Chương 1166 Thanh Chiến Đường (9/50)
- Cái này, hay là thôi đi... Sắc mặt Dương Vũ hơi thay đổi, đi một vòng trong tiểu điện, cầm chén rượu lên uống vào. Sau đó lại đập vỡ chén rượu, tức giận nói: - Nếu không, chúng ta truyền tống đi theo địch đi? Dù sao Thí Yêu Thành và Thí Ma Thành cũng không thủ được, nhóm chúng ta đi theo Đại Ma Thần trước, nói không chừng có thể nhận được vô số chỗ tốt... - Ba! Sắc mặt Dương Hiên lập tức trở nên tái mét, thân thể chợt lóe lên tát bay Dương Vũ ra ngoài, vẻ mặt Tiêu Từ Long cũng không dễ nhìn, chỉ có con ngươi Quỷ Xa là lấp lánh. - Dương Vũ! Dương Hiên đằng đằng sát khí nói: - Ngươi muốn chết, cũng đừng kéo theo Dương gia, nếu như lần sau ngươi còn dám nói ra những lời như thế, ta sẽ lập tức giết ngươi, cút! Dương Vũ bị tát một cái, gần như đã tỉnh rượu, hắn biết mình nói sai. Bên trong thành tụ tập cường giả, nếu như lời nói của hắn bị trưởng lão Thí Ma Điện nghe được, không chỉ có hắn phải chết, mà rất nhiều người Dương gia cũng phải chết. - Làm sao vậy? Một giọng nói nhu hoà vang lên ở bên ngoài, tiếp theo một mùi thơm xông vào mũi, mấy cô gái chầm chậm đi đến, khiến đại điện nhất thời sáng lên vài phần. Sau khi Dương Hiên thấy Cơ Mộng Điềm, Cơ Mộng Dao, Điệp Phi Vũ đi vào, sắc mặt hơi hòa hoãn một ít, nhàn nhạt nói: - Không có gì, Dương Vũ uống rượu say, đùa bỡn mấy câu, ta khiến hắn tỉnh táo một chút. Từ lúc đi vào đến bây giờ Cơ Mộng Điềm đều không liếc mắt nhìn Dương Vũ một cái, Cơ Mộng Dao nhàn nhạt nhìn Dương Vũ nói: - Nếu Vũ công tử uống rượu say, vậy thì sớm về nghỉ ngơi đi. Dương Vũ gục trên mặt đất, trên mặt còn có một dấu tay đỏ chói, hắn vừa mất thể diện vừa xấu hổ, bò dậy đi ra ngoài. Cơ Mộng Điềm ngồi lên vị trí đứng đầu một cách tự nhiên, ánh mắt Dương Hiên nhìn nàng nóng hầm hập, mặc dù tiên tử bị giáng xuống phàm trần, nhưng vẫn xinh đẹp mỹ lệ, rung động lòng người như cũ. Sau khi Luân Hồi Cung bị huỷ diệt, Cơ Mộng Điềm đi tới Thí Ma Thành tự nhốt mình một tháng. Một tháng sau khôi phục nguyên dạng, rõ ràng trưởng thành hơn rất nhiều, phong tư khí chất lại càng hơn trước. Trong lúc giơ tay nhấc chân đều có thể lay động tâm hồn, nhấn nhiếp nhân tâm, không chỉ là đám người Dương Hiên, mà có công tử trẻ tuổi nào trong thành không vì nàng mộng dắt hồn quấn? Ngay cả một số trưởng lão cũng “nhìn nàng bằng con mắt khác”, nếu không phải Nhị Điện Chủ đứng sau lưng nàng, sợ là lúc này đã sớm bị lão quái nào đó hạ thủ... Sau khi Cơ Mộng Điềm ngồi xuống, ánh mắt trở nên vô cùng lăng lệ, nhìn lướt qua Dương Hiên nói: - Hiên thiếu, tốt nhất ngươi nên quản tốt Dương Vũ một chút. Lần sau còn dám nói ra lời như thế, ai cũng cứu không được hắn, vừa rồi thần niệm trưởng lão Hình Luật Đường đã quét tới, nếu như ta không nói chuyện giúp, lúc này hắn đã chết rồi. Đám người Dương Hiên lập tức rùng mình, Dương Hiên đứng lên nói: - Là ta quản giáo không nghiêm, đa tạ Mộng Điềm hỗ trợ. - Ừ! Cơ Mộng Điềm hơi gật đầu, sau đó nghiêm nghị nói: - Ta vừa được Lê trưởng lão chỉ định là đường chủ Thanh Chiến Đường, lúc này tất cả công tử tiểu thư trong thành đều phải nghe theo mệnh lệnh của ta. Lê trưởng lão bảo chúng ta tụ tập chung một chỗ, bàn bạc, hợp mưu, hợp sức, tìm kiếm phương pháp phá địch. - Thanh Chiến Đường? Đám người Dương Hiên, Tiêu Từ Long tràn đầy vẻ kinh ngạc, họ vẫn là lần đầu tiên nghe thấy cái đường này. Thế nhưng nếu là đường chủ, vậy thì thân phận Cơ Mộng Điềm không giống với lúc trước nữa, đã trở thành trưởng lão Thí Ma Điện rồi, có thể ngồi ngang hàng với một đám lão gia hỏa. Thanh Chiến Đường, danh như ý nghĩa, nhất định là đường khẩu của người trẻ tuổi. Xem ra những lão già Thí Ma Điện kia đều không có chủ ý, lấy ngựa chết làm ngựa sống, để một đám người trẻ tuổi tụ tập cùng nhau thương nghị. Đương nhiên! Người trẻ tuổi dễ dàng dao động thấp thỏm, lúc này không khí bên trong thành lại bị đè nén như thế. Không tìm cho người trẻ tuổi một chút chuyện, rất dễ xảy ra vấn đề, có lẽ Thí Ma Điện thật sự có loại suy nghĩ này. Bất kể nói như thế nào, năng lực của Cơ Mộng Điềm vẫn được các lão gia hỏa khẳng định. Lê trưởng lão gọi là Lê Thương, là một vị trưởng lão có rất quyền lực ở Thí Ma Điện, chỉ đứng sau chấp pháp trưởng lão. Nghe nói Lê trưởng lão rất háo sắc... Dương Hiên và Tiêu Từ Long liếc nhau một cái, trong mắt đều lộ ra một chút lo lắng và kinh nghi. Không phải Cơ Mộng Điềm dùng thân thể đổi lấy một vị trí trưởng lão chứ? Nghĩ tới đây, sắc mặt hai người đều trở nên khó coi, Cơ Mộng Điềm là nữ thần trong lòng hai người, nếu như bị một lão quái đẩy ngã, hai người liền buồn nôn giống như nuốt vào ngàn vạn con ruồi. Cơ Mộng Điềm lạnh nhạt liếc hai người một cái, giống như nhìn thấu ý nghĩ dơ bẩn trong lòng hai người. Nàng tùy ý mở tay áo ra, để lộ cánh tay ngọc ngà, phía trên còn có một dấu chấm đỏ tươi. - Thủ cung sa! Ánh mắt hai người nhất thời phát sáng, trên mặt lập tức lộ ra nụ cười sáng lạn, tâm tình thoáng tốt lên. Lúc này Cơ Mộng Điềm mới lạnh lùng nhìn bọn họ một cái nói: - Các ngươi đi triệu tập toàn bộ công tử tiểu thư trong thành đi, chỉ cần là công tử tiểu thư đại gia tộc từ lục phẩm trở lên đều triệu tập tới đây, À... không được mời người giao hảo với Lục Ly. - Biết rồi! Mặc dù đám người Dương Hiên biết thương nghị không ra kết quả gì, nhưng không phải hiện tại đang nhàm chán sao? Dù sao cũng phải tìm một chút chuyện để làm, hai người cam tâm tình nguyện cho Cơ Mộng Điềm sai khiến. Dương Hiên, Tiêu Từ Long phái một vài công tử tiểu thư, cầm thiệp mời của hai người đi xung quanh mời người tới đây. Dương Hiên vẫn rất có mặt mũi, chỉ nửa canh giờ, trong trang viên đã có gần trăm người tới. Cơ Mộng Điềm không có mở tiệc chiêu đãi mọi người, mà đi vào trong một gian ám điện bí mật dưới trang viên. Cái ám điện này không lớn, sau khi gần trăm người tiến vào có một chút chật chội, chỉ có thể vài người cùng ngồi một chỗ. Không có món ngon, không có sao trúc hay tiếng đàn, cũng may sắc đẹp của Cơ Mộng Điềm có thể ăn được. Gần đây mọi người đều bị kìm nén sắp điên rồi, nhưng nhiều người hội tụ chung một chỗ như vậy, thật ra vẫn có chút hưng phấn lên. Lời editor: Thôi thôi, điên điên tới đây là quá đủ rồi, muội xin nghiêm túc bạo chương tiếp đây!!! Huhu, một lần nữa xin chân thành cảm ơn hai đại thần đã ủng hộ muội. hoanggiang731989 huynh đã động viên muội, ủng hộ muội từ lúc muội mới đăng những chương đầu tiên, Derworld huynh thì giúp truyện của muội có cú quay xe cực kỳ thần thánh!!!! Một lần nữa xin chân thành cảm ơn hai huynh!!!! Muội sẽ cố gắng hơn nữa!!!
Chương 1167 Đệ nhất công thần (10/50)
Cơ Mộng Điềm ngồi ở trên vị trí cao nhất, ánh mắt quét qua trên mặt mọi người một lần, chốc lát sau nàng mới mở miệng nói: - Lưu Trường Phượng, Điền Bảo, Cốc Nguyệt... Hai mươi bảy người các ngươi có thể đi rồi. Hai mươi bảy người bị gọi tên vừa có một chút không hiểu, vừa có một chút bi phẫn khó nhịn, Cơ Mộng Điềm có ý gì? Gọi là tới đuổi là đi? Coi bọn họ là nô lệ sao? - Hả? Cơ Mộng Điềm thấy rất nhiều người không nhúc nhích, gương mặt đẹp phát lạnh, sát khí trên người cuồn cuộn mà ra. Hai mươi bảy người bị gọi tên lập tức câm như hến, vội vàng đứng dậy rời đi. Sau khi đám người rời đi, Cơ Mộng Điềm mở cấm chế ám điện ra, rồi mới lên tiếng: - Ta và Lục Ly là tử thù, gia tộc hai mươi bảy người vừa rồi hoặc ít hoặc nhiều đều có quan hệ với Lục Ly, cho nên ta mời bọn họ rời đi. Nếu như các vị đang ngồi đây... cảm thấy muốn đi theo Lục Ly, hiện tại có thể rời đi, bằng không sau khi hội nghị bắt đầu, muốn đi cũng không đi được nữa. Xoạt xoạt. Sắc mặt rất nhiều người trở nên không được tự nhiên, hôm nay Cơ Mộng Điềm bày ra trận thế này là vì đối phó Lục Ly sao? Luân Hồi Cung và Nhị Điện Chủ đều không đấu lại Lục Ly, nàng còn chưa từ bỏ ý định? Nghĩ đến thủ đoạn và thế lực trong tay Lục Ly, nội tâm rất nhiều người đều trở nên thấp thỏm. Lục Ly ở ngay trong Thí Ma Thành, nếu như để hắn biết được bọn họ và Cơ Mộng Điềm bàn bạc làm sao đối phó hắn, không biết đến lúc đó có liên lụy gia tộc của mình hay không? - Cơ tiểu thư, xin lỗi! Lập tức có công tử tiểu thư đứng dậy rời đi, Cơ Mộng Điềm muốn chết, bọn họ cũng không muốn chết cùng. Cơ Mộng Điềm không giữ bọn họ lại, mà lạnh nhạt nhìn bọn họ rời đi. Lúc đầu bên trong ám điện rất chật chội, nhưng bây giờ lại thoáng trở nên rộng rãi, ít nhất có hơn phân nửa người rời đi, chỉ còn lại không tới bốn mươi người, đại đa số trong đó đều là công tử tiểu thư các thế lực nương tựa ngũ đại gia tộc. - Rất tốt! Cơ Mộng Điềm hạ lệnh mở cấm chế ra, quét nhìn đại điện nói: - Người ở lại đều là trung dũng chi sĩ, như vậy sau khi chúng ta hoàn thành chuyện này, ta nghĩ rất nhanh gia tộc chư vị cũng sẽ quật khởi, lợi ích nhận được không phải là ít, ta lấy thân phận đường chủ Thanh Chiến Đường bảo đảm. Thực ra trong lòng các công tử tiểu thư ngồi phía dưới đều đang bồn chồn, nhưng gia tộc bọn họ đã dính đến ngũ đại gia tộc, khó có thể gột rửa. Cho dù đi theo Lục Ly, đoán chừng Lục Ly cũng sẽ không liếc mắt nhìn bọn họ một cái... Một vị tiểu thư tương đối lo lắng, đứng dậy nói: - Mộng Điềm tiểu thư, lúc này nhân tộc đang gặp nguy hiểm, ta thấy chúng ta vẫn nên nghĩ biện pháp phá giải nguy cơ đi, sau này nội đấu cũng không muộn. - Ha ha! Cơ Mộng Điềm cười nhạt nói: - Chẳng lẽ Mộng Điềm lại là người không có chừng mực như thế sao? Lần này thương nghị đại sự, chính là vì an nguy của nhân tộc, nếu chuyện này có thể thành, chúng ta sẽ trở thành đại anh hùng cứu vớt nhân tộc, lưu danh sử xanh, gia tộc của các ngươi cũng có thể vì vậy mà lên như diều gặp gió. - Vậy sao? Đám người nhất thời hưng phấn lên, khẩn trương nhìn Cơ Mộng Điềm, Cơ Mộng Điềm dừng một chút nói: - Theo như tin tức có thể tin được, Đại Ma Thần rất muốn lấy được Thiên Tà Châu trong tay Lục Ly, hắn điên cuồng hiệu triệu tứ tộc tấn công tứ thành như thế, chính là vì muốn lấy được Thiên Tà Châu trong tay Lục Ly. Cho nên... Chỉ cần chúng ta lấy được Thiên Tà Châu, là có hi vọng đạt thành hiệp nghị với Đại Ma Thần, khiến hắn lui binh, trong vòng vạn năm tứ tộc sẽ không tấn công chúng ta, chúng ta sẽ có cơ hội từ từ mưu đồ. - Há... Toàn trường rung động, bên trong ám điện lập tức nghị luận sôi nổi, nếu quả thật có thể đạt thành hiệp nghị với Đại Ma Thần mà nói... Bọn họ sẽ lưu danh sử sách, trở thành công thần của nhân tộc. Thế nhưng tất cả mọi người đang ngồi đều không phải là đồ ngốc, lập tức có người đưa ra nghi vấn: - Cơ tiểu thư, làm sao ngươi có cái tin tức này? Người bình thường có thể biết ý nghĩ của Đại Ma Thần sao? Đó là dị tộc, hơn nữa còn là dị tộc chi vương, người nào có tư cách đi gặp Đại Ma Thần? Sợ là còn chưa nhích tới gần đã bị giết rồi? Cơ Mộng Điềm không giấu diếm chút nào, nói rõ: - Chắc các ngươi cũng biết, các đại gia tộc đều có nội gian trong tứ tộc đúng không? Luân Hồi Cung chúng ta cũng có gian tế trong Ma Tộc, hơn nữa còn là con trai cao tầng, là hồn nô, tuyệt đối trung thành, tin tức này từ trong nội bộ Ma Tộc truyền tới. - Ồ! Một số người gật đầu, đám người Dương Hiên cũng không nghi ngờ chuyện này, bởi vì U Minh Giáo cũng có nội gian ở tứ tộc. Thậm chí tứ tộc còn có nội gian ẩn nấp ở bên trong nhân tộc, đây là việc không thể tránh né. Ví dụ như trong tiểu chiến trường, có nhân tộc bị bắt làm tù binh, sau đó bị dị tộc thu làm hồn nô, lại len lén thả về, nếu như không cẩn thận phân biệt, thì không ai biết được. Lại có người đưa ra nghi vấn: - Cơ tiểu thư, ngộ nhỡ chúng ta đưa Thiên Tà Châu ra, Đại Ma Thần vẫn muốn công thành thì sao? Bọn họ hoàn toàn có thể xé bỏ điều ước. - Chuyện này không sao! Cơ Mộng Điềm chậm rãi nói: - Nhân tộc chúng ta thờ phụng Đấu Thiên Đại Đế, Ma Tộc cũng có người để thờ phụng, bọn họ thờ phụng Thiên Ma Đại Đế. Chỉ cần chúng ta đạt thành hiệp nghị, để Đại Ma Thần lấy danh nghĩa Thiên Ma Đại Đế ra thề ở trước mặt mọi người, chắc chắn hắn không dám phản bội, có ai trong nhân tộc dám phản bội Đấu Thiên huyết thệ? Đúng là không có chuyện này, cũng không phải Đấu Thiên Đại Đế đã chết, mà đó là Chân Thần. Ai dám lấy danh nghĩa Đấu Thiên Đại Đế ra thề, còn dám phản bội lời thề? Ngộ nhỡ bị Đấu Thiên Đại Đế giáng xuống thần lực trực tiếp giết chết thì sao? - Vấn đề là... làm như thế nào có được Thiên Tà Châu? Một giọng nói yếu ớt vang lên, là một vị tiểu thư hỏi, lời của nàng hạ xuống, toàn trường đều yên tĩnh lại. Rất nhiều người vừa mới đầy mặt hưng phấn, giống như gà chọi, lúc này lại yên lặng. Hình như Bọn họ đã quên một cái vấn đề quan trọng nhất, là làm thế nào có được Thiên Tà Châu?
Chương 1168 Bình chướng sau cùng (11/50)
Nếu như có thể lấy được Thiên Tà Châu, Nhị Điện Chủ đã sớm động thủ chém giết Lục Ly rồi, cũng không cần bọn họ ở đây lải nhải nữa... - Đây chính là nguyên nhân ta triệu tập mọi người! Giọng nói mềm mại êm tai của Cơ Mộng Điềm vang lên: - Chúng ta phải nghĩ hết các loại biện pháp, lấy được Thiên Tà Châu từ trong tay Lục Ly, ai lấy được Thiên Tà Châu, người đó chính là đệ nhất công thần của nhân tộc! Cơ Mộng Điềm mở lời, cho mọi người một cái phương hướng, tâm tư mọi người lập tức sinh động lên, bắt đầu đưa ra các loại suy đoán. - Hay là chúng ta tìm người bắt cóc Khương Ỷ Linh? - Khương Ỷ Linh không được, nàng là Địa Tiên, ai có thể bắt cóc được nàng? Nếu nói đến bắt cóc vẫn nên đi bắt cóc Bạch Thu Tuyết Bạch Hạ Sương thì hơn, bởi vì chiến lực Bạch Hạ Sương không mạnh. - Bạch Hạ Sương đang ở Hoang Giới, mà chỗ kia chỉ có thể vào từ Vân U Thành, ở đó có thủ hạ Địa Tiên của Lục Ly trấn thủ, đừng nói chúng ta cho dù nội gian cũng rất khó vào... - Vậy chúng ta có thể nghĩ biện pháp lừa Bạch Hạ Sương đi ra! - Ta cảm thấy ý kiến này rất được, vậy vị tiểu thư nào xung phong đi dụ dỗ Lục Ly, ta nghe nói Lục Ly rất háo sắc... - Ha ha, trừ phi là Mộng Điềm tiểu thư xuất thủ, còn những cô gái còn lại Lục Ly có thể để ý sao? - Cũng không hẳn là như vậy, hoa dại có hương của hoa dại? Nào có mèo nào không thích trộm đồ tanh? - Ta cảm thấy ra tay với Lục Ly rất khó, không bằng bắt đầu từ người bên cạnh hắn, có thể nghĩ biện pháp khống chế Dạ Lạc, khống chế Lục Hồng Ngư, Lục Lân...! - ... Đám người nói líu ríu không ngừng, không thể không nói đám công tử tiểu thư này làm chính sự không ra gì, nhưng bàn tới các loại thủ đoạn nham hiểm lại rất thuận miệng. Từ nhỏ lớn lên trong các đại gia tộc, nên bọn họ thấy rất nhiều trò đen tối và dơ bẩn, dương mưu bọn họ không làm được, nhưng âm mưu lại rất am hiểu. Ép bức lợi dụng, hãm hại lừa gạt! Mọi người nghị luận hồi lâu, biện pháp có thể nghĩ ra đều đã nghĩ ra. Nhưng Cơ Mộng Điềm, Dương Hiên lại không hài lòng, rất nhiều biện pháp không chỉ vô dụng, ngược lại còn rút dây động rừng, chọc giận Lục Ly. Sau khi bàn luận một hồi, Cơ Mộng Điềm để mọi người đi về trước, thế nhưng chuyện hôm nay tuyệt đối không cho phép truyền ra ngoài, nếu không các gia tộc sẽ có đại họa. Mọi người hiểu rõ nặng nhẹ, Lục Ly ở ngay trong Thí Ma Thành, nếu như biết được bên này có người nghĩ mưu hại hắn, làm sao có thể không tức giận chứ? Đợi mọi người rời đi, lúc này Dương Hiên mới dò hỏi: - Mộng Điềm tiểu thư, lời ngươi vừa mới nói có thật không? Điện chủ có biết chuyện này không? - Tự nhiên là thật! Cơ Mộng Điềm gật đầu, sau đó liếc mắt nhìn Dương Hiên một cái, cười nhạt nói: - Về phần điện chủ có biết hay không, ha ha. Đám người Dương Hiên, Tiêu Từ Long, Quỷ Sát rùng mình, xem ra Nhị Điện Chủ biết chuyện này. Thế nhưng hắn làm bộ như không biết, cũng không có tham dự vào, mà để Cơ Mộng Điềm ra mặt. Ẩn ý ở trong đó rất rõ ràng, để người trẻ tuổi đi làm chuyện này, cho dù xảy ra chuyện hắn cũng có thể phủi sạch sẽ. Nếu như thành, uy hiếp từ Lục Ly và tứ tộc sẽ được giải. Nếu như không thành, xảy ra chuyện sẽ để các công tử tiểu thư trẻ tuổi gánh trách nhiệm, không quan hệ với hắn... Nói một cách khác, mọi người chẳng qua là một cây đao trong tay Nhị Điện Chủ, có thể đâm chết Lục Ly thì đâm chết, không đâm chết thì bỏ đi. Cơ Mộng Điềm thấy trên mặt mọi người hiện lên vẻ bất an, Điệp Phi Vũ lại càng vì sợ, mà thân thể mềm mại đang run rẩy, sắc mặt xạnh lại. Nàng ho nhẹ một tiếng nói: - Chư vị, chúng ta còn có đường lui sao? Tứ tộc phá thành, tất cả đều phải chết. Lục Ly thượng vị, chúng ta cũng phải chết, dù sao cũng là chết, không bằng liều một phen. - Ừ... Đám người Dương Hiên biết chuyện này, nhưng làm sao cướp được Thiên Tà Châu? Độ khó của chuyện này quá lớn, nếu như có thể tùy ý lấy được Thiên Tà Châu, chỉ sợ Nhị Điện Chủ đã sớm tự mình động thủ, còn đợi bọn họ sao? Cơ Mộng Điềm dừng một chút, giọng nói từ từ trở nên lạnh lẽo: - Ta và Lục Toan thương nghị một phen, quyết định ra tay từ mấy cái phương diện! - Lục Toan? Đám người Dương Hiên hơi kinh ngạc, không phải Lục Toan bị cải tạo linh hồn rồi sao? Trí nhớ trước kia đã tan rã, vẫn còn muốn đối phó Lục Ly? - Ha ha! Cơ Mộng Điềm cười lạnh một tiếng nói: - Các ngươi đều cho rằng hắn thật sự bị cải tạo linh hồn sao? Lục Chính Đàn, Lục Thiên Đế mới thật sự bị cải tạo linh hồn. Một lão già Lục gia thấy Lục Toan mưu lược nghịch thiên, động tâm yêu nhân tài, lại bị Lục Toan lừa dối một phen, vậy mà giúp hắn không bị cải tạo linh hồn, còn dùng biện pháp đặc thù che giấu giúp hắn. Chuyện này các ngươi không được truyền ra ngoài, nếu không Lục Toan hẳn phải chết! - Được! Tinh thần đám người Dương Hiên lập tức tốt lên, Lục Toan rất thông minh, còn là nhân vật đầu não của mọi người, có hắn thì mọi người căn bản không cần động não, một mình Lục Toan có thể mưu tính tốt mọi chuyện... - Các ngươi tới đây! Giọng nói của Cơ Mộng Điềm trở nên thấp hơn, gọi mọi người lại, giải thích: - Ta và Lục Toan quyết định, động thủ từ mấy phương diện này, kế tiếp mọi người phải đồng tâm hiệp lực, mỗi người các ngươi chịu trách nhiệm một mặt... ... Chỗ nào có ánh sáng chỗ đó sẽ có bóng tối, có sạch sẽ sẽ có dơ bẩn. Lục Ly không biết lúc hắn đang một lòng suy nghĩ biện pháp phá giải nguy cơ tứ tộc, lại có người ngầm tính kế hại hắn. Nếu như hắn biết mà nói, có lẽ toàn bộ Thí Yêu Thành sẽ bị hắn tắm máu một lần. Hiện tại hắn đang bế quan trong Thiên Tà Châu, vừa tu luyện, vừa tìm hiểu “Tuyến lộ đồ”, vừa nghĩ cách phá giải Không Gian Chuyển Di của Đại Ma Thần. Nghĩ tới nghĩ lui, hắn phát hiện chỉ có một con đường có thể đi, đó chính là xung kích Nhân Hoàng cảnh, xem có thể luyện hóa tầng phong ấn thứ hai của Thiên Tà Châu hay không. Sau khi phong ấn bị phá vỡ, nhất định Thiên Tà Châu sẽ xuất hiện thần thông mới.
Chương 1169 Hồn đan (12/50)
Nguyên lực, linh hồn, linh tài đột phá Nhân Hoàng đều không có vấn đề gì, lo lắng duy nhất của Lục Ly chính là áo nghĩa. Hắn không biết có phải mình đã cảm ngộ được áo nghĩa rất cao cấp hay không, bởi vì hắn vẫn chưa cảm ngộ triệt để được “tuyến lộ đồ” từ trong Linh Phong, không biết đây là cái áo nghĩa mạnh mẽ gì. Vì muốn đạt được mục đích, Lục Ly quyết định trước bế quan tìm hiểu “Tuyến lộ đồ” nửa năm. Bởi vì ngộ nhỡ đột phá Nhân Hoàng thất bại mà nói, sẽ có ảnh hưởng rất lớn đối với tu luyện sau này. Giống như năm đó Thiên Đà Tử ngưng tụ Mệnh Luân thất bại, thân thể nguyên khí tổn thương nặng nề dẫn đến bị cắn trả vậy. Thí Yêu Thành có thể chống đỡ hơn hai tháng, chấp pháp trưởng lão nói Thí Ma Thành chống đỡ một hai năm khẳng định không thành vấn đề, Lục Ly liền mặc kệ, bắt đầu an tâm tu luyện. Khương Ỷ Linh ngồi xếp bằng bên cạnh hắn, Lục Ly không yên lòng để nàng ở bên ngoài. Thiên Tà Châu lơ lừng ở trong một tòa thành, Địa Tiên Vũ Tộc và đám người lão cửu Quân gia trấn thủ ở bên trong, Lục Nhân Hoàng cũng ở ngay trong thành. Gần đó là biệt viện của chấp pháp trưởng lão, trừ phi Nhị Điện Chủ phát điên, nếu không sẽ không dám làm xằng làm bậy. Thời gian nhanh chóng trôi qua, Thí Yêu Thành không trụ được nữa, đại quân không ngừng rút lui trở lại. Mặc dù Thí Ma Thành lớn hơn so với ba thành còn lại một chút, nhưng đột nhiên truyền tống tới nhiều người như vậy, cũng lập tức lộ ra vẻ chật chội không chịu được. Rất nhiều lối đi đến Thần Châu đại địa bị phong ấn, tránh cho đại quân tứ tộc xâm phạm Thần Châu đại địa. Đương nhiên, Thí Ma Thành chưa bị phá mở, thì Đại Ma Thần cũng không có ngu ngốc, mạo muội xâm phạm Thần Châu đại địa. Ngộ nhỡ mấy trăm vạn đại quân bên trong Thí Ma Thành cũng đi xâm phạm Đông Doanh đại địa, huỷ diệt Ma Tộc thì sao? Hơn hai tháng sau, đại trận bảo hộ Thí Yêu Thành bị phá mở, tiếp theo thành trì ở dưới đại quân tứ tộc xung kích bị chà đạp thành bình địa. Đại quân tứ tộc không ngừng vọt qua hẻm núi, bao vây Thí Ma Thành, một vòng lại một vòng. Cùng lúc đó, đại đế tam tộc còn lại dẫn đầu đại quân. Lúc này đại đế Vu Tộc vẫn luôn không dám lộ diện cũng đi ra, đại quân tứ tộc cộng dồn lại lên tới sáu bảy trăm vạn, từ trong Thí Ma Thành nhìn ra, nơi đâu cũng là dị tộc, nhìn mãi không thấy phần cuối. Đám người Nhị Điện Chủ, Dương Bất Sính, Quỷ Xa trở lại Thí Ma Thành, cũng may Lục Ly đã bế quan, nên không chạm mặt, không dẫn đến lúng túng, không bạo phát xung đột. Nhị Điện Chủ dẫn theo một đám lão quái, ngày ngày thương nghị ở nghị sự đường, hàng đêm thảo luận. Nhưng không ai có cách nào, chỉ có thể trơ mắt nhìn tứ tộc ngày đêm không ngừng công thành, nhìn năng lượng đại trận bảo vệ Thí Ma Thành giảm bớt từng chút từng chút, chờ đợi Thí Ma Thành chính là một khắc bị phá mở... - Cái tuyến lộ đồ này nên gọi là thiên đồ, bởi vì nó quá to lớn. Cuối cùng bên trong cái lộ tuyến này ẩn chứa cái gì? Lộ tuyến này vô cùng rộng lớn, bên trong có vô số hình lớn hình nhỏ, ít nhất có mấy trăm bức hình nhỏ, mười mấy bức hình lớn, cho dù cảm ngộ được bức lộ đồ này, lại có tác dụng gì? Lục Ly ở trong Thiên Tà Châu, có một chút nhức đầu, hắn từ đạo ngân Hằng Đế lưu lại cảm ngộ được một bức tranh. Bức tranh này càng cảm ngộ càng phức tạp, càng thâm sâu, càng rườm rà. Quan trọng nhất chính là, hắn không biết cảm ngộ bức tranh này có ích lợi gì? Làm sao hắn có thể cảm ngộ được bức thiên đồ mênh mông này? Dưới tình hình chung, cảm ngộ áo nghĩa đều có phương hướng, dựa theo phương hướng đi cảm ngộ, cuối cùng sẽ có thể cảm ngộ đến cảnh giới viên mãn. Những áo nghĩa kia đều có đặc thù, tác dụng rõ ràng. Giống như Kính Tượng áo nghĩa vậy, nếu hắn không ngừng cảm ngộ đi xuống, cuối cùng sẽ có thể hình thành vô số Kính Tượng phân thân. Hiện tại bức thiên đồ này có lợi ích gì, hắn cũng không biết. Hắn chỉ biết là bức đồ này rất mạnh, bên trong ẩn chứa lực lượng và ý chí thần bí. Thời gian hắn bế quan đã trôi qua bốn tháng, cả bức thiên đồ to lớn, hắn chỉ cảm ngộ được một bức hình nhỏ. À không... Chính xác chính là, bức hình nhỏ này cũng chưa có triệt để cảm ngộ, bởi vì hắn không biết bức đồ này có ích lợi gì. Tình huống bên ngoài coi như ổn định, hắn hỏi thăm lão cửu Quân gia, quả nhiên lực phòng ngự của Thí Ma Thành rất mạnh. Mấy trăm vạn đại quân không ngừng công kích ngày đêm, nhưng vòng bảo hộ thất thải không có bất cứ dao động gì. Kinh thư Đấu Thiên Đại Đế đã sớm sáng lên, không ngừng cung cấp thần lực, xem tình huống thủ hộ một hai năm là không thành vấn đề. Lục Nhân Hoàng vẫn đang bế quan, Khương Ỷ Linh xuất quan một lần, thế nhưng không đi quá lâu, chỉ ở trong đại điện một ngày, lại đi vào bế quan. Tiểu Bạch ăn ngủ, ngủ ăn, đám người Nhị Điện Chủ không dám có hành động tự thiêu thân gì, tất cả đều rất bình thường. Tin tức bên Hỏa Ngục truyền đến, cũng rất bình tĩnh, Lục Linh trấn giữ ở đây, Lục Ly rất yên tâm. - Mà thôi! Lục Ly nghĩ tới nghĩ lui, quyết định trực tiếp xung kích Nhân Hoàng cảnh, hắn không có thời gian dông dài nữa. Nếu như có thể xung kích Nhân Hoàng thành công, hắn sẽ có khả năng luyện hóa tầng phong ấn thứ hai của Thiên Tà Châu. - Các ngươi nghe đây, ta muốn bế quan một đoạn thời gian, trừ khi xảy ra chuyện lớn, bằng không không được quấy rầy ta. Lục Ly truyền âm ra, đám người lão cửu Quân gia nhận lệnh. Lục Ly đánh thức Khương Ỷ Linh dặn dò một câu, nàng lại tỏ vẻ muốn hộ pháp giúp hắn. - Bên trong Thiên Tà Châu an toàn như vậy, cần nàng hộ pháp sao? Lục Ly khẽ vuốt tóc Khương Ỷ Linh, ôm nàng ngồi một lúc. Khương Ỷ Linh biết Lục Ly muốn xung kích Nhân Hoàng, nên không có quấn lấy hắn, một mình bế quan ở bên cạnh. Lục Ly đã sớm biết biện pháp xung kích Nhân Hoàng, đến Nhân Hoàng chi cảnh Bản Mạng Châu đã không tính là quá quan trọng, chẳng qua là thuận theo tự nhiên khiến nó tiến hóa. Quan trọng nhất là phải ngưng tụ hồn đan, cũng chính là ngưng tụ một viên thần đan bên trong Hồn Đàm, dời linh hồn của mình vào đó, để bảo vệ linh hồn tốt hơn
Chương 1170 Hồn đan (13/50)
Ngoài ra còn một bước quan trọng khác, đó chính là khắc họa áo nghĩa! Mang áo nghĩa mạnh nhất của mình khắc sâu vào Bản Mạng Châu, làm như vậy Bản Mạng Châu có thể câu thông thiên địa, từ đó có thể ảnh hưởng thiên địa. Thiên địa sẽ ban cho võ giả nhân loại năng lực đóng băng một phạm vi không gian nhỏ, đây chính là vực trường mà chỉ Nhân Hoàng cảnh mới có! Linh hồn rất quan trọng, một bước làm sai, sẽ hồn phi phách tán, cho nên hồn đan quan trọng nhất. Khắc hoạ áo nghĩa lên Bản Mạng Châu, là vấn đề mấu chốt xem có thể đột phá Nhân Hoàng hay không, điểm này cũng rất quan trọng. Lục Ly để lại cho đám người Vũ Hóa Thần, Tử Hoàn Kiều vô số linh tài, nhưng vì sao hai người lại xung kích thất bại? Chính là bởi vì hai người không cách nào khắc sâu áo nghĩa lên Bản Mạng Châu, cuối cùng sắp thành lại bại. Áo nghĩa cấp bậc càng cao, càng dễ khắc sâu vào Bản Mạng Châu, lại càng dễ dàng đột phá Nhân Hoàng. Đây chính là lý do vì sao Lục Ly lại tiêu phí nửa năm thời gian, cảm ngộ thiên lộ đồ. Hắn cảm ngộ được mấy cái áo nghĩa như, Kính Tượng áo nghĩa, tốc độ áo nghĩa, không gian chấn động và phong áo nghĩa. Nhưng phẩm cấp không cao, Lục Ly không biết khắc hoạ cái áo nghĩa gì vào, cho nên mới chậm chạp không xung kích Nhân Hoàng... Thời gian không đợi người, cho dù xung kích Nhân Hoàng thành công, Lục Ly cũng phải tiêu phí rất nhiều thời gian đi luyện hóa tầng phong ấn thứ hai của Thiên Tà Châu, mà Thí Ma Thành chỉ có thể kiên trì hơn một năm thời gian. Lục Ly đã quyết định rồi, bất kể thành công hay không, hắn cũng phải thử một lần, hắn không có thời gian, nếu thất bại thì đó chính là vận mệnh. Hắn lấy ra vô số linh tài, bắt đầu ngưng tụ hồn đan. Thoạt nhìn một bước này rất hung hiểm, nhưng bản thân Lục Ly cũng không quá lo lắng. Bởi vì hắn có rất nhiều linh tài, hơn nữa còn là linh tài tuyệt đỉnh, một bước này không có khả năng xảy ra vấn đề. Vô số linh đan diệu dược bị luyện hóa, từng đoàn năng lượng tiến vào bên ngoài Hồn Đàm, Lục Ly vận chuyển công pháp Lục Nhân Hoàng ban cho mình, bắt đầu ngưng tụ hồn đan. Vô số linh hồn chi lực bên trong Hồn Đàm bị hút ra, dựa theo quỹ tích đặc biệt nào đó vận chuyển ở trong Hồn Đàm. Một vòng lại một vòng, sau khi vận chuyển khoảng mấy trăm lần, một viên cầu nho nhỏ, hơi mờ hình thành bên trong Hồn Đàm. Linh hồn chi lực không ngừng được triệu tập tới đây, tiếp tục vận chuyển quanh tiểu cầu, năng lượng bên ngoài Hồn Đàm cũng bị vận chuyển đi vào, khiến viên cầu này chậm rãi thành hình. Cái hồn đan này cũng không phải ngưng tụ một lúc là thành, Lục Ly tiêu tốn trọn năm ngày năm đêm, mới ngưng tụ thành công hình thức ban đầu của hồn đan. - Không tệ! Tất cả đều rất thuận lợi, Lục Ly nghỉ ngơi chốc lát rồi tiếp tục luyện hóa linh tài, vận chuyển linh hồn chi lực khiến hồn đan trở nên kiên cố. Trải qua hai ngày, hồn đan đã triệt để thành hình, hắn bắt đầu một bước cuối cùng, khiến linh hồn tiến vào trong nội đan. Thật ra chuyện này rất nhẹ nhàng, dù sao hồn đan cũng là một phần của Hồn Đàm, hồn đan sinh ra chính là vì bảo hộ linh hồn. Cho dù Hồn Đàm vỡ vụn, hồn đan không vỡ mà nói... Linh hồn cũng sẽ không sụp đổ, còn có khả năng cứu chữa. Hơn nữa hồn đan hình thành, sẽ làm đầu óc võ giả trở nên linh hoạt hơn, như vậy năng lực phản ứng cũng được nâng cao nhiều. Dây dưa nửa ngày thời gian, linh hồn Lục Ly cũng hoàn toàn tiến vào trong nội đan, thời điểm Lục Ly cho rằng hồn đan đã đại thành, thì xảy ra dị biến! Bên trong Hồn Đàm của hắn có một cái ấn ký ngân long, lúc này ấn ký ngân long đột nhiên sáng lên, nhanh chóng bay lượn trong Hồn Đàm, cuối cùng dũng mãnh lao tới chỗ hồn đan, trực tiếp chui vào bên trong. Sau đó... Bên ngoài hồn đan phát ra tia sáng lấp lánh, xuất hiện một cái ấn ký ngân long nho nhỏ. Trừ cái đó ra, không có bất kỳ dị trạng gì nữa, tất cả đều rất bình thường. - Phù! Lục Ly thở phào nhẹ nhõm, ấn ký ngân long từ bên trong Hồn Đàm di dời đến hồn đan, cũng không phải là chuyện lớn. Xem ra ấn ký ngân long muốn thủ hộ linh hồn của hắn, bảo vệ hồn đan chẳng khác nào bảo vệ linh hồn hắn. - Không tệ! Lục Ly âm thầm hài lòng, năng lực phòng ngự linh hồn của cái long văn thần bí này vô cùng biến thái. Từ khi Lục Ly xuất đạo đến bây giờ, vẫn chưa bị linh hồn cường đại tấn công gây tổn thương linh hồn mình, tất cả đều là công lao của ấn ký ngân long. - Ấn ký ngân long đến từ răng thú, răng thú đến từ Đấu Thiên Đại Đế! Trong đầu Lục Ly lại hiện lên một cái nghi hoặc, không thể nghi ngờ cái ấn ký ngân long này chính là bảo vật, nói cách khác răng thú là chí bảo. Đã như vậy tại sao Đấu Thiên Đại Đế lại để nó lại Đấu Thiên Giới, mà không mang đến Thần Giới chứ? - Đừng suy nghĩ, tiếp tục đã! Lục Ly nghỉ ngơi một chút sau đó bắt đầu bước thứ hai, xung kích Nhân Hoàng cảnh, thăng hoa Bản Mạng Châu, cuối cùng khắc hoạ áo nghĩa, Nhân Hoàng cảnh sẽ thành. Thăng hoa Bản Mạng Châu không hề phức tạp, Lục Ly chỉ hao tốn hai ngày thời gian, Bản Mạng Châu vốn to như ngón cái, đã nhỏ lại thành hạt đậu tương. Bản Mạng Châu càng nhỏ càng cường đại, các loại năng lực càng mạnh. Một bước này đừng nói Lục Ly, cho dù Quân Hầu cảnh cũng sẽ không xảy ra vấn đề, vấn đề mấu chốt lúc này là bước cuối cùng. Khắc hoạ áo nghĩa! Thực ra đến lúc này, nội tâm Lục Ly vẫn còn lăn tăn, rốt cuộc là khắc hoạ Kính Tượng áo nghĩa, hay là khắc hoạ tuyến lộ thiên đồ? Cấp bậc Kính Tượng áo nghĩa là ngũ phẩm, không tính là quá thấp, nhưng cũng không tính là quá cao, khắc hoạ rất nhẹ nhàng. Nhưng có thể khắc hoạ thành công hay không cũng không biết, dù sao áo nghĩa này cũng từ trong trí nhớ yêu ma cảm ngộ được, hơn nữa cấp bậc không cao. Vấn đề là tuyến lộ thiên đồ có thể coi là áo nghĩa sao? Hắn cũng không biết tuyến lộ thiên đồ có lợi ích gì, mặc dù phân hoá ra từ trong phong áo nghĩa, nhưng cảm giác không có quan hệ nhiều với áo nghĩa lắm. Ngộ nhỡ khắc hoạ vào thất bại mà nói, hắn xung kích Nhân Hoàng sẽ hoàn toàn thất bại...
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất