Bình nguyên rộng lớn, non xanh bước biếc, cây cối đung đưa theo gió, nước dưới dòng sông chảy róc rách, đàn cò tung cánh bay lượn trên trời cao. Khung cảnh thơ mộng, bình yên hòa quyện với thiên nhiên, sẽ không ai ngờ rằng ẩn giấu dưới khung cảnh nên thơ ấy, có một tòa pháp trận tàn hình, mà trong pháp trận đó đang diễn ra một cuộc thảm sát.
Những nhân ảnh ngự khí bay loạn, bảo cụ, nguyên phù, thần thông bay đầy trời, tất cả chỉ có một mục tiêu, chính là tên thanh niên toàn thân phát tán hắc khí, cầm trong tay thanh chiến đao đáng sợ. Mùi huyết tinh đã nồng nặc, y phục thẫm đẫm máu tươi thi nhau rơi xuống, nhưng những người mặc chúng không biết đã đi đâu.
Lão già Bạch Hiểm Dạ giơ thanh trường kiếm lên đón đỡ thế công, ầm một tiếng, lưỡi đao đỏ lừ đã bổ xuống, cọ sát tóe ra tia lửa với vũ khí của lão, cự lực truyền xuống khiến hai tay lão không ngừng run lên. Sau lưng lão ta tuôn ra hai sợi dây xích quật tới đối phương, chỉ thấy thân ảnh hắc khí lóe cái đã biến mất, lao đi tấn công kẻ khác.
Bấy giờ sắc mặt ai nấy đều đã hoảng sợ tột độ, phi hành ra xa không muốn để họ Diệt tiếp cận. Ngay cả nguyên phù phòng ngự cấp Luyện Nguyên cực hạn, mà đỡ một đao của hắn cũng vỡ vụn, điều này có ai nhìn thấy mà không sợ cơ chứ.
Diệt Chúng Sinh lúc này phi lên tận trời cao, tay nhanh chóng bắt pháp quyết rồi chỉ xuống phía dưới: “Phi Kiếm Quyết – Cửu Kiếm Kích.”
Chín thanh lục kiếm hiện ra quanh người hắn, đột nhiên trên cả chín thanh đều bốc lên hắc khí, khiến uy lực của chúng tăng lên rất nhiều. Chín đạo hắc quang bắn đi nhanh như thiểm điện, hơn nữa còn có thể truy theo mục tiêu đã định từ trước.
Trong sáu lão già còn sống sót đến giờ, có ba tên bị hắc kiếm trực tiếp đâm thủng tấm thuẫn che chắn phía trước, rồi phá vỡ lớp nguyên lực hộ thể, đâm thủng qua người. Tức thì thân ảnh Diệt Chúng Sinh bay tới, đâm Phệ Huyết chiến đao ra, để nó thôn phệ huyết nhục những kẻ đang hấp hối này.
eyJpdiI6InRKdm8rZkprUXF1MFlINGsrU0R6M0E9PSIsInZhbHVlIjoiRnQ4U0lYN0RYckd4am0xR3diT2hiZG5aUVwvUFdZZWdYSzg0NWZaVDdocW5RWGJaYlZaZ0dyUTR0WGI1SkFrYzF6ZEs4Y2M2MnZUamNoZnBTcDZPcDVGNVBCa01JbFZZNm4zTEpISjI2Zk1GNE5pUm1jV3RrOGVjdG5ySHJUUVZtSWdremg1N1dYclVGTmdhY3JEMzJXeVwvXC80UWJvd09kTUVYMjlTV0h6VzdUenNVOVB2TjBFckRKaWZmOENcL2hJWVdRa1hjTTZ5Ykl6RmZKTXBQSmVvQzRFUDgxRkp2Y1YwRG96NGw1aWpqRlBuUExqeksxNzlYT0FpWlBaXC9ickxPZHprcFplVFdoSjJKbFZVbFVBUzloTlV5UVhoMEVBZWptZ241YURDNWljUUljeUxKQVFoOG04RGx2eVwvT203WmoxVlY1dWVoMVd0THg0MFU2UW9mQUJISDJ1SW1WeElxRDdpTmd2VlZ6SVFaKzJhMldvQUZGa1JwZ2VDN1wvbWp6eGd0TUI0bG1cL3Y3K29FbmMzaEkzUmp6bTBpZ2tkRWRCd21FN2kwM1VlQkZDN2RIZHBhNjJTOWJENWExZzZWMDExZHNWMDFkR1VhczVLRlFITFRjeEhUb3dIZ2todjZ4SzA3T1U4bGdTSWIrbG01SE1oc3p2cDkzZURkaVA2aWFsS3g3NnUzWmtLcjFwTUhNNGdEeTBmK1JxdTZ3UG1jUEtzc002UHp0TXQwUzhla2Z3OTh0RkMzWHk2ZWRkRTlrTHJjS0dwOTlFVnM5b0dcLzc0bUxxaFVtSlRkNGNxRlQwd0xmRTFMN3g5VXJDRDR4QVF2a2l4WUs1ZVlET1orUDFhaEhLaVNtcEp2VmhNYWo3SjA0enpSWnQwdFlQdG54ZzJoMTFDYUxWdzVJSHVoazlNaFlScFwvTmo5c0JcL0V5TER6ZEp4UVF1NDRQK3FCQUpOYXhqckNZS01ua29sTDdqXC8rK1RIbU1TYTN1NFBuaTg5NUwzMyt0RUpETnRcLzRyN1VWcVhzK0trV3BxVlZZd3ZpQkZlRDd1Tmk0c2xWVnV3alJIb1VzRFAzbmF2Vlc0ZTJcL0NGU04wSlpTNTZ6Tjd5Z1hqYnFFN3dvYWgwcElyanoxN2NVNTB3T1JkKytCUEpPYkNGaEFqVDhrOWRQRlpLOEtseklxUnVCcG9kOW1SWG1TcHRUdzRubzJuajMxZkZHTzQ5eDRHMWpsRStKRGFBUElCRlNqOGdQMFpMek9rMlBWeDdcL0JHd05uVWlMYlMrMVBveExoaFBIdEtWWFFcL0RkSG1yYmNmUUMwWXZNNnZLVlEzYXZZNzg4a2xwWGppcGpkeG8yMEt5Zks1dXRIRTVGXC9ORUFvVXpQSEdNRGUwWVNxcU1ReEVWRSt4d0NCdk1nQmE4MGFYS0NTSkZvb1g4WThHYStKMlNXSnJhdXBNNkFOdHpTb0pLOHpOTzMrVVwvKzcwV2lTUmhsWkVWZjNyRFN3U3pUOUdla2tDYWE3UU5QXC9cL2xcL2c5Znl4VU4yTGs3Nk1wYjNZTVU2c0hIMzB3TE82R0k4c1MyVjlOcklBYytpam93RmFlUmZCdHFOSzc0bG5HWGl2d2xiZXlLVERZclwvU3N5QmpGU3NEc2lwR1M1NGxTMjhneUxOXC9iT05PR3hIQ1JMaHNwa1pMd1FYNmlQcUN6K2VcL0FcL1RhdWdXOENTVTFxUlwvT0FzYm40VnFtVkVTWHNkWXcySFhhSlwvNldmaTE4WmxQSjdnU1RkQXBWYlwvZVJicmZKZWg1amdGTTBaaWNrNTU4amFjYnNnRXVvVDZTalRCcXEreWpsK1BZZUt3K0VNN0R1NkM4aVVZakxBN0ZscmZDcXM2MjJzY2hvXC8rK0NWVHRzeWxcL0pQUWFRclwvd2RsaCs5OGduTWtGeHFtV3E3ZkFHUDVYUEZkSWNYd2lvWTdnVDFPa1c5a2ZJZlMwUmQ2XC83NEdGemRFaXY4TXJyRUpqQUFEVmg2a2IyYUxoUDVKanFHbUtqWW5YTlBCN1dcL1dpNWcwZDMzY1huWDVQaklcL0xiaStkanVXNXVIM2pJUUpZTnVhTWVJbUJ6ZXhaSldGdkUzZ0YycmtoYmhXS3hTQko2SktpS1VBbzRVOWQyQ0xSSzRcL0Q0ZXY0XC8wbm1MUHdpeE10SUxcL09qTmFsT0xHYndXTUozS3NnUm1SYU5rTmVVWHlaUkhcL3E2ZlNtTWd5ZmFiSlMxUVRhRVVsTGpiZUJXZGwxaktBQzBtQkt1Skg2ak1kb0l4R09zN3BcL1c4OVNjeFwvWnE4YTBKejM2RHhRdVpJbVV0NHlWUWExVVhGQ2hvMjZyZWluUHhKOWRPMDU1NUFRdFpQV2pxM2JPMTRwWk5PSnJTRkhDNXMrMUVkNG5jRE5YaEhJQjI2YlwvbHQ1emE4YVwvYkduYXVoQWlzbEU0cnJJMU9tRSsrSmxZQkVUZytDOXFFdVViT2JTWHFxeHpIXC92S29idWhhVDhpbEdGQVRrbm1rNTJ3N280QTVXa3ozN24wSUVMQVhHUG9ZaU1BVXl6SU11SVJQTDJseUg4SyIsIm1hYyI6IjNkZjY0MmEzNmIxN2I4NDNjZTIxMTczY2I1MmNkZWRhNzg5YWYyNDc3ZGMyZWY4NjJlNWU4MWFmMGI0ZjcxZjkifQ==
eyJpdiI6IjA1VEtmdFN0dnYzVVU0WW9vb0R3NUE9PSIsInZhbHVlIjoiOGJXM2IxXC9wY1FmOURwTmRUVEtqeWd6bkVoXC9NVlVtdjkyMTRNVkQzYWxXNlAwTlZYY0tzMCsxUTBUdDI1Z1FFT1dcLzVsMUFDOVc2bkZQMk5kc21Rak5xWGlRVFZHd0NRODI2OE9IaVpYN0U9IiwibWFjIjoiYjdhZWNhZDhiMjhlMTc5YmZjNGViOTM0NmI4OTAzYWFlNGEzNWIwMGJiYjZhNzQ5YWMyYTE4YWQzMzkwZDNiYSJ9
Ngay khi A Diệt tiêu diệt xong tên đang ngáp ngoải cuối cùng, thì mặt đất phía dưới rung lên bần bật, tức thì một ngọn núi đá nhọn hoắt bất ngờ trồi lên, đâm tới người hắn. Bổ mạnh chiến đao xuống, ngọn núi cao chót vót mới vừa xuất hiện đã bị chẻ đôi, không chút khả năng gây thương tổn cho tên thanh niên kia.
Vệt đen tức thì bắn tới phía lão già to lớn chỉ còn một tay, lúc này lão đã dùng gần hết nguyên lực, ngồi bệt xuống đất thở dốc.
“Sư đệ cẩn thận!” Bạch Hiểm Dạ vội vàng quát lớn, hai sợi xích kéo dài ra, phóng tới phía tên một tay muốn bảo vệ hắn. Gã phù bảo sư tại hướng khác cũng như vậy, vung tay phóng ra vô số phù lục, tất cả đều bay tới bao quanh lão già một tay.
“Ngu xuẩn!” Đột nhiên vệt đen chuyển hướng, bắn tới phía gã phù bảo sư cách đó không xa, khiến tên kia không kịp trở tay thu phù lục về. Xoẹt một tiếng, đường đao phá tan hai lớp hộ thể mà chém bay đầu gã, nhưng A Diệt phát hiện bất ổn vì trước khi chết tên này lại nở nụ cười cay độc.
“Đùng!” Âm vang của mấy vụ nổ lớn liên tiếp kêu lên, thì ra khi trông thấy vệt đen phóng tới phía mình, biết bản thân chắc chắn phải chết, lão ta đã kích hoạt mấy tấm phù bạo cao cấp mà mình có.
Thân ảnh A Diệt văng ra khỏi vụ nổ, miệng phun một ngụm máu tươi, vòng quang tráo của tấm nguyên phù vừa được kích hoạt, đã bị uy lực từ vụ nổ chấn cho vỡ nát. Trông thấy hắn chật vật như thế, Bạch Hiểm Dạ biết bản thân có cơ hội trở mình, liền đè nén cơn sợ xuống, ra hiệu với gã một tay, sau đó tức thì hành động.
Lão già cường tráng liên tục đấm một tay xuống mặt đất, như đang thi triển nguyên thuật gì đó, A Diệt liền linh hoạt tránh né, vì dưới chân hắn đang có rất nhiều cọc đá trồi lên. Khoảnh khắc hắn đang tập trung tinh thần tránh khỏi đám cọc đá, thân ảnh Bạch Hiểm Dạ đã lao tới gần, hai sợi xích tích đầy nguyên lực đan chéo qua nhau, hung hăng vụt tới.
“Lệ Xích Song Kình!”
Khóe miệng Diệt Chúng Sinh câu lên đường con quỷ dị, hắc khí cật lực bạo phát, vυ"t một cái, tốc độ bộc phát của hắn khiến cho người ngoài nhìn vào cứ ngỡ rằng hắn dịch chuyển. Chỉ thấy thân ảnh bốc đầy hắc khí đột nhiên biến mất, sau cái chớp mắt đã hiện ra phía sau lão già Bạch Hiểm Dạ, mà giữa người lão ta thủng một cái lỗ máu lớn!
Ánh mắt lão ta không muốn tin, sắc mặt lộ rõ sự không cam lòng, vô lực nhìn kẻ trước mặt đưa thanh chiến đao đâm tới thân thể mình, sau đó cảm giác đau đớn khi cơ thể bị thôn phệ nổi lên. Tên thanh niên tà dị cười đắc ý, mặc cho khóe miệng vẫn đang tràn ra máu tươi, thanh âm ngạo nghễ vang lên, như trả lại những lời mà hơn mười ngày trước lão đã nói với hắn:
“Được chết dưới tay ta, lão già ngươi nên cảm thấy vinh dự rồi, hãy cứ đi trước một bước đi, sớm muộn gì cẩu tặc Bạch Trình cũng đi theo ngươi thôi!”
Dù cho có không cam lòng, dù cho có phẫn nộ, thì oán niệm của lão ta cũng chỉ có thể theo đống huyết nhục, trôi vào trong lưỡi đao của họ Diệt.
Ánh mắt hắn nhìn tới kẻ họ Bạch duy nhất còn đang thở, lão già một tay hoảng sợ không thôi, thân thể run bần bật, nhưng vừa rồi tiêu hao quá nhiều nguyên lực, nhất thời không thể di chuyển mảy may.
Kết giới bắt đầu lung lay rồi có dấu hiệu muốn sụp đổ, điều này A Diệt đã biết trước, vì tòa đại trận vây khốn bên trong và che đậy bên ngoài này, không được hoàn chỉnh cho lắm. Hắn góp nhặt tất cả dụng cụ bày bố trận pháp trong nạp giới của những kẻ hắn đã gϊếŧ, chắp vá lên tòa kết giới này, nên tất nhiên sẽ không duy trì được quá lâu, nhưng như thế là đủ rồi.
Diệt Chúng Sinh tung thanh chiến đao lên, đợi nó rơi xuống gần tới mặt đất liền tung một cước, đá bay thanh đao phi đi cắm xuyên qua đầu của lão già một tay. Đợi hắn đi tới chỗ đó thì thanh đao đã thôn phệ xong cỗ thi thể cuối cùng này rồi.
Vung tay bắn ra mấy tấm tạo hỏa phù, thiêu rụi sạch y phục của đám người Bạch gia, sau đó thu lấy chín cái giới chỉ về tay. Khi tòa đại trận này tự hủy, thì tử khí tại nơi đây cũng sẽ bị chúng cuốn trôi đi, biến trở về quang cảnh thơ mộng như mọi ngày, sẽ không kẻ nào có thể phát hiện ra điều bất thường.
Trong một sơn động cách đó không xa, Diệt Chúng Sinh đang ngồi xếp bằng điều tức, khôi phục thương thế. Nhìn đống giới chỉ trôi nổi trước mặt, bên trong chứa không ít linh dược cùng kỳ chân dị thảo, khiến hắn ta cười hớn hở.
Tâm niệm xoay chuyển, bắt đầu tính tới đường đi nước bước tiếp theo, sau khi ra khỏi nơi này. Hắn phải nhanh chóng mạnh lên thật nhiều hơn nữa, mới có thể trả mối thù trước mắt, rồi thực hiện nguyện ước năm xưa.
Nghĩ tới hai kẻ khiến bản thân căm ghét vô cùng, trong mắt hắn không tự chủ liền nổi lên sát ý: “Bạch Trình, Bạch Hóa Nguyên, hồ điệp vỗ cánh có thể tạo ra sóng thần, con kiến đào đất cũng có thể gay nên địa chấn, các ngươi coi thường kẻ có tư chất kém như ta, nghĩ bản thân có thể tùy ý nắm quyền sinh sát, rồi sẽ có một ngày phải đền mạng.
..Nay đã có không ít kẻ họ Bạch được ta đưa đi trước rồi, sớm thôi, ta sẽ tiễn các ngươi đi theo bọn chúng!”
...........
Trên bình nguyên rộng thênh thang, cổng thông đạo khổng lồ đã lưu chuyển liên kết giữa hai vùng không gian, hôm nay đã là ngày cuối trong kì hạn một tháng. Xung quanh thông đạo, có ba nhóm người riêng biệt, dừng chân tại ba nơi cách xa nhau, chờ đón đệ tử của môn phái mình.
Đã có một vài thân ảnh lao ra từ trong thông đạo, tuy nhìn trên thân những người này có không ít vết thương, nhưng trên nét mặt lại lộ rõ sự vui mừng. Phần lớn những người trở ra là đệ tử Tọa Sơn tông, vì dù sao người của thế lực này đi vào với số lượng đông nhất. Hai thế lực kia chỉ có chừng hai mươi đệ tử tham gia, còn sống đi ra được ba, bốn người đã là phi thường tốt rồi.
Đệ tử đi ra sẽ được đưa tới doanh trại của thế lực mình, tiến vào trong phạm vi kết giới, rồi mới bắt đầu mang chiến lợi phẩm thu thập được trong chuyến đi vừa qua ra. Điều này để tránh bị người của thế lực khác dò xét, cũng tránh để linh dược bị kẻ gian cướp lấy rồi bỏ chạy.
Gần chiếc bàn lớn để đệ tử đặt linh dược lên, có một khối kì thạch khá to lớn, nó có tác dụng dò xét xem bên trong nạp giới của đệ tử có còn giấu linh dược theo yêu cầu hay không. Chuyện này để tránh đám đệ tử âm thầm giữ lại linh dược, rồi tuồn bán ra ngoài.
Qua hơn nửa ngày, tựa hồ phần lớn đệ tử còn sống sót đều đã trở ra, đi tới giao nộp linh dược lên cho quản sự. Đa phần mỗi người đều chỉ kiếm được vài gốc, những ai đạt tới mười gốc xem như rất hiếm, còn hai mươi gốc là rất phi thường. Người có thể kiếm được tới ba mươi gốc cực kỳ ít gặp, trường hợp đó trong lịch sử cũng chỉ phát sinh vài lần.
Khi còn vài canh giờ nữa là thông đạo đóng lại, thân ảnh một thanh niên với gương mặt bình thường đã nhảy ra, không ai khác chính là A Diệt. Hắn đảo mắt quan sát, phát hiện nữ tử Hàn Thanh Bình đã có mặt tại doanh trại thế lực y, từ xa mỉm cười gật đầu với hắn, mới khiến hắn thở phào.
Sau đó họ Diệt ung dung đi theo một vị quản sự về doanh trại, tiến vào phạm vi kết giới, trước con mắt kinh ngạc của tất cả mọi người xung quanh, lấy ra 40 gốc linh dược từ trong nạp giới. Ai nấy đều trợn mắt há hốc mồm, các vị quản sự cũng không khỏi một phen chấn kinh, đám đệ tử thì nghị luận ầm ĩ với nhau, tất cả đều dùng ánh mắt ngưỡng mộ hướng tới thân ảnh A Diệt.
Trong lịch sử, đệ tử Luyện Nguyên cảnh kiếm về được nhiều linh dược nhất tại hạ vực, là 42 gốc. Kẻ đứng thứ nhì là 39 gốc, hiện giờ ngôi vị đó đã được A Diệt nắm giữ. Cứ nghĩ tới việc hắn sẽ được phát 4 viên Tạo Hóa đan, tăng tỉ lệ đột phá lên rất cao, khiến không ít đệ tử xung quanh hâm mộ cùng đố kị.
A Diệt thu hết biểu cảm của mọi người vào trong mắt, hắn không khỏi cười thầm: “Nếu đám này biết được số linh dược thực sự ta đã kiếm được, chắc trực tiếp hộc máu ra mà chết mất.”