Ba người cậu nhìn tôi, tôi nhìn cậu, từ trong riêng ánh mắt mỗi người lại lộ ra một tia không thể tưởng tượng nổi.
Sửng sốt một lúc lâu.
Trực tiếp bổ nhào xuống.
Lại một trận đánh lộn.
“Các cậu sao lại đánh tôi nữa hả?”
“Cái thằng này, không cần mặt mũi nữa mà!”, Tần Kiệt mắng.
“Cầm thú mà!”, Lâu béo hành hung.
“Vô sỉ, lưu manh!”, Khương Tiểu Nha cũng ban thưởng cho vài cú đánh.
Tóm lại, ba người mỗi người một cách, các hiển thần thông.
Vương Tinh chỉ có thể dùng hai tay ngăn cản.
“Đã nói con thỏ không ăn cỏ gần hang. Cậu ăn rồi cũng thôi đi, lại còn...còn...được lắm nhỉ!”
“Đúng vậy. Nhớ khi đó, tôi, tôi tôi...ài, không nói nữa! Nói ra lại muốn chảy nước mắt đấy!”, Lâu béo gãi gãi đầu.
“Tôi cũng vậy nữa! Cmn, cậu được lắm nhỉ, một bước lên mây rồi!”, Bốn mắt lại đá một cước.
Ba người cậu một câu, tôi một câu, mắng một hồi lâu.
Đột nhiên------
“Các anh làm gì đấy? Tinh Tinh đâu?”
Dứt lời, Tần Kiệt, Lâu béo, Khương Tiểu Nha, còn có Vương Tinh đều ngừng lại.
Cung Thiến Thiến từ đâu ra vậy?
Không phải nói ở trong phòng dọn dẹp sao?
“Cậu ta, cậu ta ở đây!”, Tần Kiệt ngơ ngác chút, tay chỉ vào Vương Tinh.
“Ồ, Tinh Tinh anh đây rồi!”, Cung Thiến Thiến đi lên phía trước, Tần Kiệt, Lâu béo và Khương Tiểu Nha đều chủ động nhường đường.
Vương Tinh vội vàng buông cánh tay ra, thẳng sống lưng.
“Thiến Thiến, sao em lại ra đây?”
“Tinh Tinh, em quét dọn xong rồi!”
“Xong rồi sao?”, Tần Kiệt, Lâu béo và Khương Tiểu Nha lại nhìn nhau có chút không tin được.
Mới được có một lúc mà đã dọn xong rồi sao.
Thật hay đùa vậy?
“Thật sự là dọn xong rồi, các anh đi xem thử đi!”, Cung Thiến Thiến nở nụ cười ngọt ngào.
Tần Kiệt, Lâu béo và Khương Tiểu Nha cùng nhìn nhau rồi đi về hướng ký túc xá.
Két két ~
Khi bọn họ đẩy cửa ra.
Trong nháy mắt, tất cả đều nhìn trợn mắt hốc mồm.
Bởi vì bọn họ phát hiện kí túc xá không chỉ có được quét dọn sạch sẽ.
Mà chăn mền trên giường mỗi người cũng đã được gấp lại gọn gàng rồi.
Cái này cũng không nói làm gì.
Những thứ linh tinh lộn xộn trên bàn học cũng đã được xếp gọn lại.
Nhìn thì tựa như một cái phòng mới.
Không nhuốm bụi trần, ngay ngắn trật tự.
Sạch sẽ ngăn nắp.
Người nào không biết còn tưởng là kí túc xá mới nữa.
Cùng với lúc trước có thể nói là hoàn toàn khác biệt, cách biệt một trời một vực.
“Đây....”
Ba người Tần Kiệt nhìn nhau đều nuốt nước miếng một cái.
Không thể tưởng tượng nổi.
Quá nhanh rồi.
Lại còn làm rất sạch nữa.
Một cô gái chịu khó, ôn nhu, khéo léo hiểu lòng người như vậy, tại sao lại rơi vào tay tên Vương Tinh kia chứ.
Lại còn chủ động làm Vương Tinh.
Cái thằng này.
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất