Giấc mơ triệu phú (Mở Mắt Thành Tỷ Phú) - Tần Kiệt (FULL)

Nói không chừng Tôn Ngọc Phương đang lừa anh đấy chứ.  

 

 

"Em nghĩ hay lắm!", Tôn Ngọc Phương hừ lạnh một tiếng rồi đưa một bàn tay ra từ bên dưới: "Em thấy tay của tôi chưa?"  

 

"Tay của cô?", Tần Kiệt nhìn xuống dưới, thực sự nhìn thấy một bàn tay của Tôn Ngọc Phương đang chìa ra.  

 

Anh cúi người đưa giấy vệ sinh qua.  

 

"Nhanh hơn được không? Thiệt tình à, lề mề gì nữa!"  

 

Phù ~  

 

Tôn Ngọc Phương bỗng nhiên la một câu oán hận, không biết tại sao tay của Tần Kiệt cũng run lên, kết quả giấy vệ sinh trong tay lăn trên đất.  

 

Tần Kiệt: "…"  

 

Trời ơi!  

 

Còn có thể xảy ra chuyện như vậy sao?  

 

Tôn Ngọc Phương cũng xui xẻo quá rồi nhỉ?  

 

"Em nói đi Tần Kiệt, rốt cuộc là em đưa không vậy. Không đưa thì nói một tiếng, đừng giả ngu!", bên cạnh truyền tới giọng nói tức giận của Tôn Ngọc Phương.  

 

"Cô Tôn, không phải em không đưa cho cô, mà cô…", Tần Kiệt kể lại chuyện vừa rồi.  

 

Sau khi Tôn Ngọc Phương nghe xong thì sắp tức chết rồi.  

 

Đang yên đang lành, tự nhiên cô nói cái gì chứ.  

 

Giờ thì hay rồi, giấy vệ sinh rơi xuống đất rồi, dơ biết bao nhiêu.  

 

"Tôi mặc kệ, em ra ngoài tìm ông chủ lấy một cuộn khác đi! Nhanh lên!"  

 

Tôn Ngọc Phương ở bên trong tường đang rất tức giận.  

 

Tần Kiệt có thể tưởng tượng được khuôn mặt của Tôn Ngọc Phương, chắc hẳn lúc này đang rất đen rất đen, chắc còn đen hơn cả than.  

 

"Được rồi, cô chờ một chút, em ra ngoài tìm ông chủ! Đừng vội! "  

 

Tần Kiệt cười bước ra khỏi nhà vệ sinh.  

 

Giải thích với ông chủ một lúc, ông chủ cầm một cuộn giấy vệ sinh mới nhét cho Tần Kiệt.  

 

Ông ta còn giơ ngón cái lên.  

 

"Người anh em, nếu bàn về khả năng tán gái, tôi đúng là phục cậu, cách này mà cũng có thể nghĩ ra! Nếu như không phải tôi có vợ rồi thì chắc chắn sẽ bái cậu làm thầy!", ông chủ chắp tay cung kính.  

 

Tần Kiệt: "…"  

 

Làm sao lại thành như này rồi?  

 

Thực sự không giống như ông chủ tưởng tượng đâu.  

 

Thực sự là Tôn Ngọc Phương đột nhiên lên tiếng dọa tôi giật mình sau đó giấy vệ sinh mới rơi xuống có được không.  

 

Sao lại biến thành cách tôi tán gái rồi?  

 

Tôi không có hứng thú với Tôn Ngọc Phương.  

 

Tôi chỉ có hứng thú với Tuyết Nhi thôi có được không.  

 

Tần Kiệt câm nín, anh lười giải thích.  

 

Bởi vì anh biết càng giải thích thì ông chủ sẽ càng cho rằng anh đang tán Tôn Ngọc Phương.  

 

Thôi thì không giải thích là được rồi.  

 

Tần Kiệt bước vào phòng vệ sinh một lần nữa, lần này anh rút kinh nghiệm rồi.  

 

Anh cúi xuống sau đó chuyền qua.  

 

"Đợi chút!"  

 

Bỗng nhiên Tôn Ngọc Phương nói chuyện.  

 

"Cô Tôn, lại làm sao nữa?", Tần Kiệt hỏi.  

 

"Em… không, không cầm điện thoại đấy chứ?", Tôn Ngọc Phương nói chuyện cứ úp úp mở mở.  

 

Tần Kiệt: "…"  

 

Ý của Tôn Ngọc Phương là gì?  

 

Cô ta đang lo lắng mình chụp lén sao?  

 

Người gì vậy.  

eyJpdiI6IktnZmExUWkyekg4dGhDRDZ5TGl0Ync9PSIsInZhbHVlIjoicUhrWmV0RUFMNDJ1SXFQSVBnN2VrSHF0UlFxWnl2b1phMGFVXC9URE5FXC84OTdLWlVmK3h6RzZUMk9icXQ2N3l0IiwibWFjIjoiOGY0MzEzYWI0OGY0NmZhYTkwMjU2N2RiY2FkZjM1ZDMzMWMxMTI3ZWUzNjNhZTgxNmU3ZGM5ZThhZjgzMGRmZCJ9
eyJpdiI6ImZjb1wvbUR2ZzB6S0xWUkdwS0w5bTBnPT0iLCJ2YWx1ZSI6IlV4Z01NTllGRk5xaTNIMDJwSUpvR21FWlhaZXJUN25DXC8rNjg2VEVXbW96YUE1QjNRWFZaWFJYRWlhR3RlNEsyQmxRYXg1Q0w4c0VOdE5UMDRHNFV4NGZtVGx5c3J6R1VzNWhiRjl1Q0loUEVRb0EydzB1RTI3eEVGb0tlTENXN1wvdFZLQ1AwRll3Y0FBK0ZnUGZwMzM2U2dCaFFkc2JYR3hRa0NSVFFpUkRYem9MdHBFQjVyM1liSzJXOFZrZGlFekFYRVd5akVwSHB0bXF0VWRaZ1Q0VlBFRDAyUlJmTjJrVWlBR05zTk1RTT0iLCJtYWMiOiJmMzUzMTQwNzRjMDdiYTFjMTc4NWVkZTljZmJlZThkZDg2OTcxZjk4Y2Q0OWE3ZGQwNDNiNmE0Mzg3MDM1YTAwIn0=

Ads
';
Advertisement