Long Đế Bất Diệt - Lục Ly (FULL) - Bản dịch chuẩn

Chương 1661 Sát tinh
Gấp hai mươi lần là khái niệm thế nào? Hiện tại thân thể của Lục Ly dù mặc cho Hóa Thần tiền kỳ đánh cũng khó đánh chết, chờ thân thể của hắn hoàn toàn cải tạo thành công. Cho dù đứng im cho đám người Hỏa lão quái, Huyết Hoàng hợp sức đánh cũng không bị thương chút nào. Hơn nữa Lục Ly còn phát hiện một điều, Huyền Lực bắt đầu biến chất, bản mệnh châu của hắn cũng biến chất theo, Huyền Lực trở nên càng thêm cô đọng, đổi màu, lấp lánh ánh sáng vàng mông lung. Trên người của hắn lặng lẽ tràn ngập hơi thở mà hắn rất quen thuộc, thần uy! Thần Linh đều có thần uy, đây là bởi vì thiên địa cải tạo thân thể. Huyền Lực, thần hồn biến chất, khiến Thần Linh có được khí tràng khác biệt, có được hơi thở đặc biệt. Xung quanh đã có mấy lão quái chạy đến, nhưng không ai dám tới gần, quan sát cách xa trăm dặm. Bọn họ nhìn thấy Lục Ly trẻ tuổi như vậy, cảm thụ được thần uy nhè nhẹ khuếch tán từ người hắn, tập thể hâm mộ ghen ghét không thôi. Ước gì lao tới đánh bay Lục Ly, để bọn họ hứng lấy thiên địa ban cho cùng cải tạo. Đương nhiên, không có người làm hành động ngốc nghếch đó, bọn họ lao qua, phỏng chừng sẽ cho lôi điện trực tiếp đánh thành cục than. Pháp tắc thiên địa tán thành Lục Ly chứ không phải bọn họ. Lôi đình có năng lượng thuộc hai loại tính chất, hủy diệt cùng trọng sinh, cho Lục Ly là trọng sinh, cho bọn họ có thể là hủy diệt... Theo thời gian trôi qua, không ngừng có người lao về hướng này. Hiện tại đến bên này hầu hết là lão quái ở Phong Ngục, Băng Ngục, Ám Ngục muốn đến cũng sẽ không nhanh như vậy. Mọi người thèm muốn, tập trung quan sát, hết sức cảm ngộ, muốn từ trong đó cảm ngộ một vài thứ, khiến chính mình bước ra một bước mấu chốt. Hai ngày hai đêm sau, lôi điện biến thành loại màu đen. Lục Ly vẫn không nhận được bất cứ thương tổn gì, hắn phát hiện Huyền Lực đã cơ bản biến thành Thần Lực màu vàng, hồn đàm cô đọng thành thứ như kim đan. Ầm ầm ầm! Lôi điện màu đen giáng xuống càng lúc càng dồn dập, Thiên Địa Huyền Khí trên bầu trời dần tán đi, xem ra đã đến phút then chốt cuối cùng. Lục Ly buông ra tâm linh, khiến chính mình đi vào không gian chi cảnh, hoàn toàn tiếp thụ thiên địa ban cho, mặc kệ pháp tắc thiên địa cải tạo mình. - Ủa? Phát sinh sự tình khiến Lục Ly bất ngờ. Khi lôi đình cuối cùng giáng xuống, ấn ký ngân long trong ‘kim đan’ trong đầu hắn đột nhiên sáng lên, tiếp đó kim đan cấp tốc biến hình, biến thành một thanh chiến đao, thanh chiến đao màu bạc nho nhỏ. - Giết! Trong lòng Lục Ly kinh hãi, phút then chốt, ấn ký ngân long lại quấy rối? Đang phút mấu chốt để hắn thành Thần, nếu xảy ra sơ sót gì thì hắn có lẽ không cách nào thành Thần, hoặc là bị lôi đình đánh thành mảnh nhỏ. Cho dù không xảy ra chuyện, nếu cải tạo linh hồn của hắn người không ra người, ngợm không ra ngợm thì có lẽ sẽ hại hắn cả đời. Đùng! Lôi đình cuối cùng đánh xuống, thân thể Lục Ly tỏa ánh sáng vàng chói lòa, thần uy trên người mãnh liệt, Huyền Lực toàn bộ chuyển hóa thành Thần Lực màu vàng dâng lên nhanh trong người. Cùng lúc đó, tiểu đao màu bạc trong linh hồn Lục Ly tỏa ánh sáng bạc chói mắt, tiểu đao hoàn toàn thành hình, e rằng không cách nào thay đổi. Hơn nữa tiểu đao màu bạc có một hoa văn mờ, rõ ràng là ấn ký ngân long! Thần thể thành, thần hồn tụ, Thần Lực biến, thần uy hiện! Trong đầu Lục Ly đột ngột có thêm một ít tin tức, hắn khép mắt lại, đứng không nhúc nhích tiêu hóa tin tức trong đầu. Đồng thời âm thầm tính toán một phen, Lục Ly rùng mình, đột nhiên mở mắt ra, trong mắt tràn ngập kinh ngạc. Tin tức trong đầu gợi ý hắn ba tháng sau nhất định phải phi thăng đi Thần Giới. Hắn tính toán một phen, ngày hắn phi thăng đúng y hệt như Tinh Hoàng đã nói. Lần trước chia tay với Tinh Hoàng, Tinh Hoàng nói một năm lẻ tám tháng sau Lục Ly sẽ phi thăng, hiện tại đã qua một năm lẻ năm tháng, thời gian vừa khớp. “Chẳng lẽ số phận là có thật? Chẳng lẽ trong vô hình có một bàn tay vận mệnh điều khiển số phận của mọi người?” Lục Ly ngước lên nhìn trời, im lặng thật lâu. Năng lực nhìn thấu thiên cơ của Tinh Hoàng không làm Lục Ly kinh ngạc, hắn khiếp sợ là trong thiên địa thật sự có số phận. “Thôi!” Lục Ly vẫy tay, không suy nghĩ nhiều, hắn đã không có thời gian, hắn còn phải trở về từ biệt với người nhà, người thân, tộc nhân, bằng hữu, sau đó lập tức đi Lôi Ngục, phi thăng Thần Giới. Vèo! Lục Ly bay lên cao, lao về phía lối vào Băng Ngục. Vừa bay đi, Lục Ly bị giật nảy mình. Tốc độ của hắn nhanh hơn lúc trước không biết gấp bao nhiêu lần, Thiên Tà Châu cũng không nhanh bằng một phần mười tốc độ của hắn. - A! Lục Ly trong khoảnh khắc biến mất phía trời xa, Hóa Thần lão quái ở gần nhìn nhau một cái, đều âm thầm hoảng sợ, Thần Linh có khác, tốc độ đã vượt qua cực hạn của phàm nhân không biết gấp bao nhiêu lần. Còn có lão quái bay về phía này, trong không trung nhìn thấy một luồng sáng trắng vụt qua, bọn họ đều không có phản ứng lại, Lục Ly đã biến mất ở phương xa. - Ưm, tốc độ không tệ. Sau khi đến Băng Ngục, Lục Ly gật gù, phát hiện với tốc độ thế này thì hắn đi Địa Hoàng Giới tối đa mấy ngày, cộng thêm thời gian đi Lôi Ngục, một tháng dư dả. Hắn còn có hai tháng tụ hợp với người nhà, người thân, tộc nhân, bằng hữu, sắp xếp mọi việc. - Ưm, thử xem sức chiến đấu! Ánh mắt Lục Ly nhìn hướng một tòa núi băng to lớn ở phương xa, hắn lấy ra thần binh, thả ra sát chiêu của Sát Đế. Xoẹt! Một ánh đao màu đỏ máu kinh thiên xuất hiện, ánh đao dài nghìn trượng, vừa xuất hiện đã xé rách hư không bốn phía. Nơi ánh đao vụt qua, không gian bị xẻ ra một khe nứt to lớn, không gian vạn dặm xung quanh chấn động mạnh. - Ồ! Phương xa vừa đúng có ba lão quái đi hướng bên này, muốn đi Phong Ngục quan sát, bọn họ thấy ánh đao màu đỏ máu kinh thiên kia thì trợn mắt há hốc mồm. Ầm! Ánh đao chém vào núi băng to lớn ở phương xa, núi băng bị xẻ ra từ giữa, ngọn núi to lớn cao cỡ mấy nghìn trượng, phạm vi rộng hơn nghìn dặm từ bên trong nứt ra cái khe to, hai bên khe núi bóng loáng như gương, tựa như thiên nhiên hình thành.
Chương 1662 Hết lòng lo lắng
- Uy của Thần khủng bố quá! Ba lão quái sợ đến mức người run bần bật, kinh hoàng quỳ một gối xuống đất, không dám nhìn Lục Ly ở trong không trung, rất sợ khinh nhờn Thần Linh. - Không tệ lắm, đi! Lục Ly gật gù, không nhìn ba lão quái kia, rạch phá không gian bay đi xa, trong khoảnh khắc biến mất phía cuối chân trời xa. - Thành Thần cũng tốt! Chờ Lục Ly rời đi, một lão quái lau mồ hôi lạnh trên mặt, thì thào: - Lục Ly là một sát tinh, người như vậy ở lại Cửu Giới, ai cũng không biết sẽ có bao nhiêu người bị giết, khiến hắn đi Thần Giới tai họa Thần Linh thì tốt hơn. Lục Ly chỉ mất bảy ngày đã trở lại Địa Hoàng Giới, như anh hùng khải hoàn, hắn nhận được vô số người nghênh tiếp. Không chỉ riêng người của Đấu Thiên Giới, còn có cường giả Cửu Giới sớm đến đợi chúc mừng, cường giả của đại gia tộc còn sót lại trong Địa Hoàng Giới đều đến. Đứng gần một Thần Linh coi như dính chút hơi Thần, đúng không nào? Còn có nhiều người trẻ tuổi đứng chờ ngoài thành Thần Châu. Được nhìn Thần Linh một cái thôi cũng đủ vốn liếng cho về sau khoác lác. Không phải Cửu Giới chưa từng ra Thần Linh, ở trung, tiểu giới diện xung quanh, thí dụ như Thủy Nguyên Giới đều từng ra Thần Linh. Nhưng một là vì Lục Ly trẻ tuổi nhất, không nói về sau không còn ai giống như vậy, ít nhất trước kia không có người. Còn một điều nữa, Lục Ly làm được điều người đi trước chưa làm được, lấy một thành trì Thần, làm được trước khi đột phá Thần cảnh. Điều này khiến rất nhiều người nhìn cao Lục Ly, rất nhiều người chắc chắn Lục Ly về sau tuyệt đối sẽ lấy được thành tựu cao hơn Nhan Thiên Cương, rất có thể sẽ vinh diệu trở về! Đương nhiên... Cũng có không ít người khịt mũi khinh thường, cho rằng Lục Ly đắc tội Nhan Thiên Cương, không chừng vừa đi Thần Giới thì sẽ bị giết. Phải biết rằng Nhan Thiên Cương chính là đại năng Thần Giới, là Trấn Phủ Trưởng Lão của Hắc Long Phủ, một trong mười thế lực lớn phương nam Thần Giới. Trong mắt nhiều người, trưởng lão là cao tầng của các thế lực, ví dụ trưởng lão của các đại gia tộc Cửu Giới đều là cao tầng. Hắc Long Phủ một trong mười thế lực lớn phương nam Thần Giới, Lục Ly có thể trốn thoát được Nhan Thiên Cương truy sát? Điều này giống như Thủy Nguyên Giới có một tiểu võ giả đi tới Địa Hoàng Giới. Tiểu võ giả này đắc tội trưởng lão của một trong mười thế lực lớn phương nam Địa Hoàng Giới, vậy võ giả này có thể bình an sống sót trong Địa Hoàng Giới không? Thật ra... Những người này không biết rằng Lục Ly không phải đắc tội một Thần Linh, còn có Man Thần, Vu Thần cùng Dực Thần, đặc biệt có thù không đội trời chung với Dực Thần. Nếu Dực Thần biết Lục Ly đi Thần Giới thì chắc chắn trăm phương nghìn kế truy sát Lục Ly. Lục Ly không suy nghĩ nhiều về chuyện này, hắn nhận mọi người chúc mừng, còn cùng toàn bộ người có mặt đi tham gia tiệc rượu. Lục gia đã sớm sắp xếp mấy trăm bàn, tộc trưởng các gia tộc đều có vị trí. Thái độ của Lục Ly rất bình dị gần gũi, có lẽ đạt đến độ cao này, đã không cùng cấp độ với mọi người, không cần thiết tự cao tự đại. Hắn ngồi đó đủ khiến tất cả mọi người ngước nhìn. Lục Nhân Hoàng nhìn thấy Lục Ly mỉm cười nói chuyện với tộc trưởng các đại gia tộc Cửu Giới, âm thầm cảm khái Lục Ly biết cách làm người. Lục Ly sắp phi thăng, hiện tại kết thù với các gia tộc sẽ mang đến vô tận tai họa ngầm cho Lục gia. Hắn bình hòa như vậy, tộc trưởng các đại gia tộc đều sẽ vinh hạnh không dám nhận, giảm bớt ghen tỵ và thù hận với Lục gia, có lợi cho Lục gia sau này phát triển. Đối địch với mọi người trên đời, nghe rất oách, kỳ thực rất dễ dàng bị liên hợp hủy diệt. Kiến nhiều cắn chết voi to. Lục gia gặp địch ở mọi nơi, cuối cùng khó tránh bị hủy diệt. Lục Ly không chủ động kính rượu, nhưng ai đến mời rượu hắn đều sẽ nhấp môi, khiến vô số cường giả đều kích động không thôi. Cùng Thần Linh cùng nhau uống rượu, đây là việc có thể thổi phồng cả đời. Uống từ giữa trưa đến tối rốt cuộc tan cuộc, Lục Ly giúp Lục gia kết một thiện duyên. Lúc tàn tiệc, Lục Ly giải trừ liên kết tinh thần với thần giáp và thần binh, giao cho Lục Nhân Hoàng ngay trước mặt mọi người. Lục Nhân Hoàng vẻ mặt kinh ngạc, Lục Ly lại mỉm cười giải thích một câu, hiện tại thân thể của hắn không cần mặc thần giáp nữa. Thần binh, thần giáp đã vô dụng với hắn, cho Lục gia làm bảo bối trấn tộc. Toàn trường vô số người thèm muốn, trong lòng bội phục Lục Ly thông minh. Giao thần binh và thần giáp cho Lục Nhân Hoàng ngay trước mặt mọi người, đây là nói cho các đại gia tộc Cửu Giới, đừng nhằm vào Lục gia, nếu không thì Lục Nhân Hoàng dựa vào thần binh cùng thần giáp có thể hủy diệt bất kỳ gia tộc nào. Tại sao ngày xưa Nhan gia luôn đứng sừng sững trên đỉnh Cửu Giới? Là bởi vì có được thành trì Thần cùng thần binh, thần giáp, thành trì Thần có thể bảo chứng Nhan gia bất diệt, thần binh và thần giáp thì là vũ khí sắc bén tiến công. Bất kỳ Hóa Thần đỉnh phong nào mặc thần giáp vào là có thể tung hoành Cửu Giới, cầm thần binh có thể chém giết đa số cường giả, đây là uy hiếp tuyệt đối. Gậy và kẹo, bữa tiệc rượu này Lục Ly ít nhất bảo chứng cho Lục gia trong vòng trăm năm vinh quang. Nền móng của Lục gia còn yếu, nhưng nắm giữ Địa Hoàng Giới trăm năm thì có thể thoải mái phát triển thành nhà giàu đứng đầu Cửu Giới. Đêm khuya vắng người, khách khứa tan hết, nhưng Lục Ly không có đi nghỉ ngơi, cùng Chấp Pháp Trưởng Lão, Lục Chính Dương, Lục Nhân Hoàng, Ngũ Thái Công thương nghị đến nửa đêm. Thương nghị xong, Lục Ly vẫn không đi gặp nhóm Khương Khởi Linh, mà là mang theo Lục Nhân Hoàng một người rời khỏi. Lục Ly dùng hết tốc độ mang theo Lục Nhân Hoàng đi Kim Ngục, xuống Thủy Ngục, cuối cùng đến Mộc Ngục. Không phải vì Lục Ly muốn quay về nhìn xem trước khi phi thăng, hắn đến vì Âm Quỳ Thú. Âm Quỳ Thú là ma thú của Ma Vực, còn rất nhỏ, chưa hoàn toàn lớn lên, phỏng chừng còn cần mấy chục năm thậm chí trên trăm năm để đến cảnh giới thông linh Nhưng mà... Sau khi Âm Quỳ Thú thông linh thì ngang ngửa Thần Linh bình thường, quét ngang Cửu Giới hoàn toàn không thành vấn đề. Lục Ly mang theo Lục Nhân Hoàng trở về là muốn chuyển giao Âm Quỳ Thú cho Lục Nhân Hoàng.
Chương 1663 Lần sau gặp mặt?
Lục Ly mang theo Âm Quỳ Thú đi Thần Giới không được ích gì, để lại cho Lục gia có tác dụng lớn hơn, nuôi nấng mấy chục trên trăm năm, sau khi Âm Quỳ Thú biến thành Thần thú sẽ vĩnh viễn che chở Lục gia. Lục Ly vì thân nhân, tộc nhân, bằng hữu, có thể nói là lo lắng hết lòng. Lục Ly giải trừ liên kết tinh thần với Âm Quỳ Thú, nhưng Âm Quỳ Thú vẫn không dám nhúc nhích, linh trí của nó rất thấp nhưng không có nghĩa là không biết Lục Ly hiện tại mạnh cỡ nào. Bị Lục Ly trấn áp, Âm Quỳ Thú và Lục Nhân Hoàng đạt thành khế ước, thành linh thú của hắn. Lục Ly lần này hoàn toàn an tâm, Hỏa lão quái cũng biến thành hồn nô của Lục Nhân Hoàng, bây giờ Lục Ly chỉ còn một linh thú là Lung đạo nhân. Ưm, còn có Tiểu Bạch, nhưng Tiểu Bạch cùng hắn không có khế ước, không thể tính là linh thú của hắn, ở trong lòng Lục Ly xem Tiểu Bạch như đệ đệ. - Về thôi! Giải quyết xong việc Âm Quỳ Thú, Lục Ly không có đi Đấu Thiên Giới, thời gian không cho phép. Hắn mang theo Lục Nhân Hoàng lấy tốc độ nhanh nhất quay về Địa Hoàng Giới. Qua lại mất hơn mười ngày, trong dự toán của Lục Ly còn có hơn một tháng tụ hợp với người thân, chủ yếu nhất là cùng ba vị thê tử. Thật ra, Lục Ly vốn có thể đi cấm địa Cổ Thần một chuyến, không chừng có thể được đến thần binh thần giáp của Hằng Đế. Hắn lấy thần giáp sẽ càng có bảo đảm. Với thực lực hiện tại của Lục Ly, hẳn là có thể thoải mái chống cự cấm chế của cấm địa Cổ Thần, tìm kiếm kho báu trong cấm địa. Cuối cùng Lục Ly suy xét một phen, vẫn là buông bỏ. Hằng Đế để lại báu vật quý trọng nhất là Thiên Tà Châu, Chân Ý Đồ đều bị hắn được đến, thần binh thần giáp hãy để lại cho người có duyên. Càng chủ yếu là, nếu đi vào cấm địa Cổ Thần có lẽ sẽ mất một, hai tháng, không chừng chậm trễ ngày phi thăng, Lục Ly sẽ không có thời gian làm bạn với ba vị thê tử mình yêu. So với báu vật, Bạch Thu Tuyết, Bạch Hạ Sương, Khương Khởi Linh có địa vị nặng hơn trong lòng Lục Ly. Lần này đi Thần Giới tương đương tiên phàm hai bờ, nếu ba người không thể phi thăng, nếu hắn không cách nào trở thành siêu cấp đại năng Thần Giới, như vậy hắn cùng ba vị thê tử sẽ vĩnh viễn không thể gặp mặt. Ba nữ nhân hiểu điều này, mỗi ngày mỗi đêm đều gần gũi Lục Ly. Ba người không nói về Thần Giới, cũng không hỏi Lục Ly khi nào đi Thần Giới. Giống như năm xưa ở Anh Hoa Cốc, yên lặng làm bạn, trân trọng thời gian bên nhau cuối cùng. Một tháng qua trong chớp mắt, đã đến lúc Lục Ly phải đi, dù sao cần vượt qua Kim Ngục Băng Ngục Phong Ngục Ám Ngục Hồn Ngục Lôi Ngục, cho dù Lục Ly có tốc độ nhanh cũng cần một ít thời gian. Khi Lục Ly tuyên bố khởi hành, vô số người lập tức tụ về Địa Hoàng Giới. Thật ra rất nhiều người từ sau bữa tiệc rượu thì không đi xa, chờ đưa tiễn Lục Ly. Thành Thần! Đó là đỉnh phong võ đạo của Phàm Nhân Giới, mặc kệ là võ giả có thù hay thân với Lục Ly đều định đưa tiễn. Tôn kính võ giả Thần cấp là sự tôn trọng và kính sợ với võ đạo. Trong khoảng thời gian này ngược lại là khoảng thời gian nhàn nhã hiếm có của Lục Ly, mọi việc đều sắp xếp xong, hắn rảnh rỗi thoải mái, suốt ngày cùng Khương Khởi Linh, Bạch Thu Tuyết, Bạch Hạ Sương, khi rảnh thì tụ hợp với đám người Dạ Lạc, Minh Vũ, Lục Lân, rất thoải mái. Năm ngày qua đi, Lục Ly nhẹ nhàng ôm từ biệt ba vị thê tử, hôn lên trán các nàng, tiếp theo dùng ánh mắt vô cùng kiên định nhìn ba người nói: - Hãy tin tưởng phu quân của các nàng, ta sẽ trở về. Ta có thể từ Bắc Mạc đi ra, có thể đứng ở đỉnh phong Đấu Thiên Giới, có thể đứng ngạo nghễ trên đỉnh Cửu Giới, có thể thành Thần, ta nhất định có thể ở Thần Giới xông ra một mảnh bầu trời, có thể trở về đón các nàng cùng nhau đi Thần Giới! Ba người gật mạnh đầu. Khương Khởi Linh lưu luyến, mắt Bạch Thu Tuyết đỏ hoe, Bạch Hạ Sương không kiềm được lặng lẽ rơi giọt lệ, giống như sinh ly tử biệt, một bàn tay nắm chặt cánh tay Lục Ly không thả ra. Bạch Thu Tuyết vỗ lưng Bạch Hạ Sương, Bạch Hạ Sương rốt cuộc thả tay Lục Ly ra, nghiêng mặt sang một bên, dường như không muốn khiến Lục Ly nhìn thấy nàng khóc lóc. Lục Ly nhìn Bạch Hạ Sương, đều có chút không nhẫn tâm rời đi. May mà Bạch Thu Tuyết an ủi Bạch Hạ Sương vài câu, Bạch Hạ Sương miễn cưỡng lau khô nước mắt, cười cười lại lần nữa ôm Lục Ly, nghiêm túc nói: - Phu quân, ngươi an tâm đi Thần Giới, không cần nhớ trong nhà. Ta sẽ nỗ lực tu luyện, tranh thủ đột phá thành Thần, đi Thần Giới tìm phu quân. - Ha ha, Sương nhi có chí khí, cố lên! Lục Ly nhếch môi cười, tính tình của Bạch Hạ Sương đời này e rằng khó sửa, muốn nàng an tĩnh lại tu luyện? Việc này khó còn hơn lên trời, Bạch Hạ Sương khó mà thành Thần. Lục Ly nhìn chăm chú ba người, đi ra cửa lớn, bay lên. Ba người Khương Khởi Linh bay ra theo. Trong thành Thần Hoàng không có người. Bốn người Lục Ly bay ra thành trì Thần, nhìn xuống dưới, thấy rậm rạp toàn là đầu người đứng trên quảng trường, chen chúc chật ních. Lục Ly mang theo ba người bay xuống, ánh mắt lướt qua từng khuôn mặt bên dưới. Chấp Pháp Trưởng Lão, Lục Chính Dương, Lục Nhân Hoàng, Lục Phi tuyết, Ngũ Thái Công, Khương Thiên Thuận, Khương Vô Ngã, Dạ Lạc, Bàn Nhược, Dạ Tiếu, Dạ Tra, Kha Mang, Minh Vũ, Yên phu nhân. Rất nhiều người quen cũ, đông đúc người thân bằng hữu, biểu cảm của Lục Ly bình tĩnh như mặt nước, trong lòng hơi có chút thương cảm. Khuyên quân uống cạn ly rượu, lần này đi Thần Giới không biết có gặp lại. Lục Ly không trò chuyện từ biệt từng người, không thì hôm nay khỏi đi nữa. Lục Ly chỉ nhìn đám người, theo sau phất tay, dùng ngữ khí vô cùng kiên định: - Chư vị, chờ ta trở lại! Vèo! Lục Ly nói xong dứt khoát rời đi, ngoắc Lung đạo nhân. Lung đạo nhân ngửa mặt lên trời gầm lên mấy tiếng, biến thân, theo sau hóa thành hư ảnh biến mất ở giữa hai chân mày của Lục Ly. Lục Ly bay lên, vô số người trong quảng trường đồng loạt quỳ xuống, đồng thanh kêu lên: - Cung tiễn Lục đại nhân! Mấy vạn người cùng nhau trầm giọng hét lớn, âm thanh chấn thiên động địa, Lục Ly phất tay, dứt khoát bay đi xa, tốc độ cũng không có quá nhanh.
Chương 1664 Lần sau gặp mặt?
Bộ đồ xanh, mái tóc trắng, bóng lưng như kiếm khuất xa tầm mắt mọi người, cuối cùng hoàn toàn biến mất phía cuối trời. Khương Khởi Linh, Bạch Thu Tuyết vẫn không khóc giờ thì lệ chảy thành sông, Bạch Hạ Sương càng là khóc ruột gan đứt đoạn. Chấp Pháp Trưởng Lão, Lục Chính Dương, Ngũ Thái Công khóc ròng. Đám người Minh Vũ, Kha Mang, Dạ Tra ánh mắt buồn bã. Lục Lân, Lục Hồng Ngư, Dạ Lạc siết chặt tay. Dạ Tiếu Hoa mặt tái nhợt, có chút mất hồn mất vía, Bàn Nhược không có rơi lệ, chỉ nhẹ giọng thì thào: - Lục ca ca, ngươi đồng ý với Bàn Nhược, chỉ cần ta có thể đi Thần Giới thì ngươi sẽ nhận ta. Lục ca ca, chờ Bàn Nhược, ta nhất định sẽ đi Thần Giới, nhất định! Rất nhiều cường giả Cửu Giới âm thầm thở phào một hơi, Lục Ly đi Thần Giới, Lục gia sẽ không thống nhất Cửu Giới. Tuy rằng Cửu Giới rất nhanh sẽ xao động, nhưng không cần lo lắng Lục gia ra tay. Không có Lục Ly thì Lục gia không còn lưỡi dao sắc bén, chỉ có thể tự bảo vệ mình. Hỏa lão quái cùng Trần Vô Tiên cũng nhẹ nhàng rất nhiều, tuy rằng hai người đều không là hồn nô của Lục Ly, Trần Vô Tiên càng là người tự do. Nhưng Lục Ly là một tòa núi cao đè ép hai người nghẹt thở. Không có Lục Ly, Lục gia sẽ tôn kính hai người hơn, đương nhiên hai người cũng sẽ cố gắng bảo vệ quyền lợi của Lục gia. - Sát tinh này rốt cuộc đi rồi! Rất nhiều võ giả gia tộc Địa Hoàng Giới nét mặt giãn ra, bọn họ đã thám thính, lúc này xuống tay với các đại gia tộc Địa Hoàng Giới là ý của Lục Ly. Lần trước bảy phần đại gia tộc Địa Hoàng Giới bị hủy diệt, ở trong lòng nhiều người thì Lục Ly không khác gì ma đầu. Hiện tại ma đầu rốt cuộc đi rồi, bọn họ cũng không cần lo lắng tùy thời có một thanh đao chém xuống. Lục Ly bay ra nghìn dặm thì tăng tốc, dùng tốc độ nhanh nhất rời khỏi Địa Hoàng Giới. Cũng không phải hắn sốt ruột, hắn sợ chính mình mềm lòng, không nỡ rời đi. Sau khi vào Kim Ngục, trong lòng Lục Ly kiên định rất nhiều, gác việc Địa Hoàng Giới qua một bên. Bởi vì hắn biết đã bước ra một bước này thì hắn không thể quay đầu, hắn cũng không có thời gian thương xuân bi thu, đa sầu đa cảm. Đến Thần Giới là hắn sẽ đi vào chiến trường hoàn toàn mới, hắn sẽ nghênh đón khiêu chiến càng lớn. Nếu hắn không dốc hết sức ứng phó, không chừng mới vừa rời đi Thần Giới thì sẽ bị Nhan Thiên Cương giết chết. Lục Ly giết Nhan Chân, cướp đoạt thần giáp thần binh, đánh hạ thành trì Thần, hủy diệt Nhan gia. Nhan Thiên Cương hận hắn thấu xương, không chừng sẽ phái người đi canh chỗ Lục Ly phi thăng, hắn vừa lên Thần Giới có lẽ sẽ đối mặt truy sát! - Đi! Lục Ly mù tịt về Thần Giới, suy nghĩ nhiều cũng vô nghĩa, đi Thần Giới xem tình huống rồi tùy cơ ứng biến. Bay đi Băng Ngục với tốc độ cao nhất, sau đó đi Băng Ngục, chuyển đi Ám Ngục, vượt qua Hồn Ngục. Ở lối vào Lôi Ngục, Lục Ly gặp hai người khiến người ngoài ý muốn, Huyết Hoàng và Tinh Hoàng. Nghĩ đến thủ đoạn quỷ thần khó lường của Tinh Hoàng, Lục Ly nhẹ lòng. Lục Ly ngừng lại, khách khí vái chào hai người. Huyết Hoàng rối rít biểu thị không dám, dù sao cảnh giới của Lục Ly và hắn đã khác biệt như trời với đất. Huyết Hoàng nhìn thấy Lục Ly vẻ mặt ôn hòa mỉm cười, cảm khái nắm tay hắn: - Lục Ly, tuy rằng chúng ta không có duyên sư đồ, quen biết ngươi là vinh hạnh trong đời lão hủ. Ngươi yên tâm đi Thần Giới lang bạt đi, lão hủ còn ở Thần Giới ngày nào thì sẽ giúp ngươi thủ hộ Lục gia ngày đó. Lục Ly không nói nhiều, chỉ cảm kích gật đầu, nói: - Đa tạ Huyết Hoàng tiền bối. Sức chiến đấu của Huyết Hoàng đấu rất mạnh, uy vọng rất cao, có câu này của Huyết Hoàng thì Lục gia hoàn toàn không phải lo. Tinh Hoàng thản nhiên tiếp thụ Lục Ly vái chào, mỉm cười vuốt râu dê, nói: - Lục Ly, có bầu trời càng rộng lớn chờ ngươi đi bay lượn, cứ việc xông pha, không cần kiêng dè cái gì. Chỉ cần ngươi mãi mãi giữ đấu chí không buông bỏ, dũng cảm tiến tới thì thành tựu tương lai của ngươi không thể đo lường. Có lẽ lần sau gặp mặt, ngươi đã đứng ngạo nghễ đỉnh Thần Giới, đến lúc đó ngươi nhớ đừng giả vờ không nhận ra lão phu. - Lần sau gặp mặt? Lục Ly có chút mơ hồ, chẳng lẽ Tinh Hoàng cũng cần đột phá Thần cảnh? Hắn muốn hỏi thăm hai câu, Tinh Hoàng lại vẫy tay, cái gì cũng không chịu nói. Trò chuyện vài câu, Lục Ly vẫy tay chào mọi người, xông lên Thông Thiên Sơn, bước chân vào Lôi Ngục. Lôi Ngục vẫn như trước kia, vừa tiến vào liền có thể cảm giác có hơi thở hủy diệt, bất kỳ ai ở trong Lôi Ngục đều sẽ bản năng cảm giác được áp lực, cảm giác được tử vong uy hiếp. Đương nhiên, Lục Ly lần này đứng ở đây đã khác xưa, hắn cũng không có cảm giác được bất cứ áp lực. Khoảnh khắc thành Thần, Lục Ly chịu đựng các loại lôi điện oanh kích, giờ phút này trong lòng hắn có niềm tin tuyệt đối xông qua biển sét, đi vào Thần Giới. Lục Ly không bay hướng biển sét mà là tản ra thần niệm tra xét. Hiện tại thần niệm của hắn xứng là thần niệm thật sự, thần niệm của hắn như gió đêm lặng lẽ khuếch tán bốn phía, thoáng chốc bao phủ phạm vi không gian vạn dặm, dường như còn lâu lắm mới đến giới hạn. Tra xét một phen, Lục Ly không tìm được bóng dáng Tiểu Bạch, phạm vi mấy vạn dặm đều không có tung tích của nó, Lục Ly cau mày bay hướng biển sét phương xa. Đùng! Trên bầu trời giáng xuống một lôi điện màu trắng, Lục Ly không tránh không né, mặc lôi điện đánh vào người mình. Nếu không chịu nổi lôi điện màu trắng thì hắn không cần mơ đi Thần Giới Quả nhiên! Lôi điện màu trắng đánh vào người, trên người Lục Ly không có gì khác lạ, cảm giác như gió nhẹ thổi qua. Trong lòng hắn nắm chắc, tiếp tục bay tới trước, tốc độ tăng lên. Bay nửa canh giờ sau, Lục Ly đã đến rìa biển sét, hắn rốt cuộc phát hiện tung tích của Tiểu Bạch, nhìn thoáng qua, trong lòng hắn giật mình không thôi. Bởi vì Tiểu Bạch đang phiêu bạt ở chính giữa khu vực biển sét, nó đang chịu đựng lôi điện màu vàng oanh kích, hơn nữa có thể hứng lấy lôi điện màu vàng đánh trúng. Lôi điện màu vàng có bao nhiêu khủng bố? Lục Ly không biết rõ, nhưng hắn biết Hóa Thần đỉnh phong bình thường tuyệt đối không chịu nổi.
Chương 1665 Tiểu Bạch bướng bỉnh
Một năm rưỡi qua đi, thực lực của Tiểu Bạch nhưng lại tăng lên nhanh như vậy? Hay là Tiểu Bạch trời sinh có được thuộc tính kháng lôi? Lôi điện thương tổn nó không lớn? Mặc kệ tình huống gì, Lục Ly rất vui mừng khi thực lực của Tiểu Bạch tăng lên. Tiểu Bạch làm bạn hắn lớn lên, linh trí phi thường cao, nó không khác gì đệ đệ của hắn. Nhưng mà... Tiểu Bạch hiện tại thực lực rõ ràng còn chưa thể xông qua khu vực trung tâm nhất, Lục Ly có thể thoải mái tra xét bốn phía Thông Thiên Sơn đều là lôi điện màu đen đánh xuống. Với thực lực của Tiểu Bạch chắc chắn không xông qua được, Tiểu Bạch không phải linh thú của Lục Ly, hắn không cách nào thu vào giữa hai chân mày, tự nhiên không cách nào mang theo nó đi Thần Giới. - Tiểu Bạch! Lục Ly trầm giọng quát một tiếng. Tiểu Bạch đang đi qua biển sét ở phương xa đột nhiên quay đầu, nhìn thấy Lục Ly thì trong mắt tràn ngập vui mừng, bay tới nhanh như kiếm bén. - Grào grào! Tiểu Bạch nhảy lên vai Lục Ly, hưng phấn kêu liên tục, không ngừng dụi đầu vào mặt Lục Ly, trong mắt tràn đầy ngạo nghễ, dường như chờ đợi Lục Ly biểu dương. - Không tệ, Tiểu Bạch, tiến bộ rất lớn! Lục Ly vươn tay sờ đầu Tiểu Bạch, lông trắng của nó bị đốt cháy lộ ra cái đầu trọc, không đẹp mắt như trước. Đương nhiên Lục Ly không để ý những thứ này, hôn Tiểu Bạch một cái. - Tiểu Bạch, tiếp tục cố gắng, tranh thủ hôm nay xông qua biển sét màu đen! Lục Ly tạm dừng rồi nói: - Đợi ngươi xông qua biển sét màu đen, đi vào Thông Thiên Sơn là có thể cùng ta đi Thần Giới hội hợp - Grào! Tiểu Bạch khó hiểu nhìn Lục Ly, hơi hoang mang. Theo sau nó vươn ra bốn chi nhỏ chỉ hướng Thông Thiên Sơn, lại chỉ vào chính mình, ánh mắt lộ ra kiên nghị. - Ngươi muốn theo ta đi Thần Giới? Lục Ly hơi kinh ngạc, theo sau quát: - Không được! Tiểu Bạch, thực lực của ngươi chưa tới, chắc chắn không vượt qua được. Thực lực không có đạt tiêu chuẩn, pháp tắc thiên địa sẽ không cho phép ngươi đi Thần Giới, ngươi sẽ bị đánh chết. - Grào grào! Hai móng nhỏ bấu chặt Lục Ly, Tiểu Bạch liên tục kêu, ý tứ phi thường kiên định, đòi cùng Lục Ly đi Thần Giới, cho dù chết cũng phải đi. - Thế này vậy. Lục Ly suy nghĩ một hồi rồi bảo: - Ta bỏ ngươi vào Thiên Tà Châu, nếu ngươi không có bị pháp tắc thiên địa đuổi ra thì ta sẽ mang ngươi đi Thần Giới. Nếu ngươi bị đuổi ra thì phải ngoan ngoãn ở đây tu luyện. Pháp tắc thiên địa có hạn chế, chứ không thì trước kia Thần Linh sẽ mang người đi Thần Giới. Tiểu Bạch không hiểu cách làm linh thú của người khác, Lục Ly chỉ còn cách duy nhất là bỏ nó vào Thiên Tà Châu. Thiên Tà Châu là Thần Khí siêu phẩm, không chừng có thể che giấu, khiến Tiểu Bạch lặng lẽ lẩn vào Thần Giới. - Grào grào! Tiểu Bạch kêu mấy tiếng, biểu thị đồng ý, Lục Ly lấy ra Thiên Tà Châu bỏ nó vào trong. Lục Ly tạm dừng một lúc rồi chậm rãi bay hướng biển sét, không phải sợ chính mình bị đánh chết, mà là sợ Tiểu Bạch xuất hiện ngoài ý muốn. Lôi long lăn lộn bơi trong biển sét, sét hình cung lấp lánh đầy trời, khi Lục Ly xông vào lập tức bị sét hình cung bao phủ, vô số lôi long gầm rống lao về phía hắn, tựa như muôn thú chạy chồm muốn xé rách hắn. Lục Ly không sử dụng Nhiên Huyết Thần Kỹ, không thả ra Long Khải, chỉ dựa vào thân thể đối kháng. Hắn đã ngưng tố thần thể, lôi điện của Phàm Nhân Giới tầm thường không tổn thương hắn được. Một đường chậm rãi bay, vô luận bao nhiêu lôi điện đánh tới thì Lục Ly vẫn không đánh trả, những lôi điện giống như từng đợt bọt sóng, không cách nào khiến hắn thụt lùi một bước. Tuy Lục Ly giảm chậm tốc độ nhưng rất nhanh đến khu vực trung tâm biển sét, lôi điện ở đây đã biến thành màu vàng. Lục Ly sắc mặt trở nên nghiêm túc, không phải hắn e sợ lôi điện, mà là hắn cảm giác bên này không gian chấn động kịch liệt, mỗi lần lôi điện gào thét mà đến, bốn phía không gian đều sẽ bị chấn động mạnh. Phát sinh sự tình khiến Lục Ly lo lắng nhất, sau khi hắn đi vào khu vực lôi điện màu đen bao phủ, hắn cảm giác không gian chấn động dữ dội. Một lôi điện màu đen gào thét mà đến đánh trúng Lục Ly, Thiên Tà Châu trong tay hắn đột nhiên sáng lên, tiếp đó Tiểu Bạch đột nhiên xuất hiện, bị lôi sắc lôi điện bao phủ vào. - Nguy rồi! Lục Ly nhìn thấy Tiểu Bạch toàn thân đều bốc lên khói xanh, dứt khoát tóm lấy nó ném ra sau lưng. Lục Ly hứng lấy phần lớn uy lực từ lôi điện màu đen vừa rồi, chỉ có một phần lôi điện đã làm Tiểu Bạch bị thương, nếu liên tục chịu đựng nhiều lôi điện màu đen thì Tiểu Bạch sẽ bị tươi sống đánh chết. Tiểu Bạch bị ném ra ngoài, tuy rằng trên người không ngừng chịu đựng lôi điện màu vàng oanh kích, lại miễn cưỡng có thể chống cự. Trong mắt nó tràn ngập sốt ruột, không ngừng hét với Lục Ly, muốn lao tới chỗ Lục Ly. - Đứng lại! Lục Ly nghiêm khắc quát to: - Tiểu Bạch, ngươi đã hứa với ta, nếu pháp tắc thiên địa xua đuổi ngươi thì ngươi ở lại đây! Nếu ngươi không nghe lời, về sau ta sẽ mặc kệ ngươi! Lục Ly phát giận, Tiểu Bạch bị dọa sợ, Lục Ly rất ít nổi nóng với nó, thoáng chốc nó do dự, không dám đi tới. Tiểu Bạch chỉ có thể tội nghiệp nức nở mấy tiếng, đáng thương nhìn Lục Ly. Lục Ly không có mềm lòng, đây không phải là đùa giỡn, sơ sẩy một cái Tiểu Bạch sẽ bỏ mạng, hắn dịu giọng nói: - Tiểu Bạch, ngươi tiếp tục ở đây rèn luyện thân thể, phỏng chừng mấy tháng hoặc một năm thì có thể xuyên qua biển sét. Nghe lời được không? Ngươi đi Thần Giới rồi đến tìm ta, ta vĩnh viễn sẽ không vứt bỏ ngươi. Tiểu Bạch nức nở mấy tiếng, Lục Ly dứt khoát quay đầu bay đi Thông Thiên Sơn ở gần đó. Nên cắt đứt mà không cắt thì dễ xảy ra chuyện, hắn không rảnh quan tâm nhiều thứ, sau khi đi Thần Giới hắn còn phải đối diện khiêu chiến lớn hơn. Bước vào Thông Thiên Sơn, Lục Ly cảm giác không có bất cứ áp lực, thân thể nhẹ nhàng có thể một đường lao nhanh mà lên, hắn không có dừng lại cấp tốc vọt lên, khi sắp bước ra bước cuối cùng thì hắn ngoái đầu lại nhìn. - A! Nhìn một cái làm hắn sợ tới mức suýt chút hai chân mềm nhũn lăn xuống, bởi vì hắn nhìn thấy Tiểu Bạch hóa thành một luồng sáng trắng xung xông về phía bên này, chỉ trong khoảnh khắc đã vượt qua biển sét đến dưới Thông Thiên Sơn. Lời editor: Hôm qua muội bận quá quên đăng chương, sáng nay đang chuẩn bị chương đăng lên thì gặp bà chấp sự YY tới gây sự. Muội với chấp sự YY cãi nhau nhiều lần rồi, lần nào bên đó tưởng đã bắt được điểm sai của muội cũng đi tìm muội làm ầm lên hết á... Nhưng mấy lần bị quê, lần này cũng vậy luôn... =))) Bên đó đi kể với người khác là cho muội vào danh sách đen, tới lúc muội đi hỏi thẳng mặt thì bảo đâu có, mình làm gì nói... Không lẽ lại chụp ảnh màn hình rồi ném vào cái mặt bà... =))) Mà vào danh sách đen thì sao? Thì không được lên banner và đề cử miễn phí thôi chứ sao. Không cho lên miễn phí thì muội mua vậy. Ôi, cãi nhau từ sáng mà tới giờ vẫn còn cay... Tức thật sự. Mình làm sai cái gì cũng phải chịu quả đắng, bên đó làm sai thì chỉ cần xin lỗi là xong. Đúng là sân nhà ai người đó có quyền mà!!!! Thôi đi vào chính sự, hôm nay đăng 20c bù cả hôm qua nữa nha.

Ads
';
Advertisement