Đừng Làm Hư Em - Niên Thanh Lãng - Bạch Mộng Hi (FULL)

 

Suốt hai ngày cuối tuần, Niên Thanh Lãng như kẻ ham muốn vô độ phóng đãng vần vò cô khắp nơi trong phòng ngủ, không để cô được phép đi đâu. Dù vậy hắn cũng vẫn không quên trách nhiệm dạy kèm của bản thân, không cho phép cô chểnh mảng việc giải bài tập. Chịch thì chịch nhưng Mộng Hi vẫn bị hắn bắt giải hết tất cả bài tập vô cùng nghiêm khắc. Sau khi nghiêm khắc xong hắn lại hung hăng đè cô xuống bày ra bộ dạng phóng đãng vô độ của mình, cuối cùng lại dịu dàng tắm rửa ôm hôn 

Cô. 

Mộng Hi hai ngày vận động mất kiểm soát, thân thể không còn chút sức lực nào. Tối chủ nhật sau khi làm xong một hiệp dài cô không chịu nổi nữa mà thiếp đi khi người con trai vẫn còn nhét côn thịt bên trong mình. Thế là sáng hôm sau tỉnh dậy cô mới phát hiện ra nó vẫn còn nằm y nguyên bên trong mình cả đêm, Niên Thanh Lãng cũng không hề về phòng mình ngủ, đang ôm chặt lấy cô từ phía sau, hơi thở đều đều trầm ổn. 

Hắn điên rồi. 

Người con gái khó thở chậm chạp cẩn thận nhích người muốn rút cái côn thịt kia ra khỏi người. Cô đang từ từ di chuyển, sắp rút ra gần hết rồi thì Niên Thanh Lãng đột ngột mở mắt túm lấy eo cô kéo ngược trở lại. Côn thịt rút ra gần hết lại bất thình lình đâm sâu vào làm hét lên. 

"Ah..." 

“Anh... anh làm gì vậy? Mau rút... ra đi... Chúng ta còn phải đi học nữa.” – Mộng Hi vừa thở dốc vừa nài nỉ hắn rút ra. Hai ngày hôm nay cô thực sự đã phát sợ tinh lực kinh người của hắn rồi. 

“Chỉ một chút nữa thôi... còn sớm mà.” – Người con trai vòng tay ôm chặt lấy ngực cô, gục đầu vào vai cô mớn trớn da thịt thơm mùi hoa anh đào. 

Thế là cô bị hắn sờ soạng vuốt ve tận mười lăm phút trên giường mới được thả bổng. Niên Thanh Lãng rút côn thịt ra khỏi hoa huyệt sưng đỏ một cái phụt, tinh dịch trắng đục theo đó chảy xuống bắp đùi cô. Hắn nhìn cảnh tượng đó thôi mà bên dưới đã muốn nóng lên lần nữa. 

Người con trai phải cố gắng kìm nén, lén lút trở về phòng mình còn cô thì lật đật đi tắm, đánh răng rửa mặt thay đồng phục để chuẩn bị đi học. Cô vừa ra khỏi phòng chuẩn bị bước chân xuống cầu thang đã vừa vặn gặp ngay anh trai cũng ra khỏi phòng. Cô vội vàng muốn đi xuống trước, ai ngờ đã bị hắn tóm chặt lấy bàn tay. 

“Đi chung nào.” 

“Cha mẹ thấy bây giờ. Anh không sợ sao?” – Cô biết mình không chống cự lại hắn nên tìm lý do nhắc nhở. 

“Chỉ nắm tay đến tầng một là được.” – Hắn trở về bộ mặt vô cảm thường ngày, điềm tĩnh đáp. 

Thế là hắn nắm tay cô xuống đến tầng một rồi mới bỏ tay ra, hai người xuống lầu ăn sáng với cha mẹ rồi lên xe đi học. Vừa lên xe ngồi Niên Thanh Lãng đã âm thầm tiếp tục nắm lấy tay cô, ngồi thì dính sát vào người cô. Mộng Hi buồn phiền nhìn ra bên ngoài cửa sổ, nghĩ đến hai ngày qua, mỗi làm tình xong anh trai lại nói cô là của hắn. Trước đó còn tỏ tình với cô. Cô không biết nên suy nghĩ sao về tình cảm này, rõ ràng là sai trái. 

Đáng hận hơn là dù biết sai trái mà cô vẫn trầm luân trong bể dục vọng cùng hắn. Rõ ràng là cô rất ghét anh trai kia mà. 

Bây giờ cô giống như phải dính với Niên Thanh Lãng cả ngày vậy, ở chung một nhà, đến lớp thì ngồi chung một bàn, đến trường ha tan học cũng đi chung với nhau. Muốn trốn cũng trốn không được. 

Hôm nay môn toán có kiểm tra một tiết. Bình thường cô chỉ giải được mấy câu dễ nhất ở phía trên nhưng hôm nay cô đã biết cách làm những câu hỏi bên dưới. Nói sao thì nói cũng nhờ hai ngày qua hắn tận tâm “dạy kèm” mà cô đã được bù đắp một lượng kiến thức lớn, bây giờ làm bài kiểm tra cũng không thấy quá khó nữa. Sau khi kiểm tra xong là giờ ra chơi, cô không được đi chơi với Linh An mà bị hắn bắt ở lại giải lại bài kiểm tra cho hắn coi. 

“Đợi chiều về nhà không được sao?” – Cô mặt bí xị không muốn, cô có giờ ra chơi ít ỏi hắn cũng cướp của cô. 

“Không được, làm liền giải liền sẽ ghi nhớ tốt hơn” – Niên Thanh Lãng lạnh lùng dứt khoát không tha cho cô. 

“Em mới kiểm tra xong căng thẳng lắm rồi, anh còn không cho em giải lao. 

“Thời gian trước em toàn chơi trong giờ học nên giờ phải học bù lại, không phải sao? Nếu không anh sẽ nói với mẹ.” – Hắn nhướng mày nói với cô. 

Cái gì mà mách mẹ chứ? Cô mới là người nên mách mẹ vì bị hắn quấy rối dụ dỗ mới đúng. Giờ còn dám lấy mẹ ra đe dọa cô. 

Mẹ cô lại luôn yêu thương tin tưởng Niên Thanh Lãng như vậy vì hình tượng trước giờ của hắn, thể nào bà cũng lại la mắng cô. 

“Mộng Hi, đi xuống căn tin không?” – Đúng lúc này Linh An chạy qua rủ rê cô đi. 

Cô liếc nhìn vẻ mặt nghiêm nghị của hắn lại nhìn qua bạn mình, cuối cùng khó xử mở miệng – “Hôm nay chắc không được rồi, cậu đi một mình đi.” 

“Sao vậy?” 

Lúc này Thanh Lãng lại lên tiếng cắt ngang – “Tôi phải giảng lại mấy câu kiểm tra lúc nãy cho em ấy rồi nên Mộng Hi không chơi được đâu. 

“Oa, Mộng Hi, cậu chăm học như vậy từ khi nào thế?” – Linh An có chút trợn tròn mắt. 

“Từ khi cha mẹ dọa cắt tiền của tớ.” – Mộng Hi khóc không ra nước. Còn có một tên anh trai luôn kè kè bên cạnh đe dọa cô. 

Vậy nên Linh An đành đi chơi một mình, còn cô thì bị bắt ở lại giải bài tập. Cô giải xong hết mấy bài kiểm tra cho hắn xem thì Thanh Lãng nói cô sai đáp ba câu, trong đó có hai câu khó nhất. Mộng Hi tự cảm thấy vậy ra là bản thân đã có tiến bộ hơn trước nhiều lắm rồi. Đang vui mừng thì lại nghe người kia nghiêm nghị nói – “Như vậy là chưa ổn, em giải lại ba câu đó đi.” 

em 

Mộng Hi mím môi nghe hắn giảng rồi giải lại ba câu kia. Đợi cô làm xong hiểu xong hết cũng đã hết cả giờ giải lao. Cô giận muốn chết. 

Đến trưa, cô vội vàng muốn rời bàn để kéo Linh An đi ăn ai ngờ đã bị anh trai túm lại lần nữa, trầm giọng nói – “Đi ăn với anh.” 

“Em có hẹn với Linh An rồi, trưa nào em cũng hẹn với cậu ấy, không bỏ cậu ấy được. Không phải bình thường anh vẫn đi ăn một mình sao?” – Mộng Hi bày ra vẻ mặt không muốn. 

Niên Thanh Lãng cũng nhíu mày không vui nắm chặt cổ tay cô – “Bắt đầu từ hôm nay em phải đi ăn với anh.” 

“Tại sao chứ?” 

“Em đã là người của anh rồi.” – Hắn cao giọng đáp. 

Mộng Hi chợt nhớ tới câu này của hắn mỗi lần hai chịch choạc nhau, hai má vô thức nóng lên, luống cuống mở miệng – “Anh đừng có ăn nói bậy bạ. Ở đây là trường học 

đó." 

“Trường học thì sao?” – Người con trai lạnh lùng thờ ơ hỏi lại. 

“Trường học thì không được nói những điều như vậy. Hơn nữa cho dù giữa chúng ta có gì đó thì anh cũng không có quyền ngăn cấm em đi ăn trưa với bạn mình.” – Cô bực bội cãi lại hắn. 

Hai hàng lông mày rậm rạp cau chặt lại với nhau, hắn siết chặt tay cô lôi ra ngoài trước sự chứng kiến của vài bạn học. Nhưng họ chỉ nghĩ là anh trai em gái cãi nhau là chuyện bình thường. 

Trên hành lang, Mộng Hi muốn giãy ra khỏi tay hắn lại bị hắn nắm chặt tay lôi mạnh đi – “Anh đưa em đi đâu? Buông em ra” 

Ai ngờ hắn lại đưa cô lên sân thượng của trường. Cô chưa kịp hiểu chuyện gì đã bị hắn đè vào tường hàng rào trên sân thượng. 

“Anh sẽ cho em biết, ở trường học cũng có thể làm những gì.” – Hắn cất giọng trầm khàn ẩn ý, lại cúi đầu liếm cắn cần cổ thiên nga xinh đẹp. 

“Anh... Ưm... – Đôi môi anh đào vừa hé ra đã bị hắn ngoạm lấy liếm mút. Hơi thở nam tính xâm nhập bao vây toàn bộ hô hấp yếu ớt của cô. Mộng Hi càng muốn giãy hắn lại càng ma sát kịch liệt hơn. Vừa liếm vừa cắn, nhào nặn môi cô như một viên kẹo ngọt trong miệng mình. 

Bàn tay bên dưới tóm lấy bầu ngực no tròn mà bóp nắn rồi lại đưa tay cở nút áo ben dưới, cởi banh áo sơ mi của cô ra. Áo lót của cô cũng bị hắn kéo lên giải thoát cho bầu ngực căng tròn bung ra ngoài. Vì bọn họ đang đứng ở trên sân thượng còn ở ngoài trời, thời tiết có chút lạnh khiến cô có chút nổi da gà, lại sợ hãi bị người khác phát hiện. 

“Thanh Lãng... Dừng lại... đừng ở đây mà... Hức... 

Niên Thanh Lãng không nghe lời cầu xin của cô, hai tay bóp lấy hai bầu ngực bự đẩy vào giữa, trực tiếp cúi xuống há miệng thật to ngậm lấy hai nụ hoa hồng đang mời gọi mình. Hắn liếm mút hết bên này đến bên khác, liên tục không ngừng nghỉ mang theo những âm thanh chùn chụt dâm đãng, nước miếng của hắn chảy xuống cả rãnh ngực mê hồn. 

“Ưm... đừng mà... Đôi môi anh đào tự động hé mở thốt ra những lời kêu rên mị hoặc. Mộng Hi cũng không hề ý thức được bản thân đang tự động ưỡn ngực mời gọi 

hẳn. 

“Tiểu yêu tinh, miệng thì bảo đừng mà nhưng mà đầu v* lại cứng lên thế này, đúng là thích nói dối mà” – Hắn ấn ngón tay lên nụ hoa dựng đứng dính đầy nước miếng của mình, vui thích trêu ghẹo khiến phần ngực cô như tê dại. 

Hắn luồn tay xuống dưới tuột quần lót cô xuống, nhấc bổng một chân cô lên quấn qua eo mình, đem côn thịt đã cương cứng cọ qua cọ lại cửa động chật hẹp. Bên trên lại cuồng nhiệt quấn quýt lấy môi lưỡi cô. 

“Ưm... Thanh Lãng... Hức....” 

Âm thần bên dưới rất nhanh đã tiết ra dâm dịch bôi ướt cự vật đang sưng to của hắn. Niên Thanh Lãng nâng cao chân cô hơn một chút, thuận thế chôn sâu cự vậy vào trong nơi sâu nhất. Mặc dù đã làm qua nhiều lần nhưng lần nào Mộng Hi cũng không thích ứng nổi mới độ lớn của hắn, vừa đâm vào cô đã hét lên đầy khổ sở. Côn thịt 

cứng rằng nóng hổi bắt đầu trườn vào trườn ra giữa các vách thịt đang co bóp dữ dội. 

Niên Thanh Lãng một tay bóp nắn ngực cô, một tay lại trụ vững chân cô, hì hục đâm vào như con trâu nước đang cày cáy. Âm thanh lép nhép lạch bạch liên tục phát ra theo từ cú dập nắc của hắn. Hai bộ phận sinh dục liên tục nhiễu nước kẹp lấy nhau, húc vào nhau giống như chỉ hận không thể dính liền lấy nhau cùng một thể. 

Lúc đầu Mộng Hi còn cố cắn môi kìm chế tiếng kêu của mình. Cái ý nghĩ nơi này là trường học liên tục kéo lý trí cô lại nhưng cuối cùng người con gái vì quá hứng tình không chịu nổi bắt đầu rên rỉ. 

“Uh.. Em sướng... Anh đâm mạnh quá... đâm chết em mất anh ơi....” 

“Bé cưng sướng chỗ nào nói anh nghe?” – Niên Thanh Lãng vô cùng thích thú trước dáng vẻ hứng tình phóng đãng của cô, nghiêng đầu liếm cắn vành tai đã sớm đỏ ửng, xấu xa hỏi. 

“Sướng... huyệt em sướng quá... Uh .... ah... Anh cứ đâm mạnh như thế huyệt em nát mất..” – Mộng Hi co giật người theo từng cú thúc hung hăng của anh trai, sướng đến chảy nước mắt. Đôi mắt lưu ly dập dìu sóng tình như kẻ bị thôi miên. 

Người con trai không kiềm chế được, đôi mắt tràn đầy dục vọng rướn đến chiếm đoạt môi cô. Đem côn thịt cương cứng của mình điên cuồng đâm thọc vào hoa huyệt đầy nước bên dưới. Nước nỗi lên lang chảy xuống chân cô, rơi xuống mặt đất. 

“Chơi nát em ra... Hự... tiểu dâm đãng!” – Hắn hai mắt đỏ ngầu hung hãn dập vào hán cô như một cái máy, như thể muốn đục nát cô ra. 

"Bach... Bach..." 

Đang lúc cao trào điên cuồng bất thình lình hai người nghe thấy có tiếng bước chân ngoài cửa. Dường như có ai đó đang đi lên sân thượng. Niên Thanh Lãng lập tức kéo cô vào nấp sau một góc tường. 

“Nè chúng ta ăn trưa ở đây đi, vừa mát vừa yên tĩnh nữa.” – Đàm Hinh cùng với người bạn thân cùng lớp đem theo cơm hộp lên sân thượng, lâu lâu muốn đổi chỗ ăn để đổi gió. 

Hai người liền ngồi lên thanh ghế bên cạnh hàng rào để bắt đầu ăn trưa. 

Ở bên góc tường khuất bên kia, Mộng Hi bị tuột quần lót xuống mắt cá chân, ngực bự lại phanh ra bên ngoài bị nam sinh đè vào tường, sợ đến mức không dám nhúc nhích. Nhưng Niên Thanh Lãng lại không biết sợ là gì tiếp tục đong đưa hông ra vào bên trong cô. Bàn tay hư hỏng tiếp tục xoa nắn ngực cô trêu ghẹo. 

Vì hai người đang trốn nên hắn nhấp nhả vô cùng chậm rãi nhẹ nhàng nhưng điều này lại khiến Mộng Hi vô cùng ngứa ngáy, cô đã quen với tốc độ hung bạo của hắn, chậm rãi như thế này khiến cô cảm thấy không đủ. Cơ thể của cô cứ thế vô thức đong đưa bở mông căng tròn, dường như muốn ngậm mút côn thịt của hắn mạnh hơn. 

Niên Thanh Lãng phát hiện cái mông phấn nộn đang chổng lên tự động đong đưa đòi hỏi thì ánh mắt càng đen lại, nhếch miệng cười tà dâm. 

“Bé cưng, em lại cắn chặt tôi rồi. Thì ra em thích chơi theo kiểu kích thích này sao? Thích bị người khác nhìn thấy tôi chơi em hửm?” 

Đúng lúc này Mộng Hi nghe thấy Đàm Hinh cùng với bạn mình ở bên ngoài nói chuyện. 

“Mà cậu đã nói cho Thanh Lãng biết cậu là người gửi thư tỏ tình chưa?” – Người bạn kia tò mò hỏi. 

“Tớ chưa có nói nhưng tớ đã gợi ý cho cậu ấy nhiều lần rồi, với lại dưới thư cũng có ghi chữ cái đầu tên tớ nữa. Không biết cậu ấy có đoán ra không nữa, mình thấy cậu ấy chẳng có phản ứng gì cả.” – Đàm Hinh bẽn lẽn kể lại. 

“Cậu phải mau chóng đẩy nhanh tốc độ đi, đừng có chần chừ nữa. Như vậy thì đến bao giờ cậu mới hẹn hò được với cậu ấy” 

Mộng Hi ở bên kia nghe thấy thấy mấy lời nào, không biết sao nơi đáy lòng lại nảy sinh cảm giác đố kỵ dữ dội, hoa huyệt bên dưới càng ngậm chặt lấy côn thịt của anh 

trai. 

“Ưh... Đúng vậy... Em thích bị người khác nhìn thấy anh chơi em... hức... Mau... Nhanh lên... nắc em mạnh hơn nữa đi mà... Ưm..” – Cô tự động lắc lư hông như ả đàn bàn dâm đãng cầu tình hắn. 

“Đúng là tiểu yêu tinh dâm đãng... Tôi sẽ chơi nát em cho xem...” – Hắn nổi cả gân xanh trên trán, hưng bạo đâm cô đến lút cán khiến Mộng Hi rên lên ngay lập tức. May là Thanh Lãng nhanh tay bịt miệng cô lại nếu không chắc chắn bọn họ sẽ phát hiện. 

Lúc này ở ngoài kia, Đàm Hinh bắt đầu mở nhạc trên điện thoại để vừa ăn trưa vừa nghe át đi một phần âm thanh khác. 

Thế là Niên Thanh Lãng bỏ tay xuống, chộp lấy ngực cô bóp nhéo, từ phía sau cuồng dã húc tới, đâm thọc miệng huyệt đang tuôn trào đầy nước. 

"Bach... bach..." 

“Ưm... em sướng... em bị anh trai chơi... ah... sướng quá...” – Có tiếng nhạc kia Mộng Hi bắt đầu không e dè nữa hưng phấn rên rĩ như yêu tinh thèm chịch. 

eyJpdiI6ImFxXC83clJFVGo1YUp2ZlkzODBKY1J3PT0iLCJ2YWx1ZSI6IjBaY3pHVUVKZGVtT1dld0prWmp2NGRxMlBJb2w0VlRtbk5VMkZZaEZVV1VLMjZsNU56bHc4V1BNb1pDS0EwdWRkVXFMNU9VYlZxTUhBeUpsSEtid09yY085cFdMdkl5STBMN0ZZN0hoalJvYjkrajdTUUI2WnpJSWUwaGduakR0UTQ5TUJnQ0lMYU4yVitEc01xTyszOExVdFljV2dud1QrYm1tK0ZzaWE2UWpvdlVaOG9DQlVYaFNwNmNLZlFUTldkN2ljR3FDcUdkeVM5OXNRek5BR016SWhNeXk2NXdreGZBallBeklmWHJsN09pUkJ4b1lZajk5c1p6V2pjR29ybThIZndhWlIyVm9KcDh0c0NyVjM2V3pVNjFWVkpDUWlVMFdVXC9YMFY4NEFobHYzTUJ5cHFia3RIWXJqR1lCSGZIYnhqcWJCSkx0QmJIVytIdXNEZFpuZzNpTFFUQWw4QUY4Qk16ZlVMc0xjVEtPQWdFSWtcL3ZnWktXREtPVjZYZm5XYVExXC9halJsUzczdDRveUJRbEl3dU5LaWVNMndpcTRVN1AyckdHSDB5em03RnNMTUg0OWwza051dXN6SnUiLCJtYWMiOiI3YzlkZGY2OWZhNzg5ZTk4YTYyNThmMjY3ODliZTcxZGFmM2VlYjhmN2YwZWJkOTdiYjE4ODg3MWNkZDY3ODU0In0=
eyJpdiI6InBKNUh2dGZZUFBNTFF4UjE1K2t1SHc9PSIsInZhbHVlIjoiXC9IUmJRTjIxK0djSUsyaFVJdzA3T0pFeDVQdlVqU1F1VzFYTnBQdytVNDBNR05zeG9ob0hNNENqblNOWFlkeWNzQXYzUUM3RTBOXC83eGRCOFRtaHF2SFJEZUYxSkFDK2s5b1J4ZG1KZlAwemFmdE9Qdm5UQzk0VjNCRkFoYlNuMnFLZXVlR2QrR0VuV2FkK2JlUWZnVjc2RmtpajdtWmJyZTJLNnpOZjJaK0dSMlZGaEt1aWJSdTZZT0hCRnZXVU1WaUNvalc1aVAzaXl3R1Z2ajYzTWhNWW5jZ3R5YjBwajBrTU0wM2dLblpvVjhoRExZeUgzbk9MVHhRZGpaWlZFIiwibWFjIjoiNGFhNWIwZjBhMGFhN2VlYmUxMDhiY2FlN2VhZjg5ZjkzODdhNTZiNzMxZjI4ODViZDkwN2U0OTc2YmMwOWEwMCJ9

Hắn phải cúi xuống dùng nụ hôn bịt chặt miệng Mộng Hi lại ngăn cho cô hét lên trong cơn co giật vì khoái cảm tuôn trào sung sướng.

Ads
';
Advertisement