“Em nói sai gì à?”, Cung Thiến Thiến bộ dạng ngây thơ.
Ngược lại làm cho Tần Kiêt và Trương Lâu cảm thấy hơi ngại, ngay lập tức ngừng cười.
“Ờ, em là Cung Thiến Thiến đúng không? Bọn anh đang dọn dẹp ký túc xá, hay là em đợi một lát rồi hãy vào?”, Tần Kiệt giải thích.
“Dọn vệ sinh à? Không sao đâu, đàn ông lo việc bên ngoài, phụ nữ lo việc trong nhà, để em làm cho, các anh nghỉ đi!”
Cung Thiến Thiến nói xong thì bước vào, lấy chổi và gầu hót rác trong tay Khương Tiểu Nha, bắt đầu quét dọn.
Tần Kiệt: “…”
Khương Tiểu Nha: “…”
Trương Lâu: “…”
Trời đất!
Đã ngây thơ trong sáng thì thôi đi.
Lại còn chăm chỉ, thích làm việc nhà nữa.
Thật là một cô gái hiếm có.
Thời buổi này tìm được một cô bạn gái như thế này còn khó hơn trúng sổ số.
Vương Tinh tìm bạn gái ở đâu vậy?
“Không cần, không cần đâu! Bọn anh có thể tự dọn!”, Tần Kiệt nghĩ chỗ này chẳng lẽ lại để một cô gái quét dọn vệ sinh, vội vàng ngăn lại.
“Để cô ấy quét dọn đi!”
Chỉ là, anh còn chưa kịp ngăn cản, Vương Tinh đã xuất hiện.
“Con gái làm chút việc cũng là điều nên thôi!”, Vương Tinh nói.
“Tinh Tinh nói rất đúng, quét dọn vệ sinh là việc mấy người con gái chúng em nên làm, cứ để cho em dọn đi!”, Cung Thiến Thiến nhận lấy cây chổi và gàu hốt rác, bắt đầu lau dọn.
Tần Kiệt: “...”
Lâu béo: “...”
Khương Tiểu Nha: “...”
Ba người họ, cậu nhìn tôi, tôi nhìn cậu, đồng thời nhún nhún vai, mặt mũi tràn đầy vẻ kinh ngạc.
Trong thời đại này, lại còn có bảo vật quý hiếm như vậy sao.
Ồ!
Bảo vật quốc gia.
Tên Vương Tinh này, trước kia cũng không thấy cậu ta tìm bạn gái, còn tưởng rằng cậu ta sẽ không tìm luôn.
Không nghĩ tới đã không tìm thì thôi, một khi tìm, lại tìm ra trân bảo quý hiếm đến vậy.
Hiền lương thục đức điển hình, lại thêm phần đáng yêu.
Tuyệt.
Kiểu con gái như vậy hiện tại cũng sắp tuyệt chủng rồi.
Tần Kiệt, Lâu béo và Khương Tiểu Nha ba người đồng thời nhìn về phía Vương Tinh.
Nhìn chằm chằm vào Vương Tinh không động đậy.
“Mấy cậu nhìn tôi làm gì? Mặt tôi nở hoa hả?”, Vương Tinh sờ lên mũi, cười cười.
“Lâu béo, bốn mắt, đi thôi!”, Tần Kiệt trừng mắt nhìn.
Lâu béo và Khương Tiểu Nha hiểu ý Tần Kiệt, dẫn theo Vương Tinh đi ra ngoài.
“Bạn học Thiến Thiến, bọn anh ra ngoài nói chuyện một chút!”, Tần Kiệt nói.
“Vâng! Được rồi! Các anh đi đi!”
Bên tai truyền đến tiếng Thiến Thiến đáp lại.
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất