Giấc mơ triệu phú (Mở Mắt Thành Tỷ Phú) - Tần Kiệt (FULL)

 

Ngay lập tức thu hút sự chú ý của các nhân viên siêu thị Kiệt Tuyết.  

 

“Ai đó?”  

 

“Sao lại đỗ xe ở trước cửa siêu thị vậy? Không biết tìm bãi đỗ sao?”  

 

“Bảo vệ đâu? Ra đây xử lý mau! Đừng để ảnh hưởng đến người mua hàng trong siêu thị!”  

 

Ngay sau đó một nhân viên bảo vệ chạy đến và gõ cửa kính xe ô tô, ra hiệu kêu Tần Kiệt mở cửa xe.  

 

Khi cửa kính ô tô từ từ trượt xuống, bảo vệ sững sờ.  

 

Cậu ta cho rằng mình nhìn nhầm.  

 

“Sao vậy? Không biết tôi sao?”, Tần Kiệt cười hỏi.  

 

“Không, không phải! Sao, sao có thể là giám đốc Tần chứ?”, bảo vệ vô cùng bất ngờ.  

 

Bởi vì trong suy nghĩ của đám nhân viên bảo vệ, Tần Kiệt chưa bao giờ lái xe.  

 

Không, không chỉ có mỗi Tần Kiệt mà các sếp lớn trong siêu thị Kiệt Tuyết đều không bao giờ đi xe ô tô.  

 

Bởi vì siêu thị không có bãi để xe chuyên dụng.  

 

Tần Kiệt đột nhiên lái một chiếc Buick đến, còn là đời mới, đương nhiên bảo vệ rất kinh ngạc.  

 

“Đừng kích động! Gọi đám người Châu Phàm ra đây cho tôi! Tôi có chuyện muốn nói!”  

 

“Vâng giám đốc Tần!”  

 

Đám bảo vệ nhanh chóng chạy vào trong siêu thị.  

 

Thấy vậy đám nhân viên siêu thị có chút mơ hồ.  

 

Bọn bảo vệ đang làm trò quái quỷ gì vậy?  

 

Không phải nên đuổi lái xe đi sao?  

 

Tại sao không làm việc mà lại chạy vào siêu thị?  

 

Nhưng khi Tần Kiệt xuống xe, tất cả nhân viên đang làm việc đều ngẩn ra.  

 

Là giám đốc Tần?  

 

Sao có thể chứ?  

 

Giám đốc Tần mua xe từ bao giờ vậy?  

 

Bọn họ chưa từng nghe qua mà nhỉ.  

 

Đám nhân viên ngạc nhiên.  

 

Mọi người nhìn nhau, anh nhìn tôi, tôi nhìn anh, trong mắt lộ ra vẻ khó tin.  

 

Ngay sau đó, Châu Phàm, Lưu Tuấn Mai, Uông Gia Tân và trưởng các bộ phận đều chạy xuống.  

 

Khi bọn bọ thấy Tần Kiệt đang dựa vào chiếc xe Buick, bọn họ đều rất bất ngờ.  

 

Tần Kiệt thực sự lái xe đến đây.  

 

Sao có thể chứ?  

 

Một lúc lâu sau, Châu Phàm và những người khác mới đến gần.  

 

“Giám đốc Tần, anh mua xe lúc nào vậy? Tôi chưa nghe anh nói tới mà?”, Châu Phàm đi vòng quanh chiếc Buick nhìn một lượt, anh ta càng xem càng thích.  

 

Trong lòng có chút ngưỡng mộ.  

 

Mấy năm gần đây, người có đủ khả năng lái một chiếc Buick cũng được coi là có chút của cải rồi.  

 

Anh ta đã làm việc nhiều năm nhưng vẫn chưa mua được một chiếc.  

 

Bây giờ Tần Kiệt mua được một chiếc, anh ta đương nhiên phải hâm mộ rồi.  

 

Không chỉ anh ta mà các nhân viên trong siêu thị cũng rất ngưỡng mộ.  

 

Người nào người nấy nhìn chằm chằm vào chiếc xe Buick không chớp mắt.  

 

Còn có người nhìn nó giống như là thấy gái đẹp vậy, nước miếng sắp chảy ra đến nơi rồi.  

 

Bọn họ nhìn không chớp mắt, có chút khoa trương rồi đó.  

 

“Giám đốc Châu, anh thấy chiếc xe này như thế nào?”, Tần Kiệt hỏi.  

 

“Ừm, rất tốt, được!”, Châu Phàm gật đầu nói.  

 

Khi nói ánh mắt anh ta vẫn dán chặt lên chiếc xe mà không nhìn đi chỗ khác.  

 

Có vẻ như anh ta rất thích chiếc xe này.  

 

“Lên xe thử xem?”, Tần Kiệt đưa chìa khóa xe cho Châu Phàm.  

 

“Hả? Tôi, tôi có thể thử sao?”, Châu Phàm kích động hỏi.  

eyJpdiI6IkJ4amtvXC9vbWFoN1BlNDZmbHZEZ2dRPT0iLCJ2YWx1ZSI6IlZ6d245Tllyc1wvMTRVWjVjbTM3UWFvMmhVeG5TbXR5cXJ2a1pBYzBKM1pjVUJLVTRodnlvTkVnRnNMd1lLUE5CIiwibWFjIjoiOWI4OTIxMDViODg3NWM4OTQ0ZTNhM2VlZTNmZGViMmRmNTk0NmYzYmUyN2I1OWE2ZjkzZmRkZjg3MTYzNDYwZCJ9
eyJpdiI6ImtHcmQ4aUNLN2tiQnpXb2dUa1V3K1E9PSIsInZhbHVlIjoiUUQzdllOcHByY3hcL3dvbUt0dU45TzFPNVJva3lTNVJ5TEp1MG5zanRcL1NseWZkRWRNNE5OQ0g3aG5nUzFiS2xyTnEyZXlFeERGbVJOeERTVGdvM2VTNFpSR2tITHY0YVdwcDZabzFRcElaSWRQVnkzOW1NZUxYMzRuWmJYSE05TDc3b2J5U2tzY1ppSUd4YzR2M2ZZQ2p3ZHBQQmkwS3BHamZOd3U1c0xpSXhDalwvMGJmN2pNXC9RTktTNFUxanlWbFVTcVJSXC9IYXZHMWRydzNuVU5pckU0TGxqMDFReFVnMlNDSkNBdXY2XC80Y2xPdzhSaWtlQVRQS2lvbldLRXdlK0pTZWk1KzFiV200cUx4V3AyWThpZXc9PSIsIm1hYyI6ImVlMDg1ZGVlOGIyY2M0NmMxZWIxZDA1MGQxNDA0ZmY1MzdiN2VkODAwMDk5NzQyNzE4MzViN2ViNGU5MzE4MDUifQ==

“Ừm, được, tôi, tôi lên thử nhé!”, Châu Phàm phấn khích cầm lấy chìa khóa, chui vào trong xe, nổ máy, đạp ga, chiếc xe từ từ lăn bánh…

Ads
';
Advertisement