"Đẹp!", Tần Kiệt gật đầu nói.
"Đẹp chỗ nào chứ?"
"Bụp!"
"Em đạp chết anh!”
Cô gái đạp một cước lên người Tần Kiệt.
Phốc~
Tần Kiệt ngã xuống.
Trong lúc vội vàng, anh nắm lấy tay của một cô gái.
Thình thịch~
Tần Kiệt và cô gái trong nháy mắt đều ngã xuống bãi cát.
Mặt dán mặt.
Hai cơ thể tiếp xúc với nhau.
Phao bơi bao trùm lên hai cái đầu nhỏ bé của bọn họ.
"Tuyết Nhi? Là em sao?"
"Ừm ừm. Không phải là em thì là ai chứ? Ôn Thanh Thanh sao?", Tần Tuyết hỏi.
"Khụ khụ~ Nhắc đến cô ấy làm gì chứ? Trong lòng anh chỉ có mình em!", Tần Kiệt nói.
"Vậy sao? Sao em không tin được nhỉ?", Tần Tuyết nói.
"Khụ khụ ~Anh có thể thề với trời!", Tần Kiệt vươn tay ra.
Phốc~
Tần Tuyết mỉm cười.
"Đồ ngốc, em trêu anh đó, anh còn coi là thật! Đứng lên đi, chúng ta đi bơi!"
"Hả? Nhưng chỉ có một chiếc phao thôi mà!", Tần Kiệt nói.
"Anh là một người đàn ông sức dài vai rộng chắc không phải sẽ không biết bơi chứ?", Tần Tuyết có chút hoài nghi.
"Sao có thể chứ! Anh đường đường là một người đàn ông khỏe mạnh, sao có thể không biết bơi cơ chứ, chuyện cỏn con ấy mà, đi, anh đi với em!"
"Được thôi!"
Tần Kiệt và Tần Tuyết đứng dậy.
Hai người tay trong tay đi về phía hồ nước.
Nơi này không giống ở ngoài biển.
Sóng không lớn.
Nhưng cũng rất nguy nga, hùng vĩ.
Khi Tần Tuyết đeo phao bơi và kéo Tần Kiệt vào trong hồ.
Cô ấy phát hiện ra rằng không thể kéo được Tần Kiệt.
Quay đầu nhìn lại.
Tần Kiệt không nhúc nhích.
"Anh sao vậy? Mau qua đây đi!"
"Anh, anh vẫn chưa cởi áo!"
"Vậy anh nhanh lên! Em qua đó trước đây, anh mau lên chút!"
"Ừ ừ!"
Tần Kiệt cởi từng thứ một ném lên trên bãi cát.
Khi anh bước vào trong hồ nước một lần nữa, đôi chân của anh đang run rẩy.
Trái tim anh đang nóng dần lên.
Không, phải nói là nó đang phát run.
Anh sợ.
"Mau lên chút, anh ngơ ngác, bần thần ở đó làm gì vậy?", Tần Tuyết bất mãn hỏi.
"Ừ, anh, anh qua ngay đây!", Tần Kiệt bước từng bước tới.
Nhưng mỗi một lần bước đi, cơ thể anh liền trở nên lạnh lẽo. Sau lưng đổ nhiều mồ hôi lạnh hơn. Nhưng Tần Tuyết lại không vui rồi.
"Anh chậm chạp quá đó, Rốt cuộc anh có được không vậy? Không được, anh qua đây!"
"Được, sao anh lại không được chứ!", Tần Kiệt vừa nghe thấy hai từ không được liền cảm thấy không vui.
Dù gì thì anh cũng là một người đàn ông.
Sao có thể không được chứ.
Anh hoàn toàn muốn khắc phục khó khăn.
Tiến lên.
Anh bước từng bước.
Một lát sau, cuối cùng anh cũng đến chỗ Tần Tuyết.
"Tuyết Nhi, em nhìn này, anh, anh..."
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất