Lớp tường hư ảo phía ngoài cùng của trận pháp xoay chuyển, chúng hấp thu năng lượng thổ thuộc tính dưới mặt đất, sau đó tạo ra những tấm cự khiên màu đất rắn chắc.
Xung quanh pháp trận, ba đầu ma thú vẫn đang không ngừng công kích, cho dù chỉ có thể khiến lớp phòng ngự ngoài cùng của tòa pháp trận này có chút lung lay, chúng cũng không bỏ cuộc.
Thời gian một bữa cơm sau, ba gã nam tử cùng ma thú của chúng phải mất sức chín trâu mười hai hổ, mới có thể đánh tan hết mấy lớp phòng ngự bên ngoài của pháp trận. Hiện giờ chỉ còn duy nhất một vòng quang tráo nhỏ bé cuối cùng mà thôi, mắt thường đã có thể nhìn thấy rõ ràng người đang đứng bên trong là ai.
Một nữ tử xinh đẹp, thân thể đầy đặn nở nang, nhìn bề ngoài chỉ chừng mười tám, đôi mươi, y phục trên người đại biểu cho đệ tử Thuần Nữ phường. Lúc này sắc mặt cô ta lộ rõ sự hoảng sợ, hai tay không ngừng bắt pháp quyết, thôi động mấy cây trận kỳ quanh thân tỏa ra quang mang sáng chói hơn nữa, tăng mức phòng ngự lên cao nhất có thể.
Ba gã nam tử cùng đầu ma thú của chúng đều đã thấm mệt, nhưng thấy thành công đã tới ngay trước mắt nên không ai muốn nghỉ ngơi, vẫn cố gắng cùng nhau công kích tòa pháp trận. Ba tên đó có tu vi Luyện Nguyên cảnh tầng 9, mà ba đầu ma thú cũng đều là tam giai đỉnh cao, vì vậy dù chúng có yếu sức hơn đi nữa, cũng không sợ để một nữ tử chỉ có tu vi tầng 6 chạy thoát.
“Rầm!” Lớp phòng ngự cuối cùng chả mấy chốc đã vỡ vụn, ba đầu ma thú liền bao vây nữ tử lại, đồng thời một gã nam tử chợt động, lao tới muốn áp chế cô ta. Lúc này nữ nhân kia chỉ biết vung tay, ném ra rất nhiều phù bạo mà mình có, nhìn qua đã biết kĩ năng chiến đấu cá nhân của cô ta chẳng ra gì rồi.
Hai gã nam tử đứng bao vây bên ngoài, trông thấy nữ nhân kia sắp bị đồng bạn chế trụ, không khỏi hưng phấn mỉm cười. Nhưng bọn chúng còn chưa kịp cười lên thành tiếng, thì biến cố đã tìm tới.
eyJpdiI6IlNcL2JHUnRvSEJFM2JHc3RTZE9rVmJBPT0iLCJ2YWx1ZSI6ImkwY0ZMTTVjK0pmWXd5TWQ3NVJ2Wml2VEVPZHlZdFwvZ2JPZ21rbkN5ZVg5ekY5Qm9YNUFuQk02emRXMFo3ZHBBMlBIdW9EaEc2d3dhZk05VVwveUZhQmkzaHFCbHFwZGM2d3VtOHBkUkNmQTFITWw3WHRhOTZpbzJFU2s3eWl4cFExd3FreXA5bkFwRFwvRWE2VWd0T0EwcWVSWmZCejVSZWgrSVZlZjAyVjZcLzZGNEZSZkhaWjUzVm96XC82QXVMaDRBSUdCREZ0QmROR0NzY0UwVjhRK24wdDRnVUFMV3MxNWJhbGZsNGtcLzZTYUgwRmZzSTZrUU9QZjRYbnhnWVM2dzE4enJzbTlVdzFuOVM0RDRNSHVYK3VuRTZsSmxFOGhUTDZMK0tLakI4SUgyME5Jenl1YzBkSGdSbXUzNkJmUHEwbCtabTE5YTZ4S1RNU0VwbldidjlRcVFKQllBWXN6bGQrcis4aXFlaHRSUlhhd0xPbjFwN2l6TlBNK0YydjE3TW92R3dkK3F5dGhsTXdPQXFJUEwyMHhvSENocWg2bVBZTDdwbGM1VGI1NzRsK0pTZ1VuOG42QXQ0RGI3Vko5cTQyUXVHQVg3NzJzaGpYUTJ2SHpDRVhUeTZCb0tXTUJkYnp1YWs0Y3JvcGJiUTRZQVdwUHhqeEw0cmY2VGl4aVB5bmZ4cUdCZWQxeVFZZzVuaFpuZ2hUUEViVnlUZUlQNVpyQnNYWlpqWmduSEd4UkgzSWY2b0owSWRZU3lDaDlKWVZtUW93TWVXbHdVd05BQkFLeXNwZ29oQzdpdlpxYjgrbTJ4YWN0YUlGcU5WejQ2eXV6QzdUbmVSRGJoM3JlbGtIMlVUM0l5RmpLTlVLYWY1S0xcLzlkcExXSTN0cVJpUm50azF0bHc3RGVOVE9zblVvcXRUT3RnMGF3eVNCQzkyb1l4UHB6aklMNzQxYmswTmlxSDFtVFgyRldcL1IxOXk5ekdORlBWcXBHdnduNXVYOXREcmRJYlpNTkJnY1hFanNPdDdyXC9MaWdMemQ1U2l5Y3VYUU5kMUVWTk9zTEdNYVZJTE51NUFhUTY3M3Q3STBJcktsdjFVZG1MK2V1OXVGUlZCR2psWGE4R0phWG1zdiswSkYwWGFqbElkcGFwS3JEdmZsZFpSNkt0dGdhOHR1N25TUHFySGl4Q05vdWE0YjdCXC9QNXVEd0ttK1FXV2V5aFwvdkJhTHk4Tm91MGN5elhub2lXYmlaYXZCZ3I2YzFYTkRPdTJRMUltN1wvQjh0dGJmakxIdGVSXC8xcDlDQlYxeGlkQkREVmo0ZFlZMDZkQUgwQ0dwUlFxMEtSdktJdFF0dUJvMzVHWXJLelZtWUNYN1BFTW9wem14a2RzcnZaaTRZVE5tK0lCZ2JZMDFRXC9JbWNHTlR2N0tSaFN5dzB0enVxcmVlZWtteHFYZDlTbTVXKzk0bU0yZGxLcUIrRXZpSURqRkNNMHRzSVRlZjRaK2h2S1Y0WVJocHFXMHZ2Ymp6VTJSaDBCeXpSVldOTlJ0TkVvOVZkUzZTVGc3d0pSVFY4dkFiN2VxRWYxU09kcnNKV3N5NW5FdlwvVks5bWp4dDVWamxhXC9UazVcL05EcUMzUU9Ic0FIS0RKMUx6bVdpdDRYK2EwY0xMTmZ6Rlwvc0c3emt0MkwySXY3S2I2YzBCRVYwYzBiTzVZKzU2MklOdnp4SUhLWDVxUWJxRTd3WVpUUVFtbnlqOUdIUnN5aDNkdHhuc2RSRDQrK0N2dnYzRlRGTStMN1NKRk5ZdWFHMGhKWWx6MCs4cCtRYnJQNmpUeUVkenVkT2tMVHY2ZzBpb244Y2M4OEw5MGhJaGlGb3pBU1NvZEtyblZsOW5NM3ZVQVZpKzNFZFhZeExRZHczM1RnRzl2RWlxS0lKXC8zUWtZYzVYMVhqVlBodjBBNEsydUR3dDNNanlVaHRUbytUMU50eGRTKzBmcCtYZ3pJMHIxc2xRTDg4eHhZNzBoZW13Nlp4N1NycFBHTlVjNDhONFQ0cHoxNnRBdDFUWEdoMGIrYmQ2R2JRWmN4MGk1TnBtYW96Y3pTN3FHZXVmYkFuaGpKY2piZHUzaCtGQzNaMkp1eDhnaWg1SW1UOXBWa1lCVkZcL3BlN2FncHZPa2hTY2wzYlBmS0RKa3ZxY0tOTmwrb2NNbk9KOUlYYU1tMkIwVk5CSWp4SkdRRmExSFNxYmZcL21vaEhIQ3lIbjVCYnJOMkNzR2k3TkVwNHJEdEhPQ1VEMU56ZjNvU3VhakRucHlqSU1Qa2hXU1wvSFpOYmNmVmRUenBcL1FpVGZ0Z3lodDFqZzNcLzZVXC81ajRINktQVTNWVTlwXC9tNDhNYm1HcGt2Z0Q5elVCQUpHTjc5TGRnejR5bElsNDV6aFRlSDB2bXFcL1UyMUlDM0FuVis3aHhFejVxQkVZVnhrdGRkY2dPUlE4XC9PN2EzZTdNemsyN01XXC9ncHFTMGd6RU8rWFIxSEZTY01sNmg1UWNyN0VqMUQ5SmRCZ01IOThqdEhjeUZpcUxkaWpIXC9UTHo0V1RyRmYxOGFUR1pza3RMWFJLT09qRXJheXBZWDlYWFh4SkN1bXBGNTN1REtNN2ZMRFdUM0FHVmJpaHZlUG9UUjdyUmxCeG1vMnd0SjZ5K3BNY0hYSEFBNVh6b1ZhMnBzYXlSYnFuQXV5SjlNUWVPaGMxY3VEMEo5b1JBNzdZMFJNWldZZHQwNDRVNThKRlMzVlV0VkZTRW5hSXVRbytFbDA3aXRQOWxPMnFhYjRJb3dDbnI4bEVQOFd1VUFCQ0lXS3Z2QmZIVEhIcUpmMHF0eWpaa1gzUDQraVdxTE12V05wNDFPeE9FTmN2VFBMeTdHMXFBTGxBRTJXdDV4SG1SR2cyOGVGTEZ3a2dUbzh5NGIiLCJtYWMiOiI1YjhkM2E0OWY0ZWIxMmIxMjQ1NDE5ODQ2ZGNlNjk4MjAyYzZmOWRkZTdkMDEzZTExMWM5MDZmZmQ0MTg4NjY5In0=
eyJpdiI6IlE4NjNKMktRcFI2UUs4TFpERHpRK0E9PSIsInZhbHVlIjoiQ0FLTU50QnYwU0o2WTg1YnFaYThUSnRpSVZ1REJTSkVqeHB4UGxuVG9neThhbjkzalRiZWZtTVhZSHhqVFZwNXIxU1NUS3Z0aERBanJnMEZnNFhPSGdUZHJMdkJKYUdmcTM3aE1cL2c5dXRrPSIsIm1hYyI6Ijc1MDIwNjUyYWVmMDJhYjk0ZDM2NTEyYjhhYTJiYjhhZDE2MzdkOTc0MmEwMjc1ODZmYjE0YmU1MzM2ZWY2YmUifQ==
“Đa tạ nguyên huynh đã ra tay cứu thϊếp thân một mạng... từ lúc còn ở ngoài bình nguyên, thϊếp thân đã thấy mặt nguyên huynh rất quen, không biết chúng ta từng gặp nhau ở đâu chăng?”
Họ Diệt vừa đặt chân xuống đất, liền phất tay thu lấy toàn bộ nạp giới trên thân ba cỗ thi thể, rồi tiếp tục chỉ huy hai thanh phi đao, cắt phăng đầu ba con ma thú, tìm kiếm ma hạch. Hai thanh phi đao của hắn một màu trắng, một màu đỏ, đều thuộc Huyền giai hạ phẩm, là hai món bảo cụ có phẩm chất cao nhất hắn thu hoạch được, trong bảo tàng Lệ Lập.
Chỉ trong thời gian ché trà nhỏ hắn đã hành động xong, liền quay đầu sang nhìn nữ tử xinh đẹp kia rồi mỉm cười đáp: “Người cầm phiến đá nhỏ, tại phường thị Kim Phất trấn trên địa thành Đàm Mang, gần mười năm về trước!”
Nữ tử kinh ngạc liền đưa tay lên che miệng, đôi mắt càng trợn to hơn nhìn hắn, qua một hồi lâu mới lên tiếng: “Không ngờ nguyên huynh chính là cậu thiếu niên năm đó, người mua được một phiến đá mà thϊếp thân cảm thấy có chút bất phàm.”
Trong đầu cô ta nhớ lại cảnh tượng hồi đó, thời điểm đấy tu vi của cô đã vừa đạt tới tầng 3, trong khi thiếu niên mà cô muốn mua lại phiến đá chỉ là tầng 1 mà thôi. Không ngờ hiện tại người thiếu niên năm đó đã có được tu vi kinh khủng bậc này, hơn nữa còn trở thành đệ tử Tọa Sơn tông, thế lực đỉnh tiêm trong quốc gia.
“Không ngờ mới qua chút năm, mà nguyên huynh tu vi đã tăng tiến tới tầng cao nhất tại Luyện Nguyên cảnh, đã thế còn có thể dễ dàng diệt sát ba kẻ đồng giai, quả thực khiến thϊếp thân thấy khó tin.” Nữ tử thở dài cảm thán.
A Diệt khoanh tay, đi vòng quanh trận pháp vừa sụp đổ, vừa quan sát vừa nói: “Ba kẻ kia đã sức cùng lực kiệt khi phá trận pháp phòng ngự của nguyên hữu rồi, hơn nữa thời khác đó chúng chỉ chú ý đến cô, không đảo thần thức xung quanh, nên tại hạ mới có thể dễ dàng đắc thủ như vậy.
..Nguyên hữu tuy tu vi còn dậm chân tại tầng 6, nhưng kĩ nghệ trên phương diện trận pháp lại phi thường cao, cần gì phải hâm mộ kẻ như tại hạ chứ.”
“Nguyên huynh quá khen, gia tộc nhỏ của thϊếp thân nổi danh nhờ kĩ nghệ bày bố pháp trận, thân là con gái của tộc trưởng đương nhiệm, tất nhiên thϊếp thân phải biết chút da lông như này.”
Sau đó hai người trò chuyện qua lại một hồi, A Diệt đã nói cho nữ tử kia biết tên của mình, đồng dạng nữ tử kia cũng đã cho hắn biết tên. Nàng tên Hàn Thanh Bình, người của Hàn gia, một gia tộc trung lưu tại địa thành Đàm Mang, tất cả tộc nhân đa phần đều có thiên phú rất cao trên phương diện trận pháp.
Năm xưa vì mơ hồ nhìn ra phiến đá mà A Diệt vừa mua được, có giấu trận đồ huyền bí nào đó bên trong, nên nữ tử này mới có ý định muốn mua lại để về nghiên cứu. Vì thế mới gián tiếp gây nên xung đột giữa A Diệt và thiếu gia họ Lục, nhưng chuyện đó nàng không hề hay biết.
Họ Diệt cũng đã biết lí do tại sao nữ tử tu vi thấp kém này lại có mặt trong Vạn Dược Giới. Huynh trưởng của cô ta trúng một loại độc hiếm có, mà một loại dược liệu để điều chế thuốc giải chỉ có trong nơi này, nên nàng mới cầu xin trưởng bối trong tông cho cho mình một suốt tiến nhập.
Hàn Thanh Bình không phải đệ tử tầng hạch tâm, nên không hề có ai trong tông lo cho tính mạng nàng mà ngăn cản. Tuy thực lực cá nhân yếu kém, nhưng trình độ pháp trận rất cao, cho cô đủ thời gian, thì tạo ra một đại trận có thể chống lại Luyện Nguyên cảnh đỉnh phong hoàn toàn có khả năng. Nhờ vậy mà cô mới được một suốt tiến nhập Vạn Dược Giới này.
“Không biết vì sao ba tên này lại nhất quyết muốn bắt Hàn nguyên hữu như vậy? Có ẩn tình gì nguyên hữu không muốn nói ra chăng?” A Diệt đột nhiên hỏi một câu khiến nữ tử kia sắc mặt có chút biến đổi.
Suy tư một hồi, cô ta thở dài rồi thành thật đáp: “Thứ bọn chúng muốn trên người thϊếp thân chính là một khối kì thạch, có thể chỉ dẫn tới vị trí sinh trưởng của ba linh dược quý hiếm!”
“Thật sao?” A Diệt không giấu nổi sự kinh ngạc, hắn đã từng nghe nói về kì thạch có thể cảm ứng linh dược, chúng được thiên nhiên hình thành, số lượng rất ít, nằm rải rác tại những nơi bất kì trong Vạn Dược Giới. Chỉ cần có một khối kì thạch, chắc chắn sẽ tìm được ít nhất ba gốc linh dược quý hiếm!
Nữ tử xinh xắn họ Hàn nhẹ gật đầu: “Khi thϊếp thân đang dựa theo khối kì thạch để đi tới vị trí của linh dược, do không cẩn thận nên đã bị ba tên đó phát hiện ra kì thạch, vậy nên mới bị chúng vây công như thế.”
Còn một lí do nữa mà nàng không nói vì xấu hổ, chính là ba kẻ kia cũng nổi lên du͙© vọиɠ với dung mạo nàng, muốn bắt về để giải tỏa nhu cầu cá nhân.
Thấy A Diệt âm trầm như đang suy nghĩ gì đó, nữ tử này có chút e sợ hắn ta sẽ hành động như ba gã kia, liền mỉm cười nói:
“Diệt huynh đã ra tay cứu giúp thϊếp thân một mạng, thϊếp thân cũng không nên độc hưởng kì ngộ một mình. Nếu huynh nguyện ý đi theo bảo vệ thϊếp thân, trong suốt chặng đường mà khối kì thạch chỉ dẫn, thϊếp thân xin nhường lại cho Diệt huynh hai gốc linh dược! Một gốc khác và toàn bộ thảo dược còn lại sẽ là của thϊếp thân, không biết huynh thấy như nào?”
Diệt Chúng Sinh nhìn chằm chằm nữ tử trước mặt, cười thâm ý rồi gật đầu đồng ý. Thấy vậy Hàn mỹ nữ mới thở phào nhẹ nhóm, bộ dáng căng thẳng đã bớt đi vài phần.
Ý nghĩ gϊếŧ người cướp của không phải chưa từng hiện lên trong đầu A Diệt, chỉ là hắn còn đang cân nhắc mà thôi. Nào ngờ nữ nhân này không phải chỉ được cái mã, đầu óc cũng thông minh, biết đối nhân xử thế, nguyện ý chia cho hắn phần thu hoạch cao hơn để hắn giảm bớt ý muốn gϊếŧ người đoạt bảo.
Dù đã quen biết từ xưa nhưng hai người cũng chẳng có giao tình gì, nên nữ tử họ Hàn kia vẫn rất đề phòng hắn, bộ dáng có chút lo sợ của nàng khiến A Diệt mắc cười. Hai người ngự khí phi hành tại gần mặt đất, lần theo phương hướng mà khối kì thạch trong tay họ Hàn đang chỉ, dần dần rời xa vị trí ban nãy.
Trên đường đi, hai người trao đổi tâm đắc tại phương diện trận pháp, khá là hợp nhau. Đây cũng là một trong những lí do khiến A Diệt ra tay cứu nữ tử này, vì hắn thực sự muốn biết thêm nhiều cách bày bố pháp trận, từ miệng một người trong gia tộc chuyên nghiên cứu pháp trận lâu năm.
Một người là hậu nhân dòng chính của gia tộc chuyên môn pháp trận, một người có được truyền thừa của pháp trận đại sư, cả hai hiện đều là trận pháp sư ưu tú, nên nói chuyện trên phương diện này phi thường ăn khớp nhau, bầu không khí không còn vẻ căng thẳng như trước nữa.