Đừng Làm Hư Em - Niên Thanh Lãng - Bạch Mộng Hi (FULL)

 

Mộng Hi đi ăn uống với đám bạn trò chuyện rôm rả vô cùng vui vẻ, sau đó mới ra về. Tiêu Thiếu Nam muốn quay lại trường để lấy xe đạp còn cô cũng muốn đến trước cổng trường đón taxi cho dễ nên cô đã đi về với cậu ta. 

Lúc nãy nghe Mộng Hi kể rằng cha mẹ dạo này siết chặt việc học hành của cô nên không đi chơi nhiều được, Thiếu Nam cảm thấy hơi hụt hẫng vì không thể rủ cô đi đâu vào cuối tuần. 

“Sau khi thi giữa kỳ xong là lễ hội của trường, tớ đã đăng ký tham gia sự kiện văn nghệ của lễ hội, cậu đến xem tớ biễu diễn nhé.” – Thiếu Nam cười cười hỏi. 

“Được chứ, tất nhiên là được rồi. Cậu tính diễn gì vậy? Đàn hả?” 

“Là vừa đàn vừa hát, tớ hát cũng không tệ lắm nên muốn thử một lần.” – Người con trai gãi đầu nói. 

Mộng Hi liền vỗ vào vai cậu ta một cái – “Cậu khiêm tốn cái gì chứ? Tớ đã nghe cậu hát trên lớp rồi, còn hay hơn một số thần tượng bất tài bây giờ nhiều. 

Hai người đang cười nói vui vẻ rảo bước về trường thì đột nhiên cô phát hiện ra chiếc xe sang trọng thường xuyên đưa đón mình vẫn đậu ở ngay trước cổng trường. 

Gì vậy? Sao xe lại ở đây? Không phải cô đã bảo tài xế lái xe về trước rồi ư? 

Trong lúc cô còn đang khó hiểu thì ô cửa sổ phía sau xe bỗng dưng hạ xuống một nửa để lộ đôi mắt hẹp dài lạnh lùng quen thuộc. Không hiểu sao ánh mắt của hắn lại làm lông tơ của cô toàn thân dựng đứng. 

Thiếu Nam thấy cô đang đi thì tự dưng đứng lại, bèn nhìn theo ánh mắt của cô – “Là xe của nhà cậu chờ đón cậu à?” 

Mộng Hi không trả lời câu hỏi của cậu ta chỉ vội vàng đáp – “Vậy Thiếu Nam, tớ về trước đây, có gì ngày mai gặp.” 

“Được, tạm biệt cậu.” 

Người con gái đi nhanh đến chỗ xe nhà mình, tài xế nhanh chóng bước xuống muốn mở cửa cho cô như thường lệ. Mộng Hi liền hỏi anh ta – “Tôi tưởng hai người đã về nhà rồi?” 

Người tài xế hơi liếc mắt vào trong xe – “Thiếu gia hình như muốn đợi tiểu thư nên bảo tôi khoan về.” 

Cô bắt đầu có dự cảm không lành, chậm chạp ngồi vào xe. Niên Thanh Lãng không ngồi gần cô mà ngồi sát góc bên kia, nghiêng đầu nhìn ra cửa sổ, cũng không quay đầu nhìn em gái mình khi cô vào xe. Sau khi xe khởi động rời đi, lập tức có một bàn tay vươn qua, luồn vào giữa hai chân cô, chọt tay quần lót của người con gái. Mộng Hi hoảng hồn thở gấp, kìm nén tiếng kêu của mình muốn ngăn hắn lại. Cô nhìn hắn lắc đầu liên tục, ý bảo hắn dừng lại. Nhưng Niên Thanh Lãng càng đâm mạnh hai ngón tay vào hoa huyệt đang tiết nước của cô. 

Hắn nghiêng đầu há to miệng cắn vào cần cổ của cô thật mạnh làm Mộng Hi đau điếng nhưng lại không dám kêu lên vì sợ tài xế phát hiện. Trên cổ cô lập tức để lại một dấu cắn vô cùng đậm nét, chứng tỏ hắn cắn đau đến mức nào. Khiến cô đau muốn chảy nước mắt. Hai ngón tay bên dưới lại cố tình moi móc sâu hơn tạo ra những âm thanh lép nhép vụ vặt vô cùng phóng đãng. So với những lần trước hắn chỉ muốn trêu chọc cô thì lần này Niên Thanh Lãng dường như muốn hành hạ cô thì đúng hơn. Sau khi cắn cổ cô xong hắn lại lần mò lên tai cô thổi khí nóng – “Sao em lại đi với thằng Thiếu Nam đó hửm?” 

“Anh đã nói em không được dính dáng với bất kỳ kẻ nào khác rồi kia mà.” — Thanh âm thì thào của hắn ẩn nhẫn sự tức giận. 

“Mộng Hi, anh đang thực sự rất không vui!” – Trong âm thanh thì thầm của hắn, cô vẫn cảm nhận được sự tức giận cùng cực làm cô rụt rè dè chừng. 

Vừa dứt câu hắn đã tăng thêm ngón tay, đẩy nhanh tốc độ như muốn dày vò hoa huyệt dâm đãng của cô. Mộng Hi chịu không nổi sự hung ác của ba ngón tay hắn, thở gấp dồn dập, bàn tay siết chặt lấy vai áo sơ mi của hắn. Cô cắn chặt môi nhìn hắn dường như mang theo sự cầu xin mong hắn dừng lại. Cô sợ mình không nổi nữa mà sẽ bị phát hiện. Nhưng Niên Thanh Lãng vẻ mặt vô cùng lạnh lùng, tiếp tục đâm rút dữ dội giữa hai mép thịt. 

Người con gái kẹp chặt hai đùi, thân thể quằn quại vì sự thống khoái bên dưới chỉ có thể bám víu lấy cây cổ thụ của để cứu vớt lấy sinh mạng đang chìm vào sự đau đớn khổ sở hắn mang lại. Cuối cùng Mộng Hi lên đến cao trào, hai mép thịt siết chặt lấy ba ngón tay hắn dâm dịch chảy đầy ghế ngồi, trong lúc tức giận cô điên cuồng cắn lấy bả vai hắn vừa lên đỉnh. 

Xe vừa vào cổng của ngôi biệt thự Bạch gia, Niên Thanh Lãng đã hùng hổ lôi cô xuống xe, nắm tay kéo em gái mình lên lầu trước ánh mắt khó hiểu của người hầu. 

Một người hầu đang lau chùi mấy bức tượng trong nhà nói với người đứng gần mình nhất – “Dạo này thấy có vẻ tiểu thư và thiếu gia thân thiết quá nhỉ? Trước đây đâu có thèm nói chuyện với nhau câu nào. 

“Bà lo làm việc đi, nhiều chuyện quá rồi đó.” 

“Anh làm gì vậy? Buông em ra!” – Mộng Hi bị hắn kéo lên lầu ba, tay lại bị siết đến đâu điếng. 

Cô tưởng hắn sẽ kéo mình vào phòng nhưng người con trai đã vứt ba lô của cô và mình sang một bên đè Mộng Hi vào tường giữa hành lang vắng vẻ. 

“Anh... anh định làm cái gì? Anh nổi giận chỉ vì em đi cùng với bạn thôi ư?” 

“Bạn? Tên Tiêu Thiếu Nam đó rõ ràng là thích em? Em còn đi chung với hắn? Anh đã nói thế nào? Em là của anh, kẻ nào cũng không được phép đụng đến” – Niên Thanh Lãng hai mắt lạnh lẽo nhưng lại bắn ra tia lửa, hùng hổ đấm mạnh vào tường bên cạnh cô. 

Người con gái thoáng giật mình, sợ hãi nhìn hắn – “Sao anh lại như vậy nữa rồi? Thiếu Nam và em chỉ là bạn, lúc nãy bọn em là đi chung với cả nhóm học ngoại khóa, chẳng lẽ ngay cả bạn bè đi ăn uống với nhau, em cũng không được phép hay sao?” 

“Đúng vậy, dù là Tiêu Thiếu Nam hay là ai khác anh cũng không muốn, thời gian của em, sự chú ý của em chỉ được phép dùng trên người anh.” – Hắn siết chặt nắm đấm trên tường, hung hăng nói với cô. 

“Anh đừng có mà quá đáng như vậy. Tại sao em lại phải nghe theo sự ham muốn vô lý của anh chứ? Chúng ta là anh em, anh nên nhớ cho rõ!” – Cô dường như muốn phát điên lên được với người này, chỉ có thể phẫn uất phản bác lại hắn. 

Niên Thanh Lãng nghe thấy cô nhấn mạnh hai chữ anh em, đôi mắt sắc lạnh càng sừng sộ hơn, tự dưng cười lạnh ghé tai cô – “Anh em? Mộng Hi, em thấy có đứa em gái nào như mình không? Ở dưới thân anh trai rên rỉ sung sướng đến chảy nước, còn ngậm chặt lấy đó của anh không buông. Em quên mình đã cầu xin anh trai đâm mạnh em thế nào rồi sao?" 

“Im miệng!” – Cô tức giận lớn tiếng chặn họng hắn. 

Nhưng người con trai không hề ngừng lại, còn mở miệng hỏi cô – “Hay để anh nhắc cho em nhớ chúng ta là cặp anh em thế nào nhé?” 

Mộng Hi còn chưa kịp hiểu hắn đang nói gì thi Niên Thanh Lãng đã thô bạo xé toạc áo sơ mi của cô ra, mấy hạt cúc trên áo đều đứt ra rơi lộp cộp xuống sàn nhà. Áo lót của cô cũng bị hắn lột ra vứt suốt sàn nhà. Người con trau trực tiếp bóp nắn bầu ngực căng tròn, vục đầu há miệng liếm mút. Mộng Hi như bị hắn chạm phải dây thần kinh, hơi co giật người run rẩy, há miệng thở dốc. 

Giữa hành lang vắng vẻ Niên Thanh Lãng lại ngang nhiên phóng đãng liếm mút ngực cô. Đây là ngoài hành lang hắn đang làm cái gì vậy? Nếu như lỡ có người nào lên đây cô và hắn chết chắc. 

“Anh... ưm... mau dừng lại đi... Đây là hành lang mà... hức... 

“Dừng lại? Rõ ràng Mộng Hi nhà ta đã sướng đến mức đầu v* cứng lên thế này.” – Hắn vừa nói vừa dùng ngón tay chà miết nụ dâu cương cứng trên ngực. 

“Còn ưỡn ngực mời gọi anh, vậy mà còn nói muốn dừng lại. Mộng Hi, em đúng là thích tự lừa mình gạt người. Em bình thường thích thú phóng đãng dưới thân anh như vậy, làm sao có thể sống thiếu anh được chứ?” – Hắn cắn tai cô nói tiếp mấy lời phóng đãng. 

Niên Thanh Lãng trực tiếp nâng một chân cô, đem cự vật đã sớm cương cứng của mình đâm thẳng vào tâm hoa mọng nước kia. Kích thước quá khổ của hắn khiến vừa thốn vừa hỗn loạn, không kiềm được mà rên lên. Cũng may bọn họ đang ở tầng ba, giờ này người hầu cũng sẽ không lên đây dọn dẹp. 

Niên Thanh Lãng cứ thế ủi thanh sắt nóng hổi vào trong cô, nhìn cánh hoa co thắt đang nuốt chửng lấy côn thịt của mình. Hắn càng hưng phấn càng trở nên hung hăng, đâm chọc mãnh liệt. 

“Ưm... Hức... Đừng mà... Ah...” 

“Không phải em đang rất sướng sao? Còn chảy đầy nước vậy mà.” – Nước dâm dịch của cô tiết ra dính ướt bộ lông rậm rạp của hắn, người đàn càng dập nắc mạnh hơn tạo ra thanh âm bạch bạch dâm đãng. 

“Ah... Em chết mất... uh...” 

Đang động tình giữa chừng, Niên Thanh Lãng đột nhiên nâng cả hai chân cô, bế thốc Mộng Hi lên. Làm người con gái theo bản năng phải quấn chặt lấy hông hắn – “Hức... anh... anh định làm gì? 

Người con trai vẫn tiếp tục đâm rúc mạnh bạo không có ý định buông tha cho cô – “Bé cưng, hôm nay tôi phải cho tất cả mọi người biết tiểu thư nhà họ Bạch dâm đãng dưới thân anh trai mình thế nào?” 

“Không!” – Cô mặt tái mét khi phát hiện hắn đang bế mình đến sát lan can. 

Từ trên này cô có thể nhìn thấy đám người hầu đang dọn dẹp bên dưới, chỉ họ ngẩng đầu lên là sẽ phát hiện ra cô đang cùng anh trai mình thông dâm. “Không... em nói là dừng lại mà... Niên... Ưm... 

Mộng Hi hoảng loạn bị hắn chặn họng, hai tay hắn giữ chặt mông cô bên dưới, hung hăng thúc mạnh cự vật vào trong huyệt đạo, chà đạp nó đến ửng đỏ. Mỗi lần thúc lên đều dập đến lút cán khiến Mộng Hi không thở nổi. Hôm nay hắn còn thô bạo hơn mọi khi. 

"Bach... Bach..." 

Niên Thanh Lãng dường như muốn dập nát hoa huyệt cô, đâm rút như đang trừng phạt, Mộng Hi vừa đau vừa sướng, khoái cảm thống khổ như muốn giết chết cô. 

Đúng lúc này cô nghe thấy tiếng xe trước cửa nhà, sau đó lại nghe thấy tiếng cha mẹ dưới đại sảnh. Cô hoảng loạn muốn cầu xin hắn vào phòng – “Đừng... đừng ở đây... Cha mẹ về rồi... Ah... 

“Sợ sao? Anh chính muốn để cha mẹ nhìn anh làm em sung sướng đến mức nào, con gái nhỏ của họ phóng đãng thế nào dưới thân anh. Để cho tất cả mọi người biết em là của anh. Em nghe rõ chưa?” – Trong cơn hứng tình Niên Thanh Lãng vẫn biểu lộ sự giận dữ từ trận ghen tuông khi nãy. 

“Không! Anh không được làm vậy!” – Mộng Hi sợ hãi muốn nhảy chạy trốn khỏi người hắn nhưng người con trai đang ngang ngược lật cô lại, để cô quay mặt nhìn xuống bên dưới, phô bày toàn bộ dáng vẻ dâm đãng của mình. 

Niên Thanh Lãng từ phía sau thúc đến, đôi gò bồng đào phía trước lập tức nảy lên liên tục theo từng cú thúc của hắn, bộ dạng vô cùng phóng đãng. – “Ah... ưm... Đừng mà. 

Cô nhìn xuống dưới thấy cha mẹ đang đứng giữa đại sảnh nói chuyện với quản gia, cô chỉ sợ bọn họ nhìn lên đây sẽ chứng kiến những chuyện dâm đãng xấu hổ của hai đứa con mình. Mộng Hi sợ hãi đến co rụt người, lại bị Niên Thanh Lãng phía sau hung hãn dập tới, khiến cô co giật run rẩy – “Ah... Ưm... 

Hắn vươn tay về phía trước nắm lấy ngực cô xoa nắn – “Nhìn xem anh đã nói em thích người khác nhìn em bị anh chơi mà. Sao vậy? Có phải cảm giác có cha mẹ nhìn thấy rất sướng không? Để cho họ thấy con gái của họ dâm đãng đến mức nào.” 

Niên Thanh Lãng nghĩ đến cảnh tượng cha mẹ phát hiện ra dáng vẻ này của cô, càng hưng phấn hơn nữa, điên cuồng thúc vào mông cô, nhanh đến mức không thấy tàn ảnh. Hắn hung bạo như một cái máy được lập trình sẵn, khoan sâu vào cơ thể cô để khắc dấu hình dạng côn thịt bên trong. Mộng Hi bị đâm đến trợn tròn mắt, rên rỉ vô cùng dâm đãng vừa nức nở như thể vô cùng ấm ức. 

eyJpdiI6IlAwajBlVXBiRHRTQ3oyUFRYWlZOVXc9PSIsInZhbHVlIjoieStWUjNOUkNhOUpRa3hsNWlvSjM2OXlSWko5VmFXXC9iZnBNVVBjME1MVDVndW5adEUwY0xNRk12dVoyT1hwMkhkXC9cL3FlVFVsbXFKS3lWcEg4U3hHN3VYaVZIenVsUUJNOTJxK3d4bEg0WE53NlhEeW5JUDR6OXNDS3U4M2lodDg0NTZMbitLMVdLNmtxQnFlZFVuVzN6cmRcL3BMWUx0NHprZjhVcVR3d2lxSFwvXC9ZNzVZdGdNMkN2RmtuUDJhK0J0Q1lXb2JDWEpHUFBKRlRzbzlDWXk1eXM5dWVXbWtcL0NsejhaNmZ1cHpzUHVcL1ZVQXdBZW00N001QnZaU1R6cnNISUs2ZENOWTNwSFpJa3hNb1wvN1VlZWcxNDRUbGlkM3FuWXBTenZrRHRkXC9HSVlYZ3FWcFRhUVJZTmhzWDB5cmwxQzVJbnZRRE1XalwvQklmZDk3UFowWG1ZdUQzN0FzY0FzZXJwSllXWlhiMk8rZE94Qnd0MGtXNUhkZDIyNENwRGNoR1psT0tIY3ZpcFc1b1luZ2h3VVhGdnAzUzFFaG1ncm9LbnNXNG1aekZZZklwc2ZJNEIzam90TFRyN0JLeUFuYjlITXR2VlwvVEg1eG5rOGs5SFhOemJDeEJRKzZzZDZEUEREUFFBQzRhKytpM3d5UndsdFBTbnlHdytlcEloNGJpY0lhWXlaUXptSFBxYkg0MHJ4Z0hCT2E3NzFqWENqRitBTTFmc0Y0Z2czS3ZsTFVzUmQrV0p5SEZhNmRJakhNbDhSelBPUFdhTnlQNEVuY3hIVlpPRjlvcTcycUZuS3ZKT3AxenY0SnpQcWVFRFBGNVhTa0t4M2IzenNQQVpKcm95ZkN2QU9YRXpLSFdaQnJNZVpsdHhIRDhpSlwvODl6YzRiRGRVcm5IMGpsVzJLWHV0cnQwT0tWQlhcL1B6WFwvNFpcL1B2MVVQYUZKdEh4M0RzTEtMYjYrSGRWUERuTW5lSlBRcFcwVkE3Y2ZXQ0h6ZXZZYUpobXA5eUhFa0o1eE8wK2ZjU3BSRTd6R1QzU1RBQU9wS1BUdW1CMEdiV0Rjc25DenVTa0lHbkxzSVE9IiwibWFjIjoiYTI1NzEyYmEwYTI2NjFlY2ZlNDAwNjY4OGUzYTk3ZjY3MGMxMmFmYzU2ZjYxZWQwNThlNGNiNGUxM2IyNjMzNCJ9
eyJpdiI6IitaWmJ1Vmdnb0p6YVZrSFJSRE1ZSXc9PSIsInZhbHVlIjoiRlpKVHpLUUd2emNsZ0J3Y0Y4bW9HZjlcL2tsb2Vmb3NLOEhNd1oydmw4WnAremtCSFwvZGdXMHkxeEVFZE4wK2U0SVZkRFZIQzVZYTBpRlk1dm9EekRIa0FNU1wvZUphSnpZZVJwbHk4ZDhLb1k9IiwibWFjIjoiOGU2YTM2ZDUxMmUyZTFhNWZmNGM3YWE3NTBiYzgzYzgwMTQwMjk4ODg5NGY2OWZhZTY1OWU0MDYzNWQ0NmEzYyJ9

“Chát!”

Ads
';
Advertisement