Ma Đế Nghịch Thần - A Diệt

Nội môn Tọa Sơn tông, vẫn là những khung cảnh núi non bao la hùng vĩ, mây trôi bồng bềnh, thác nước từ trên trời cao rủ xuống, sông nước mênh mông, cây cối xanh tươi, những tia nắng ấm từ vầng thái dương buông xuống đùa nghịch khắp trốn.

Khoảng thời gian qua, ma tu quỷ đạo hoạt động trong nước bắt đầu lắng xuống, không còn hành động bá đạo khắp nơi nữa, điều này khiến cho các đệ tử trong nội môn có một quãng nghỉ dài, không phải thực thi những nhiệm vụ tại phương xa.

Hiện tại đã qua một năm kể từ khi sự kiện Vạn Dược Giới kết thúc, một năm nay Diệt Chúng Sinh tu luyện trong nội môn phi thường an nhàn, không bị bất kì kẻ nào gây khó dễ. Hắn vẫn luôn làm công việc cũ trước kia, chính là trông coi kho tích trữ dược liệu luyện đan, rất ít khi xuất môn.

Chuyến đi Vạn Dược Giới kết thúc mới được một năm, mà thời gian gần đây không có nhiều sự việc gì lớn phát sinh, nên các nhiệm vụ cần thực thi tại phương xa không có nhiều, vì vậy một năm này A Diệt chưa hề nhận được yêu cầu làm nhiệm vụ cao cấp của tông môn lần nào.

 

 

Thân ảnh người thanh niên Diệt Chúng Sinh hôm nay vừa trở về từ ngoại biên sơn mạch, đây là lần đầu tiên hắn ra ngoài kể từ khi bắt đầu tu luyện ma công. Hỗn Ma quyết hắn đã tu luyện tới một mức nhất định, cần phải thực chiến để kiểm chứng, nên mới phải nhận nhiệm vụ để xuất môn, và đối tượng thử nghiệm tất nhiên là đám ma thú xấu số.

Trên đường trở về trang viện của mình, hắn vừa phi hành vừa nói chuyện với Ma Quân, hai người có thể chuyện trò với nhau bằng thần niệm, chứ không phải phát âm ra từ miệng. “Không ngờ ma lực của ta lại lợi hại như vậy, dễ dàng diệt sát rất nhiều ma thú đồng giai, không thể tin nổi đây chỉ là uy lực từ công pháp cấp thấp nhất.”

Ma Quân liền đắc ý nói: “Tất nhiên phải lợi hại rồi, Hỗn Ma quyết là công pháp phi thường cao minh, có thể tiến hóa, ngươi có phúc được hưởng mà trước đó còn không ngừng kêu gào với ta.”

 

 

eyJpdiI6IkhcL05DTzhNZ0psME1PK2o4aDhyanF3PT0iLCJ2YWx1ZSI6IkhXazRMUmhPODJpOWdxaW5sTzcwR3dOWmUzaGpaVFBDVjdXaVdMeWg5aWNPMkJzTUVTRWJZeEhJSmtkcjNtYk1zbHJPK09jczFCd2RjS2VmN3ZwWkZSdWo0bGM1WklyU0R3c1JmRllXOWVKVGNtcUdsN2g5bVNPYStueUxCU1pXZGlSWGl3RFdxTWNNNnBSaWs0WWRFejRBempUNGdkRmY4VDd0bktKSFRmaCttNjlhaGtBUXp5bFlYYWl2QXl6bEVjNjlOZXowVURQMzN2RFFoa2JySnVJMEJ4RGJyYTZFNUVJU3JCUGNCYWlXMzFGNHFCNDR0VktHMlA0RDMwaVZpMUJ1U3hPd1VjRG0rVVwvM043YitaeVNpOFl6XC9DSXVtVllIRlJydGJLQmM2OUdYUkd0ejYxZU9EcXd3ZnI2M0twMWpsSG9xdXZvdmViSGlXOTd6bnJtdWlVUmc4WlZmRXJkaUFIN0RYUFFMTDByWnpMeWtoMVdlcTlOaHJWUW1EMzB2MWY1VUNEbXRkczF0eXVWZ3NQNUQ5cllXeG04YVNRQ2Znek4yMWdFSWpsektGV3FoOGxVVnpvb25DdHZvVzlnbHdaQkRiajRPb1lNbUx3THpRaTNKSnp0OHUzUzhUTnNRb2lPazlDaWJWVVNmMnI0UWdKQThrajJzSXkrczZzM21UV2szSDVZOXk5UnJBcHAwR1NPNTNmMFgwVHhheDUxbVwvajFlYWd3dFZJTlo0c2ZQZjdIQ05QVmlMd2lKWXFGdnkyQ0pmR2VFWVRiUTVaaG4zWUpEQzl5am1sYmp0Tk5WZ3VSRzE3TVBCMnVodWR4aVAzckRtckF4MHRzankxRWtxOStiZDZsWmtHOTQ3QW12R0VXdWNsdzhPWU1NbzUzNGxVREVOVkhSTEI3K0JGN1lMWmJSelQ3MnI3MXhjTFB4MThOazV5NGZkWVlaeXNvaVBHTTJFTWF6XC9Za3N3ZXJUR04rbHhXa3pxUlZJK0dCd1VJVXRSUFY4RGdDcWRkV1VobkFKSjFtNDhmeEx6RVg0aGtDaWFtVmhPZ2VrTGdwVjlWVGVTdFFLZG5Pckl6cVpBK1wveENpdURiOWNaR21rXC92OVdJWVwvYlJlQ05iNXVsVUJPMXBFZjJINXdpa2llZTZpVjRkZ3EyZnVuTCtcLytiTmsydWU5UmMxQUtxaHVtcnJxOFI0Y25xK0hia29xMHFOVnNzYkFqNDFsXC9XeDRlMENMRkRkREhjWjd6Tm5iSnNOemU1VWZDYUFJZ3FBT1BkVnhlblp5Q2J4VXA5Y3UydEpcLzRJWWhMVjlSMlBranNKM3FCUFJOYWtIbUZqSk45ckMzZStYUVE4RkVOaXozanhPODFSQlwvdkZheVwvdVBVZXR0NVBSMERjQkdXTzQwQ1habXkxZVpsM1ZPcGlcL1lEYjhSeTdoWms0N3c1d2ZnTjUrUDF1Q09hUytScjJEXC9FUVFyS1NuRkxZRkxsM3Y2M3V4WjR5ZEhtRndKMVE3RzZYR2RVZllwZlU3ZjNNV3ppK1FrQ3lKdGZHMEM5M0d6VTZWckRtRXlMU0VodlRlZEdaUHYycE1HWG5DNnhUdGg2VEsxTk1GOHZJR2lTcDRcL1VvNTIwbGljaTc4cHphVVhMSDdGcDlWU2szMGdsczZZd0U5SU1nb2xodlhteERsSmJYdmkyRE1EUW5QZ0EyTXgzRFZrZlwvUUplMFBBK2dxTkNPMzIxUlltd0pYc3pPSlV3cEJEZkI1aU1RSmRiRmJTMDJWcFhwNE5sNTRCZmFMSkEzSkxJdHFCc3NTZGZBWFBKZ2wrdGxHeWlhM1cwZUZhZldMYTRCTjZobFJMOFIrNllNc3FmcWVKb0ppUzMxbHdia3lNQSt4TVorcWdoalkwUGhpMXVPa1RXV0tkanlxR1RIWlRLTlFIb2FMaU92MzFOQWdHKzhXOGZoWndtaHBDXC91aFpXeHdWYW5ETXY4NGF1TkFBS25lNTBYMlZYZ003MGxqSE0rYzBXTDB4ZHprN2lwR2d4YmlYUDdcLzd6Z2RaXC9rOXJ4UVByNTZ4MTNsVEtzRllad2NIdzZwWFpJejh1azRGc05YbGppK21QZldiU3RoNTRncjhGUHYzUTZMdmNLeTQweTFSRlEyTEJwN0VXN2ZjdDJVVEpEZFdjRTVDOE5BYzltTFh3UFdEcitCN1E5d2NsWHVWYmlFY2hlcW5aU3I0MHMyMGEyR2NtNnhHMzRnVmVMd3UwRzdleGtuUGdPeUFiSEpVcHRxWjlGeU9JZDhySkpjUDNhRDMyejM5VXJOZHpMS09tYyttNDRTOUlzU0NxUmt1elZWb0o2cEp1YzNnclNxckN6b3B2eUQ0ZUJvVnNPOHNNVjlzWHlJTmU4ejBRbDFVRHhGMEVSakJGamxiQ29DTEtyVGtzZldlMUc4Y3ZzQ0NaVVcwTXduOFwvRlBqVFJPZndySE9UeFB2Q0lZWXdiMXZpRzVaZTUyTjRidnI1VllmWUV2QXNvVm9FOTRXdDdcLzNMdjZJYW5NOHhrdTRnSDRPQkRQMk9pOXB2a0s0R3JiY2pPWmtBMGlnQXhnbHJ0bStvajl5ZUtscVVyS1lJZ202NXdubXBaWHBndWhcL0NlbnhMdjRUSHBORms2emVtbDA3V2c1WHQxZ0lQZGJPS3E3V2V2RTI2OVVTT25PeGdXWndJSHRtdXV0eVNSM3orNnllT3dQbGNQanJNWSIsIm1hYyI6ImU2NzYzYmMzMjFhZGI0ODZlMzc4MTk4Zjc1ZTJlNjA5MDhiYWVmYjhmN2ZlZTEzMzY1YTkwOWZkYzViYzdjMTcifQ==
eyJpdiI6Ild5UkNFOUh3RGFVSk1obHFRNFhqR0E9PSIsInZhbHVlIjoiMFlsUGRETzBhK1JOZG1HS0pVRG92VDV1RmVCVGJFQjhmN0hDV3NtaXFPWFlHWGxHR0dtaFoyREtWXC9wYitxXC9aRWtReWMrVnRLK0xxTlNpZVpXYjRBd3lPMmhqRlUreDdtSXRLVjlhTXlzUT0iLCJtYWMiOiIyM2NkYjUwMzYxNmMzYzM1NjE4YTM0YjdjZDE1ZDhhMGQ1N2Q0NzAwYjMzMzU3NDBjNmYzNmY5YjlmMzRmZmYyIn0=
Có chút trầm ngâm hướng ánh mắt tới nơi đó, Ma Quân tựa hồ cũng cảm ứng được mơ hồ, liền tò mò hỏi: “Có chuyện gì vậy?”

“Không có gì đâu, chỉ là một người đồng môn cùng thời nhập tông với ta đã đột phá mà thôi.” Nói đoạn, hắn lại phi hành hướng về nơi ở của mình, không để ý đến luồng giao động nguyên lực phương xa kia nữa. Tại nơi đó, thấp thoáng có thể nghe thấy vô số thanh âm chúc mừng vang lên, có vẻ như rất náo nhiệt.

Nửa năm trước, Tiêu Huyền cùng Bạch Trình lần lượt đột phá, trở thành một trong những đệ tử cùng thời với A Diệt, bước chân vào cảnh giới Hiển Hóa. Hôm nay, vào cái ngày đẹp trời này, khỏa minh châu của tất cả nam đệ tử, đệ nhất mầm tiên và cũng là đệ nhất mỹ nhân tại nội môn, chính thức trở thành nguyên sĩ Hiển Hóa cảnh.

Về đến trang viện, hắn không nghỉ ngơi mà lập tức ngồi xếp bằng giữa phòng tu luyện. Nguyên lực trong cơ thể tiến vào quá trình điều hòa, ôn dưỡng, củng cố tu vi Luyện Nguyên cảnh đỉnh phong hiện nay tới mức vững chắc nhất có thể. Bản thân hắn thi pháp, miệng lẩm nhẩm ngữ quyết, bắt đầu tu luyện hai loại công pháp như mọi khi.

Thời gian tiếp theo, tu hành phi thường thuận lợi, vẫn là công việc trường kì trong tông, không nhận nhiệm vụ ra ngoài, càng không có nhiệm vụ cấp cao tìm tới. Một năm vội vã mà qua, Diệt Chúng Sinh nay đã 28 tuổi, vẫn là vẻ ngoài của một thanh niên chừng mười tám, đôi mươi, ngồi đánh cờ với một trung niên phúc hậu tại sân sau Luyện đan các.

Giao tình giữa họ Diệt và vị luyện đan sư họ Dược này ngày càng tăng, A Diệt có thể cảm thấy vị sư thúc trước mặt này coi mình như chính con cháu của y. Đây chính là người đầu tiên và cũng là duy nhất ở trong cái tông môn khổng lồ này, cho hắn cảm giác như được ở bên người thân trong gia đình.

Mỗi khi trên phương diện tu hành gặp phải vấn đề gì nan giải, hắn đều tìm thời cơ thích hợp rồi hỏi Dược sư thúc này, lão cũng không hề giấu diếm mà lý giải tất cả cho hắn, bộ dáng rất ôn hòa. Thời gian gần đây lão thường chỉ hắn thêm nhiều kiến thức khi trùng kích bình cảnh, đột phá cảnh giới, còn khuyên hắn rất nhiều chuyện hữu ích nữa, ân này hắn sẽ nhớ kĩ.

Họ Diệt cũng đã được Dược sư thúc cho biết tại sao, thời gian qua không có nhiệm vụ cao cấp nào yêu cần hắn thực thi. Trong nội môn có rất nhiều đệ tử đạt tới tu vi Luyện Nguyên cảnh đỉnh phong, nhưng dưới 30 tuổi mà đã có tu vi bậc này thì không có nhiều. Mỗi một đệ tử như thế dù có tư chất kém thì tông môn vẫn có mức độ coi trọng, không muốn để xảy ra chuyện ngoài ý muốn.

Vì vậy khi có những nhiệm vụ cần tới đệ tử Luyện Nguyên cảnh cao giai thực hiện, cao tầng trong tông sẽ chỉ điều động những người đã ngoài 40 tuổi mà thôi, còn những mầm non họ sẽ không động tới. Chừng mười năm nữa, A Diệt vẫn chưa thể đột phá, hoặc đột phá thất bại vài lần, thì mức độ coi trọng của tông phái lúc đó sẽ giảm xuống, hắn sẽ bị điều động đi xa thường xuyên hơn.

Xong việc, A Diệt như thường lệ lại trở về trang viện của bản thân, không hề rẽ ngang rẽ dọc đi đâu cả, đã lâu rồi hắn không giao lưu với những người đồng môn. Trong nội môn cũng không ít lần tổ chức đại hội gì đó, hoặc những màn tỉ thí hấp dẫn, hắn đều không tham gia. Một phần vì hắn muốn tập trung tu hành, một phần vì tránh để bản thân bị đám tay chân của Bạch Trình để mắt tới.

Hàng ngày, hàng tuần, hàng tháng, lập đi lập lại, chưa bao giờ A Diệt trải qua cuộc sống yên bình như thế. Trước đây chưa có năm nào là hắn không phải trải qua nguy cơ sinh tử, chưa có lúc nào không phải đề cao cảnh giác mọi người xung quanh. Nhưng hiện giờ, hắn đã được an nhàn tu hành gần ba năm, không gặp chút khó khăn do tác động từ bên ngoài nào.

A Diệt hiểu rõ vì bản thân hiện giờ đang trong giai đoạn củng cố cảnh giới, chuẩn bị cho một bước tiến trọng đại, nên mới được an nhàn như vậy. Trước đây nếu hắn không lăn lộn tại những nơi nguy hiểm, không liều mạng để tìm kiếm cơ duyên, chỉ ru rú tu luyện trong tông như hiện tại, thì có khi lúc này hắn mới chỉ mang tu vi Luyện Nguyên cảnh tầng 6, tầng 7 cũng nên.

Hơn nữa tựa hồ đây cũng chỉ là khoảng thời gian bình yên trước cơn bão mà thôi, người của Bạch Trình chưa buông tha hắn, chỉ là tên khốn đó gần đây có nhiều việc bận, không có thời gian chú ý đến hắn. Mỗi khi đến Quản quỹ các nhận tài nguyên hàng tháng của đệ tử, hắn đã vài lần phát giác ra những ánh mắt bất thiện, không nhìn lại cũng biết là đám tay chân của Bạch Trình.

Sau gần ba năm củng cố cảnh giới, hiện tại tu vi của A Diệt đã phi thường vững chắc, hơn nữa chiến lực thực sự đã vượt xa. Đình Bích quyết gần luyện đến viên mãn tầng 1, nguyên lực mộc thuộc tính phi nồng đậm, dẻo dai vô cùng. Bên ma tu cũng tiến triển không tệ, Hỗn Ma quyết sau nhiêu đó năm, hắn cũng đã đặt được căn cơ vững chắc, sắp sở hữu được ma thuật đầu tiên!

..........

Vào một buổi sáng tinh mơ, vô số tia nắng đầu ngày vui vẻ buông xuống trần gian, không khí dưới mặt đất còn có chút ẩm ướt, vì cả đêm qua đã chơi đùa với sương lạnh. Thanh niên Diệt Chúng Sinh phi hành một mạch tới Nhạc địa viện, nơi cho thuê mật thất để đệ tử bế quan tu luyện. Trong nạp giới hắn đã chuẩn bị những thứ cần thiết nhất, hỗ trợ bản thân trong bước tiến quan trọng sắp tới.

Hắn chọn thuê mật thất tại Nhạc địa viện này để bế quan trùng kích bình cảnh, vì trong mật thất đó chứa nguyên khí phi thường nồng đậm, hơn nữa còn có thêm chút tác dụng hỗ trợ việc đột phá. Mà một khi đệ tử tu luyện trong mật thất tại nơi đây, mọi nhiệm vụ hay lệnh triệu tập thông thường của tông môn sẽ bị vô hiệu hóa, trừ phi gặp phải chuyện gì quá quan trọng.

Giá thuê mật thất tại nơi đây cũng không phải ít, gian rẻ nhất cũng lên tới 150 nguyên thạch hạ phẩm trong một tháng. Tới đại sảnh rộng lớn tại Nhạc địa viện, gặp quản quỹ bên mật thất dành cho đệ tử Luyện Nguyên cảnh. Đi tới trước bàn quản quỹ, A Diệt rất không ưa thằng cha đang ngủ gật này, hắn liền gõ vài cái xuống bàn để đánh thức đối phương.

Quản quỹ tại dãy mật thất bên này, là một gã nam tử đại hán bề ngoài chừng 30 tuổi, tu vi Luyện Nguyên cảnh đỉnh phong, nghe nói đã đột phá thất bại vài lần. Vì là họ hàng xa với một vị quản sự trong tông, nên gã mới vớ được công việc an nhàn mà lương cao này, mà cũng chính vì thế nên gã luôn xem thường những đồng môn cùng thân phận, khiến A Diệt chán ghét.

Chào hỏi qua vài ba câu, sau đó gã đại hán quản quỹ với vẻ mặt không kiên nhẫn, chỉ đường tới dãy mật thất cao cấp nhất mà họ Diệt yêu cầu, rồi đưa cho hắn một tấm lệnh bài dùng để mở gian mật thất cao cấp. A Diệt cũng chẳng chậm hiểu, khi vừa cầm được lệnh bài, liền vung tay đặt lên bàn 30 khối nguyên thạch trung phẩm.

“Mấy gian cao cấp nhất là 3 nguyên thạch trung phẩm một tháng, sư đệ sẽ thuê trong vòng mười tháng, nếu sư đệ sau này có xuất quan sớm hơn, thì số còn dư coi như biếu Mặc sư huynh đi. Giờ sư đệ xin cáo từ để đi bế quan đây.” Ôm quyền, nói ra những lời này, A Diệt liền xoay người đi tới dãy mật thất cao cấp nhất kia, tùy ý chọn một căn còn trống mà mở cửa bước vào trong.

Thằng cha họ Mặc mắt sáng lên, liền thu lấy số nguyên thạch trên bàn, miệng cười hắc hắc, gã chỉ mong A Diệt sẽ xuất quan càng sớm càng tốt.

Ngồi xếp bằng giữa mật thất không quá rộng, xung quanh là những bức tường được bao phủ cấm chế phi thường vững chắc. Cảm nhận nguyên khí dày đặc xung quanh, Diệt Chúng Sinh mỉm cười, phất tay lấy ra vô số đan dược đã chuẩn bị suốt mấy năm nay, rồi điều tức chuẩn bị cho quá trình trọng đại.

“Trùng kích bình cảnh, phá vỡ rào chắn cực kỳ vững chắc, tiến lên cảnh giới mới, bắt đầu thôi!”

Ads
';
Advertisement