Giấc mơ triệu phú (Mở Mắt Thành Tỷ Phú) - Tần Kiệt (FULL)

 

Nhưng Ôn Thanh Thanh lại càng kéo Tần Kiệt chạy nhanh hơn.  

 

Tần Kiệt bảo cô dừng lại.  

 

Nhưng cô không đồng ý.  

 

Tần Kiệt muốn quay đầu đi về.  

 

Nhưng lại bị Ôn Thanh Thanh túm chặt tay.  

 

Giằng co một hồi.  

 

Rốt cuộc, Tần Kiệt đành phải từ bỏ ý định.  

 

Mặc cho Ôn Thanh Thanh tùy ý kéo mình chạy không ngừng.  

 

Chạy rồi lại chạy.  

 

Không bao lâu sau, anh phát hiện Ôn Thanh Thanh kéo anh chạy đến khu dân cư ở gần đó.  

 

“Cậu dẫn tôi tới đây làm gì?”, Tần Kiệt hỏi.  

 

“Nghe nói cậu thích ở bên ngoài?”, Ôn Thanh Thanh nói.  

 

“Đúng vậy! Thì sao hả?”, Tần Kiệt gật đầu, không phủ nhận.  

 

“Mấy ngày gần đây, tôi đã tìm rất nhiều nơi, cuối cùng cũng tìm được một căn nhà có điều kiện không tệ ở khu này, tôi dẫn cậu vào xem thử, nếu như cậu thích, hai chúng ta liền chuyển vào. Cậu muốn sống thế nào cũng được, muốn làm gì thì làm cái đó, sẽ không ai có quyền can thiệp!”  

 

Ôn Thanh Thanh giải thích.  

 

Tần Kiệt: “…”  

 

Anh hiểu ý của Ôn Thanh Thanh.  

 

Cô ấy đang thổ lộ, muốn hai người bọn họ gạo nấu thành cơm.  

 

Chuyện này…  

 

Quả thật có hơi phóng khoáng!  

 

Bản thân anh còn có bạn gái.  

 

Ôn Thanh Thanh làm vậy sao được?  

 

Anh gạt tay Ôn Thanh Thanh ra.  

 

“Cậu sao vậy?”, Ôn Thanh Thanh hỏi.  

 

“Tôi đã có Tuyết Nhi rồi, làm như vậy không thích hợp!”, Tần Kiệt giải thích.  

 

“Có gì không thích hợp? Tôi nghe nói cô ta không muốn cùng cậu dọn ra ngoài, nhưng tôi thì bằng lòng!”, Ôn Thanh Thanh nói.  

 

“Xin cậu giữ tự trọng! Tôi không phải người đàn ông tùy tiện! Và tôi cũng hi vọng cậu không phải là một cô gái tùy tiện!”, bỏ lại một câu, sau đó Tần Kiệt quay đầu đi.  

 

Để lại Ôn Thanh Thanh đứng một mình trong bóng tối, sửng sốt hồi lâu.  

 

Anh không phải một người đàn ông tùy tiện.  

 

Hi vọng cô cũng không phải một cô gái tùy tiện.  

 

Cô tùy tiện lắm sao?  

 

Cô làm vậy không phải vì muốn có được trái tim anh sao?  

 

Cô muốn đoạt anh khỏi tay Tần Tuyết.  

 

Sao anh có thể hiểu lầm cô?  

 

Chẳng lẽ cô thật sự đã làm sai rồi sao?  

 

Ôn Thanh Thanh rơi vào trầm tư.  

 

Tần Kiệt nhanh chóng chạy về Đại học Công Nghiệp Hồ.  

 

Nói thật, lúc nghe Ôn Thanh Thanh nói ra câu kia, anh đã động tâm.  

 

Nếu so sánh giữa Tần Tuyết và Ôn Thanh Thanh, Ôn Thanh Thanh xinh đẹp hơn nhiều.  

 

Dù sao cô ấy cũng là hoa khôi của khoa.  

 

Nhưng anh thật sự không thể xuống tay.  

 

Anh không cách nào bước ra một bước kia.  

 

Anh biết rõ, một khi bước ra, ngày sau tất sẽ gặp nhiều phiền toái.  

 

Thế nên anh chỉ có thể từ bỏ.  

 

Đau dài không bằng đau ngắn.  

 

Cái gì nên ngừng thì phải ngừng.  

 

Anh chạy như bay.  

 

Trong đầu có rất nhiều suy nghĩ.  

 

Không biết từ lúc nào, anh đã về ký túc xá.  

 

Tần Kiệt đẩy cửa ra.  

eyJpdiI6IlNaVWZwaU9ET05qT05DYmtUR0RlZmc9PSIsInZhbHVlIjoiVVZZa1RUOEtiOVhvdWs2QkorODZ2WmVmTE8yK1FFMnZ5NjhlRW1MODFuaWpETVVsK053MTQzMVwvSTVKTG9PMWYiLCJtYWMiOiJmZWM5Nzc3YzQzMTMwNzZlM2IyMjNjYWVjMTJlMDRiZmE0M2U5Y2QyNzM0ODA5ZjE0NWFkMDE5MDMzNDJmZDlmIn0=
eyJpdiI6Im1VMHVqMFF3SERvWEF5M2xBK0ZvUXc9PSIsInZhbHVlIjoiM3U1NlB0ZGpacVhyOVRqMXNsM1dxcWwrTFc3NjF1S21oZ0FGOGgrOE5wUjErbUY5T0JRWWhkZFVjSHhxRDBrK0RMQXFxemFuRDREUlwvYmhxQjlEMEh4blhcL2FPcnFjNTlnXC85NzJybmh2eDBScjBSMXAzQnlKTGQrSFwvZmV2V2hONmV6VlRZMDV4OU1Vd1Zrb2xvUmRoQTVxengxditaNmFNamR5c3FVSDVTK1JDUUdpdFd0SnRPMjQ4dGVMQWdWYm8wOWo3OCtaS1NVRzhLcEw4K1wvUjNiOW4wR0xrWXV6SEh2SHpqVGdqVHhWN3EyYTdUSVUwZ3pUM1JaR3NldGZFUDI3WEluNEJcL04zYTBxTGVCbUlmb0hxenp2Y3ZPNW51NVNKVExNNDR1eWs9IiwibWFjIjoiNGEyMmIzNThmZjU1N2RlZDBhODQ1MjczMWMxZmU2MjAzMzFmZTAzZGZiYTJkNGJmYzNkNWZmOWUzY2U5NjJiNCJ9

Khoảng thời gian mấy anh em bọn họ quây quần cùng nhau đã một đi không trở lại. 

Ads
';
Advertisement