Ba thanh phi đao hợp lại thành một mũi trường mâu, nổi lên đầy nguyên lực dạng ngọn lửa màu hồng phấn, xé gió bắn tới đầu u hồn. Bên cạnh, trường mây vũ động, tung ra rất nhiều cú quất roi chứa lôi điện, công kích một u hồn khác.
“Đùng!” Hai u hồn bị trúng đòn công kích vừa rồi liền tiêu tan, nhưng vẫn còn cả chục tên khác không hề ngần ngại mà điên cuồng lao lên. Hai thiếu nữ sắc mặt hoảng sợ, vội vã xoay người tiếp tục bỏ chạy. Khi vài tên u hồn sắp bắt kịp, Vân Chi vung tay ném về phía sau một nắm đan dược, những viên đan này lập tức bạo nổ, khói lửa hồng phấn thiêu đốt u hồn.
“Trò trẻ con.” Kẻ đang ngồi nhàn nhã trên chiếc phi chu khẽ phất tay, một cơn gió lớn lập tức quét qua phía trước, thổi tan hết thảy hỏa diễm. Hai nữ nhân cũng phải dừng lại, vì bao quanh họ là mấy cơn lốc đang càn quét xung quanh, kéo dài từ mặt đất lên tận trời cao, nếu mạnh mẽ bay qua chắc chắn sẽ bị cuốn vào bên trong lốc xoáy.
“Khà khà, hai tiểu mỹ nhân sao phải hoảng sợ bỏ chạy làm gì cho phí sức, ta cũng đâu có ý làm hại hai người.” Khói đen tan đi, thân ảnh ngồi ngạo nghễ trên phi chu lộ ra là một nam tử thanh niên, khuôn mặt tuấn lãng, nhưng có nét âm tà rất rõ ràng.
Hai nữ tử này âm thầm kêu khổ, mới mò tới khu vực này chưa lâu, linh dược chả thấy đâu đã bị một gã ma tu để mắt tới rồi. Bọn họ cũng vô cùng kinh ngạc vì ma tu lại dám hoạt động tại nơi này, địa bàn của thế lực đỉnh tiêm, hơn nữa còn không một ai hay biết.
Văn Tú Lệ cố nặn ra nụ cười rồi lên tiếng: “Hai người vãn bối chỉ là vô tình tiến vào nơi đây, không ngờ lại là địa bàn của tiền bối, không muốn gây ra rắc rối nên mới cấp tốc rời đi, tiền bối sẽ không chấp nhặt hai tiểu gia hỏa chứ?”
“Hắc hắc, ta nào lại đi tính toán với hai mỹ nhân làm gì cơ chứ, hơn nữa tuổi thực của ta cũng không nhiều hơn hai vị là bao đâu, không nên xưng hô xa lạ như vậy, gọi hiền huynh là được.” Gã nam tử mỉm cười ôn hòa nói, bộ dáng ba phần quỷ dị, bảy phần âm tà.
eyJpdiI6IkJtWFk2Q1ZpSHVrYUdneDFEQngzdnc9PSIsInZhbHVlIjoiQ3dIU29JZkFrbFNGM01BOGlGTFJjS3RMWEs2UHFaV0ZIbjV5WmppRldrM01CR3BHWDNyaEMzd3FiWWFrVWhzRitNUmZjU2JQc1NjNDMxb3puWFVGUThlWUJUOFpJSVNXeE0xeEZjSGNBcnFsMDc2SThxbTdoQmg2cys1RldSTkNiYVE5aFo5N2JJdVwvRHZmaExuZ1R1aUZKbDR3cTJLT01HaVBLRXNueERyeDliQXgwRklRSEtCY2xyeVNIZ0lpaVI0QWtvSit6NU0yMmR1S1ByczVSeFlRckd0cUM3emtnOERMZkh0VldLVWdiNVY0MnRaazBUbTZcL1owVGNubGJFb0FDbmlzTnd5eVJOUE9ZckwrRUZSNzFoenlDOWNrT0FaZ1c5eEQ0cWhPUllLclBBbm9jaXR3alwvWlBrZHhSXC9hUlwvaEFRVWdLOXFtbDZRZVE4aDF5dEFaYlFWUk12RnQzSngwMjRtOVlCdit6QWNubTh1ejZxVjg0WXAwYmZ5Tm8zZWhZSnMxQ25pUDEyMDlOXC82cGNsXC9hRXVuWDJ5T1pJM3NCbWhoa21DQ28xU0UwbGQzUDY3N1pXY01uN3BuK2tOdmJDUHJJbXFUelwvZHdOWkFCXC9VVGdYMk5XbXZteXlRRkwyNGRsXC9vRjJjYUJCSkNiZXhoSzUxXC9oSHdwSlI1S0tUcXUwU3BaWlVUZ25ud0RLamthT0FcLzAzaHVCOExzTGlBQWJKTktCUGpYbHI3NEhUN3RWSnpPbkVDaHZTTExvS2p2XC93TjRVUjROWk5jN3BWRUdDS3JZcDBwcUZySFwvREw2V2ZJVVJ0TFM2TEI2V1o0b3dYaEJ5Z04wR01YajR0eWI4b21PKzBvT0FMdlVjc29ycEw5dmMycDBRMk45UnIreG9yM25UNmt3eVpZT2xPenl0M2x3XC80ajk4Y2JGbStTNEdzVWhsOFh3YXBBZzRvSWFRZFpoK3VlQitveXR6cFA3Q0NackdIMjRWaVBxU1NLZ1l1RXc1VnpFcmVpS1ExY2dCSVM0eEpsXC9TNUMzME5lODE3WUhXNWhxcTlzWUlxUnhoMHhDamdLczlGRU9JK09vVk0waWRiRDJYZ3ZVTFwvY3QrRkNvMzgxXC9NUE9EWGs5U3VBRmNLaGRIZGd4b0w1RTIwYm5LSFpEMjlXbEl0RGdmRTlwY0JFdFZJYVZ4eUw5dktmWWczalpjXC83ZTQ4SHY1MUx1bmtpQ05PbUwwajhCcFpYdXF0ZDJiT3dyZksxMUIzTFlmYUlkWTZZTFVSV01xNDVNVFo3WW0zYlpOR0Fib0xDb05qOU1maU5jXC9XWmErbW93TjJ6SEc2eldyZmRxRUE4TUxZRXpwRlBLclJ6ME1TYUo2aHo3TmppanZkNEtXNzZZQmtcLzRZWlZIV09IXC80Y3JpNWtaNGx1SlFyZHVWWEl4ODFpZm05K2pjcFVvVkFYUVlhSE5vSVY3b0N1Vmo1aEU4WlJRdkFvZXV5Mzd5bDRlYlh2TTdtbzBmXC9Wb1wvV0ZKUXFiaW5oZ0FtVkVjV05zbndEVmlGOUxUUkhMWnUrVWM0Uk1qSlQ0cUlXM0tGSmp2Tk9BeTdiWHpFU1JoM0h4MytXVUNsUnNCdW16QXpxYjNIazRCd0xPMlRDNzExUzFvb0Q4VzM0Y090Rk9jd3VYYWplUTZzQUVhSnFxTGlSV3hheWhjSnRrTFhCMzFTM2JsK0dSZUN2T0l3UjZubW9DMmtvOFwvMWY5UUJFdjlwK29DS01jK2puK3NQeUdsSVpSTUFXbDRNZFNseVpobnJ4Y1RSM1IxNjJPUFkrRjNcL25YQjVtTndwV1hEZTZYYzJGUWlJM0RhdmNkNWFoWmkyUFd5aTUweG5wRXltYTBpTVRtZWtGakpsMnVOaGphWkYwcDQ3MUhTbTRiSnA0ZWdpcEtqdjh2Nk5QWEZIZloyVVVLZVFPbWxXNFdKM0w5NnduRUkxWFFGTjh5Qlc1RGozV0dyYjU1bFZRSWQxclNvWmZodmpjd1lCanBFbUFSRTN3eDJiVnpCTVpXRTNFalJvVU5QdWxZUkRjb0Z0UUZUYkJXdkptMUxxTXI1VHZOUmUrVjhTZTZIdGtvcVwvT1FoOXJcL3dDanFcL1BERW1LT3U1dlN0OUVLN3Jib2FxRHkxNzk3RlhwY1pRYUl3NXpweVRpZlwvQjVTS0RuTVB2N2Q2RHY0cFNuenI4c2NNeXpnNUpyR1F3ZENRTGtvaDV5Yk5VbTJ6cE1JblwvNEEzek9VWjUyYjd1S05XdXVNRitMN1hqb3Y1b3pXbnRFMUtVcXV6bVlJbFwvWG9iV0YxSXBNZkVYMFZkVjh1bWhla2paMFdRUzlVNHpIRUo3YzBOTUZlR1BDcDRyY2hQcmF1WnZRbWNEKzQzVVZFdjFZQXlhVU1sYU8yTXI3cFVBTmFkNUpQT09PTDBWQzR1Q1dLT1BcLzE5eVZzN2tZeThZa3NwNVIwdGtVMFdwZUNKU0tGQUVQTXR2T1RNM2lEa1ZYSEE2NHNpb2dGeGpQZmJoU0t2ZXJzemZxS2hVN1pGMTkwK1M3UGNCV21kKzhWWU8xYWlMN3lJczZES2hZZz09IiwibWFjIjoiZDE4NmNhMTJmYjIyNTRjZTUwOGIxYmU3ODdjMzQ2Zjg1YmFiOWFhNjBiMDVjNGYyY2ExYzAxYzAzZGIxNGU1YyJ9
eyJpdiI6IlwvanByNjhobFBVc3dWeUpZZnVFVWhBPT0iLCJ2YWx1ZSI6IlwvYUIxMGJTYXl1emNmZVpDSHNoYWp2ZWpDbFUxK0R4Q0Z1S292clpscklYQ1gwRTVZNnFtV0txNGRkRDVjSTNOWU42Z0tcL0VwM01ja3VsRDQwRkUyUmFib2UrcUtyWmUraUkwa3FJQ0lNcGM9IiwibWFjIjoiOTdiMTFmNWU5OWQ4N2VmMjg3NTc1Mzc2YWQzMzQ0ZjVkMGNhN2FlMjU2YWFiMzYxNGFiMzRkNmNlZTFhYzM4MSJ9
Hai sợi xích sắt đen xì thình lình hiển hóa ra giữa không trung, đúng lúc hai thiếu nữ vừa bay tới khu vực đó, liền bị sợi xích trói chặt, rơi xuống mặt đất. Gã nam tử nhẹ nhàng đáp đất, liếʍ liếʍ môi mà chậm rãi đi tới, hai bàn tay xoa xoa vào nhau, như muốn xơi tái hai người trước mặt không chừa lại xương.
“Vυ"t!” Đột nhiên gã ta như cảm ứng được nguy hiểm, thân thể cấp tốc bật lùi ra sau, tại vị trí hắn vừa đứng, có một đầu giao long tử sắc lao vọt xuống đâm thủng thành một lỗ đất lớn. Đôi mắt căm tức của gã tà dị nhìn lên phía trên, thấy một thân ảnh bạch y nam tử, tay cầm Tử Giao kỳ, đang từ từ hạ xuống.
“Thúc!” Vân Chi kinh ngạc thốt lên.
“Diệt sư thúc!” Hai thiếu nữ đang hoảng sợ tột độ, lúc này như hạn hán gặp mưa rông, vui mừng không sao tả xiết. A Diệt phất tay, sợi xích quấn chặt trên thân hai người lập tức đứt rời rồi tiêu tan, hắn lên tiếng: “Hai người các ngươi lùi lại ra xa một chút, đợi ta giải quyết xong tên này, sẽ tính chuyện xử phạt với hai nha đầu ngươi.”
Gã nam tử đối diện nhìn chằm chằm họ Diệt, qua lời nói của hai thiếu nữ thì hắn đã đoán ra A Diệt là đệ tử tinh anh của Tọa Sơn tông. Hắn cũng cảm ứng được tên bạch y nam tử này tu vi cao hơn mình, bảo cụ trong tay cũng thuộc hàng cao cấp, rất khó đối phó.
“Vừa rồi ta đã lén thả phù truyền tin cho hiền thúc rồi, không lâu nữa người sẽ ra tới đây thôi, ta chỉ cần câu giờ là được.” Nghĩ vậy gã nam tử liền mỉm cười, lời nói khách khí: “Các hạ đừng hiểu lầm, ta chỉ đơn giản là có lòng ái mộ hai vị mỹ nhân đây, nên muốn mời họ tới tệ phủ chơi một chuyến mà thôi, không có ý khác.”
A Diệt cười khẩy đáp lời: “Ngươi đang lừa hài đồng ba tuổi à? Cách nói câu giờ đần không chịu nổi. Tuy không biết ngươi có viện binh hay không, nhưng trước hết ta cứ thu thập ngươi đã, dù sao ma tu với nguyên sĩ ở Phần Quốc này đã là thế không chết không thôi rồi.”
“Hừ, bản thân ta không muốn phải động tay chân nên mới mềm mỏng với ngươi như vậy, thế mà ngươi lại cho rằng ta sợ ngươi à? Dù tu vi ngươi có cao hơn ta chút, thì ta cũng chẳng e ngại ngươi đâu, thích thì chiến một trận thôi!” Trong tay xuất hiện thanh trường kích, gã nam tử tà dị liền lao về phía A Diệt.
Bản thân hắn là thiên tài trong tông phái, chưa tới ba mươi đã đột phá Hiển Hóa cảnh, được bao kẻ vây quanh ca tụng, chưa chịu thiệt bao giờ. Nay vì cảm thấy tên bạch y này tỏa ra khí tức nguy hiểm, nên mới dùng ngữ khí ôn hòa để câu giờ, đợi người nhà tới hỗ trợ. Nào ngờ tên bạch y kia được đà lấn tới, cứ nghĩ hắn sợ y nên không giám chiến.
Mắt nhìn tên thanh niên đang lao tới trước mắt, A Diệt làm ra bộ dáng khinh thường nói: “Đừng nói một tên mới tiến cảnh chưa lâu như ngươi, cho dù Hiển Hóa cảnh sơ kỳ viên mãn dám đấu với ta, thì cũng chẳng trụ nổi quá một tuần trà đâu!”
Phệ Huyết chiến đao xuất hiện, va chạm trực diện với trường kích, bổ chém không ngừng, thế công mạnh mẽ, khí lực nghiền ép, khiến tên nam tử tà dị phải liên tục thối lui. Tử Giao kỳ được thần niệm của hắn trưởng khống, tự động phất qua phất lại giữa không trung, tạo ra một hư ảnh giao long tử sắc xông tới muốn cắn xé kẻ địch.
Ma lực bạo phát, vô số u hồn hiển hóa ra, bay quanh thân thể gã tà dị, bảo vệ hắn khỏi đầu giao long. Đồng thời hai chiếc gương đen xuất hiện, hội tụ gió lốc rồi bắn ra những luồng hắc phong tới phía A Diệt. Những ngọn cây phá đất trồi lên ngăn chặn toàn bộ đòn công kích, cũng tách ra hai người đang cận chiến.
Từ trên không, một chiếc búa cổ đồng xuất hiện, hung hăng nện xuống, khiến tên tà dị phải xuất ra một tấm thuẫn lớn giơ lên phía trên, toàn lực chống đỡ sức nặng trăm vạn cân. Xung quanh hắn, đám u hồn đã bị đánh tan toàn bộ, màu tím giao long đang cắn xé hai chiếc gương lớn, thân bị trúng tia sáng phát ra từ chiếc gương vẫn chẳng hề hấn gì.
Lưỡi thanh Phệ Huyết được bao bọc bởi một lớp nguyên lực sắc bén, những hoa văn kì bí hiển lộ ra, khí tức bạo phát mãnh liệt. Thân ảnh họ Diệt nhanh như thiểm điện, bóng còn ở xa mà người đã phóng tới ngay trước mặt tên tà dị, chiến đao trong tay mạnh mẽ bổ xuống, lưỡi đao kéo theo luồng lực lượng sắc bén chém tan toàn bộ ma lực hộ thể của đối phương.
“Ngũ hợp quang đao, đao thứ năm – Cuồng Hoang Phi Mạt.”
“Xoẹt!” Luồng lốc đao quang bạo phát, vô số nhát chém xoắn lại thành một cơn lốc nhỏ, theo đường đao ầm ầm kéo xuống, nghiền nát thân thể gã tà dị, khiến gã trợn trắng mắt chỉ kịp gào lên một tiếng thê lương!
Huyết nhục lẫn lộn bắn tung tóe, những phần tinh túy nhất bị lưỡi đao đỏ tươi hấp thụ, vài món bảo cụ của gã tà dị rơi vãi xuống đất, tà khí tiêu tan.
Đứng từ xa quan chiến, hai thiếu nữ trợn mắt há hốc mồm. Ngay vừa rồi tên tà dị kia còn truy đuổi hai nàng thừa sống thiếu chết, thực lực cao không thể chạm, vậy mà bây giờ muốn toàn thây cũng chẳng được. Họ không ngờ cùng là Hiển Hóa cảnh sơ kỳ, mà vị Diệt sư thúc này lại có thể diệt sát đối phương dễ dàng như vậy, chỉ hai chén trà nhỏ chiến đấu đã kết thúc!
Thu lấy nạp giới cùng vật phẩm rơi vãi trên mặt đất của đối phương, tiện tay thả ra tạo diễm phù hủy thi diệt tích, hắn liền xoay người lại âm trầm đi tới phía hai thiếu nữ, khiến họ lo sợ. Đột nhiên bước chân hắn khựng lại, vì thần thức đã phát hiện ra một kẻ mạnh đang phi hành tới gần nơi này.
“Khả năng cao là viện quân của tên vừa rồi, cảm giác thực lực không vừa, tốt nhất nên rời khỏi đây không nên dây dưa với hắn làm gì cho mệt.” Nghĩ vậy, hắn định bước nhanh tới phía hai nha đầu kia để cấp tốc đưa chúng đi, nhưng vừa đi được vài bước liền dừng hẳn lại, nhíu mày lẩm bẩm: “Khí tức này quen thuộc quá, chẳng lẽ là lão ta?”
Suy tư trong thoáng chốc, thân ảnh hắn chợt động đã xuất hiện ngay trước mặt hai thiếu nữ, lúc này chúng đang cúi đầu tỏ vẻ hối lỗi. Hắn không có thời gian giải thích, nhanh chóng tế ra vài cây trận kỳ, tạo thành một pháp trận nhỏ nhốt hai người bên trong không thể ra ngoài được, đồng thời cũng là lớp lá chắn thủ hộ bọn họ.
“Ngoan ngoãn ở yên trong này mà khôi phục nguyên lực đi.” Hắn phân phó một câu, sau đó xoay người lại, ung dung đạp Thoi Độn Thiên nâng thân thể lên giữa không trung, chờ đợi kẻ từ phương xa đang cấp tốc bay tới.
Không lâu sau, người kia đã xuất hiện. Một thân ảnh già nua với da thịt nhăn nheo xấu xí, đứng trên phi hành bảo cụ bốc lên đầy khói đen, tức giận bay tới đối diện hắn.
Đối mặt với lão già có khuôn mặt dài như mặt ngựa, kẻ đã từng đánh hắn suýt mất đi tiểu mệnh, nhưng hắn không hề mất bình tĩnh mà vẫn ung dung, bình thản lên tiếng: “Lâu rồi không gặp, lão cẩu tặc!”