Giấc mơ triệu phú (Mở Mắt Thành Tỷ Phú) - Tần Kiệt (FULL)

 

 Mãi đến khi Tần Kiệt xuất hiện, cánh cửa tình yêu mà cô vẫn chưa đẩy ra cuối cùng cũng bị chọc thủng một lỗ.  

 

Từng ngày từng ngày trôi qua, cánh cửa ấy cũng dần mở rộng hơn.  

 

Tần Kiệt trở thành người con trai đầu tiên bước vào cánh cửa đó của cô ấy.  

 

Có điều, cũng chính người con trai này lại cố tình không thích Ôn Thanh Thanh. Cô ấy cảm thấy hết sức khó hiểu.  

 

Sau này, Ôn Thanh Thanh muốn tìm Tần Kiệt nói chuyện nhưng cô ấy đều không dám làm. Nhất là sau khi bị từ chối ở tiệc sinh nhật lần trước, cô ấy lại càng không dám.  

 

Cô ấy chỉ yên lặng dõi theo mọi thứ về Tần Kiệt từ phía sau.  

 

Hôm nay, cô ấy lại nhìn thấy tin tức về Tần Kiệt. Chẳng qua, tin tức này khiến Ôn Thanh Thanh có chút tổn thương.  

 

Tại sao vậy?  

 

Ôn Thanh Thanh không biết cũng không hiểu.  

 

“Thanh Thanh, cậu tội gì mà phải đau khổ chứ?”, một người bạn cùng phòng bước tới nói.  

 

Vừa nhìn thấy Ôn Thanh Thanh là đã biết cô ấy đang nghĩ gì.  

 

“Cậu thích anh ta thì phải đi theo đuổi đi! Sao cứ tự gây áp lực cho mình? Cậu không tủi thân hả?”  

 

“Nhưng anh ấy từ chối tớ rồi!”, Ôn Thanh Thanh nói.  

 

“Theo đuổi người khác thì làm sao mà thành công trong một lần được. Anh ta từ chối cậu lần một, cậu có thể theo đuổi lần hai, lần ba...Cứ thế cho đến khi anh ta chấp nhận cậu không được hả? Làm gì mà mỗi ngày phải đau khổ tương tư cơ chứ?”  

 

“Đau khổ tương tư ư?”  

 

Ôn Thanh Thanh nhớ tới câu từ trong bài thơ ‘Đậu đỏ sống ở miền Nam’.  

 

Đúng vậy, bây giờ cô ấy đúng là đang đau khổ tương tư.  

 

“Thanh Thanh, cậu cứ suy nghĩ thật kỹ đi. Một là từ bỏ, hai là dũng cảm mà theo đuổi người ta! Dù sao anh ta cũng chưa kết hôn, cậu sợ cái gì?”  

 

“Tớ làm như vậy, có phải thành người thứ ba rồi không?”, Ôn Thanh Thanh cau mày hỏi.  

 

“Cái gì mà người thứ ba chứ? Đã nói là anh ta chưa kết hôn thì người thứ ba cái gì? Mới quen nhau thôi, chỉ cần chưa kết hôn thì đều tự do. Tần Tuyết có quyền, cậu cũng có quyền, có vấn đề gì sao?”  

 

“Cái này...”, Ôn Thanh Thanh im lặng.  

 

Cô ấy cảm thấy bạn cùng phòng nói cũng đúng.  

 

Nhưng cô ấy vẫn không thể vượt qua được lằn ranh trong lòng mình.  

 

“Thanh Thanh, cậu đọc bài đăng cho có à. Hiệu trưởng bình luận cái gì, cậu không nhìn thấy hả? Khi mình còn trẻ, có việc nên làm, có việc không nên làm, chỉ mong không phụ thanh xuân, cuộc đời này cũng chẳng nuối tiếc!”  

 

“Lời nói của hiệu trường chính là gợi ý cho cậu đó. Cậu còn do dự cái gì? Nếu là tớ, tớ nhất định sẽ theo đuổi người ta. Đáng tiếc tớ không thích Tần Kiệt, không thì còn đến lượt Tần Tuyết cứ kè kè bên Tần Kiệt mỗi ngày ư? Tớ đã đuổi cô ta đi từ sớm rồi!”  

 

“Như vậy thật sự được ư?”, Ôn Thanh Thanh vẫn hơi hơi lo lắng.  

 

“Nếu cậu mềm lòng, vậy thì cậu chỉ có thể mất đi anh ta mà thôi!”, bạn cùng phòng nói.  

 

“Cái này...”, Ôn Thanh Thanh lại im lặng lần nữa.  

 

Cô ấy nghĩ kỹ lại thì cảm thấy bạn cùng phòng nói đúng, rất có lý.  

 

Hiệu trưởng cũng đã nói, khi mình còn trẻ, có việc nên làm, có việc không nên làm, chỉ mong không phụ thanh xuân, cuộc đời này cũng chẳng nuối tiếc!  

 

Dù thế nào Ôn Thanh Thanh cô cũng phải thử mới được, không thì, tương lai cô sẽ hối hận nuối tiếc cả đời.  

 

“Được rồi, cậu nói đúng. Khi mình còn trẻ, có việc nên làm, có việc không nên làm, chỉ mong không phụ thanh xuân, cuộc đời này cũng chẳng nuối tiếc! Tớ quyết định, nghe lời cậu, đi theo đuổi anh ấy. Cho dù cuối cùng anh ấy không chấp nhận tớ, nhưng ít nhất, tớ đã từng cố gắng, tương lai khi già đi, nhớ lại tuổi thanh xuân thì cũng sẽ không tiếc nuối!”  

 

“Đúng rồi đó! Nghe tớ đi, cứ can đảm theo đuổi Tần Kiệt. Giờ đã qua hết nửa học kỳ của năm ba, còn nửa năm nữa mọi người sẽ phải đi thực tập. Đến lúc đó, sẽ không còn cơ hội nữa, tớ ủng hộ cậu, cố lên!”  

 

“Ừm, cố lên!”, Ôn Thanh Thanh nở nụ cười nói.  

 

Đây là lần đầu tiên cô ấy cười thoải mái, cười thật lòng nhất trong suốt mấy ngày qua.

eyJpdiI6IjhEM1BwMWFOQmxjNHRFYUpvM2FSQnc9PSIsInZhbHVlIjoiWVBjNmVWdk0rRWYrVjA2cDQybmFsWEVSRG4yMVJKZUx1ZW8zYUdWYXRlZVpvMU13Y1c0WnlwdlNla1Q2d1Z5NSIsIm1hYyI6ImQ4MmZiNDUzMTdkNzI3ZWZkNTlmMTViYTI1ZmEwYWM4ZWYzZjYyNTZmNmZlYTVhNjZiMWYwMzljOWE2ZGFlNTkifQ==
eyJpdiI6ImRCOHViZSs0Q2hPTkFSODI2VEdlWHc9PSIsInZhbHVlIjoidVp3TDVQUjBqK1dTaWVGd2IyS2w2bXNoM3dhV2xHRW1OcXJOa0d5d2d0YklUVVByb1ZIem9VV0IxNjRIekU5NmpTT1YyTktxT1wvdGdcLzlxQ0Q5Z0k4ZXJlTzMrTW5CRkFVUFJSTXllMVloRE1qV0dGYTEzbXdoTDcxXC96TVBrcm4rODJ0Q0Y5eDY5MFoyWHVlRGZvQlwvcHAxNTc2czZlb2pJdm9jRXpVK1pWUT0iLCJtYWMiOiI4NGQ2ZTE4Mzc5NTgxMWY5NzRmZDc0ZDBjM2ExNWI1YzI4MGUxYTM5NzVhMGQyNzUyYTc0YWY3MTViNjU0MDg4In0=


Hu Hu~ 

Ads
';
Advertisement