Giấc mơ triệu phú (Mở Mắt Thành Tỷ Phú) - Tần Kiệt (FULL)

 

 Tốc độ của anh vẫn bình bình như vậy.  

 

Chẳng bao lâu sau, Trương Thành lại vượt qua một người khác.  

 

Xếp thứ hai.  

 

Giống với bạn học về thứ ba, bạn học về nhì cũng đang tức giận.  

 

Cậu ta đang nhắm đến mục tiêu là bạn học về nhất.  

 

Vẫn chưa theo kịp vậy mà lại bị người phía sau đuổi đến rồi.  

 

Đương nhiên cậu ta rất ấm ức và cảm thấy không phục.  

 

Mạnh mẽ bức phá xông về phía trước.  

 

Cậu ta thề rằng sẽ áp đảo Trương Thành.  

 

Nhưng Trương Thành dường như đang phát điên vậy.  

 

Bạn học cao lớn phía sau đuổi theo càng hung tợn, cậu ta càng ra sức chạy.  

 

Chẳng mấy chốc, cậu ta đã vượt qua bạn học về nhất.  

 

Giờ phút này, bạn học về nhì và về thứ ba trợn tròn mắt.  

 

Sao có thể nhanh như vậy chứ?  

 

Bọn họ tức giận, lại điên cuồng đuổi theo.  

 

Người về nhất đang tận hưởng niềm vui chiến thắng.  

 

Không ngờ rằng lại bị một tên phía sau vượt mặt.  

 

Đương nhiên cậu ta rất tức giận.  

 

Sao có thể để người khác ngủ say trên giường của mình.  

 

*Nghĩa sâu xa: phạm vi thế lực của mình, lợi ích của mình thì không cho phép người khác xâm chiếm.  

 

Cậu ta tức giận, đuổi lên trước.  

 

Số một không hổ danh là số một.  

 

Cậu ta nghiêm túc không có vẻ gì như là đang đùa giỡn cả.  

 

Ngay sau đó liền đuổi kịp Trương Thành.  

 

Trương Thành thấy vậy, cậu ta không phục lại gắng sức bứt lên trước, vượt qua người về nhất.  

 

Người kia giận dữ.  

 

Mẹ nó chứ.  

 

Đấu với tôi đúng không?  

 

Được.  

 

Hôm nay tôi sẽ khiến cho cậu đẹp mặt.  

 

Để cho cậu thấy được sự lợi hại của tôi.  

 

Sau đó, cậu ta dồn toàn bộ sức lực lao về phía trước.  

 

Chẳng mấy chốc đã vượt qua Trương Thành.  

 

Trương Thành phẫn nộ.  

 

Thế mà lại bị lật ngược tình thế.  

 

Cậu ta tiếp tục tăng tốc để đuổi kịp.  

 

Một lát sau, cậu ta lại dẫn lên trước.  

 

Luôn chạy ngang hàng với bạn học về nhất.  

 

Cậu đuổi tôi, tôi đuổi cậu, ai cũng không chịu thua ai.  

 

Sau khi kết thúc vòng chạy thứ hai, cả bạn học về nhì và về thứ ba đều bị bỏ lại rất xa.  

 

Thêm vào đó là tâm lý có vấn đề, càng chạy càng không có sức lực.  

 

Dần dần tốc độ ngày một chậm.  

 

Không bao lâu sau, Tần Kiệt đã vượt qua bọn họ.  

 

Nhưng tốc độ của Tần Kiệt còn kém hơn rất nhiều so với Trương Thành và bạn học về nhất.  

 

Thấy vậy Tần Tuyết lo lắng muốn chết đi được.  

 

“Kiệt Tử đang làm cái trò gì vậy? Không phải tớ bảo anh ấy là phải chạy về nhất sao? Sao vẫn chạy chậm như sên vậy? Chạy kiểu này sao có thể về nhất được cơ chứ?”, Tần Tuyết vô cùng sốt ruột.  

 

Cô ấy rất lo lắng.  

 

“Ha ha! Chỉ là một cuộc thi mà thôi, không được giải nhất thì đã làm sao chứ? Miễn tham gia thi là được!”, Ôn Thanh Thanh phản bác.  

 

Nếu không thì sao cô ấy có thể tỏ ra là mình lúc nào cũng quan tâm đến Tần Kiệt chứ.  

 

Quả nhiên.  

 

Sau khi nghe xong Tần Tuyết rất tức giận.  

eyJpdiI6IkpOZXcwT0hFTDRHNUhPc0VjZEZMR3c9PSIsInZhbHVlIjoid29ZNG1pMG5tNFI3dDM4OWVKZGJDTXYyVmZZTVlCcXZ5NkxBZ09QbEZseWQwQ1cza3NiMitOak1rQUxZZ3RicSIsIm1hYyI6IjkzZmY1NWZiODc0NDM0ZjYyNWM5YjMzZWI3NTNkZDc4OGJiOGIyYzc0M2IwYmI3ZTc0YzBhODQ3MTI3YjdhMTAifQ==
eyJpdiI6Ilp5VEtRcjN3bmV0d1NcLzBxbHVKTW5nPT0iLCJ2YWx1ZSI6ImdJaDlqcVhNOFJpWVZnUllTSEx1UzJuN2VJU3d1MHJXOUhGQ3l3anN3NG41SVQyTU9nejdsYWUrTXdhQTNaTVB0QmhKaitWc2lHTFlVK3VDZTZJelhQXC8wZXlFM1dLa1lES2MrQmg1bWwrZVRvUlowdTBFdzRrRkpiclwvdnErdDVWSVlvMlpyRG5jVGVnYkdIcTV1Y1VCcHFpQ2V2WG1KM0dzOEFvYW1xREsxSlhCNmdJTWphSDZ3WmM4U2RlMGxkTVVBdVJtQ0d2Y1ByNjJcL3dNSElJQW9KZFhYVmhTeWk4MHZnKzloWDR3WEZYeGI5WTF1cWRLS05JMElDOWpxYzl3YU9LamNtTmhpRlpPakx3SVVNdVdnPT0iLCJtYWMiOiI3M2FhM2NmZWJhMGZmMzkxZTZhMDAyMWJmNzVlYTE1ZjUyZWZjNTVlNmVjMGQ5YmFmZDZiODM5OTczZjBiZjVlIn0=

“Hì hì, tôi có sao? Những gì tôi nói là sự thật! Trong mấy cuộc thi, không phải là tình hữu nghị đứng số một, thi đấu đứng số hai sao? Cậu đi hỏi giáo viên thể dục xem, có phải là đạo lý này không?”, Ôn Thanh Thanh nói. 

Ads
';
Advertisement