Giữa mỏ quặng nguyên thạch phát ra đầy rẫy quang mang, thân ảnh Diệt Chúng Sinh bày ra một phen công phu, sau cùng cũng thu được rất nhiều nguyên thạch về tay. Hắn không phải thợ đào khoáng sản, chỉ có thể dùng những phương thức thô bạo nhất, để có thể thu hoạch được những khối nguyên thạch phẩm chất tốt nhất tại nơi này.
“Mười hai nguyên thạch thượng phẩm, mấy trăm trung phẩm, nhiêu đây được rồi không thể câu giờ hơn nữa, phải lên trên xem sao đã.” Hắn dùng pháp trận che đậy lại nơi này, khi nào có thời gian sẽ quay lại vét sạch, còn giờ là lúc trở lại chiến trường thu dọn tàn cuộc.
Mỏ quặng này là tài sản của tông phái nhưng hắn cứ thu lấy mà chẳng thèm quan tâm, dù sao nơi đây vẫn chưa bị ai phát hiện. Qua trận nguy cơ ngày hôm nay, hắn quết định từ giờ sẽ cẩn thận hơn thật nhiều, trong những lần thực thi nhiệm vụ của tông phái sắp tới. Nếu hắn bị đẩy lên tuyến đầu, làm pháo hôi, chắc chắn hắn sẽ không đi nộp mạng.
Nghĩ tới cảnh tượng Mục sư huynh bị kẻ địch thiêu sống thành bãi tro cốt, Trần sư muội đồng quy vu tận với kẻ địch, bản thân hắn không hiểu sao họ có thể chịu chết như vậy. Nếu là hắn, ngay khi cảm thấy có nguy cơ, chắc chắn sẽ lập tức bỏ chạy, giữ mạng của mình là trên hết. Bị tông phái trách phạt thì sao chứ, cùng lắm là thoát ly thế lực này, nặng hơn thì đi tới quốc gia khác.
Hơn chục năm sinh hoạt trong tông, nhưng hắn chẳng có chút tình cảm nào với thế lực này cả, chỉ xem nơi đó là một chỗ nghỉ chân để hắn tu luyện mà thôi. Nếu có một ngày cỗ thế lực này bị kẻ địch san bằng, hắn chỉ cảm thấy khá mất mát vì mất đi một nơi dừng chân không tệ, chứ sẽ chẳng đau buồn hay điên cuồng tìm cách báo thù.
Giới tu hành thực lực và tính mạng bản thân là quan trọng nhất, những thứ khác còn tùy vào tâm tính của mỗi người, đối với hắn cái gì là tông phái, cái gì là đồng môn, đều chỉ là gió thoảng mây trôi.
eyJpdiI6Ik1RZm1meHdJajFZYnA2ZmpLNHdtSlE9PSIsInZhbHVlIjoiWUs5U3F1Q3l4RklEXC82ZkdBemxWb1IybTdrM2J5WHl6SzUrSDdEWkhcL1ZQMjlJY0JlbUJPRTB6SHM1NGpYUjdEV2FcLzR4TVU0WHFidWZpcndQMkxDQlVCa2wwRmdUa01lWlpEZUlRUDBYTDRYOW1ZXC9cL0pJRm5NUWREZENra2hXWjhGRURTTmdlMzl2enhqaHc4WERvYTVPN1VETTlYNGJ4TTNWNFkySVl1OUVNdHQ1dDhmN01GRXhqQ0t1Z2RvalpYMExQVmEzbGdYUmUwelwvQ1JLNzBhMnJwTG5iNmZ3NnBucWZoYmlyYUpKK3RDSUd1VmJTRXdqRUxrejlLd05Ob3NadWFoUytVNUVwTStZUTU4YkJLM0UxSHdreVYrRkh3b1B5OVY5Rnp3aXpcL0hFeU1LNmhqdmo3SzNVcGZxWHBHQWFGa241K09NUVF5R2JLMFVNV0x2Vnd1TE9pREdyNmNGaUtLcitPczVYdnNpT2xBQVpBUkd0bUc1MFB6cmFUbkFhVVE4THhPZGZyQkkrU2VVc2k3K2dSQzMyOXh5Z2c0Wnl0RDBYV000WE1oSGlnRUxHMVdiVkxmaGVWZEdVY2ZReGR2dys0TkZhczZXMDFCOXJ2cnZyc3lXVDJ2R1wvWDlYSTZPdXhaV0NnN0tKVmI0bmR2UklLSHo3bGo1S1c4SWIwRDVZZWVrRm5Kek9hOSt0MUhpOFRldmtmdXpIaGdGY0ZsOXN3WEd0OVp4dXFxWnByXC9tdllZVFJ2VkpZcHlWRWR5ME9ERllaUFBKc29IWHdcL0l6SmNyenFcL1pHNTJxa2ptMDRVaVlZYjlZN3hhY3BJQnR6a3lmK3VJZk9zRWFaV2ZhU3hEbXdjbHFaRmVTMTVjNmswTEtXTTRGcXNBcHlsTk5uTWlNMzhQMDhMRjFHenRqMWdnUEJEY2hZcHYybUNXZ21PQWJcL2ZFTlJjZjNEYXU0QWgyT1wvZENvbnptU2pqMVd3RDVXUGxJUXhwZjhacyt0VFpVdmRuUzErOXBKOHppVEcyaG1Tb3VYNHBjY1wvK1pKdk9MSEhESFVLMFB6b1hXYm5cL3dOd2FJY0lYUEQ2QVZSSHBqUWFkZEV2QnV6SmoxS2ErR09tTHJQRklHSEwyWEJObHp3QlNBNTlZMWZJS1owWjB3dXNBbDk5NW9peEFGcklWQlB0a0VxNUZIamxweWNnemlcL054dERkNXJWd1JFVk9UNW9OYUVlTkkxQ3EwVXI4XC90aEg1V3pTVjV2QjNERm1CVlBUNDFlNnJQSEFXZm1Fa1JqTEZSUGhTT3R0ZE5CbTRROUNlT1wvZlY0Umtod0JvaVRNZDdFQXd1UmcwOTNPdmhqRjU4czZRbm5tc1RWZ2NNeWhPQzR3bVpcL3JJUEtPSndnczI1Y056TldwYTE2R0doc2pwRGgzUnFNNkRFNnR1Qkk4R1wveW9naVQzNU1LaGlGdExScU1QcE9hdzBiWWJ1N2lOcGFEa3p6ZUxVQmtqc24zSkUwM0FFM1BueUtmUzdYXC9RTlwvWEdmN2lvWWY5dUwxNTE1eEd1Z25HNFQxKytESE80NWxWdld0ZEhsNHJXbkcrV1owb2pDMzl0ZlZKZWtTSW1FTG9ueTNlS2Z0eVFCbXZEU2RzbTI1OUFJazhpV2l4QjFZSjE3eXNuTkJtaUlFOEpKdVJRRlcxZTRPYWZCYTFBZEg1WE5Qd0N5VWFVc0FBVW40TE9OMzlrXC9EOHpKNlVmRWNvTkVwdEZ0RVwvWXJGM2dDU2d5cWlEK3M3ejlqNVkzYUljTlZtUmRkWklQeHJRK3VkeERNSWN0RFdOUXVwcmhwNElLMGJueXJiUFJvRUszeWI0K1l0VENRT2duNitPcHlkZ2pjdlNYUXp5TmdnQzV2aUFwV08wNFwvVFFhSG5NeEx4d25PTDNDbFJSdXVadE5Ba2cxQVhkT2doTyttdDUxNXluaEZrdVpmMDJTelBTMGZTRlh0T3lXRlp5MGJteTlcL3NiQmNvWHdKWmJZcjhhTnlTT3ZTUGpqZXNiempXTlhteWlWY3dKUFRuRkQxajJHMG9oYlB1MGJ5UGZlb211cmJWaUlNTlYyVGZTXC9aWWUzN3hMOENFZ01NT2h4c09MTVpEbng5dWo2aE9CTDVheW9wcHV3dFQyRHdTa3JpcXNjTkxyOW1sZVpIRlJFMXRMXC81MXkyc2xwVzFEem42MXhORnBxcUkydUpmQmpQTjJyajJQQ3k4aFZPU0tuSlwvZXRhdklzM2JuNmdtY2psNkV6VHlXekdTeDFJb3FkQlFDVjBaVmpBZFhKTWNXMldBaWkyNVFtU21KNUtJNVNzNjBZS2pWM1FaSjYwcitSZDFUWDJBSkVzRG5wcklTaWxSOTlhMzlyYXQ4TUVnK2RuZnZUZEhcL0JGTDQrQzBJNzZGeGcyOERZMWhpejQ4Z2UybWc1bnBqeUNDZDFvUVJtcytIVlVMQWw4S1p1c3RhZyttY2Nxa3E5XC8yRjd6czQzTTdEUjdOU3NUclBOWVZKdWRJaUNxcGpjN05TZnlGT1lPNkV6Y256ZnBrWlwvRmxyK0pjZXl5ZFlMSVl6WldNcVdlNmNYdGoyMVlCYk9EV3AwWjBQNFVCeTkzWVdnTVZQWjRRV1ZIMTFrWVhkRmxITDlTSzlZaWw0ZlJkSTJDTFB5Wm5rRmNUcktaWk9qcVwvenR5ZHB2YklOQlJBMDZwWG5lU0wwRmpyenpQZUpnckdESHZJM2NDeW51YzhWVzAwb2FVdFwvMFQ1ZFFXajlmS2lTWEFRRkhzZUYrd044VzZlXC9wb252Qm9rUmllZDNcLzJCMU80NUtmdkpEVGtQNkZ2aVU1S1pZU1hyR3lZeG5EaG10QWk4R2tGcU1zemZmMFNDRjduaGtoN1Bta29Odk0xc2tXdXhWamJVNXdvZm1qQmpvMXdKTjBadGtyOGRTXC93Q2hENEVCb2VoOGpIQmVFRmNxbkFcL0t0TEpUdkZST0J5eVwvY1NKUUdKQVFES25mbTFaWXNWOUxqTE9oRnBiTmNFbWxcLzZ0ZVhBeElHZHlxeHNodHRkRHNpZkFXSCtFbHhaMWVBQmtBK0lvM1BnOHpMaE03WENlQUJMd29pYnNHcVwvSTZkWW4rRVVnWTZkdEUwNzVJaG1XQjd1bW5xNTNCbWdFR3hoTGl5NE1XMEJFeXdBSVVuS3JBQT09IiwibWFjIjoiNmI0NmFkYThhODFmMzc2NmU2MWM0Nzg4MGVhZTBlMGZiNzVjNzk3NzRlNDFiMTRmNzlkN2ZlYzljMDMzMWI1YiJ9
eyJpdiI6IkFpTFdWSnRKNVRES1A5K2dkbTlZY0E9PSIsInZhbHVlIjoiWm42TXhTQ2I5TG1BRERHdjgyMkk2R2JkVGNEalExbXBJbVU5R2hYXC9PeEhYTGMyRDdzQXJGZ05SSFowMURzcUt4VXRYRmN5aFVxQlpXc3ZTWll2cElWMGkwWWlQVHdFSjlVMHU1eU1xeDRFPSIsIm1hYyI6IjMzYTlmMDlkMGZhYmE0YjIyMmIyYTA4OTUxYzg2NGU3NjVmMWY0NDk1ZjllNmUwZDZmMzM4NzczNWY5ZGZjMmYifQ==
Vừa bay vừa suy tư một hồi, A Diệt đã phi hành trở lại mặt đất, thân ảnh hắn từ trong đường hầm phóng vọt lên, thần niệm tức thì phát tán ra kiểm tra toàn bộ nơi đây. Mặt đất đã bị xới tung, lõm xuống những mấy trượng, cũng may chưa ảnh hưởng tới vô số mỏ quặng bên dưới lòng đất. Tường thành bao bọc nơi đây đã nứt ra thảm trọng, có nơi còn bị đổ sập.
Họ Diệt khá là bất ngờ vì số đệ tử còn sống sót lên tới trăm người, đợt tự bạo đại trận vừa rồi, dù bị pháp trận của hắn làm giảm uy năng, nhưng vẫn rất khủng khϊếp. Nguyên sĩ Luyện Nguyên cảnh chỉ dùng thực lực của bản thân để chống đỡ chắc chắn sẽ phải chết, nếu có nhiều bảo vật cấp Hiển Hóa hỗ trợ mới có thể giữ lại được hơi tàn.
Lúc này Tiêu Huyền đang phi hành đến vị trí từng gã đệ tử để hỏi han, rồi đưa đan dược khôi phục cấp cao cho bọn họ. Thấy vậy A Diệt cũng bắt đầu hành động, đi cứu giúp đám người này. Tuy nói là còn trăm người sống sót, nhưng cũng phải tới phân nửa đã bị trọng thương, không cứu chữa kịp thời thì chết là cái chắc.
Thần thức hắn không phát hiện chút khí tức sinh mệnh nào của lũ tà tu cả, xem ra tất cả đã chôn thây rồi. Gã Cuồng Đao Huyết Quỷ, thủ lĩnh bên phe địch, khi đó ở gần trung tâm đại trận nhất, chắc chắn chết không thể chết hơn, mà nạp giới của gã đã nằm trong tay họ Tiêu rồi.
Sau khi thăm hỏi vài chục tên đệ tử, A Diệt mới biết lý do tại sao còn nhiều người sống sót như vậy. Chính là nhờ có Phiêu Diêu, ngay khi đại trận tự bạo, hắn đã tạo ra vô số phân thân, mỗi tên chạy đến bảo hộ cho một gã đệ tử, trợ giúp chúng trụ qua được trận nguy cơ. Kết quả không phụ lòng người, một mình y đã cứu mạng được hàng trăm đệ tử.
Nhưng hiện tại A Diệt không hề tìm thấy chút khí tức sinh mệnh nào của Phiêu Diêu cả, chẳng lẽ hắn đã hy sinh chính bản thân mình, để bảo hộ cho đám đệ tử này. Điều này rất khó tin, vì đệ tử Luyện Nguyên cảnh mà phải tham gia những nhiệm vụ nguy hiểm như thế này, hầu hết đều là đệ tử thông thường chứ không phải hạch tâm, mấy trăm cái mạng của bọn chúng cũng không chân quý bằng một gã đệ tử tinh anh.
A Diệt ôm lấy sự hoài nghi mà đi cứu chữa cho đám đệ tử, một hồi sau khi đã ổn định được thương thế cho tất cả người dưới trướng, hắn mới đi tới thử hỏi Tiêu Huyền. Đúng lúc họ Tiêu cũng đang muốn tìm hắn để phân chia chiến lợi phẩm, nên hai người đã ngồi tại một bàn trà trong mật thất dưới lòng đất.
Tiêu Huyền đưa cho hắn một chiếc nạp giới rồi nói: “Đây là giới chỉ của Phiêu sư đệ, Diệt sư đệ hãy cầm lấy, đợi đến lúc trở về tông môn thì đưa cho đệ ấy.”
Trông thấy vẻ mặt khó hiểu của A Diệt, họ Tiêu cười giải thích: “Chắc đệ không biết, thực ra tên họ Phiêu luôn đi cùng sư đệ, từ tông môn tới tận đây cũng chỉ là một cỗ phân thân mà thôi, bản thể thực của đệ ấy vẫn đang an nhàn trong động phủ của mình tại nội môn!”
Chấn kinh không thôi, vậy mà bao ngày qua hắn không hề nhận ra vị đồng môn cùng giai luôn đồng hành với mình, chỉ là một cỗ phân thân. A Diệt cố chấn tĩnh lại rồi tỏ ra hâm mộ nói: “Thần thông này của Phiêu sư huynh quá bá đạo rồi, bản thân thì ở nơi an toàn, đưa một phân thân đi chinh chiến, hèn gì trước giờ luôn thấy huynh ấy rất liều mạng.”
“Không đơn giản như vậy đâu, người đến đây theo đệ là phân thân chủ chiến của đệ ấy, được cung cấp rất nhiều lực lượng, thực lực còn mạnh hơn cả chủ thể! Nay phân thân này chết đi, đệ ấy cũng bị phản vệ không nhẹ, hơn nữa sẽ mất rất nhiều thời gian mới có thể tạo ra lại một phân thân hoàn hảo như thế.” Nghe họ Tiêu giải thích, bấy giờ A Diệt mới hiểu ra mà bình tĩnh lại.
Hắn cũng vừa thử kiểm tra nạp giới của Phiêu Diêu, quả nhiên ấn kí chủ nhân vẫn còn, khiến hắn không thể mở ra được. Nếu họ Phiêu thực sự đã chết, thì chiếc nhẫn này phải trở thành vật vô chủ rồi.
Tiếp theo họ phân chia chiến lợi phẩm lấy từ nạp giới của kẻ địch đồng giai. Theo cách phân chia thường lệ, ai gϊếŧ được kẻ địch thì sẽ được lấy toàn bộ đồ của họ, nên A Diệt sẽ được hưởng toàn bộ đồ vật trong nạp giới của lão già cầm quyền trượng. Còn chiến lợi phẩm thu được từ lão già một tay, sẽ do A Diệt cùng Phiêu Diêu chia đôi, họ Tiêu không can thiệp.
Nạp giới của gã thủ lĩnh bên phe địch tất nhiên Tiêu Huyền sẽ hưởng toàn bộ, còn của nữ tử đã đồng quy vu tận với Trần Nguyệt, chia ba ra, Tiêu, Diệt, Phiêu, mỗi người một phần. Lão già khô gầy đã bị tiêu diệt từ sớm, cũng do A Diệt cùng Phiêu Diêu sau này tự bàn bạc mà phân chia. Nạp giới của đám người đồng môn họ sẽ không động vào, sau này còn đem trả về tông phái.
Sau khi chia chác chiến lợi phẩm, hai người họ phân phó người dưới trướng canh phòng nghiêm ngặt xung quanh khu mỏ, còn bản thân vào mật thất riêng biệt để điều tức khôi phục. Một ngày sau họ mới đi ra, bắt đầu quá trình chỉ huy đám đệ tử cấp thấp, dọn dẹp vùng chiến trường, xây dựng lại tường lớn, biến khu quặng trở lại trạng thái trước đây.
Sau khi dùng truyền tin phù báo cáo chiến cục về cho cao tầng trong tông, họ đã nhận được lệnh tiếp tục thủ hộ nơi này, tông môn sẽ phái thêm nhân thủ tới để hỗ trợ. Quản sự hội còn báo tin tích cực cho họ biết, rằng ma tu quỷ đạo gần đây thua trận rất nhiều, nhân lực ít đi, thời gian tới sẽ không thể tấn công các khu quặng với quy mô lớn được nữa.
Bản thân A Diệt còn nhận được lời nhắn riêng từ cao tầng trong tông, nói hắn lần này đã làm rất tốt, có thưởng lớn, điểm cống hiến cũng được cộng thêm rất nhiều. Cùng với lời yêu cầu hắn tọa chấn tại khu quặng này hai năm, hết nhiệm kỳ sẽ được miễn mọi nhiệm vụ trong vòng 3 năm tiếp theo.
Điều này khiến họ Diệt vui mừng, vì hiện giờ ma tu đã tổn thất nặng nề trên chiến trường, sẽ không còn lực lượng mạnh để tấn công nơi đây nữa, hắn chỉ việc an nhàn tu luyện tại đây hai năm. Sau đó sẽ có được 3 năm không cần bán mạng vì tông phái, đủ để hắn luyện thêm được nhiều thủ đoạn giữ mệnh nữa.
Hiện tại đã qua gần ba năm kể từ khi Thiên hồ lô rơi vào tay hắn, đợt thu hoạch linh dược đầu tiên đã tới. Thời gian tiếp đến, chắc chắn tu vi hắn sẽ tăng lên với tốc độ nhanh hơn bình thường gấp rất nhiều lần!