Long Đế Bất Diệt - Lục Ly (FULL) - Bản dịch chuẩn

Chương 1336 Đường lui bị đoạn? 2
Kha Mang lộ vẻ ngưng trọng nói: - Ta bố trí tổng cộng bốn cái cấm chế, một cái ảo trận, cái này tương đối dễ dàng phá, nhưng vẫn còn hai cái cấm chế rất khó phá. - Nếu như lấy lực phá trận mà nói... Ít nhất phải cấp bậc thú hoàng mới có thể phá vỡ. Quan trọng nhất chính là ta bố trí một cái tiểu cấm chế vô cùng bí mật, cấm chế này rất khó hủy diệt, trừ phi cái sơn động kia hoàn toàn nổ tung, hiện tại... Bốn cái cấm chế bị hủy diệt toàn bộ rồi. - Đã xảy ra chuyện. Nội tâm Lục Ly thoáng chìm xuống đáy cốc, con ngươi chớp loé suy đoán đây là trùng hợp hay là có thú tộc phát hiện lối đi kia? Nếu như cái cửa ra vào kia bị hủy diệt mà nói... Sự tình liền lớn rồi, chuyện này đại biểu bọn họ vĩnh viễn không cách nào trở về Minh Thần Giới, không cách nào trở về... Đấu Thiên Giới nữa. - Thánh chủ cũng không cần quá lo lắng. Kha Mang thấy sắc mặt Lục Ly khó coi như thế, trấn an nói: - Có lẽ chỉ là trùng hợp, bên kia có huyền thú cường đại giao chiến, hủy diệt bên ngoài thạch động, thuận tiện phá vỡ cấm chế ta bố trí. Cái thạch động kia sâu như vậy, có lẽ cửa ra vào sẽ không bị hủy diệt. Cấm chế Kha Mang bố trí không phải ở lối vào, mà là ở giữa thạch động. Nếu như bên ngoài có thú tộc cường đại giao chiến, hủy diệt một nửa thạch động, vẫn có thể hủy diệt toàn bộ cấm chế Kha Mang bố trí. Đương nhiên tỷ lệ này quá nhỏ, cần phải có hai con thú hoàng giao chiến ở gần đó. Dọc theo đường đi Lục Ly không có phát hiện tình huống huyền thú thường xuyên giao chiến, Cổ Thú Giới rất an tĩnh. Thần niệm Lục Ly quét ra phía ngoài, sau khi dò xét một trận xác định bên ngoài không có tình huống đặc biệt, thân thể hắn chợt lóe lên ra khỏi Thiên Tà Châu. Chấp pháp trưởng lão cảm ứng được thần niệm của Lục Ly, dừng bước chân lại, dò hỏi: - Sao không tu luyện? Lục Ly lại dùng thần niệm dò xét ra bốn phương tám hướng lần nữa, sau khi quét một lần mới dò hỏi: - Thái gia gia, dọc đường đi ngài có phát hiện vấn đề hay không? - Không có! Chấp pháp trưởng lão nghi hoặc nói: - Rất bình thường, mặc dù trên đường gặp phải rất nhiều thú đàn, nhưng ta đều tránh được. - Vậy trên đường đi ngài có gặp phải thú đàn chém giết lẫn nhau không? Lục Ly hỏi lại lần nữa. - Không có! Chấp pháp trưởng lão vẫn lắc đầu nói: - Cổ Thú Giới rất an tĩnh, trừ một ít dã thú huyền thú cấp thấp khai chiến ra, cũng không nhìn thấy thú tộc cường đại khai chiến. - Vậy chắc chắn đã xảy ra chuyện! Nội tâm Lục Ly hoàn toàn trầm xuống, trong lòng hắn có một loại dự cảm vô cùng xấu. Rất có thể cửa ra vào bị thú tộc hủy diệt, đường lui của bọn hắn bị đoạn rồi. - Tử Cơ đi ra! Lục Ly phóng thích Tử Cơ từ trong Thiên Tà Châu ra, kể lại chuyện đã xảy ra ở lối đi bên kia một lần, lúc này mới dò hỏi: - Lấy phán đoán của ngươi, có phải cửa ra vào bị hủy rồi hay không? Con ngươi Tử Cơ chớp loé, nàng trầm ngâm chốc lát nói: - Thật bất hạnh, có lẽ cửa ra vào bên kia đã bị Huyết Viên Tộc phát hiện, khả năng bị hủy diệt lên đến tám phần! - Tám phần? Mặc dù kết quả không khác Lục Ly tự mình phán đoán lắm, nhưng sau khi có được khẳng định của Tử Cơ, sắc mặt hắn lập tức trở nên trắng bệch. - Bị hủy diệt rồi? Sắc mặt chấp pháp trưởng lão biến đổi, hắn vẫn luôn như thái sơn áp đỉnh mặt không đổi sắc, lần này lại thật sự sợ rồi. Bởi vì cửa ra vào bị hủy diệt mà nói... Đời này bọn họ không thể trở về được. Mà mấy năm sau cường giả cửu giới hạ xuống, không tìm được Lục Ly mà nói... sợ là toàn bộ Đấu Thiên Giới sẽ phải máu chảy thành sông... Đã đi về phía trước xa như vậy rồi, không có khả năng quay đầu lại xem chuyện gì xảy ra. Hơn nữa nếu như bị hủy diệt rồi, trở về xem cũng vô dụng, nếu như không có hủy diệt, đến lúc đó trở về cũng có thể về Đấu Thiên Giới. Lục Ly hít một hơi thật sâu, ép buộc chính mình tỉnh táo lại, Thiên Tà Châu trong tay hắn chợt lóe, thả Kha Mang đi ra. Hắn dò hỏi: - Kha Mang, nếu như lối đi thật sự bị hủy diệt, ngươi có biện pháp nào tìm được đường trở về Đấu Thiên Giới hay không? - Chuyện này... Kha Mang lộ vẻ khổ sở, đã không có đường đi, ngươi bảo hắn làm sao tìm được đường trở về? Chẳng lẽ bảo hắn đả thông vách ngăn thế giới, mạnh mẽ tiến vào sao? Không nói hắn không hiểu loại thần thông nghịch thiên này, cho dù hiểu thì dựa vào thực lực của hắn sẽ được sao? Không có khả năng! Rất nhanh Lục Ly nghĩ thông suốt, dời ánh mắt sang Tử Cơ hỏi: - Tử Cơ, Cổ Thú Giới có rất nhiều lối đi nối liền các giới diện còn lại sao? Có lối đi nào khác nối tiếp Đấu Thiên Giới không? Đôi mắt đẹp của Tử Cơ lấp lánh, chỉ chốc lát sau ánh mắt nàng sáng lên nói: - Không có lối đi Đấu Thiên Giới, nhưng hình như có lối đi đến Hỗn Độn Luyện Ngục. Ta nghe mẫu hậu nói không chỉ một cái, mà có hai ba cái, thế nhưng... Bị các tộc phong ấn! - Tốt! Lục Ly như trút được gánh nặng, chỉ cần có lối về, vậy thì có hy vọng. Phong ấn sao? Trình độ cấm chế trận pháp của Kha Mang vô cùng cường đại, đoán chừng phá vỡ phong ấn cũng không quá mất sức, đến lúc đó tiến vào Hỗn Độn Luyện Ngục, rồi từ bên kia là có thể ung dung trở về. - Thái gia gia không có chuyện gì rồi! Lục Ly yên tâm lại, giải thích: - Chỉ cần có thể tiến vào Hỗn Độn Luyện Ngục, ta có thể ung dung mang các ngươi trở về Đấu Thiên Giới. Lục Ly thu Kha Mang và Tử Cơ vào, sau đó trầm giọng nói: - Nếu như lối đi bên kia bị hủy diệt, vậy nói rõ Huyết Viên Tộc đã phát hiện chúng ta, hoặc là có hoài nghi. Cho nên kế tiếp xin thái gia gia tăng tốc một chút, mau chóng bắt lấy Cửu Trảo Ngân Long và nghĩ biện pháp trở về. - Ta biết rồi! Chấp pháp trưởng lão gật đầu, tâm thần Lục Ly không yên, không cách nào tu luyện, dứt khoát đi cùng chấp pháp trưởng lão, trên đường hai người cũng có thể trao đổi một chút, xem có biện pháp khác hay không. - Thái gia gia, ngài nghe qua đại thần thông đả thông vách ngăn thế giới chưa?
Chương 1337 Bị theo dõi
Vừa chạy đi, Lục Ly vừa dò hỏi, chấp pháp trưởng lão suy nghĩ một chút lắc đầu. - Đó là thần thông kinh thiên, trừ phi là loại cấp bậc như Đấu Thiên Đại Đế mới có thể đả thông? Qua nhiều thế hệ thiên kiêu cũng không có nghe nói có thần thông như thế, cho dù có thì dựa vào chiến lực của chúng ta cũng vô cùng khó khăn. - Vâng! Lục Ly hơi gật đầu, trầm mặc gấp rút lên đường, trong đầu suy tính các loại tình huống, nghĩ tới cục diện xấu nhất, làm như thế nào tâm tình cũng không lên được. - Ồ? Chạy được mấy vạn dặm, đột nhiên nội tâm Lục Ly cảm giác có cái gì đó không đúng, nhưng khi thần niệm hắn quét về phía sau, thì không phát hiện cái gì. Hắn cho là cảm giác mình sai lầm, tiếp tục bôn tẩu mấy trăm dặm, nội tâm của hắn lại cảm thấy cực kỳ không thoải mái. Tựa như... Sau lưng luôn có một con mắt đang nhìn bọn họ. - Thái gia gia! Hắn nhích tới gần chấp pháp trưởng lão, thấp giọng nói: - Ngài có một loại cảm giác bị theo dõi hay không? Ta luôn cảm giác có cái gì đó không đúng, giống như sau lưng có cái gì đó theo dõi chúng ta. Chấp pháp trưởng lão hơi kinh ngạc, thế nhưng cước bộ không có ngừng lại, thần niệm quét về phía sau, sau khi hắn dò xét mấy lần lắc đầu nói: - Không có, ta không có cảm giác như thế, cũng không có phát hiện bất kỳ đặc thù gì. - Kỳ quái! Thần niệm của chấp pháp trưởng lão mạnh hơn so với hắn nhiều, Lục Ly cho là cảm giác của mình sai rồi, nhưng tiếp tục bôn tẩu mấy trăm dặm, cảm giác như vậy vẫn luôn tồn tại. Đột nhiên hắn ngừng lại, thấp giọng quát khẽ: - Có cái gì đó không đúng, chúng ta tuyệt đối bị theo dõi rồi! Mỗi người đều có giác quan thứ sáu, đều có trực giác, trực giác của Lục Ly tự nói với mình sau lưng có cái gì. Nhưng thần niệm không dò xét ra được vật này? Chẳng lẽ vật này hoàn toàn ẩn thân? - Ẩn thân? Đôi mắt Lục Ly lạnh lùng, chỗ sâu trong con ngươi hắn lấp lánh ngân quang, hai đầu ngân long hiện lên, trên người hắn ngưng hiện một luồng thú uy khủng bố, trong nháy mắt bao phủ phương viên mấy dặm! - Quả nhiên! Đột nhiên trên một cái cây đại thụ phía sau một dặm có ba điểm đen nhỏ rơi xuống, bò lổm ngổm trên mặt đất. Lục Ly và chấp pháp trưởng lão dùng thần niệm quét tới, trên mặt hai người đều lộ ra vẻ kinh sợ. Đây là ba con biên bức mờ ảo, thể tích vô cùng nhỏ, chỉ lớn cỡ ngón tay cái, cộng thêm mới vừa rồi ẩn thân, cho nên thần niệm hai người không có bất kỳ phát hiện nào. - Chúng ta đã sớm bị phát hiện và luôn bị theo dõi! Lục Ly và chấp pháp trưởng lão liếc mắt nhìn nhau, sắc mặt đều trở nên cực kỳ khó coi. Nếu như nói lúc trước hai người cho rằng khả năng cửa ra vào bị hủy diệt đạt được chín thành, thì lúc này lại chắc chắn mười thành. Cổ Thú Giới đã sớm biết bọn họ tiến vào, bắt đầu bố trí giết bọn họ. Chặn đường lui của hai người, trên đường phái kỳ thú theo dõi! Loại biên bức kỳ lạ này phi hành không có bất cứ dao động không gian gì, trên người lại không có thú uy cường đại, tốc độ cũng rất nhanh. Khó trách chấp pháp trưởng lão không phát hiện, nếu như Lục Ly không có Thú Thần chi uy đoán chừng khổng thể nào phát hiện được. Suy nghĩ những chuyện này đã không có ý nghĩa, Lục Ly ép buộc chính mình tỉnh táo lại lần nữa, bắt đầu nghĩ tới biện pháp phá cục. Từ chỗ ba con biên bức theo dõi này nhìn lại, Cổ Thú Giới có rất nhiều thú tộc kỳ lạ, cho nên hơi không cẩn thận hắn và chấp pháp trưởng lão sẽ vĩnh viễn ở lại nơi này. Lúc trước Lục Ly còn tưởng rằng dựa vào hắn và chấp pháp trưởng lão Âm Quỳ Thú Tiểu Bạch, là có thể ung dung quét ngang Cổ Thú Giới, lúc này hắn lại cảm nhận được nguy cơ. Cổ Thú Tộc cường đại, xưng bá vô số giới diện hai trăm vạn năm, cho dù sau này nhân tộc quật khởi, cũng không có bị hoàn toàn huỷ diệt. Điều này nói rõ nhất định Cổ Thú Tộc có chỗ độc đáo, có rất nhiều thú tộc cường đại có thần thông khủng bố, khó có thể tưởng tượng. Lục Ly chỉ trầm tư chốc lát, mở miệng nói: - Thái gia gia, nhất định bây giờ chúng ta phải bắt một con thú hoàng cường đại, hoặc là thú tộc hiểu tiếng người. Địch ở trong tối ta ở ngoài sáng, không thăm dò tình huống bên trong Cổ Thú Tộc, chúng ta chính là hai người mù, rất dễ dàng bị đầu chui vào bẫy của kẻ địch. Chấp pháp trưởng lão là một người già dặn kinh nghiệm, đời này trải qua vô số chiến sự, tự nhiên lâm trận sẽ không loạn, hắn suy nghĩ chốc lát nói: - Biết người biết ta, trăm trận trăm thắng, ý nghĩ này của ngươi rất đúng, thế nhưng như vậy có thể rút dây động rừng hay không? - Rắn đã kinh động, không có nhiều băn khoăn như vậy nữa! Lục Ly lắc đầu, nếu như không thăm dò tình huống Cổ Thú Giới sẽ càng bết bát hơn, rơi vào bẫy rập lúc nào cũng không biết. - Tốt! Chấp pháp trưởng lão suy nghĩ một chút, quả thật là đạo lý này, hiện tại đã là tình huống vô cùng ác liệt rồi, cho dù có hỏng thì có thể tệ hơn cục diện lúc này sao? - Đi! Lục Ly tiện tay thả ra mấy đạo kiếm khí, biến bốn phương tám hướng thành một mảnh bừa bộn, “Trong lúc vô tình” kiếm khí quét qua vị trí ba con biên bức kia, đâm chết chúng nó, lúc này mới chạy nhanh về nơi xa. Chấp pháp trưởng lão thả thần niệm ra, một đường dò xét tình huống, hai người chỉ hao tốn hơn một canh giờ đã đi tìm một khu vực thú đàn. Chấp pháp trưởng lão dùng thần niệm lặng lẽ dò xét, rất khẳng định nói: - Phía trước có một cái thú đàn, không tính là quá mạnh, tuyệt đối có thú hoàng tồn tại, hơn nữa ít nhất có mấy con thú hoàng. Ngươi xuất thủ, hay là ta xuất thủ? - Để ta tới là được! Lục Ly suy nghĩ một chút nói: - Đợi lát nữa ta dùng thú uy trấn áp, thái gia gia đứng ở đây quan sát xung quanh, không để cho bất kỳ thú tộc nào chạy trốn. Mặc dù sớm muộn gì hành tung của chúng ta cũng lộ ra ngoài sáng, nhưng có thể kéo kéo dài một hồi cũng tốt. - Đi! Chấp pháp trưởng lão gật đầu, thân thể nhẹ nhàng bay ra như quỷ mị, trong nháy mắt biến mất ở trong ngọn núi lớn phía xa.
Chương 1338 Bảy đại thú tộc
Đại thụ che trời, bụi gai phủ đầy mặt đất, sương mù dày đặc, đại trùng mai phục, cự thú ẩn núp. Nơi này là Cổ Thú Giới, nơi nơi đều là núi lớn, căn bản không có đường để đi. Nếu Lục Ly không phải võ giả, căn bản không thể đi qua. Lục Ly đương nhiên không tồn tại vấn đề này, hắn đi xuyên qua như U Hồ, thậm chí thân thể không hề chạm đến một miếng lá cây. Thần niệm của hắn đã sớm tập trung vào lộ tuyến tốt nhất, một đường phóng thẳng đến tòa núi lớn phía trước. Phía trước có một ngọn núi lớn cao tới vạn trượng. Phía trên ngọn núi đều là thú quật, xa xa nhìn lại cảm thấy như một tổ ong lớn, nơi nơi đều là thạch động thú quật. Thú tộc trên ngọn núi này là một huyền thú kỳ dị, hình thể giống sói, nhưng trên mũi lại có một cái sừng. Ánh mắt màu xanh đậm, da lông cả người cũng là màu xám, rất xinh đẹp, trên tứ chi có gai, răng nanh phi thường dài, giống như bò tót, rất sắc bén. Phẩm giai kỳ thú bình thường không cao, chỉ có ngũ giai, nhưng thần niệm của Lục Ly tra xét đến kỳ thú có da lông biến thành màu xanh tím, phẩm giai đạt đến lục giai. Nếu biến thành tím đậm, vậy đạt tới thất giai. Ô ô... Một vài kỳ thú đứng trên tảng đá ngoài cửa động, không ngừng gào thét với trời cao. Trên sừng của chúng nó lấp lánh huỳnh quang, giống như đang hấp thu nhật nguyệt tinh hoa để tu luyện. Ô... Tiếng thú hô liên tiếp, Lục Ly nhìn từ xa, có thể nhìn thấy ít nhất mấy ngàn con kỳ thú đứng trên tảng đá, không ngừng thét dài với yêu nguyệt. - Ừm, đích xác chỉ có mấy con Thú Hoàng, cũng không có Thần Thú! Lục Ly yên lặng tra xét, thân mình bay về núi lớn. lần này không còn ẩn giấu thân mình nữa, nghênh ngang bay qua. Ô ô! Lục Ly cũng không che giấu hơi thở, chỉ một lát đã bị kỳ thú phát hiện. Một con kỳ thú thét dài, khiến hơn trăm ngàn con kỳ thú kinh động. Vô số đôi mắt xanh đậm, lạnh như băng quét qua, sau đó vô số cự thú gào thét. Cảnh tượng cực kỳ động lòng người. Mấy ngàn đạo lam ảnh dưới ánh trăng mang theo khí tức hung ác bạo ngược đánh tới. Nếu là võ giả bình thường, sợ đã sớm bị dọa ngất. Vẻ mặt Lục Ly không chút dao động, tiếp tục bay về trước. Mấy con kỳ thú phía trước đánh tới, Lục Ly tùy tay đánh ra vài đạo lưu quang, thoải mái đánh bay kỳ thú. “Vù vù vù!” Càng ngày càng nhiều kỳ thú đáp xuống, Bổn Mệnh Châu trên bụng Lục Ly chợt lóe, tiếp theo Linh Phong Tòa Thành xuát hiện, bao phủ phạm vị vài dặm, bao phủ hết mấy ngàn con kỳ thú. Ô ô! Kỳ thú không chịu nổi công kích linh hồn trong Linh Phong Tòa Thành, vô số kỳ thú rít gào, tiếp theo rất nhiều kỳ thú bị công kích linh hồn chấn động, trực tiếp chết ngất. Phù phù phù! Trên núi lớn này không biết có bao nhiêu kỳ thú, từng luồng lam quang trên núi bay vụt qua, cuồn cuộn không ngừng, Lục Ly rất nhanh thu hồi Linh Phong Tòa Thành, sau đó lại phóng thích một Linh Phong Tòa Thành, bao phủ tiếp mấy ngàn con kỳ thú vọt tới. Vù vù! Sau mấy hơi thở, Linh Phong Tòa Thành của Lục Ly biến mất, toàn bộ mấy ngàn con kỳ thú bị bao phủ đều ngất xỉu, ngã xuống, ngã trái ngã phải, ngã nhào xuống đất. Linh Phong Tòa Thành của Lục Ly hung tàn nhất với đại quân, cho dù quân đội có mấy triệu, hắn phóng thích mấy Linh Phong Tòa Thành, mấy triệu quân đội đều sẽ chết ngất trên mặt đất. Ô... Trừ trên đỉnh núi truyền đến mấy tiếng thú hô khủng bố. Mấy con Thú Hoàng rốt cục không nhịn nổi, từ trên đỉnh núi bay vọt xuống. Mấy con Thú Hoàng này thật kỳ dị, thân mình cũng không lớn, chỉ cỡ bò tót, nhưng thú uy trên người thật khủng bố. Cái sừng trên mũi chúng nó sáng lên, phóng thích thần thông cường đại. Hừ! Lục Ly thản nhiên hừ một tiếng, trong mắt ngân quang lóng lánh, một luồng thú uy vô hình tràn ngập trên người, nháy mắt bao phủ phạm vi hơn mười dặm. Sừng trên mũi mấy con Thú Hoàng vốn đang sáng lên, chợt trong mắt đều là hoảng sợ và kinh nghi. Bốn con Thú Hoàng đều có linh trí rất cao, cho nên trong mắt nhất thời lộ ra vẻ kinh nghi, bởi vì chúng nó rõ ràng cảm ứng được Lục Ly là nhân tộc, lúc này cũng phóng thích ra uy lực Thần Thú? Chúng nó làm sao không sợ hãi, làm sao không khiếp sợ? Vù! Lục Ly phóng ra Linh Phong Tòa Thành, bao phủ toàn bộ Thú Hoàng, đồng thời dùng uy lực Thần Thú trấn áp chúng nó, khiến chúng nó không thể kháng cự công kích linh hồn không ngừng trong Linh Phong, bốn con Thú Hoàng cuối cùng đều chết ngất. Vù! Thân hình Thú Hoàng không lớn, dễ dàng mang đi. Lục Ly nhanh chóng thu mấy con Thú Hoàng vào Thiên Tà Châu, sau đó ngưng tụ ra một bàn tay to, phóng ra rất nhiều Linh Phong Thần Binh đánh chết kỳ thú chuẩn bị trốn thoát. Ước chừng bận rộn ba nén hương, mấy vạn con kỳ thú trong thú quật này đều bị đánh chết. Trưởng lão chấp pháp đã trở lại, lấy ra hồ lô phóng hỏa đốt núi, đốt diệt những thi thể này. Đi! Lục Ly vung tay cùng trưởng lão chấp pháp rời đi, vừa bay Lục Ly vừa phóng thích uy lực Thần Thú, xác định phía sau không ai theo dõi. - Tốt rồi. Đi hơn mười ngàn dặm, Lục Ly nói với trưởng lão chấp pháp: - Thái gia gia, người mang theo Thiên Tà Châu đi trước đi, con vào khảo vấn vài tình báo. Lục Ly tiến vào Thiên Tà Châu, trưởng lão chấp pháp tiếp tục đi. Lục Ly tiến vào ngoại điện, Tử Cơ ở bên trong, Tử Cơ hiểu thú ngữ, Lục Ly muốn nàng hỗ trợ khảo vấn Thú tộc. Xoẹt... Lấy ra một ít thanh thủy, Lục Ly đổ vào đầu một con Thú Hoàng kỳ thú. Con Thú Hoàng này rất nhanh tỉnh lại. Lục Ly tỏa ra uy lực Thần Thú tràn ngập trên người, trên người Tử Cơ cũng tỏa ra uy lực Thần Thú thản nhiên. Thú Hoàng nhất thời sợ hãi quỳ rạp trên mặt đất. - Hỏi hắn có thể nói sao? Lục Ly liếc mắt nhìn Tử Cơ, nàng còn chưa mở miệng nói chuyện, Thú Hoàng đã mấp máy miệng, trong miệng lại nói cổ ngữ: - Ngươi là nhân tộc? - Hả, lại là cổ ngữ? Cái này không cần Tử Cơ phiên dịch, Lục Ly có thể hiểu cổ ngữ, cũng có thể nói cổ ngữ: - Ta là nhân tộc cũng là thú tộc, cụ thể ngươi không còn hỏi nhiều, ngươi tên là gì? Là chủng tộc gì? Kỳ thú chần chờ một lát, vẫn thành thật mở miệng. Uy lực Thần Thú trên người Lục Ly không gạt người được, Tử Cơ cũng là thú tộc rõ ràng, còn là Thần Thú.
Chương 1339 Thiên Địa Kỳ Trận
Hơn nữa, rất nhiều Thần Thú thú tộc có thể hóa người, kỳ thú cũng không chần chờ nữa, mở miệng nói: - Bẩm đại nhân, ta gọi là Giác Dư, là Giác Đoan Thú. Lục Ly nhìn Tử Cơ, Tử Cơ nói: - Chúng nó thật là Giác Đoan Thú, thời kì Thượng Cổ là đại thú tộc rất mạnh, nhưng sau đó lại suy tàn. - Giác Dư phải không? Lục Ly lại dùng cổ ngữ dò hỏi: - Hiện tại Cổ Thú Giới, thú tộc cường đại bài danh thế nào, có bao nhiêu cường giả? Trong mắt Giác Dư thoáng hiện lên nghi ngờ, không biết vì sao Lục Ly lại hỏi như vậy? Việc này ở Cổ Thú Giới ai mà không biết, chẳng lẽ Lục Ly lúc trước không ở Cổ Thú Giới? - Để ngươi nói thì nói đi? Còn vô nghĩa lập tức đánh chết ngươi! Thú uy trên người Lục Ly vừa lan tỏa, Giác Dư chỉ có thể yếu ớt nói: - Cổ Thú Giới hiện giờ có bảy đại cường tộc, mạnh nhất là Cửu Trảo Ngân Long Tộc. Thứ hai là Quỷ Diện Tà Chu Tộc, thứ ba là Thiên Hồ Tộc, thứ tư là Thập Dực U Lang, thứ năm Tam Nhãn Huyết Viên Tộc, thứ sáu tất nhiên là Minh Cùng Kì Tộc, thứ bảy là Thần Tiên Giải Trĩ Tộc... Hả? Nghe đến đây, Lục Ly hơi kinh ngạc. Lúc trước Tử Cơ nói Cổ Thú Tộc có bảy đại thú tộc, nhưng tên của bảy đại thú tộc đều không giống. Giống như Tam Nhãn Huyết Viên Tộc trước kia bài danh thứ hai, hiện tại lại thành thứ năm, còn có Quỷ Diện Tà Chu Tộc và Thiên Hồ Tộc, trước kia cũng không có trong bảy đại Thú tộc. Tình huống Tử Cơ nói là vạn năm trước, về sau tuy nàng đã trở về một lần nhưng không tra xét được tình huống gì mới xuất hiện đã lập tức trở về Minh Thần Giới. Cho nên, vạn năm này, vận mệnh Cổ Thú Giới thay đổi, Tứ Cơ cũng không biết, chuyện này cũng dễ lý giải. Mặc dù bảy đại thú tộc đã thay đổi đôi chút, nhưng đối với Lục Ly cũng không có khác biệt quá lớn. Hắn ngưng thanh dò hỏi: - Các tộc có tồn tại chuẩn Thần Thú không? Chuẩn Thần Thú là Tử Cơ đề xuất, cũng là Hóa Thần Cảnh của nhân tộc. Nếu Cổ Thú Giới có Thần Thú, Lục Ly cũng không quá sợ hãi, bởi vì chiến lực Âm Quỳ Thú đã có thể sánh bằng Hóa Thần Cảnh. Trưởng lão chấp pháp cũng là Hóa Thần Cảnh, chiến lực của chính Lục Ly cũng không tầm thường, Thần Thú bình thường thật không làm được gì bọn họ. - Chuẩn Thần Thú? Đôi mắt Giác Dư lóe sáng, chần chờ nói: - Cấp bậc của ta quá thấp, không rõ lắm. Nhưng... giống như nghe nói Ngân Long Vương rất nhiều năm trước đã đột phá, bởi vì một ngàn năm trước Tà Chu Vương đã khiêu chiến nó, kết quả bị Ngân Long Vương thoải mái trấn áp. Các tộc đồn đãi Ngân Long Vương hẳn đã đột phá đến bước kia. Mặt khác, còn có Tà Chu Vương. Một ngàn năm trước, Tà Chu Vương đã đạt đến Thần Thú đỉnh phong, một ngàn năm qua đi, rất nhiều thú tộc đoán nó đã đột phá. - Vậy là hai Hóa Thần? Lục Ly chuẩn bị tình huống xuất nhất. Thú tộc trời sinh mạnh hơn nhân tộc một chút. Nếu Ngân Long Vương và Tà Chu Vương đột phá, chiến lực của chúng nó ít nhất có thể đạt đến Hóa Thần Cảnh trung kỳ. Lục Ly hỏi thêm vài sự tình, hơn nữa đánh thức hết mấy con Thú Hoàng, lặp lại tra khảo. Cuối cùng hiểu biết một ít tình huống của Cổ Thú Tộc. Thần thông cường đại quỷ dị của các tộc cũng nắm giữ ít tài liệu cơ bản. Thân mình hắn lóe sáng, nói lại tình huống hỏi được với trưởng lão chấp pháp, nội tâm trưởng lão cũng có tự tin hơn. Bất luận hỏi ra cái gì, hai người cuối cùng vẫn muốn đến địa bàn của Cửu Trảo Ngân Long Tộc. Chỉ cần thu được tinh huyết căn nguyên của Cửu Trảo Ngân Long mới có thể nghĩ biện pháp trở về. Phía sau cũng không có theo dõi gì nữa, trưởng lão chấp pháp tiếp tục lên đường, Lục Ly tiến vào Thiên Tà Châu tiếp tục hỏi tình huống của Cổ Thú Giới. Hắn chuẩn bị tìm hiểu một vài thần thông kỳ dị của các tộc Cổ Thú Giới, biết người biết ta, đến lúc đó gặp tình huống gì cũng không đến mức hoàn toàn bó tay. Càng tìm hiểu, Lục Ly càng kinh hãi, trong Cổ Thú Giới có mấy vạn thú tộc, đây chỉ tính có chút năng lực, còn thú tộc cấp thấp thì vô số. Mấy vạn thú tộc có thần thông đặc thù, thú tộc có Thú Hoàng ít nhất có mấy ngàn, thú tộc có Thần Thú có mấy trăm. Tư liệu Tử Cơ nắm giữ có vấn đề. Thần Thú trong Cổ Thú Giới ít nhất có hơn ngàn vị. Ầm! Khi Lục Ly đang hỏi tình hình, Thiên Tà Châu đột nhiên hơi chấn động. Thần niệm của Lục Ly đảo ra ngoài, thanh âm của trưởng lão chấp pháp vang lên: - Lục Ly, giống như có gì đó không thích hợp. Vù vù! Lục Ly lập tức bước ra ngoài, thần niệm đảo qua, chân mày cau lại, hắn cũng phát hiện vấn đề, bởi vì cảnh tượng quanh người có cảm giác không thích hợp. Trưởng lão chấp pháp đi đến một bồn địa, bốn phía đều là tòa núi cao lớn, tùng nhập vân tiêu, cảm giác như tiến vào Ngũ Chỉ Sơn. Hơn nữa ngọn núi cao lớn này cứ có cảm giác không giống thật, thoạt nhìn hơi mờ ảo, bốn phía còn có sương trắng nồng đậm tràn ngập. - Kha Mang! Lục Ly truyền tống Kha Mang ra ngoài, hạ lệnh: - Ngươi nhìn xem cảnh tượng bốn phía có vấn đề gì hay không? - Chuyện này...! Kha Mang nhìn quét qua, cũng không dùng thần niệm tra xét, chỉ nhìn vài lần đã nói: - Nơi này có trận pháp cấm chế, hơn nữa là tự nhiên hình thành, lập tức lui ra ngoài, ta cảm ứng được khí tức của cường trận. - Đi! Kha Mang là đại gia trận pháp, Lục Ly phi thường tín nhiệm hắn, không hề có chút do dự mang Kha Mang và trưởng lão chấp pháp thối lui, muốn rời khỏi địa hình kỳ dị này. Nhưng... Chuyện khiến Lục Ly và trưởng lão chấp pháp kinh ngạc xảy ra khi bọn họ phi hành mấy trăm dặm. Nhưng những đỉnh núi cao ngất bốn phía vẫn ở phương xa, giống như đang xoay quanh bọn họ. - Thiên Địa Kỳ Trận! Sắc mặt Kha Mang trở nên ngưng trọng, thần niệm nhìn quét xung quanh, giải thích: - Chúng ta đã tiến vào trong kỳ trận được hình thành tự nhiên, hơn nữa đại trận đã bị kích hoạt, không phá trận, chúng ta sợ là không ra ngoài được. - Sao có thể? Vẻ mặt trưởng lão chấp pháp kinh nghi, bởi vì bốn phía quá trống trải, giữa những ngọn núi đều có khe hở, trực tiếp bay ra ngoài không phải được rồi sao. Hắn không tin tà, thân mình bay lên trời, bay đến hai tòa núi cao nhất phía xa. Kết quả bay chừng vài trăm dặm, lại cảm giác ngọn núi này vẫn ở phương xa, hắn giống như vẫn ở chỗ cũ.
Chương 1340 Áo nghĩa cửu phẩm 1
Ách? Thần niệm trưởng lão chấp pháp đảo qua, phát hiện Lục Ly vẫn ở phía trước. Hắn rõ ràng đã bay vài trăm dặm, sao Lục Ly và Kha Mang còn đứng phía dưới? Hắn bay vụt xuống, nhìn Lục Ly hỏi: - Các ngươi vẫn đứng ở đây? - Đúng vậy! Lục Ly cười khổ nói: - Đại gia gia, người vừa rồi vẫn xoay tròn ở phía trên, chẳng lẽ người không cảm giác được sao? - Không có, ta cảm giác vẫn luôn bay thẳng! Trên mặt trưởng lão chấp pháp lộ vẻ kinh ngạc. Đây là lần đầu tiên hắn gặp được đại trận thần kỳ như vậy, hắn trầm tư nói với Kha Mang: - Chúng ta trực tiếp nổ tung mặt đất phụ cận, công kích một đường được không? - Nếu có thể phá trận đơn giản như vậy, đây đã không phải là Thiên Địa Kỳ Trận... Kha Mang cười khổ, trong mắt hắn hiện lên hào quang ám hoàng, bắt đầu chăm chú nhìn cảnh tượng bốn phía. Trưởng lão chấp pháp và Lục Ly không hiểu trận pháp cấm chế, chỉ có thể đứng ở một bên chờ Kha Mang tra xét xong. Thời gian từ từ trôi qua, ước chừng qua nửa canh giờ, Kha Mang mở mắt bất đắc dĩ nói: - Thánh chủ, trưởng lão chấp pháp, lần này sợ là Kha Mang khiến mọi người thất vọng rồi. Thiên Địa Kỳ Trận này là do hình thành tự nhiên, hơn nữa là loại phi thường nghịch thiên, cộng thêm có trận pháp cấm chế của chủng tộc cường đại Cổ Thú Tộc, cho nên ta không phát được trận này. Ít nhất... trong thời gian ngắn ta không thể phá vỡ, trừ phi để ta nghiên cứu vài năm! - Vài năm? Nội tâm Lục Ly và trưởng lão chấp pháp trầm xuống, không nói sau vài năm cường giả cửu giới sẽ đáp xuống Đấu Thiên Giới, đại tộc của Cổ Thú Tộc sẽ cho bọn họ thời gian sao? Phỏng chừng không bao lâu, cường giả của bảy đại cường tộc đều chen chúc đến. - Âm Quỳ Thú! Mi tâm Lục Ly chợt lóe lên, một hư ảnh ngưng tụ, thân ảnh thật lớn của Âm Quỳ Thú xuất hiện, Lục Ly hạ lệnh với Âm Quỳ Thú: - Nhìn thấy tòa núi kia không? Bắn nát tòa núi kia cho ta! Linh trí của Âm Quỳ Thú thấp, sẽ nghiêm khắc chấp hành mệnh lệnh của Lục Ly. Có lẽ nó có thể không bị đại trận ảnh hưởng, đến tòa núi xa xa, chỉ cần hủy diệt một tòa núi phỏng chừng đại trận đã bị phá vỡ? Trên thực tế! Lục Ly đã suy nghĩ nhiều rồi, Âm Quỳ Thú phóng nhanh, nhưng chỉ đi ra ngoài hơn mười lý, nó lại... quay đầu trở về. - Tà môn! Lục Ly hết nói nổi, Thiên Địa Kỳ Trận có thể ảnh hưởng đến cả Âm Quỳ Thú có linh trí thấp, bọn họ càng không cần nói, khẳng định không thể đi ra đại trận này. - Thiên Tà Châu! Lục Ly cuối cùng chỉ đặt hy vọng lên Thiên Tà Châu, đây chính là một loại thần khí. Hắn để Thiên Tà Châu phi hành thẳng tắp, nếu vẫn bị nhốt trong này, bọn họ sẽ hoàn toàn không ra ngoài được. Vù! Thân mình Lục Ly nhanh chóng tiến vào trong Thiên Tà Châu, còn thu tất cả mọi người vào Thiên Tà Châu. Hắn khống chế Thiên Tà Châu bay thẳng, bản thân hoàn toàn không quản Thiên Tà Châu, mặc cho nó phi hành. Lục Ly cảm thấy, Thiên Địa Kỳ Trận này không thể ra ngoài là bởi vì kỳ trận ảnh hưởng linh hồn của bọn họ, chỉ dẫn linh hồn bọn họ đi sai đường, cho nên mới không tự chủ xoay vòng tại chỗ. Tuy linh trí Âm Quỳ Thú thấp, bởi vì có linh hồn nên vẫn bị ảnh hưởng. Thiên Tà Châu hoàn toàn là tử vật, không có linh hồn, còn là thần khí, Lục Ly cảm thấy sẽ không bị ảnh hưởng. Trên thực tế, hắn vẫn là nghĩ nhiều rồi, Thiên Tà Châu ước chừng bay nửa nén hương, thần niệm Lục Ly tra xét bên ngoài, phát hiện Thiên Tà Châu vẫn đang xoay quanh tại chỗ. - Sao có thể? Lục Ly truyền tống Kha Mang và trưởng lão chấp pháp ra ngoài, nhìn núi non quen thuộc đằng xa, trên mặt hoàn toàn ảm đạm. Thiên Tà Châu này không thể bay ra ngoài, bọn họ sợ là rất khó để đi ra ngoài. - Không có gì không thể! Kha Mang khe khẽ thở dài, giống như nhìn ra vấn đề, hắn nhìn không trung nói: - Thiên Địa Kỳ Trận này không phải ảnh hưởng linh hồn của người mà là trong lúc vô hình khống chế không gian phụ cận. Thời điểm chúng ta không phát hiện, không gian tự xảy ra biến ảo, cho nên chúng ta cứ liên tục xoay vòng. Lục Ly và trưởng lão chấp pháp liếc mắt nhìn nhau, cảm thấy phỏng đoán của Kha Mang cũng không phải không có đạo lý. Nếu không gian tự xảy ra biến ảo, bọn họ sẽ bất tri bất giác xoay vòng tại chỗ. - Ta đi thử lại! Trưởng lão chấp pháp phóng người ra, trong tay hắn xuất hiện một thiết côn tối đen, vận chuyển huyền lực, múa may thiết côn. Thiết côn kia không ngừng lớn lên. Mỗi lần hắn vung vẫy, bốn phương tám hướng sẽ có thiên địa huyền lực tụ tập đến. - Áo nghĩa cửu phẩm? Muốn đột phá Hóa Thần Cảnh thì phải hiểu được áo nghĩa cửu phẩm. Nhìn biểu hiện của trưởng lão chấp pháp, hắn rõ ràng muốn phóng thích áo nghĩa cửu phẩm, nhìn xem có lực phá trận hay không. - Đừng! Cùng với múa may của trưởng lão chấp pháp, sắc trời bốn phía đột nhiên trở nên tối đen nhanh chóng. Hơn nữa không phải loại tối đen của màn đêm buông xuống. Bởi vì cho dù vươn tay giữa ban đêm, đám người Lục Ly vẫn có thể nhìn rõ cảnh vật phụ cận. Nhưng lúc này, Lục Ly phát hiện hoàn toàn thấy không rõ, cái gì cũng không thấy rõ, giống như linh hồn mình bị giam cầm trong không gian phong bế, hoàn toàn tối đen. - Áo nghĩa hắc ám! Nội tâm Lục Ly hoảng sợ, hắn không gặp qua trưởng lão chấp pháp phóng thích áo nghĩa cửa phẩm, lại không nghĩ rằng khủng bố và dọa người như thế. Nếu trưởng lão chấp pháp công kích hắn, hắn sợ là chết thế nào cũng không biết, trừ phi hắn lập tức tiến vào trong Thiên Tà Châu. - Chuyện này...! Kha Mang tự nhiên bị dọa, thân mình run lên, nhưng nghĩ đây là áo nghĩa do trưởng lão chấp pháp phóng thích, hắn mới hơi an tâm. - Xuy xuy! Đột nhiên, bốn phía thiên địa chấn động, khí tức hủy diệt thiên địa tràn ngập. Đám người Lục Ly phát hiện sắc trời đột nhiên sáng ngời, giống như nguyên tố hắc ám đều bị điều động, ngưng tụ ra một loại thần thông khủng bố. Nguyên tố hắc ám đích xác bị điều động! Thiết côn trên trăm trượng trong tay trưởng lão chấp pháp đều bị hắc khí bao phủ. Thiết côn của hắn lớn lên gấp mấy lần. Hắn vung lên đại hắc côn có thể sánh bằng Kình Thiên Cự Trụ, đánh về trước. Xẹt! Không gian phía trước chấn động từng tầng, vỡ ra khe không gian mấy trượng.

Ads
';
Advertisement