp0ZVhuamdLeVZMMnpJM203c3NvaXo2RVBBeGxzU1pweDhuVWo4Tmw5V3hkejdJTXlFOEZ2ZnZoUXQ2aFYxZjFtWFJQNitBZHU1czNhV0YwYnd2R0N1RnQ5UzJKaWx4SWF6aDFNaitvTTRXdHFmSENMZHpLM255TVBLamxOSGQ4SmtSamZadHJPXC91Ymx2bEUwOGwyXC9uK3Awd3MxbzJzNzlWWWtzRHJpSEdiNCsiLCJtYWMiOiJlZmU1MDkyNzAwNzY2YmFjYThjNDZkZDkwZDYwYmMzZjgzMDRkNDgzYzI5NTZlZjlmYWQxZTM0Y2E4OGI2MzA4In0=
eyJpdiI6InZhUUJ3UWFsWEpuaHZFeDUzQWhWdnc9PSIsInZhbHVlIjoiWkRGMUhkRzJDN1NURTVzNDRvN1VlaFdLOHUwZTJjSGNxVHNcL2J6eVdPUTRsZEROc3ZNeElOSGo5UEFPaERIR0QzdHU3ekRmK2NVTks5OWhzNjBUemw0WDV2OXowT3UyR0tqalg5RDZwekdZPSIsIm1hYyI6IjBmODMwZDI5ZmE2MTE0OWY1NDdmYWQ1MDk2MWNmZDkzM2IwMzJkOTM2OWMyMzFlNGNmMDJiNTdlMjI1YTVlMzQifQ==
Trong khi hắn đang suy đoán, tên thủ vệ đi báo tin đã chạy trở ra, cung kính hướng tới A Diệt: “Trần quản sự cho mời tiền bối vào, mời ngài đi theo vãn bối.”
Chậm rãi phi hành theo sau gã thủ vệ, quan sát quang cảnh xung quanh, cách bày trí trong cung điện khổng lồ này hoàn toàn độc lạ, cũng rất bắt mắt, phần lớn đều có tạo hình khôi lỗi. Sau khi đi qua vài cái hành lang, tên thủ vệ đẩy một cánh cửa lớn ra, cung kính mời hắn vào bên trong. Khẽ đảo thần niệm không phát hiện ra có gì nguy hiểm, hắn mới lễ độ bước vào gian thạch điện.
Gian phòng này không quá rộng, nhưng được trang trí rất đẹp, có một bộ bàn ghế lớn bày ở trung tâm, đầu bên kia chiếc bàn có một nữ tử đang đứng suy tư gì đó. Ngay khi vừa thấy có người đi vào, cô ta liền tập trung quan sát người vừa tới, nở nụ cười chào đón: “Các hạ từ xa tới đây chắc cũng mệt rồi nhỉ, mời các hạ ngồi, trà của Khôi Tu chúng ta có tác dụng hồi sức rất tốt đấy.”
Hai người phân chủ khách ngồi xuống, A Diệt lúc này cũng chú ý quan sát nữ tử trước mặt. Dung mạo cô ta coi như xinh đẹp, tuy không thuộc loại quốc sắc thiên hương nhưng cũng ở hàng khá rồi, bề ngoài chừng 30 tuổi, quả nhiên có chút nét giống lão Trần Kỳ năm xưa. Tu vi cũng không tệ, Hiển Hóa cảnh sơ kỳ viên mãn.
Rót hai tách trà nóng, sau đó đưa qua để trước mặt A Diệt một tách, Trần quản sự lên tiếng hỏi han: “Theo như lời truyền tin của các hạ, có nói rằng là cố nhân tại Hồng trấn, không biết như vậy là có ý gì? Tại sao các hạ lại biết quê hương của thϊếp thân?”
“Các hạ thực sự là Trần Ly quê tại địa Thành Khởi Hoang sao?” Họ Diệt tuy đã chắc chắn tám phần nhưng vẫn dò hỏi cho chắc, nghe vậy nữ tử đối diện mỉm cười đáp: “Nguyên sĩ cấp cao trong Khôi Tu này, ngoài thϊếp thân ra thì không còn ai họ Trần cả, mà quê tại Khởi Hoang địa thành cũng chỉ có mình ta mà thôi.”
“Đây là thư từ Trần Kỳ, cũng là cha của các hạ, hai mươi mấy năm trước từng nhờ ta có dịp thì đem tới Khôi Tu chuyển cho người tên Trần Ly.” A Diệt lấy ra một phong thư cũ kĩ, trên bề mặt còn có lấm tấm chút vết máu rất lâu năm rồi, cách không khống chế nó bay tới lơ lửng trước mặt Trần Ly.
Hai mắt cô ta lúc này đã rưng rưng ngấn lệ, cầm chặt lấy phong thư, nhìn sâu vào đôi mắt A Diệt, cảm thấy hắn không nói láo, liền nhanh chóng xé miệng phong thư ra, bắt đầu đọc nội dung bên trong. Bạch y nam tử ngồi im lặng, không làm phiền cô ta, nhâm nhi tách trà trong tay, quả thực loại trà này có chút tác dụng phục hồi thể lực.
Một hồi lâu, khi Trần Ly đã đọc xong bức thư, rồi ngồi trầm mặc tại chỗ, không nói năng gì suốt thời gian dài. Cô ta lấy lại tinh thần, cất bức thư vào giới chỉ, nhanh chóng gạt bỏ những giọt lệ đọng trên khóe mắt, cố nở nụ cười nhìn người đối diện hỏi:
“Không biết nên xưng hô các hạ như thế nào? Và năm xưa sao cha của thϊếp thân lại có thể gặp được các hạ mà nhờ chuyển lá thư này?”
A Diệt ôn tồn đáp, biểu cảm hoàn toàn bình thản, nói dối không chớp mắt: “Tại hạ họ Diệt, năm xưa còn là tán tu đã đi ngang qua vùng địa thành Khởi Hoang đó, có duyên gặp được lão Trần Kỳ, thấy y tội nghiệp nên ta mới đồng ý tiếp nhận phong thư, đợi khi nào có dịp tới Hoàng đô sẽ tìm đưa tới tay Trần Ly các hạ.”
“Ra là Diệt huynh, thϊếp thân xin đa tạ huynh đã có lòng đưa phong thư của gia phụ tới tận tay ta. Diệt huynh có yêu cầu gì xin cứ nói, chỉ cần trong khả năng của thϊếp thân, chắc chắn sẽ không chối từ.” Trần Ly đứng dậy, khom người ôm quyền về phía A Diệt, thái độ phi thường thành thật, có vẻ cảm kích rất sâu.
Theo cách nói chuyện của A Diệt, cùng với tu vi hiện giờ của hắn, có lẽ cô ta coi hắn là một tên đã sống trên trăm tuổi rồi, hay rủ lòng thương giúp đỡ kẻ khác. Chứ với tu vi của hắn, thì lão Trần Kỳ có gì đáng giá để trả công, khiến hắn đưa phong thư tới đây chứ. Cô ta nào biết hồi nhận phong thư đó, A Diệt thậm chí còn chưa trở thành nguyên sĩ.
Họ Diệt uống hết tách trà rồi ôn tồn lên tiếng: “Tại hạ tiện đường đi ngang qua đây nên mới rẽ vào giao phong thư mà thôi, cũng chẳng mất sức, nào dám yêu cầu gì to tát chứ. Chỉ là nghe danh Khôi Tu có kỹ nghệ tại phương diện khôi lỗi thuật rất cao, không biết có thể mượn xem chút nghiên cứu của các hạ hay không? Cũng là để tại hạ mở mang tầm mắt.”
Nghe vậy Trần Ly mỉm cười, lên tiếng đáp: “Các hạ quá khen rồi, hơn nữa việc này cũng không có gì khó. Hàng năm Khôi Tu cũng bán rất nhiều nghiên cứu về khôi lỗi thuật ra ngoài, chỉ là không bán những bí thuật mấu chốt mà thôi.”
Cô ta phất tay, trong gian thạch điện liền xuất hiện năm cỗ khôi lỗi to lớn, sau đó cách không đưa tới trước mặt A Diệt một quyển trục, rồi giải thích:
“Năm khôi lỗi này là sản phẩm tốt nhất do thϊếp thân tự luyện chế ra, cách sử dụng đều nằm bên trong quyển trục. Hơn nữa trong đó còn có cách luyện chế khôi lỗi và một vài bí thuật được thϊếp thân cải biên, mong Diệt huynh không ghét bỏ.”
“Kiếm lớn rồi.” A Diệt nghĩ thầm, bề ngoài vẫn khách sáo mấy câu mới thu lại khôi lỗi cùng quyển trục. Hắn đã có ý định và muốn nghiên cứu trên lĩnh vực khôi lỗi từ lâu lắm rồi, chỉ là chưa có thời gian mà thôi. Chưa kể trong Tọa Sơn tông cũng ít người kiêm tu phương diện này, nên muốn nhập môn rất khó.
Thu lấy quà tặng, A Diệt tỏ vẻ nghi hoặc hỏi: “Tại hạ có chuyện này muốn hỏi, giờ đây tu vi của các hạ đã cao, còn là quản sự của Khôi Tu, tại sao không trở về quê hương tìm phụ thân một lần?”
“Diệt huynh có điều không biết, năm xưa khi bị đưa về đây, cao tầng trong môn từng hứa rằng khi thϊếp thân đạt tới Hiển Hóa cảnh, sẽ để thϊếp thân được tự do trở về quê thăm phụ thân. Nhưng vào thời điểm thϊếp thân đột phá, cũng là lúc ma tu quỷ đạo nổi lên, thϊếp thân là người ưu tú nhất trong thế hệ này, vì an toàn nên cao tầng đã cấm túc không cho trở về quê.
..Thời gian gần đây chiến cục lắng xuống, thϊếp thân còn đang tính tháng sau sẽ trở về tìm cha, nào ngờ người đã ra đi từ lâu, may nhờ có Diệt huynh đưa bức thư này tới.”
Nghe xong A Diệt đã hiểu ra, hai người trò chuyện thêm chốc lát, sau đó họ Diệt xin phép rời đi. Trần Ly tiễn hắn ra tới tận cổng chính, thái độ đối với hắn rất cảm kích, nhìn hắn phi hành đi thật xa, bóng lưng biến mất mới quay trở vào.
Phi hành trên bầu trời Hoàng đô, A Diệt cảm thấy nhẹ nhõm trong lòng, lời hứa năm xưa đã thực hiện được, không còn nợ nhân tình bất kỳ cố nhân nào nữa. Đã thế hắn còn kiếm một vố lớn, có được bí thuật cùng khôi lỗi cao cấp, những thứ này có tiền cũng chưa chắc mua được đâu.